[Jade’s POV]
Trên đời này luôn có những điều bất ngờ xảy ra.
“ King. “
“ Ai’King ! “
“ Cái gì ? “
“ Ngẩn người gì vậy ? “ Tôi hỏi nó, lúc này tôi đang ngồi ở ghế công cộng ăn sáng, ngẩng đầu lên khỏi hộp cơm gà Hải Nam nhìn người đối diện, hộp cơm trước mặt nó đã hết sạch.
Rất hiếm khi thấy Uea không có ở bên cạnh King, Uea vừa bước vào văn phòng đã bị em gái bên phòng marketing kéo đi làm báo cáo rồi, 20 phút trôi qua vẫn không thấy về, còn những đồng nghiệp ở bộ phận IT chỉ có mấy tên đàn em và đàn anh ở bên hỗ trợ kỹ thuật và lập trình viên. Mọi người đều ở hết trong phòng và trò chuyện về nơi họ dự định đi vào kì nghỉ dài cuối tuần tới, vì vậy Ai’King và tôi là hai người duy nhất còn lại ở ghế công cộng, vừa ăn sáng vừa trò chuyện về những thứ vặt vãnh hằng ngày.
Có lẽ nói tôi là người độc thoại cũng không sai, vì King chỉ trả lời ừ ừm cho có, nhìn là biết trong đầu nó không hề để tâm đến lời nói của tôi, ánh mắt nó như đang suy nghĩ gì đó, nó đã ở trong cái trạng thái này hai ba ngày nay rồi, cho đến khi tôi không chịu được phải đi hỏi rõ ràng.
“ Vẫn đang nghĩ đến vụ chiếc nhẫn sao ? Hay là mày đổi ý rồi muốn cưới Uea ngay lập tức ? “ Tôi giả vờ giễu cợt nó, đồng thời liếc nhìn ngón tay mảnh khảnh của bạn mình, đối phương đang vuốt ve chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út của bàn tay trái, gần đây thường xuyên thấy nó ngẩn ngơ sờ chiếc nhẫn. Không chỉ King mà ngay cả Uea cũng thích nhìn chằm chằm ngón áp út bên tay trái đã không còn trống rỗng của mình, có lẽ nghĩ bản thân đã bị anh đẹp trai này đặt trước nên khoé miệng Uea lúc nào cũng vô tình nhếch lên, dường như không nhận ra bản thân đang cười.
Cũng đúng, nếu tôi là Uea tôi cũng sẽ như vậy, bởi vì vào ngày lễ tình nhân vừa mới hôm qua, King đã cầu hôn Uea và hứa sẽ kết hôn vào năm sau.
Ngày thứ hai sau lễ tình nhân khi hai người đó bước vào văn phòng, tôi đã phát hiện chiếc nhẫn trên ngón áp út của chúng nó, còn đùa rằng trao đổi quà trong lễ tình nhân lãng mạn ghê. Nhưng khi King nói chúng nó đã đính hôn và sẽ tổ chức đám cưới vào năm sau đã làm tôi tức gần chết, và lúc King nói rằng Mai giới thiệu cửa hàng trang sức kim cương này cho nó, tôi càng tức hơn, cùng nhau đi chọn nhẫn ?!!
Bạn trai tôi và bạn thân tôi cùng nhau giấu tôi !!!! Thậm chí tôi còn nghi ngờ King cảnh cáo Mai không được nói cho tôi, nếu bị tôi phát hiện thể nào cũng sẽ đi oang oang, tôi cũng hiểu, dù sao tôi cũng không thể giữ nổi bí mật. Quên đi, tôi không giận hai người đó, với tư cách là bạn chung của hai người, tôi thực sự mừng cho King và Uea. Điều ngạc nhiên nhất là Ai’King, nó vốn là đứa không nghiêm túc và hay đi thả thính lại sẵn sàng tình nguyện bị ai đó trói chặt đến chết, càng khó tin hơn là hai người cãi nhau mười năm lại trở thành người yêu nhau, mỗi ngày dính nhau mức không thể tách rời.
Trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra nha mọi người ~
“ Không phải, năm nay phải làm việc chăm chỉ trước đã, để sang năm mới cưới. “
Ai’King thở dài, người vốn đang cau mày suy nghĩ vừa nhắc đến chuyện kết hôn cũng bắt đầu thả lỏng, sắc mặt cũng tốt hơn nhiều.
“ Vậy mày với Mai thì sao ? Khi nào mới cưới ? “
“ Không biết, bọn tao không vội. “ Tôi nhún vai, múc một miếng cơm lớn bỏ vào miệng.
Mặc dù tôi và Mai yêu nhau đã được hai năm, nhưng tôi không nôn nóng muốn Mai cầu hôn mình ngay, dù Mai có nói với tôi nhưng tôi không vội chút nào, vì bạn trai tôi còn trẻ, mới 24 tuổi làm gì mà vội cưới chứ. Thực ra, ở với nhau mỗi ngày cũng không khác gì lúc kết hôn, chỉ cần được ở bên nhau là tôi thấy hạnh phúc rồi, thế nên cầu hôn hay không tôi cũng không bận tâm lắm.
“ Mày ngủ với em trai rồi mà không định kết hôn sao ?! Jade mày quá tồi ! “
“ Thằng khốn. “ Tôi trừng mắt nhìn cái tên khốn đang cười, giả vờ tức giận nói:
“ Xin lỗi nhưng loại như mày cũng xứng để nói ‘ngủ nhưng không kết hôn’ sao ? “
“ Cũng đúng ~ “
Nó cười lớn như vừa mới nghĩ đến.
Tôi nheo mắt nhìn chằm chằm nó đồng thời ăn một miếng cơm thật to, chửi người khác không thèm nhìn lại mình trước đi ! Người nghiện tình một đêm từ khi học đại học còn dám chửi tôi ‘ngủ nhưng không kết hôn’ ?!!
" Nhưng tao ngủ với người tao sẽ kết hôn ! Ý tao là Uea đó, tao cũng nghĩ xong kế hoạch cầu hôn rồi ! “
Nó nhướn một bên lông mày, khóe miệng cong lên, vẻ mặt đắc ý đó đã lập tức khơi dậy sự tò mò của tôi.
“ Không phải mày nói sang năm mới kết hôn sao ? Mày vội lắm à ? “
“ Tập dượt kế hoạch trước, chờ năm sau làm thật. “
“ Vậy kế hoạch của mày là gì ? “ Tôi suýt nữa quên mất món cơm gà thơm ngon trước mặt, nghiêng người về phía trước chăm chú lắng nghe, với cái tính thiếu đánh đó chắc hẳn nó sẽ nói “ Không phải chuyện của mày “ hay gì đó.
Nhưng King chỉ khẽ mỉm cười, vẻ mặt nghiêm túc nói ra kế hoạch cầu hôn mà nó đã nghĩ xong.
“ Tao dự định đưa Uea đi biển du lịch, bao trọn khu resort, sẽ trang trí nơi đó bằng ánh đèn lãng mạn, dưới ánh nến của bữa tối trên bờ biển tao sẽ cầu hôn cậu ấy, đám cưới cũng sẽ được tổ chức ở trên biển. “
“ Vãi… “ Chỉ nói thôi tôi cũng có thể tưởng tượng bầu không khí chắc chắn rất lãng mạn, mỗi khi King muốn lấy lòng ai, nó luôn có thể nghĩ ra một kế hoạch tuyệt vời, và chắc chắn nó sẽ thu phục trái tim người đó. Ngay cả một bông hoa lạnh lùng như Uea cũng bị đánh bại một cách thuyết phục.
“ Nhưng mà không phải sẽ có rất nhiều người ở bãi biển sao ? Tao nghĩ Uea không thích bị người khác nhìn chằm chằm khi được cầu hôn. “
“ Thế nên tao mới bao trọn khu resort, như thế thì không có ai nữa. Mẹ tao quen biết chủ sở hữu khu resort Koh Samui, chỗ đó có một bãi biển riêng.
Khi nó nói, gương mặt thậm chí không đỏ cũng không thở gấp, nói cực kì thoải mái.
Cũng đúng, suýt nữa thì tôi quên mất King là người có tiền, nếu không phải nó muốn kín tiếng thì chiếc xe nó lái đi làm hàng ngày sẽ không phải Honda Civic mà là những chiếc xe sang như BMW, Benz, Porsche.
“ Nhưng đừng có nói với Uea ! Mày mà nói sẽ chẳng còn bất ngờ nữa đâu ! “
King nói đi nói lại với tôi, tôi nhanh chóng gật đầu rồi cúi đồi tiếp tục ăn, lúc này mới chợt nhớ tới chủ đề vừa bị chuyển hướng.
“ Từ đã King, mày đừng chuyển chủ đề. “ Tôi vội nuốt miếng cơm trong miệng, cầm thìa chỉ vào mặt đối phương, vẻ mặt nghiêm túc như Conan đã lần ra được kẻ tình nghi và buộc hắn phải thú nhận.
“ Tao nhìn mặt mày giống như bị tiêu chảy mấy ngày liền, rốt cuộc là có chuyện gì ? Chắc chắn không liên quan đến chuyện cầu hôn ! “
“ …. “
Nó im lặng ngay lập tức, không nói gì, rõ ràng là nó cố tình nói lệch chủ đề để đánh lạc hướng sự chú ý của tôi.
Suýt chút nữa thì bị nó lừa đó Jade, may mắn là tôi đủ thông minh để nhận ra có gì đó không đúng !
“ Sao im lặng vậy ? Lẽ nào mày làm gì xấu sau lưng Uea ?! “
“ Thì...cũng không phải như vậy. “
King tặc lưỡi, vẻ mặt nghiêm túc còn tôi mở to mắt, trong đầu suy nghĩ có phải thằng bạn chết tiệt của tôi gặp rắc rối to rồi không.
“ Chẳng lẽ mày…ngoại tình ?! “ Tôi hạ giọng, mặc dù tôi rất chắc chắc King không thể làm điều đó, nhưng ai biết được chứ, cũng có thể nó say quá vô tình ngủ với ai đó, giống trong mấy bộ phim truyền hình, cũng có thể xảy ra nhỉ….
Người bạn tốt ngay lập tức lườm tôi với vẻ mặt khó chịu.
“ Thằng khốn, mày xem tao là loại người nào hả ! “
“ Xin lỗi xin lỗi, thấy mày cứ ngập ngừng không chịu nói nên tao mới tưởng mày làm ra chuyện khốn nạn gì đó, như uống say chẳng hạn, nếu không phải thì tốt rồi. “ Tôi lập tức nở nụ cười xin lỗi, cúi đầu im lặng ăn cơm.
Cũng không có gì quan trọng cả, hiện tại King không muốn nói thì đợi đến lúc nó muốn nói thì nó sẽ nói cho tôi.
Khi tôi uống ngụm canh gà cuối cùng thì King, người im lặng nãy giờ đột nhiên gọi tên tôi.
“ Jade. “
“ Gì ??? “
“ Tao định nghỉ việc. “
“ Ồ ~ hoá ra là nghỉ việc…Gì ?!!!! “ Tôi kinh hãi mở to mắt, suýt thì bị sặc canh. Lúc đầu còn tưởng King nói đùa, chắc nó muốn nhìn thấy vẻ mặt bị dọa sợ của tôi, nhưng khi tôi thấy vẻ mặt và ánh mắt nghiêm túc không giống đùa của đối phương, tôi lập tức hiểu rằng lần này nó thực sự nghiêm túc.
“ Nhưng không phải bây giờ, khoảng chừng là năm sau, tao phải hoàn thành công việc với chuẩn bị tinh thần trước đã. “
“ Hêy ! Chờ chút ! Sao tự nhiên lại muốn nghỉ việc ? “ Tôi vẫn còn đang bối rối.
Trong ba người chúng tôi, King đến công ty này trước vì nó thực tập ở đây, sau đó nó rủ tôi đến phỏng vấn và tôi rủ Uea đến phỏng vấn. Thành thật mà nói thì công ty này không lớn, nếu muốn thăng tiến trong sự nghiệp thì có lẽ hơi khó, nhưng King không quan tâm đến điều đó ngay từ đầu, nó chỉ không muốn đi làm ở công ty do gia đình nó mở, vậy nên mới chọn làm ở công ty khác.
Nó cũng không quan tâm đến tiền lương, dù sao gia đình nó vốn đã rất giàu. Hơn nữa về phần tiền lương, cho dù nó có mức lương của một lập trình viên chuyên nghiệp thì cũng còn xa mới đủ so với lợi nhuận nó kiếm được từ quỹ chứng khoán, có thể coi công việc này là để giết thời gian và giao tiếp xã hội vậy.
Tôi đã rất sốc khi nghe nó nói định thôi việc !
“ Tao định thành lập Software House, tự mở công ty. “
Cánh tay màu lúa mì chống lên bàn ăn, King thẳng lưng tiếp tục nghiêm túc nói.
“ Mày còn nhớ Pipe không ? Bạn cùng lớp đại học của tao. “
“ Người đi mỹ học thạc sĩ đó hả ? “
“ Ừ, là nó, nó mới về Thái đầu năm nay, tao gặp nó lúc đi ăn liên hoan lớp, trò chuyện một lúc thì nói về việc các công ty phát triển phần mềm ở Thái Lan, và rồi tao cũng nghiêm túc suy nghĩ về nó. “
“ ….. “
“ Ngành này mới đang phát triển từ từ, tất cả công ty thời nay đều cần tạo trang web, cần phát triển phần mềm, thế nên tao nghĩ sẽ tốt hơn nếu tao tự làm. Chỉ chuyên nhận các công việc thiết kế và phát triển phần mềm của một số công ty bên ngoài, hoặc cử lập trình viên đến công ty khách hàng để giúp xử lí phần mềm, đến khi công ty ổn định thì sẽ mở rộng kinh doanh làm Data Science rồi sau đó… “
Và rồi nó đã nói rất nhiều thuật ngữ lập trình mà tôi nghe không hiểu, nhưng ánh mắt và sự nghiêm túc của nó thực sự làm tôi ngạc nhiên. Mặc dù King vẫn luôn nghiêm túc trong công việc nhưng thường không nhiệt tình trong công việc, lúc học đại học cũng vậy, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của mình là được, chẳng có bất kỳ mục tiêu đường dài nào cho tương lai.
Nhưng tại ngay lúc này, tôi có thể nhìn thấy sự chăm chỉ từ ánh mắt và qua cuộc trò chuyện. Bạn tôi muốn trưởng thành, muốn trở thành người lãnh đạo, tôi không nhớ rằng bản thân đã nhìn thấy khía cạnh này của nó chưa nhưng đây có lẽ là lần đầu tiên King thật lòng muốn làm một chuyện lớn lao.
“ Dù sao cũng sẽ có một ngày tao tự mở công ty, cũng không biết sẽ có thứ gì đang chờ đợi nữa, vì vậy tao nên làm những thứ mình giỏi khi đang còn năng lượng ! “
“ …. “
“ Tao đã suy nghĩ mấy ngày rồi và tao cũng đã quyết định rồi, tao nói với mày đầu tiền, tối nay sẽ nói cho Uea. “
Câu nói cuối cùng của King khiến tôi tỉnh táo lại.
Tôi nhìn người bạn thân của mình đang vô cùng có ý chí, đột nhiên cảm thấy đã rất lâu rồi bản thân chưa nhìn thấy mặt nghiêm túc này của King, nhưng rõ ràng là chúng tôi gặp nhau mỗi ngày.
" Sao đột nhiên lại muốn thành lập công ty riêng ? Không phải mày nói với tao làm nhiên viên là thoải mái nhất sao ? “
“ Trước đây là vậy, nhưng bây giờ tao không cô đơn nữa. “
Ánh mắt dịu dàng nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên ngón áp út của bàn tay trái, khoé miệng mỉm cười.
“ Trước khi cầu hôn, tao phải làm cậu ấy tin rằng tao có thể chăm sóc cậu ấy cả đời. “
Khi King nói điều này thì ánh mắt ấm áp và biểu cảm của nó làm tôi bật cười. King và Uea hai người họ giống như dầu và lửa, tôi biết hai chúng nó khác nhau về nhiều mặt, hẹn hò rồi hai người đó cần phải nhường nhịn nhau rất nhiều điều. Nhưng điều tôi chắc chắn là King rất rất yêu Uea, nó biết Uea đã phải chịu đựng quá nhiều điều kinh khủng trong quá khứ và mọi thứ đã quá nhiều rồi, nó muốn chăm sóc Uea thật tốt, cố gắng hết sức để mang lại hạnh phúc cho Uea.
“ Tao muốn có một cuộc sống ổn định hơn, muốn làm những việc thực sự thuộc về mình, tao không muốn làm công cho người khác ở tuổi 40, 50. Mọi thứ đều có sự khởi đầu, hãy thử buông tay để bắt đầu lại. “
“ …. “
“ Sao, cứ nhìn tao mãi, mày yêu tao mất rồi sao ? Tao có vợ rồi, không hứng thú với mày đâu. “
Nó cười thầm trong cổ họng, nhướn mày khiêu khích, thật muốn dùng lòng bàn chân chà chết khuôn mặt đẹp trai này.
Tôi không thể chịu đựng nổi, đưa tay chọc đầu nó “ Thằng khốn, mày đừng quá tự luyến, sao tao phải yêu mày, Mai đẹp trai hơn mày nhiều ! “ Tôi trợn tròn mắt nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của đối phương, tôi suýt bật cười nói “ Nhưng nghe những gì mày vừa nói, không tính câu vừa rồi thì đột nhiên tao cảm thấy mày trưởng thành hơn nhiều. “
Giết tôi đi, làm cảm động suýt chút nữa rớt nước mắt, cảm giác như nhìn thấy con trai mình cuối cùng cũng tốt nghiệp lớp mẫu giáo vậy. Tôi đã không để ý đến người bạn thân lăng nhăng bất cần đời này từ khi nào lại trưởng thành nhiều đến vậy ? Có phải từ khi nó bắt đầu hẹn hò nghiêm túc chăng ? Nhưng tôi thực sự hạnh phúc cho sự chân thành của bạn mình, cho dù King muốn làm gì thì tôi vẫn luôn ủng hộ nó.
Nhưng đồng thời tôi cũng khó hiểu lo sợ, chúng tôi làm việc chung mấy năm nay, ngày nào cũng gặp nhau, nếu King từ chức thì chỉ còn lại mỗi mình tôi…
“ Mày thực sự không có ý định quay về làm cho nhà mày sao ? “
“ Không, để anh trai tao làm. Tao muốn tự lập công ty, như vậy tự do hơn, như vậy công ty sẽ 100% là của tao. “
Câu trả lời này thực sự phù hợp với tính cách bướng bỉnh từ nhỏ đến khi trưởng thành của King, nó không thích sống dưới cái bóng của bất kì ai, cứ nghĩ đến việc bị điều khiển làm mọi việc dưới trướng của anh trai, nó thà cắn lưỡi tự sát còn hơn. King có cách làm việc của riêng mình, nó thích tự mình xây dựng mọi thứ.
“ Vậy mày có kế hoạch gì ? “
“ Trước tiên tao phải hoàn thành nốt công việc của mình, nếu chờ đàn em trong nhóm tao làm thì thảm lắm. Trong khoảng thời gian này tao sẽ đi đăng kí công ty trước, về phần khách hàng thì sẽ nhờ người quen giới thiệu, còn về phần nhân viên… “
King nhìn thẳng vào mắt tôi, không vòng vo hỏi…
" Jade, mày có hứng thú làm việc chung với tao không ? “
“ ….. “
“ Tao chỉ hỏi thôi, mày không muốn cũng không sao. “
Giọng điệu của King rất bình thản, không hề có ý ép buộc tôi đồng ý.
Ngược lại người cảm thấy áp lực lại là tôi, một mặt thì mừng vì bạn thân mời tôi nhưng mặt khác lại rất lo lắng…
“ Mày muốn biết câu trả lời luôn sao ? Để tao suy nghĩ đã được không ? “
“ Không vội, mày vẫn còn tận nửa năm để suy nghĩ mà, tao cũng sẽ đi hỏi Ai’Gun xem nó có hứng thú không ? “
King chuyển hướng nhìn về phía bàn làm việc, tìm kiếm người đàn em cộng sự của mình. Người mà nó tìm vẫn chưa quay lại văn phòng nhưng lúc này bóng dáng của Uea bước vào, trên tay là cốc americano, và người bạn thân của tôi lập tức nở nụ cười rạng rỡ.
“ Đi lâu quá đi ~ “
“ Phải thảo luận về ý tưởng thiết kế cho triển lãm giữa năm nên hơi lâu một chút. “
Uea nói xong thì xoay người sang một bên, hoàn hảo tránh được cánh tay to lớn đang cố vươn ra ôm lấy eo cậu ấy. Cậu ấy kéo chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống, King vẫn không bỏ cuộc mà liên tục đưa mặt lại gần thân mật, làm nũng đòi uống chung cốc cà phê với Uea.
“ Uống chung đi mà ~ “
“ Anh cũng có mà. “
“ Muốn uống chung với em cơ. “
Không chỉ nói mà nó còn đưa tay ra ôm lấy eo Uea kéo lại gần, Uea người đã sớm nhìn thấu mánh khóe chỉ bình tĩnh nhìn King, khóe miệng giật giật, nụ cười sắp dập tắt.
“ Mẹ ơi ! Phiền ghê ! Mai chúng mày đi kết hôn luôn đi ! “ Tôi từ thằng bạn thân trở thành cái bóng đền, chán ghét đến mức chỉ biết trợn mắt nhìn lên trần nhà.
“ Không có bạn trai ở đây nên mày ghen tị với tao chứ gì Jade ~ “
King nói xong liền ngửa đầu cười lớn, rồi cúi đầu uống một ngụm cà phê mà Uea đồng ý cho uống cùng.
“ Đúng đấy, mày phiền bỏ mẹ ra. Uea tao hỏi mày, mày không thấy nhàm chán sao khi 24 giờ ngày nào cũng phải nhìn mặt King ? “ Tôi tò mò hỏi Uea.
Nói một cách công bằng thì dù chúng tôi là bạn bè nhưng lúc nào tôi cũng thấy King là một người cực kì phiền phức, nó thích làm phiền người khác, thích kiếm cớ gây chuyện, lại còn thiếu đánh, đôi lúc tôi thực sự muốn đá nó thằng lên trời. Trước đây Uea cũng đồng tình với quan điểm của tôi, cậu ấy cũng cho rằng dù có yêu nhau đến mấy thì cũng muốn cho bản thân một không gian riêng.
Nhưng bây giờ Uea đã đồng ý chuyển đến căn hộ của King, lại còn đi làm chung công ty, suốt ngày dính lấy nhau như keo 502, người luôn thích ở một mình như Uea chẳng phải sẽ thấy không tự do hay sao ?
“ Cảm xúc nhìn nhau ở nhà khác với ở công ty. “
Khun Anol, người từng thích ở một mình trả lời một cách bình thản.
“ Khác nhau chỗ nào ? “
“ Ở công ty còn có nhiều người khác nữa. “
Câu trả lời mang tính cá nhân của Uea khiến tôi, một người không thông minh như cậu ấy phải suy nghĩ về điều đó, ý của Uea có lẽ là nói về cách cư xử thể hiện, cách cư xử thể hiện khi ở giữa đám đông khác hoàn toàn khi chỉ có hai người, cảm giác cũng khác nhau nên sẽ không cảm thấy nhàm chán.
Ờ…vậy nên rất rõ ràng là cậu ấy bị tình yêu làm cho mù mắt rồi, chao ôi Khun Anol lại là một người điên tình….
“ Hơn nữa….tao cũng không dính lấy anh ấy cả ngày như keo 502. Thỉnh thoảng King sẽ đi gặp gỡ bạn bè anh ấy vào cuối tuần, còn tao thì sẽ đi chơi với Tonkao. “
“ Thật đó, không giống như mày với Mai, cậu nhóc đó cực kỳ bám mày, nếu có thể đi làm cùng nhau thì nó đã đi làm cùng mày từ lâu rồi. “
King cười xấu xa, và tôi….không thể cãi lại, vì hình như Mai cũng từng nói câu tương tự như vậy….
“ Thèm quan tâm đến chúng mày, tao đi đây, muốn tán tỉnh nhau thì cứ tiếp tục. “ Vì đã không thể cãi lại nên tôi quyết định kết thúc cuộc trò chuyện ở đây, đứng dậy tránh xa hai cái tên điên tình này.
“ Jade. “
King gọi tôi lại trong khi ném hộp cơm đã ăn xong vào thùng rác, tôi quay lại nhìn King, nó chỉ thản nhiên nói…
“ Những gì tao vừa nói, mày đừng quên xem xét đấy. “
“ Ờ. “ Tôi đáp lại rồi rời đi, chỉ nghe thấy Uea thì thầm hỏi chuyện gì sau lưng, King nói rằng tối về nhà sẽ nói cho cậu ấy.
Nhưng phải nói, mặc dù ghế công cộng ở ngay sau văn phòng, mặc dù bây giờ không có ai trong phòng, mặc dù lưng tôi đang đối diện với bọn họ nhưng hai con người đó không nên tán tỉnh nhau ve vãn nhau ở đây chứ, vừa rồi tôi vô tình nhìn thấy Kinh lén hôn má Uea !
Xung quanh tràn ngập bong bóng màu hồng ! Cũng nên chú ý đến người khác nữa chứ, mắt sắp mù đến nơi rồi nè, chúng mày biết không hả ?!!
…..
Vẫn còn sáu tháng nữa trước khi King từ chức và thành lập công ty riêng, tôi cũng có thêm thời gian để suy nghĩ xem bản thân có muốn rời khỏi công ty đã làm việc gần mười năm hay không, và bắt đầu lại từ đầu với cái tuổi gần 30…Điều này có thực sự ổn không ?
Nhưng thực tế thì đã 10 tiếng trôi qua từ lúc King rủ tôi đến công ty nó, tôi vẫn không thể ngừng suy nghĩ về vấn đề đó, ngay cả khi bây giờ xung quanh tôi toàn đồ ăn ngon.
“ P’Jade có muốn ăn bánh nếp dừa không ? “
Mai hỏi tôi khi chúng tôi đang đi dạo trong con hẻm nhỏ, một trong những khu chợ đêm nổi tiếng ở Rama IX với hàng loạt các quầy hàng ăn uống.
Có lẽ là vì một người làm ở Phrom Phong còn một người làm ở Khlong Toei, nên chúng tôi hẹn nhau sau khi tan làm gặp ở Rama IX, hiểu đơn giản thì miễn là nơi đó có đồ ăn ngon là được. Dù khoảng cách có xa đến đâu thì tôi cũng sẵn sàng trà trộn vào dòng người chen lấn trên MRT để thoả mãn cái bụng của mình ! Và là một người bạn trai toàn năng, Mai chưa bao giờ làm tôi thất vọng, hôm nay sau khi tan làm chúng tôi cố tình chọn một nơi xa chung cư để ăn tối.
“ Có chứ ! “ Mùi dừa lan toả làm tôi đồng ý ngay, tôi và Mai đứng ở phía sau dòng người đang đứng xếp hàng dài chờ mua bánh nếp dứa, và một lần nữa bạn trai lại thu hút sự chú ý của các cô gái, nhưng những ánh mắt rực lửa ấy dần vụt tắt khi nhìn thấy Mai đút bánh cho tôi.
“ P’Jade, không ngon sao ? “
“ Hả…ngon, ngon lắm. “
Tôi đờ đẫn trong chốc lát rồi lập tức ngẩng đầu lên nhìn người vừa đặt câu hỏi, lúc này tôi mới nhận ra rằng có lẽ do tôi chỉ im lặng ăn mà không còn hào hứng mỗi khi được ăn ngon giống như trước kia nên Mai mới lấy làm lạ.
“ Thấy P’Jade không nói gì nên em tưởng anh không thích. “
“ Không, không có, ăn ngon lắm. “ Tôi đáp lại bằng nụ cười ngượng ngạo, dù món ăn có ngon đến đâu mà trong đầu vẫn còn suy nghĩ đến chuyện gì đó thì tôi sẽ không thể cảm nhận được mùi vị của món ăn, không hiểu sao bây giờ tôi lại suy nghĩ về vấn đề đó mặc dù vẫn còn nửa năm nữa.
“ Nếu có chuyện gì thì nói với em được mà. “
Mai chân thành nói, nhẹ nhàng đặt tay lên vai tôi giống như muốn nói rằng em ấy vẫn luôn ở bên cạnh tôi, một sự ấm áp lan toả trong lồng ngực tôi, cơ thể vốn đang căng thẳng theo bản năng từ từ thả lỏng.
“ Thực ra là có. “ Tôi im lặng do dự một lúc, thở dài một tiếng nhìn dòng người phía trước dường như không hề di chuyển. Xung quanh toàn là giọng nói của các cô các chú bán hàng, tiếng mọi người trò chuyện, tiếng xào nấu, tiếng xe cộ ồn ào….
Chỗ này quả thực không phải nơi thích hợp để thảo luận về những vấn đề nghiêm trọng này.
“ Hôm nay King nói với anh rằng nó muốn nghỉ việc để tự mở công ty, là Software House, nó có mời anh qua đó làm, anh đang xem xét lời mời đó. “
“ Ồ, em cũng từng nghĩ đến việc P’King chắc chắn muốn tự lập nghiệp. “
Mai không ngạc nhiên lắm, thật ra tôi cũng đã nghĩ tới, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy…hoặc có lẽ cũng không tính là nhanh. Kể ra thì năm nay chúng tôi sắp bước sang tuổi 30, cũng tích luỹ được nhiều năm kinh nghiệm làm việc, đã đến lúc nghiêm túc tự mình lập nghiệp rồi.
Từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày tôi King và Uea phải xa nhau, chưa bao giờ nghĩ rằng chúng tôi sẽ sống một cuộc sống riêng, chưa bao giờ nghĩ rằng ngày này lại đến sớm như vậy, quyết định này cũng sẽ là một bước ngoặt trong cuộc đời tôi.
“ Mai, em nghĩ anh làm chung với King sẽ ổn không ? “
“ Thế P’Jade có muốn không ? “
Người yêu hỏi ngược lại tôi nhưng câu hỏi của em ấy lại làm tôi ngập ngừng chưa trả lời được.
Tôi làm việc ở công ty này từ khi mới ra trường cho đến nay đã được tám năm, nói thật thì tôi không thích công ty này cho lắm, tôi cũng không phải kiểu người làm việc cả ngày lẫn đêm cho công ty, nhưng khi nghĩ đến chuyện nghỉ việc và bắt đầu từ con số không thì tôi lại cảm thấy không thoải mái.
Đây có lẽ là sự đáng sợ của ‘thói quen’, tôi nhận ra rằng tôi đang do dự trước những điều mới mẻ. Một giọng nói trong đầu nói với bản thân tôi rằng ngày nào cũng sống một cuộc sống như này không hạnh phúc sao, nghề nghiệp dù có lúc thăng trầm, lương cũng vừa đủ dùng, cuộc sống không quá vất cả, tôi đã thích nghi với môi trường ở công ty và đồng nghiệp từ lâu, việc bắt đầu ở một công ty mới thì tôi cần phải thích nghi với đồng nghiệp mới, vẫn còn những rủi ro chắc chắn sẽ phải đối mặt, liệu có khách hàng không ? Công ty sẽ có thu nhập chứ ? Bạn thân trở thành sếp, nếu sau này tôi và King có xích mích với nhau trong công việc thì liệu chúng tôi có trở mặt nhau không ?
Một mặt tôi tự nhủ tại sao mình lại phải mạo hiểm, nhưng mặt còn lại tôi phải nghi ngờ cái gọi là ‘thói quen’. Thực ra, lí do lớn nhất có lẽ là tôi đã quen làm việc cùng với King và Uea, nếu King từ chức thì chắc chắn Uea cũng sẽ từ chức để giúp đỡ công ty của bạn trai, nếu không có King và Uea, liệu tôi sẽ hạnh phúc khi một mình ở lại công ty làm việc….
“ Muốn chứ, nhưng….một khi trở thành mối quan hệ sếp và nhân viên, anh lo lắng không biết sau này sẽ có vấn đề gì không, anh không muốn mất đi bạn thân của mình. “ Tôi vừa bày tỏ sự lo lắng của mình vừa từ từ đi theo dòng người phía trước tiến về phía trước.
Mai khẽ mỉm cười rồi nhẹ nhàng nói…
“ Em tin các anh đều là người lý trí, ngay cả khi có xích mích trong công việc thì P’Jade và P’King nhất định sẽ trao đổi được thôi, hai anh cãi nhau đánh nhau từ lúc nhỏ nhưng đến giờ hai anh vẫn là bạn thân của nhau mà. “
“ Ừm, cũng đúng. “ Tôi mỉm cười đáp lại, nhẹ nhàng gật đầu như thể vừa mới nhớ ra, hầu như ngày nào tôi cũng cãi nhau với King, nhiều lần chúng tôi giận nhau đến mức tưởng cạch mặt nhưng đến cuối vẫn làm lành với nhau. Còn về Uea, tôi rất chắc chắn rằng cậu ấy sẽ phân chia được việc công và việc tư, bản thân tôi cũng sẽ không lẫn lộn việc công với việc tư.
“ Em nghĩ nếu P’Jade làm việc cùng bạn bè thì chắc chắn anh sẽ thấy hạnh phúc hơn, nếu P’Jade muốn đi thì cứ đi, dù anh chọn con đường nào em cũng sẽ ủng hộ anh. “
Mai mỉm cười động viên tôi, tâm trạng tôi cũng khá hơn.
Đúng vậy, cuộc đời vốn ngắn ngủi, có thể làm những việc mình muốn làm là đủ rồi, ngay cả khi công ty King có phá sản ( rào trước là tôi không nguyền rủa nó, tôi chỉ đang suy nghĩ đến tất cả các khả năng có thể xảy ra thôi ), cứ coi như tôi lần nữa tìm một công việc mới, hoặc bắt đầu một công việc tự do, ăn mừng bản thân chính thức bước vào đầu ba bằng cách tìm kiếm trải nghiệm một cuộc sống mới, cách này có vẻ cũng được ~
“ Vậy P’King đã từ chức chưa ạ ? “
“ Vẫn chưa, tầm nửa năm sau mới tính đến, nó muốn hoàn thành xong hạng mục trong tay đã. “
“ Anh còn có tận sáu tháng để suy nghĩ, từ từ xem xét suy nghĩ kĩ cũng được. “
Mai nói xong liền đút cho tôi thêm một miếng bánh, tôi há miệng ăn, nhai nhai miếng bánh, tâm trạng lập tức dễ chịu hơn.
“ Thực ra em cũng có nghĩ đến. “
Khi sắp đến lượt chúng tôi mua bánh thì Mai đột nhiên lên tiếng.
“ Em cũng muốn lập nghiệp. “
“ Ố, em muốn làm gì ? “ Tôi thích thú quay sang nhìn bạn trai, khi mới quen nhau Mai thường nói em ấy muốn tự lập nghiệp nhưng muốn tích luỹ một số kinh nghiệm làm việc trước khi lập kế hoạch.
“ Lúc đầu em muốn mở công ty quảng cáo, nhưng gần đây em thấy hứng thú với việc điều hành khu nghỉ dưỡng. “ Mai ngại ngùng cười.
“ Em từng nói với gia đình rằng em không muốn làm cho nhà, nhưng sau khi làm được một thời gian thì em bắt đầu cảm thấy điều hành khu nghỉ dưỡng cũng khá thú vị. Thực tế nước ta chủ yếu dựa vào ngành du lịch, còn rất nhiều địa điểm để phát triển, tương lai em sẽ mở khu resort sau khi nghỉ việc. “
“ Tốt đó chứ ! Đúng như em nói với anh, muốn làm gì thì cứ làm anh nhất định sẽ ủng hộ em ! “ Tôi cười rạng rỡ, cổ vũ Mai bằng chính câu nói của em ấy.
Đôi lông mày của Mai vui vẻ cong lên, khuôn mặt đẹp trai của em ấy sáng chói đến mức ngay cả tôi cũng bị đứng hình và trái tim đập càng nhanh hơn.
Hehe, đẹp trai quá đi, sao tôi lại có một người bạn trai đẹp trai đến vậy chứ, tôi vẫn mê mẩn đến tận bây giờ.
“ Đến lúc đó P’Jade có muốn đến giúp em không ? “
“ Đương nhiên rồi ! Chỉ cần Mai muốn thì anh nhất định sẽ đến giúp ! “
“ Chắc chắn là muốn. “
Đối phương nhẹ nhàng trả lời.
Cuối cùng cũng đến lượt chúng tôi mua, Mai gọi một phần bánh với dì bán hàng, sau đó chúng tôi đi loanh quanh mua một chút đồ ăn vặt, trò chuyện với nhau về những gì chúng tôi đã trải qua ngày hôm nay và những gì sẽ xảy ra trong tương lai.
Không có gì là mãi mãi không thay đổi, mọi thứ đều sẽ thay đổi, tôi sắp ba mươi tuổi, tôi đã có đủ kinh nghiệm sống nhưng vẫn còn nhiều điều mà tôi, Mai, King và Uea chưa từng đối mặt. Chúng tôi sẽ tiếp tục phát triển hơn trong tương lai, và những trải nghiệm mới mẻ đó có thể là điều tốt đẹp hoặc cũng có thể là vô số trở ngại.
Ngay cả như vậy, chúng tôi cũng không thể đoán trước được tương lai, nhưng chỉ cần người yêu, gia đình và bạn bè ở bên cạnh thì chúng tôi sẽ nắm tay nhau tiến về phía trước, dù cho tốt hay xấu thì chúng tôi sẽ vượt qua được. Đối với tôi, miễn là người tôi yêu thương ở bên cạnh tôi thì ngay cả tương lai mù mịt cũng bớt đáng sợ hơn nhiều.
Có thể gọi đó là ‘ Thử thách của sự trưởng thành trong cuộc sống ‘ nhỉ !
934Please respect copyright.PENANA4EaUREwhvl
934Please respect copyright.PENANAI9QQAd3GXp