Niềm hạnh phúc mà chúng ta có sẽ kéo dài được bao lâu ?
Đôi khi Jade cũng tự hỏi bản thân như vậy, hoặc là vì cậu suy nghĩ ít, có bạn trai, những người bạn thân và gia đình luôn ở bên cạnh Jade, ngay cả khi gặp khó khăn trong cuộc sống mà phần lớn là vấn đề trong công việc thì Jade vẫn luôn cảm thấy cuộc sống của mình rất hạnh phúc.
Nhưng có thể có một cuộc sống hạnh phúc hơn không ? Jade cũng không biết, thực ra mỗi ngày trôi qua như này là quá tốt rồi, cậu không mong muốn có bất kỳ thay đổi nào cả.
Nhưng thay đổi là một sự thật không thể chối cãi trên đời này, chỉ trong hai ba tháng ngắn ngủi cuộc sống của Jade và những người bạn của cậu đã thay đổi đến bất ngờ.
Mọi chuyện bắt đầu từ ba tháng trước, như King đã nói vào đợt đầu năm nó đã nộp đơn xin thôi việc và mở công ty Software House, ngay cả Uea cũng từ chức sang giúp đỡ công ty của bạn trai. Ngoài việc đây là một sự mất mát lớn đối với đồng nghiệp thì sếp còn nhiều lần phàn nàn về việc mất đi những nhân viên giỏi, sau một tháng khi hai người kia rời công ty thì Jade cũng nộp đơn xin thôi việc, cậu hy vọng công ty có đủ thời gian để tuyển nhân viên mới thế chỗ họ, cũng hy vọng công việc được bàn giao cùng lúc bởi vì với tình hình hiện tại thì để P’Mongkhon chịu trách nhiệm tất cả công việc thì không ổn lắm.
Về phần Gun người em trai thân thiết của King cũng muốn từ chức, nhưng vì King là người phụ trách chính của dự án phát triển phần mềm, hệ thống cũng chưa ổn định và Gun là người nắm rõ nội dung dự án nhất sau King, vì vậy sếp đã đích thân đề nghị Gun làm người phụ trách dự án, hy vọng Gun có thể ở lại làm việc thêm một thời gian nữa, đồng thời sếp còn ngoại lệ tăng 25% tiền lương cho Gun.
Còn Gun vốn muốn đi theo anh trai yêu quý của mình để giúp đỡ công ty mới, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng đã quyết định ở lại, Gun sẽ bàn giao công việc cho các lập trình viên khác trước. King cũng nói ngay cả khi Gun không có ý định từ chức sau khi dự án kết thúc thì hắn cũng không giận Gun, nhưng Gun liên tục đảm bảo sẽ gửi CV cho King, nếu King không nhận thì cậu nhóc sẽ ngồi trước cửa công ty của King cho đến khi King mở cửa cho vào thì thôi.
Trong khi Jade và Gun đang tập trung giải quyết đống công việc tồn đọng trước đó thì hai người bạn thân của cậu cũng đang bận rộn tìm địa điểm văn phòng mới, đăng kí công ty, tuyển nhân viên và các công việc lặt vặt khác. King cũng từ một người nhàn rỗi trở thành một CEO chăm chỉ, lúc nào cũng bận rộn làm việc, thậm chí Uea còn trở thành thư ký hỗ trợ King.
King tìm được địa điểm thuê văn phòng tại một tòa nhà văn phòng ở quận Ploenchit, sau khi Jade từ chức thì công ty mới dần hình thành, tuy số lượng nhân viên không nhiều nhưng ít nhất mỗi lĩnh vực đều có người làm. Công việc đầu tiên nhận được là từ một công ty bạn đại học của King, đã thuê công ty King đến giúp phát triển phần mềm, sau đó King đã dùng các mối quan hệ sâu rộng của mình để tìm việc cho công ty.
Jade thừa nhận rằng cậu cảm thấy bối rối khi bắt đầu lại từ đầu, nhưng may mắn thay mọi thứ đều suôn sẻ, thậm chí còn tốt hơn cả những gì cậu mong đợi, hầu hết các đồng nghiệp mới của Jade đều là thế hệ trẻ với tư duy sáng tạo và dám bày tỏ ý kiến của riêng mình. Còn những nhân viên trên 30 tuổi khá thoải mái và giản dị nhưng họ rất có trách nhiệm với công việc, công lao này thuộc về Uea người phụ trách tuyển dụng nhân viên cho bạn trai mình, King rất có mắt nhìn người và King biết rõ ai là người phù hợp với vị trí nào nhất. Hơn nữa King là người cởi mở, sẵn sàng tạo cơ hội việc làm cho những bạn trẻ mới ra trường chưa có kinh nghiệm.
Thời gian trôi qua rất nhanh chớp mắt đã là cuối năm. Tuy rằng mới ba tháng nhưng Jade đã cảm thấy hai người bạn thân của mình đã trưởng thành hơn rất nhiều, thậm chí còn vượt xa Jade. Trong khoảng thời gian này, King và Uea bận rộn đến mức không có thời gian để thở, ngày nào cũng như ngày nào, jade cũng cố gắng hết sức giúp đỡ họ.
Sau khi công ty mới đi vào hoạt động, King người vẫn luôn bận rộn với công việc đã nhân cơ hội rủ mọi người đi du lịch trong kỳ nghỉ dài 3 ngày sắp tới. Khi hỏi ý kiến Mai, Mai đã mời bọn họ đến nghỉ ngơi ở một khu resort ở tỉnh Kanchanaburi.
Và bây giờ, một nhóm người đang ngồi ở sảnh của khu resort do gia đình Mai mở, sau khi sắp xếp xong hành lý và ăn trưa thì bọn họ đã sẵn sàng để đi chơi.
“ Diện tích khu resort nhà chú em rộng hơn nhiều rồi nha, lúc trước đến cũng không rộng như này ! “ King ngắm nghía xung quanh trong lúc đợi Uea đi vệ sinh, đôi mắt sắc sảo dưới lớp kính râm cứ nhìn ra phía ban công thoáng đãng, bởi vì resort nằm ở sườn đồi nên có thể nhìn rõ khung cảnh bờ sông tuyệt đẹp.
“ Đúng ạ, năm ngoái bố em mua đã mua mảnh đất bên cạnh để mở rộng khu resort, thực ra ông đã muốn muốn mua từ nhiều năm trước rồi nhưng đến bây giờ chủ khu đất đó mới đồng ý bán. “ Chủ khu resort toát lên vẻ lịch lãm, mỉm cười nói.
Đã có rất nhiều thay đổi trong vài tháng qua, kể cả người ngồi bên cạnh Jade cũng thay đổi, Mai vẫn làm việc cho công ty quảng cáo nhưng điều khác biệt là Mai đã được thăng chức. Gần đây công việc của Mai rất nhiều, nhưng Mai vẫn dành thời gian để đưa Jade đi chơi và làm mọi việc cùng Jade, Mai thực sự là một người bạn trai chuẩn mực.
“ Ha ha, miếng đất ven sông này giá tầm bao nhiêu vậy ? “
“ Khoảng hơn chục triệu. “
“ Nhiều tiền ghê, ghen tị mới với mày quá Jade. “ King liếc mắt nhìn Jade đang ngồi bên cạnh con trai chủ resort, khoé miệng nhếch lên một nụ cười khiêu khích.
“ Cũng đúng thôi, thi chèo thuyền thì có thể so chứ may mắn thì không có cách nào đâu ! “
Jade nhướn mày trả lời, trên mặt nở nụ cười tươi, cũng không để ý rằng tên khốn này với Mai đang nhìn nhau.
“ Mày nói đúng. “ King cười khúc khích, thích thú nhìn chằm chằm vào người bạn thời thơ ấy của mình.
King cực kì hiểu rõ bạn mình, hắn biết Jade vốn dĩ nghe không hiểu những gì hắn nói, và có lẽ thậm chí cũng không nhận thấy rằng chuyến đi này có gì khác so với những chuyến du lịch thông thường khác, như vậy có thể chắc chắn rằng mọi chuyện sẽ không bị bại lộ.
“ P’Uea đến rồi. “ Mai nói, chàng trai vừa bước vào nhà vệ sinh mặc áo sơ mi đen cùng chiếc quần ôm chân màu nhạt, đang đi về phía họ.
King nhanh chóng đứng dậy, một tay cầm chiếc túi vác lên vai, tay kia vòng qua eo bạn trai mình, đôi mắt tròn xoe của Uea mở to tinh thần phấn khích hỏi nhóm bạn của mình.
“ Chuẩn bị đi chưa ? “
“ Đi thôi, em dẫn đường. “ Mai mỉm cười đi đầu, dọc theo con đường rời khỏi khu resort, chuẩn bị đi thăm quan danh lam thắng cảnh.
“ King, mày có mang theo máy ảnh DSLR không ? “ Jade hỏi, cậu vừa nhìn thấy bạn mình mang theo túi đựng máy ảnh.
Thông thường khi đi du lịch, King chỉ dùng điện thoại để chụp ảnh, vì camera điện thoại hiện nay đã có thể quay video 4K hoặc King sẽ mang theo một chiếc máy film nhỏ nhỏ. Nếu không phải mấy dịp quan trọng như đám cưới bạn hay lễ báo hiếu của bạn hoặc có người nhờ King chụp cho thì Jade rất hiếm khi thấy King dùng chiếc DSLR này.
“ Ờ. “ Người được hỏi liếc nhìn cái túi trên vai, bình tĩnh nói “ Lâu rồi mới có chuyến du lịch, tao muốn chụp ảnh chất lượng đẹp hơn chút. “
“ Thấy mày phàn nàn máy này nặng lắm, không vác nổi, tí nữa mày lại phàn nàn tiếp cho xem. “
“ Lần này tao muốn mang theo. “
“ … Ờ, đó là việc của mày. “ Jade nghiêng đầu cau mày nghi ngờ rồi nhấc chân đuổi theo người bạn trai đang đi phía trước.
Jade không có mắt sau lưng nên cậu không biết rằng khi mình đang chạy đằng trước thì người bạn đó đang bị bàn tay nhỏ xinh trắng như tuyết của bạn trai đập một cái, mắt Uea hơi nhíu lại nhỏ giọng nói. “ Nói nhảm cái gì đấy, cậu ấy sẽ phát hiện ra đó. “
“ Nó sẽ không phát hiện ra đâu. “
King an ủi Uea đừng lo lắng, hai người họ cùng nhìn về phía trước, nhìn bóng lưng của cặp đôi chênh lệch chiều cao đang cười nói vui vẻ, King nhếch một bên khoé miệng còn Uea thì mỉm cười.
Chỉ mong Jade không phát hiện ra điều gì bất thường, cũng mong Mai à không, cả ba người bọn họ không làm lộ kế hoạch.
……
Kanchanaburi là một trong những tỉnh nổi tiếng với phong cảnh đẹp, chuyến đi ba ngày hai đêm này là kết quả của sự làm việc chăm chỉ, bốn người bọn họ muốn gần gũi với thiên nhiên và thoải mái nghỉ ngơi. Đầu tiên bọn họ đến đền Hang Cọp để tỏ lòng tôn kính, có một tượng phật lớn bằng vàng được xây dựng ở đó, xá lợi được cất giữ trên núi.
( Xá lợi : là những hạt nhỏ có dạng viên tròn trông giống ngọc trai hay pha lê hình thành sau khi thi thể được hỏa táng hoặc thân cốt sau khi viên tịch của các vị cao tăng Phật giáo.
Đền Hang Cọp : chùa Wat Tham Sua ở Kanchanaburi )
Jade sững sờ khi biết bản thân phải leo hơn nghìn bậc thang để lên núi lễ phật, ngày từ đầu Jade đã nói muốn bỏ cuộc, để ba người kia đi là được rồi, cậu sẽ ở dưới chân núi chờ nhưng vừa nói xong thì ba người kia lập tức sượng ngang.
“ Đi cùng em đi mà, em muốn đi chùa đó P’Jade. “ Ánh mắt Mai buồn bã nhìn Jade, nghe Jade lắc đầu nói bỏ cuộc thì tai và đuôi của Mai lập tức cụp xuống.
“ Cao lắm anh đi không nổi, anh ngồi ở đây chờ cũng được. “ Jade xua tay lắc đầu, Jade suýt thì ngất xỉu khi ngẩng đầu nhìn bậc thang dài gần nghìn mét, mặc dù gần đây cậu rất chăm chỉ tập thể dục nhưng không có nghĩa cậu thích leo cầu thang.
“ Đi chậm cũng được mà. “ Uea cố gắng thuyết phục Jade.
“ Đúng đó Jade, chúng ta đến đây để nhận lời chúc mừng… à ý tao là nhận phước lành, đừng vội bỏ cuộc chứ. “ King vừa vỗ vai Jade, tiếp lời theo bạn trai mình vừa cầm máy ảnh quay video, Jade trợn tròn mắt không biết King đang quay cái gì, thậm chí còn chết lặng hơn trước những lời nói nhảm của King, người chưa bao giờ đi chùa.
Cuối cùng dưới ánh mắt mong đợi của mọi người, Jade đành phải đồng ý, tuy rằng bước từng bước lên núi cầu phúc rất mệt nhưng phong cảnh hai bên thực sự rất đẹp, khiến Jade cảm thấy dù có mệt cũng đáng.
Mai cười rất hạnh phúc, cứ cười suốt quãng đường, King thỉnh thoảng chuyển sang chế độ chụp ảnh giúp hai người họ chụp ảnh, và chụp bạn trai mình nữa.
“ Này ! Đợi đã !! Chỗ này có cáp treo !! “ Jade hét lớn khi cậu đang đi xuống, lúc này mới phát hiện ra có thể ngồi cáp treo lên đỉnh núi mà không cần tốn sức leo núi.
“ Ngồi cáp treo sẽ không thưởng thức được phong cảnh, đi bộ một chút cũng tốt hơn mà Jade. “ Uea vỗ vai Jade, King nhăn mặt còn Mai cười ngọt ngào tiếp theo lời của Uea.
“ Tự mình đi lên thì càng tốt chứ, có thể vận động cơ thể. “
“ ….. “
Đến cả người yêu cũng không thể tin tưởng được, Jade sẽ luôn ghi nhớ thế giới này nguy hiểm đến như nào !!
Địa điểm tiếp theo sau khi lễ phật xong là cầu sông Kwai, một trong những địa danh quan trọng ở Kanchanaburi, cũng là địa điểm chụp ảnh nổi tiếng được du khách trong nước và ngoài nước yêu thích. Jade liên tục bị Mai kéo chụp ảnh, không có gì lạ khi nhóc bạn trai của cậu muốn chụp nhiều ảnh đôi hơn, quay boomerang trên IG, nhưng điều kì lạ là hôm nay King không có hứng thú chụp ảnh, cả Uea cũng vậy.
“ Mai, em dẫn Jade ra đứng ở đằng kia, nắm tay nhau, nhìn nhau cười, ừm, đúng đúng, giống như đang nói chuyện ý. “
Người bạn chơi từ bé của Jade đang ở đằng trước hướng dẫn họ tạo dáng chụp ảnh, bấm chụp khi Jade và Mai nắm tay nhau đi trên đường ray. Uea đứng bên cạnh bạn trai mình, không ngừng nhắc Jade và Mai chỉnh lại vạt áo đang bị gió thổi.
“ King, sao nay mày chụp cho bọn tao nhiều thế ? “ Jade hỏi King, người đã trở thành nhiếp ảnh gia của nhóm.
“ Tốt ~ “
King không trả lời trực tiếp mà chỉ liên tục bấm chụp, Jade ngơ ngác nhìn bạn trai mình đang cười rạng rỡ, đôi mắt cong thành vầng trăng khuyết.
Trông Mai rất hạnh phúc, Jade cũng vậy, ừm….bỏ qua vấn đề của King đi, dù sao bọn họ cũng có được rất nhiều ảnh đẹp.
Cho đến khi mặt trời lặn, cả nhóm mới lên xe trở về resort. Sau đó dùng bữa tối cùng với bố mẹ Mai, thỉnh thoảng trò chuyện về chuyện gia đình. Sau khi bố mẹ Mai trở về phòng để nghỉ ngơi thì nhóm bốn người vẫn tiếp tục uống rượu với nhau, và rồi về phòng nghỉ ngơi cho chuyến đi chơi ngày mai.
Đêm đó Jade ngủ rất ngon, sáng hôm sau thức dậy đã tràn đầy năng lượng, nhưng khi gặp King và Uea cũng đang ăn sáng ở khách sạn, cả hai buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt.
“ Quầng thâm mắt đều lộ hết ra rồi, bọn mày không ngủ à ? Tối qua làm cái gì vậy ? “ Jade nở nụ cười xấu xa khi trêu chọc bạn mình, bầu không khí của khu resort này rất lãng mạn, vì vậy cũng chả có gì lạ khi nếu hai người đó bận tập thể dục trên giường tối qua.
King, người bình thường hay cười đùa hai ba câu, trả lời với vẻ mặt mệt mỏi :” Ờ, không ngủ đủ. “
King trả lời cụt ngủn, ngáp một cái rồi đi ăn sáng với Uea người cũng đang ngái ngủ cùng gương mặt mệt mỏi.
Chuyện này rất đáng ngờ ! Chả nhẽ bọn họ tập thể dục trên giường sao ? Nhắc mới nhớ, chuyến đi du lịch lần này Jade có thấy King mang theo laptop, hay King bận làm việc cả đêm ? Hầu hết các lập trình viên đều phải trực điện thoại 24/24, đề phòng ứng dụng hoặc trang web của khách hàng bị lỗi đột ngột. Có thể đêm qua một phần mềm nào đó bị lỗi, lập trình viên trực ban không sửa được nên King mới nửa tỉnh nửa mê sửa lỗi cả đêm, Uea không thể ngủ ngon.
Sau khi ăn sáng xong thì cả nhóm xuất phát đến công viên quốc gia Erawan để ngắm thác nước, vừa đi dạo vừa trò chuyện, chụp ảnh. Bọn họ không xuống dưới thác nước chơi vì còn phải đi thăm quan những nơi khác, cả bốn người cũng lười mang theo quần áo để thay, nhưng có thể ngắm nhìn cảnh đẹp, dù là nhìn về hướng nào thì đều là một khung cảnh xanh tươi, lắng tai nghe tiếng thác nước chảy róc rách. Ở trong khung cảnh thiên nhiên yên tĩnh và mát mẻ này, những mệt mỏi đều được chữa lành, sảng khoái như cây cối được nước mưa nuôi dưỡng.
“ Chỗ này đẹp thật, chúng mày ra kia chụp ảnh đi ! “
Dường như tâm hồn nhiếp ảnh gia của King chưa từng rời đi kể từ hôm qua, King lần nữa hướng dẫn cặp đôi kia tạo dáng chụp ảnh.
Mai nắm lấy tay Jade dẫn cậu đến vị trí mà King chỉ định, sau lưng là phong cảnh thác nước tuyệt đẹp, khi người bạn thân của Jade đang điều chỉnh ống kính thì Jade nhìn thấy hướng dẫn viên du lịch đang mỉm cười nhìn cậu.
“ Má em không mỏi sao ? Thấy em cứ cười mãi, từ hôm qua đến giờ. “ Jade trêu chọc nhóc bạn trai của mình, mặc dù bình thường tâm trạng Mai vẫn rất tốt, luôn nở nụ cười, nhưng Jade cảm thấy Mai cực kì hạnh phúc trong chuyến đi này.
“ Em rất hạnh phúc ~ “ Mai nhìn người bạn trai nhỏ hơn mình với đôi mắt lấp lánh.
P’Jade trông có chút ngại ngùng, Mai cứ nhìn chằm chằm Jade với ánh mắt đầy ẩn ý, tai của Jade dần dần đỏ ửng lên. Cậu giả vờ ngoảnh mặt đi nhìn về phía King, giục King chụp ảnh nhanh lên, nhưng thủ phạm không nhịn được mà cười thầm, ánh mắt đắm đuối nhìn người yêu.
Dù hẹn hò được ba năm nhưng P’Jade luôn tỏ ra ngại ngùng mỗi khi bị Mai dùng lời nói hay ánh mắt trêu chọc, còn đối phương thì cười không ngừng. Bản thân Jade có thể không biết nhưng niềm vui trong lòng Mai thực sự mãnh liệt hơn biểu cảm trên gương mặt.
Nhóc đã chuẩn bị một bất ngờ vô cùng đặc biệt, lần này có sự giúp đỡ từ P’King và P’Uea, mặc dù P’Jade chưa biết nhưng nhóc thề rằng chuyến đi này sẽ là một trong những kỷ niệm khó quên nhất trong cuộc đời P’Jade.
Thăm quan công viên quốc gia Erawan xong thì bọn họ ăn trưa tại một quán cà phê, rồi đi thăm quan Safari Park. Ba người Jade, Uea, King đã 30 tuổi, hơn mười năm qua chưa từng đến sở thú, sở thú này có thể đi ô tô của công viên để đến gần ngựa vằn và hươu cao cổ, rất thú vị.
“ Jade, mỉm cười lên xíu. “ Uea cố gắng nhịn cười và nhắc đối phương, còn người bạn thân của cậu đang sợ hãi nhăn cả mặt đút thức ăn cho hươu cao cổ :” Chụp ảnh sẽ không đẹp đâu na ! “
“ Nhưng nó đáng sợ lắm ! Mày mau bảo bạn trai mày đừng quay bọn tao nữa đi !!!! “ jade vừa hét vừa né người tránh xa con hươu cao cổ đang chúi mũi vào trong chiếc xe, cả người Jade gần như ngồi lên đùi Mai. Còn King ngồi đối diện thì nỗ lực bấm chụp, rõ ràng Jade không có yêu cầu thuê nhiếp ảnh gia chụp riêng, thế mà tên nhóc này còn nói cậu !
“ Jade, trông mặt mày xấu vãi ! Cười lên xem nào ! “
“ Thằng khốn !!! “ Jade không kìm được đập củ cà rốt lên đầu King.
" Mày chọn cái chết đúng không Jade, được ! “ King phủi củ cà rốt trên đỉnh đầu đã được xịt keo tạo hình.
Mọi thứ bắt đầu trở nên hỗn loạn hơn, nụ cười dịu dàng của Mai chợt tắt trông giây lát, nhóc nở nụ cười ngượng ngạo :” Mọi người bình tĩnh nào ~ “
“ Được thôi ! Mày lại đây ! “ Jade, người đã sẵn sàng chửi nhau với đối phương bất cứ lúc nào, không hề sợ hãi, hoàn toàn phớt lờ việc Mai đang cố nắm lấy cánh tay mình để can ngăn.
“ Hai người đang làm loạn cái nữa đây. “ Hai người còn chưa bắt đầu cãi nhau thì một âm thanh lạnh lùng vang lên, hai người bạn thân chơi từ nhỏ sắp lao vào đánh nhau chỉ biết im lặng.
“ Cũng sắp 30 tuổi rồi, trên xe còn có nhiều trẻ con nữa, không thấy xấu hổ hả ? “ Uea hếch cằm về phía sau, phía sau xe có rất nhiều gia đình mang con đi chơi. Uea liếc nhìn Jade rồi lại nhìn King, nụ cười vui vẻ trên gương mặt biến mất, chỉ còn lại gương mặt lạnh lùng cho thấy sự kiên nhẫn sắp không còn.
Vẻ mặt trách móc lâu ngày mới thấy này khiến Jade sợ hãi nuốt nước bọt. Cậu cười ngượng nhìn người bạn cùng phòng cũ, rồi vội vàng ngồi xuống cạnh Mai, lưng dựa vào ghế không dám thở. Còn King thì khỏi nói, phớt lờ Jade, quay người sang dùng giọng đáng yêu làm nũng dỗ dành người bạn trai đang có tâm trạng không tốt,
Nói ra thì buồn cười, trong quá khứ Jade là người bị kẹp giữa King và Uea để ngăn cản họ cãi nhau, nhưng bây giờ đổi ngược lại Uea là người ngăn cản Jade và King đánh nhau. Nhưng miễn là Jade và King vẫn là bạn bè ( tạm thời Jade chưa có ý định nghỉ chơi với người bạn giàu có này ) Uea vẫn sẽ cần phải hoàn thành vai trò này trong một thời gian dài nữa đây.
“ Chúng ta đi đâu tiếp đây ? “ Jade lớn tiếng hỏi sau khi thăm quan sở thú và cho các con vật ăn, câu mệt mỏi ngồi xuống nghỉ ngơi trong khi chờ King và Uea đi mua nước.
“ 4 giờ chiều rồi, chúng ta về resort thôi. “ Mai trả lời, vươn tay vuốt lại mái tóc đang bị gió thổi bay của Jade.
“ Chúng ta không đi chợ đêm sao ? Gần đây có một cái, chúng ta qua đó kiếm gì ăn trước khi về được không ? “
“ Ồ~ hôm nay chợ đêm không mở, chúng ta về resort ăn đi, em đã kêu người chuẩn bị đồ ăn rồi. “ Mai cười nói, nhưng Jade nghe xong thì sững sờ, Jade đã lên mạng tra thì chợ đêm này mở cửa vào thứ bảy và chủ nhật hàng tuần, hôm nay đúng là chủ nhật mà sao chợ lại không mở ?
Lẽ nào giờ mở cửa có thay đổi ? Tốt hơn vẫn nên tin chủ resort, đôi khi thông tin trên Google không chính xác, Jade tự an ủi bản thân, không để ý đến chủ nhà đang lén cười, đôi mắt sáng lên vì kế hoạch đã thành công.
Khi King và Uea quay lại thì cả nhóm lái xe quay về resort, đôi nào về phòng nấy nghỉ ngơi, chơi cả một ngày người đều ướt đẫm mồ hôi, ngay cả Jadenipate một người không thích sạch sẽ cũng quyết định đi tắm thay quần áo trước khi đi ăn tối. Sau đó thoải mái nằm xuống giường bật điều hoà chơi điện thoại giết thời gian, chờ bạn trai đi tắm.
“ Woa ! “ Jade ngẩng đầu lên nhìn thấy người yêu mình bước ra từ phòng thay đồ, Mai mặc một chiếc áo sơ mi trắng xắn tay áo và quần tây màu đất, trông cực kì đẹp trai, giống như một chàng hoàng tử bước ra từ cung điện nào đó, còn cố ý tạo kiểu tóc :” Trông đẹp trai quá, khun Phankin chuẩn bị đi đâu vậy ~ “
“ Chuẩn bị đi ăn tối với khun Japenipat. “ Mai lập tức hùa theo trò đùa của Jade, cười khúc khích.
Jade bật dậy, nhìn vào chiếc gương lớn bên cạnh, cậu chỉ mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay và quần jean dài, ăn mặc trông như đi chùa, okay, không cần phải thay quần áo, chỉ mong lúc đó cậu không giống như người hầu của Mai là được.
“ Chúng ta ra sảnh khách sạn đợi chúng nó thôi. “ Jade cất điện thoại vào túi quần, bước ra khỏi phòng trước.
“ Vừa nãy P’King nhắn trên Line là P’Uea bị đau bụng, bảo chúng ta đi ăn trước, hai anh ấy sẽ qua sau. “
“ Thật sao ? “ Jade nghe vậy liền đứng lại, đôi mắt nhỏ hiện lên vẻ lo lắng, cậu rất lo cho tình trạng thể chất của bạn mình, cả buổi trưa Uea không ăn gì, lúc về resort trông Uea vẫn bình thường.
“ Tốt hơn là đến phòng y tế mang cho Uea nước điện giải để bổ sung chất. “ Jade định đi đến phòng y tế thì người bên cạnh lập tức nắm lấy cánh tay anh.
“ Em đã bảo nhân viên resort mang cho anh ấy rồi, P’King nói P’Uea không sao, tí sẽ qua sau. “ Mai nói xong khẽ mỉm cười, nghe đến đó thì Jade cũng thở phào nhẹ nhõm.
“ Okay, vậy chúng ta đi ăn thôi, anh đói sắp ngất rồi. “ Jade nhìn sắc trời đang tối dần nói, dạ dày của cậu đang biểu tình ầm ĩ muốn được thức ăn lấp đầy.
Dường như Mai cũng nghe thấy bụng Jade kêu, nở nụ cười nói.
“ Em tin anh thực sự rất đói. “ Mai trêu chọc.
Hai má Jade nóng bừng, trợn tròn mắt cố giấu đi sự xấu hổ rồi sải bước về phía nhà hàng, bỏ mặc Mai đằng sau để Mai không nghe thấy bụng mình réo ầm ĩ, dù sao thì Jade cũng không thể mất mắt thế được.
“ Sao lại không có ai vậy ? “ jade kinh ngạc nhướn mày, nhà hàng mình ăn sáng sáng nay giờ không có khách hàng nào khác, chỉ có hai ba nhân viên của resort, nhưng bây giờ đã là 6 rưỡi tối rồi.
“ Vì nhà hàng sẽ đóng cửa để sửa chữa từ ngày mai, vậy nên bên em để khách hàng ăn ở nhà hàng bên kia, nhưng vì chúng ta có ít người nên vẫn có thể ngồi đây dược, vả lại càng riêng tư hơn. “ Mai giải thích rồi nắm tay Jade đi đến vị trí bên cạnh bờ sông, rất gần sân khấu nơi có live band.
Hoa kim ngân được trồng khắp nhà hàng, không khí tràn ngập hương thơm ngào ngạt, làn gió mát từ sông thổi vào cùng với ánh sáng dịu nhẹ, giai điệu âm nhạc du dương. Trên bàn ăn còn có một bó hoa hồng đỏ được cắm trong bình, càng làm cho bầu không khí trở nên lãng mạn vô cùng, Jade để ý sân khấu đã bật đèn nhưng không có gì trên đó, thậm chí còn không có nhạc công và nhạc cụ. Jade đoán có lẽ Mai muốn làm cho nơi này có ánh sáng hơn, nhưng nếu là Jade thì sẽ tắt hết đèn sân khấu đi, đèn xung quanh đã đủ sáng rồi, với cả cậu cũng không cần sân khấu, bật lên mà không dùng thì thật lãng phí.
Bữa ăn thịnh soạn đã được mang lên, Jade vốn đã đói đến chóng mặt lập tức ăn trong im lặng.
“ P’Jade ăn nhiều vào nhé, em gọi toàn món anh thích ăn. “ Mai nói xong nhẹ nhàng gắp miếng tôm xào tỏi vào đĩa của Jade, lúc này Jade mới để ý trên bàn đầy ắp những món mình thích.
“ Đừng gọi mỗi những món anh thích, Mai cũng gọi mấy món em thích nữa đó hiểu không ? “ Giọng của Jade rất nghiêm túc, dù cậu rất thích người yêu chiều chuộng mình nhưng cậu không muốn Mai mặc kệ bản thân mà chỉ quan tâm đến mình.
Mai không ngờ Jade nói như vậy, ban đầu có chút sững sờ nhưng ngay lập tức cảm thấy ấm áp trong lồng ngực, Mai cảm thấy vui vẻ yên tâm vì điều đó cho thấy nhóc quan tâm P’Jade bao nhiêu thì P’Jade cũng quan tâm nhóc bấy nhiêu, kể cả những chi tiết nhỏ nhất.
Đôi mắt nâu sẫm kia tràn ngập những suy nghĩ, khuôn mặt tuấn tú chậm rãi nở một nụ cười hạnh phúc.
“ Em hiểu rồi. “ Nụ cười này còn sáng hơn cả ánh đèn sân khấu, Jade vội quay mặt đi tập trung ăn, không dám nhìn gương mặt đẹp trai đó quá lâu, sợ đứa nhóc này phát hiện ra cậu đang xấu hổ.
Bữa ăn rất ngon, không khí vô cùng lãng mạn, họ vừa ăn vừa trò chuyện, thỉnh thoảng trên bàn vang lên những tiếng cười vui vẻ cùng nụ cười rạng rỡ, Jade chỉ mong giây phút hạnh phúc yên bình này sẽ kéo dài mãi mãi.
“ Sao hai đứa kia vẫn chưa đến nhỉ ? “ Mãi đến khi ăn gần hết thức ăn trong đĩa, Jade mới nhớ ra mình đã quên mất lũ bạn của mình, cậu nhìn quanh nhà hàng vẫn không thấy bóng dáng hai người bạn thân đâu, Jade cau mày lo lắng không biết sức khỏe của Uea đã khá hơn chưa.
“ P’Jade, em ra ngoài nghe điện thoại. “ Mai đột ngột đứng dậy, để Jade một mình ngồi đó.
Jade ăn một miếng cơm, tay lướt điện thoại gửi Line cho King và Uea, nhưng vài phút sau vẫn không thấy hai người đó trả lời.
Chuyện gì đang xảy ra vậy !
Ting !
「 P’Jade 」
Điện thoại thông báo một tin nhắn mới, nhưng không phải của hai người bạn thân mà là của nhóc bạn trai đang nghe điện thoại bên ngoài.
Ting ting !
「 Anh mở video ra xem đi. 」
“ Hả ? “ Jade bối rồi kêu lên, cậu ấn vào tin nhắn của Mai, mở link video mà đầu dây bên kia gửi.
Gương mặt điển trai quen thuộc lập tức xuất hiện trong video, đôi mắt nhỏ của Jade lập tức sáng khi thấy bộ dạng đẹp trai của Mai, nếu cậu nhớ không nhầm thì bộ quần áo này Mai mặc lúc đi với bạn mấy tháng trước.
' Chào P’Jade. '
' Nói tiếp đi, hôm nay tới đây để làm gì… '
Cùng lúc một giọng nói trầm quen thuộc vang lên, Jade mở to mắt, tuy không thấy bóng dáng nhưng cậu chắc chắn người cầm máy quay giúp Mai là King.
Au ! Hai đứa này gặp nhau khi nào vậy ? Rốt cuộc bọn họ đang tính làm cái gì vậy ?
' Hôm nay em đến đây….để chọn nhẫn cưới cho chúng ta. '
Nụ cười của Mai càng lúc càng rạng rỡ, vừa nói xong vành tai và gò má của Mai lập tức ửng đỏ, có thể so sánh với gò má nóng bừng của Jade lúc này, thậm chí có thể nghe rõ cả tiếng trái tim đập dồn dập.
Video tiếp tục phát, tiếp đến là một số hình ảnh cùng với video, bao gồm cả những bức ảnh được chụp khi họ đi du lịch đến những nơi khác nhau. Ngoài ra còn có một số ảnh chụp riêng, những món quà, thậm chí đến cả vé xem phim Mai cũng giữ lại, sau đó là những bức ảnh King chụp khi cả nhóm đi chơi hôm qua và hôm nay. Cuối cùng video quay trở lại cảnh Mai chọn nhẫn.
' Em xin lỗi vì không đưa P’Jade đến chọn nhẫn cùng, vì em muốn tạo bất ngờ cho anh, hy vọng anh sẽ thích chiếc nhẫn em chọn. '
Trong video, ánh mắt và nụ cười của Mai lấp lánh hơn cả những viên kim cương trong tủ trang sức, Jade cười đến mức má mỏi nhừ, hàng ngàn cảm xúc trào dâng trong lòng khiến Jade nhất thời không nói nên lời. Giờ khắc này, cậu cuối cùng cũng hiểu tại sao không có ai khác ở đây, tại sao nhà hàng lại trang trí lãng mạn như vậy, tại sao hai người bạn thân của cậu lại không ở đây, hoá ra tất cả đã lên kế hoạch trước !
Video vừa kết thúc, ánh đèn trong nhà hàng đột nhiên tắt, chỉ còn lại ánh đèn sân khấu, Jade ngước mắt lên nhìn về phía sân khấu, miệng nở nụ cười, cậu nhóc xuất hiện trong video vừa rồi đang đứng trên sân khấu với nụ cười trên môi đang đứng chờ Jade.
“ Em đang làm gì vậy na. “
Jade cười ngại ngùng, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cậu lập tức chạy về phía Mai, và dù não cậu có chậm đến đâu thì cậu cũng đoán được Mai sắp làm gì.
Ánh đèn sân khấu chiếu rọi lên Mai, Jade có thể thấy rõ ánh mắt phấn khích xen lẫn chút lo lắng, cậu cũng không khác gì, cũng đang hồi hộp đến mức tay vừa run vừa toát mồ hôi.
“ Chúng ta yêu nhau được ba năm rồi. “ Đôi bàn tay to lớn nắm chặt lấy tay Jade, Jade cảm thấy bàn tay của đối phương còn run hơn mình, cậu siết nhẹ lòng bàn tay Mai, cố gắng kìm nén cảm xúc dâng trào trong lòng, hai mắt dần dần nóng lên….
“ Trước đây có thể em chưa làm tốt ở một số mặt, cũng có lúc bối rối nhưng em thực sự cảm ơn P’Jade ngày hôm đó đã cho em cơ hội để em có thể chăm sóc anh thật tốt và luôn ở bên cạnh em. “
“ Em làm gì có chỗ nào làm không tốt chứ, không có chuyện đó đâu. “ Jade sụt sịt, mím chặt môi, tự nhủ không được rơi nước mắt nhưng bầu không khó như thế này thật sự rất khó kiềm chế, và rồi nước mắt cũng trào ra.
“ Cảm ơn anh. “ Mai mỉm cười, ánh mắt lóe lên sự hy vọng, nói tiếp :” Hôm nay em….hi vọng P’Jade cho em thêm một cơ hội nữa. “
Bàn tay Mai lấy chiếc hộp nhung màu xanh đậm từ trong túi quần, Jade kinh ngạc chớp mắt nhìn Mai quỳ một chân xuống đất, đưa hộp nhẫn đến trước mặt Jade, tay còn lại nắm lấy tay trái của Jade, nở nụ cười tiếp tục nói….
" P’Jade. “
“ …… “
“ Em có thể xem Conan cùng P’Jade cả đời này được không ? “
Phụt !
Jade nghe thấy bên cạnh vang lên một tràng cười, mặc dù không nhìn thấy bóng dáng nhưng giọng cười kia nhất định là KIng đang lén quay video, cậu cũng không thắc mắc vì sao King lại cười, bởi vì ngay cả bản thân Jade cũng cảm thấy lời cầu hôn này rất buồn cười, mặt cậu đỏ bừng chẳng khác gì bó hoa hồng đỏ cắm trong chiếc bình trên bàn ăn.
Họ nhìn sâu vào mắt nhau, Jade cảm nhận được sự căng thẳng trong mắt bạn trai, ngay cả bàn tay to lớn luôn nắm chặt tay cậu cũng run lên, điều này khiến jade cảm thấy đáng yêu đến mức bật cười.
Ôi đứa nhóc này, sao lại lo lắng vậy chứ, chẳng phải đã sớm biết câu trả lời chỉ một đáp án duy nhất thôi sao ?
“ Được rồi, đến lúc đó không cho phép hỏi lại nữa ! “ Jade mỉm cười run rẩy trả lời, cố gắng chớp nước mắt.
“ Chắc chắn sẽ không ! “ Mai mỉm cười hạnh phúc đến mức hai mắt híp lại, nhóc nắm lấy tay Jade rồi đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út bên trái.
Jade vốn ít đeo phụ kiện nên có chút không quen với sự mát lạnh của kim loại, một luồng hơi ấm áp dần dần từ ngực lan ra. Mai đứng dậy, ôm chặt lấy Jade, Jade vòng tay ôm eo đối phương, úp mặt vào ngực người kia.
Họ đang lặng lẽ tận hưởng khoảnh khắc đặc biệt này trong vòng tay nhau thì Mai khẽ thì thầm vào tai Jade…
“ Cảm ơn anh đã đồng ý. “
“ Ừm… “
Jade khẽ trả lời, không phải cậu không có gì để nói mà là trong cổ họng giống như có tảng đá cứng nhắc chặn lại làm cậu không nói ra được. Jade không muốn khóc vào ngày đẹp trời này, và cậu biết không chỉ có mỗi cậu và Mai nên Japenipat sẽ không khóc đâu !!
Những mảnh giấy đầy màu sắc được bắn ra cùng với âm thanh, những tiếng reo hò chúc mừng vang lên khắp nơi.
“ Ai’Jade cuối cùng cũng thoát kiếp độc thân rồi !! "
“ Chúc chúng mày hạnh phúc !! “
“ Chúc mừng em nha Jade !! “
“ Chúc mừng con nhé !! “
“ Đợi chút… “ Jade vội vàng rút ra khỏi cái ôm của Mai, mở to mắt nhìn xuống dưới sân khấu, cậu biết King và Uea đang lén quay video nhưng Jade không ngờ rằng bố mẹ Mai ở đây, thậm chí cả người nhà của Jade cũng từ trong góc nhà hàng đi ra.
“ Bố, mẹ, P’Jet, Jan, mọi người đến đây khi nào vậy ? “
“ Buổi trưa ạ, lúc đó P’Jade đang đi chơi bên ngoài rồi. “ Jan bước lên trước trả lời, cô nhóc nắm lấy tay Jade dẫn xuống sân khấu, nơi gia đình hai bên đang đứng chờ.
“ Hả ? Thế là mọi người đứng xem từ đầu đến cuối sao ? “
“ Vâng ạ, mọi người đã ở đây từ lúc P’Mai đưa P’Jade đến nhà hàng ăn tối. Đây là ngày trọng đại của P’Jade, làm sao mọi người lại không đến chứ, buổi tối không ai đi đâu cả, ở nguyên trong phòng, sợ đụng phải P’Jade thì bí mật sẽ bị lộ mất. “
“ Ngay cả khi thực sự đụng phải, Jade nó sẽ không phát hiện ra đâu Jan, nó sẽ chỉ nghĩ đây là trùng hợp thôi. “ King, người đang ghi hình bằng máy ảnh cười nói, còn Jade người bị trêu chọc đang nhìn chằm chằm King.
“ Này, vậy đây là lí do vì sao mày cứ quay bọn tao trong suốt chuyến đi này ? “
“ Đúng, Mai nhờ tao giúp, tối qua tao và Uea thức đêm để chỉnh sửa video, Mai cũng giúp bọn tao trong phòng tao, mày ngủ như chết không biết cái gì đâu.
“ ….. “ Jade không còn gì để nói, chỉ biết nhìn đi nhìn lại hai người bạn thân và người yêu mình với lòng biết ơn, mặc dù trong lòng Jade chỉ muốn đập chết não mình.
King bất ngờ cứ cầm máy quay bám theo cậu và Mai như mấy tên paparazzi, Mai cứ muốn đưa cậu về resort ăn tối, Uea tự dưng đau bụng, có rất nhiều điểm khả nghi thế mà Jade thờ ơ không biết gì. Jade thực sự xin lỗi kỹ năng thám tử mà cậu luôn tự hào, Jade phải thừa nhận rằng giác quan thứ sáu của cậu thực sự kém !
“ Em láu cá quá đó Mai ! “ Jade nheo mắt nhìn Mai đang đi xuống sân khấu.
Mai lập tức vươn tay ôm lấy vai Jade, giống như một con cún mở to đôi mắt đáng thương làm nũng với chủ nhân :” Em muốn tạo bất ngờ cho anh mà, đừng giận nhé ~ “
“ Anh không giận, không không không ! “ Dù cố hết sức làm mặt nghiêm túc nhưng niềm vui trong lòng vẫn khiến Jade mỉm cười, dù có nhìn về phía nào thì xung quanh Jade là gia đinh, bạn bè và người yêu, làm sao cậu có thể giận chứ trong khi Mai lúc nào cũng nghĩ về cậu.
“ Chúng mày kết hôn trước, sang năm tham dự đám cưới của bọn tao. “ King nhướng mày, ánh mắt long lanh nhìn Uea đang đứng bên cạnh, người đang bị nhìn trìu mến quay sang nhìn King rồi im lặng quay mặt đi nhưng vành tai đã ủng đỏ.
“ Đúng đúng, làm ơn nhanh lên một chút ! “ Jade trêu chọc cặp đôi kia, gia đình Jade và Mai lần lượt đi đến chúc mừng, không khí vui vẻ tràn ngập khắp nơi.
“ Mọi người chắc đói rồi, cùng nhau ăn tối thôi ! “ Mai cười ngượng, sau đó gật đầu ra hiệu cho phục vụ xếp bàn lại với nhau để mọi người cùng nhau dùng bữa.
Bọn họ âm thầm giúp đỡ tạo bất ngờ, hầu hết mọi người đều chưa ăn gì, lần lượt ngồi vào chỗ của mình, đợi phục vụ khu resort mang đồ ăn lên rồi bắt đầu dùng bữa, nhà hàng vốn yên tĩnh lại tràn ngập những cuộc trò chuyện vui vẻ, mọi người nâng ly chúc mừng cặp đôi lần nữa. Trong tiếng nhạc du dương Jade nhìn thấy Uea đang gắp thức ăn cho King còn nhìn thấy King đang lén nắm tay Uea dưới gầm bàn. Cậu quay sang nhìn người bạn trai bên cạnh, thấy Mai cũng đang nhìn mình với ánh mắt trìu mến, nụ cười trên khoé miệng của Mai rạng rỡ đến mức sắp chạm đến tai rồi.
Chúng ta có thể hạnh phúc hơn không ? Bây giờ Jade đã biết rồi, chỉ cần cậu được ở bên cạnh người cậu thương yêu trong một ngày đẹp trời như này, như vậy đã quá nhiều hạnh phúc rồi. Và hạnh phúc kéo dài được bao lâu, có lẽ rất khó để tìm ra câu trả lời, bởi vì có vô số điều đang chờ để bọn họ học hỏi trong một mối quan hệ.
Mặc dù Jade không thích học, nhưng nếu là về Mai thì cậu sẵn sàng học hỏi và sẽ không ngừng tìm hiểu nhau. Họ có thể có một kết thúc có hậu Happily Ever After giống như trong tiểu thuyết, hoặc cũng có thể là vô số chướng ngại vật đang chờ họ ở phía trước, nhưng có một sự thật duy nhất, đó là dù sau này có chuyện gì xảy ra thì Jade sẽ luôn ở bên Mai và không bao giờ buông tay.
Và Jade biết rõ rằng Mai cũng nghĩ như vậy na.
--- The End ---
1006Please respect copyright.PENANAiBqU56DCgj