210Please respect copyright.PENANArIquoQzOTK
20:00 Tại Sân Bay....
🤍: Em tới rồi, đứng chỗ cũ đợi anh nha..
30....60....90p...
1h30 trôi qua vẫn không thấy đâu..
Trước lúc bay 🖤 có gọi nói tầm 20:00 sẽ hạ cánh..Nếu check out ra cũng tầm 30p thôi...Sao giờ trễ rồi vẫn chưa thấy..🤍 lo lắng bồn chồn không yên..Nhưng không biết làm cách nào liên lạc..🤍 bèn bước xuống khoá xe cẩn thận rồi đi vào bên trong khu vực chờ xem thử..Vừa bước vào khúc cua thì va phải người...🤍 luống cuống cúi đầu nói
🤍: Tôi xin lỗi vì đi vội quá không nhìn thấy
🖤: ha ha ha...Đi đâu mà vội thế em...
Nghe tiếng nói quen thuộc..🤍 ngẩng đầu lên...Trước mắt là giương mặt quen thuộc đang nở nụ cười tươi rói..🤍 vừa vui vừa dỗi..tiến tới đánh mạnh vào ngực 🖤..Từng cái từng cái một..Lớp sương mờ nơi đáy mắt biến thành nước chực trào ra...
🤍: Anh xấu xa..Về tới rồi sao ko nhắn em...E đợi gần 2h đồng hồ...Có biết em lo lắm không...Còn có tâm trạng trêu em..
🖤 giang tay ôm chặt người yêu bé nhỏ trước mắt vào lòng...Dùng tay vỗ về an ủi em..
🖤: Chuyến bay của anh bị delay..Anh cũng mới tới...Biết em chờ lâu nên anh vội vàng check out ra ngay ko kịp mở điện thoại...
🤍: hix hix hix
🖤: Ngoan nào..Anh xin lỗi nhé..Anh không có ý trêu em đâu..Chỉ là gặp em anh vui thôi ...Nào để anh xem..
🖤 buông hờ tay nhẹ nhàng nâng mặt 🤍 lên..Hai mắt đỏ ửng, khuôn mặt giàn giụa nước mắt..🖤 hoảnh hốt tưởng 🤍 chỉ là làm nũng như những lần trước..
🖤: Em làm sao vậy...Sao lại khóc đến mức như vậy...Em giận anh sao..??
🖤 vừa hỏi vừa lau đi những giọt nước mắt đó..Lòng xót xa..
🤍: Không có...Em không có giận anh...Chỉ là em lo lắng..Trước đó em không tin vào số mệnh...Nhưng sau khi bị thương thì em rất sợ...Em sợ ...mọi chuyện ngoài ý muốn...
Nói rồi 🤍 ôm 🖤 lại...Nước mắt tiếp tục rơi ko kiềm chế được...🤍 sống nội tâm..thường che giấu cảm xúc rất tốt...Nhưng hôm nay ở trước mặt người mình thương thì dường như bộc lộ hết cả..
🤍: Em nhớ anh lắm...Anh về thật tốt..
Cảm xúc vỡ oà của 🤍làm 🖤 bối rối...Ko phải lần đầu 🖤 thấy 🤍 khóc..Nhưng đây là lần đầu em ấy kích động đến vậy...Dù biết quá khứ em ấy trải qua những gì nhưng trước giờ em ấy là một người khá cứng rắn..Che giấu cảm xúc rất tốt..Nhưng sau sự cố sinh nhật thì lại trở nên nhạy cảm đến như vậy...
🖤: Anh cũng nhớ em lắm...Ngoan...Anh về rồi nè..Em đừng khóc nữa na..Khóc sẽ ko đẹp đâu..Ko giữ hình tượng của em nữa à..
Giờ phút này 🖤 ngoài việc trêu em để đánh lãng qua chuyện khác thì thật sự ko biết an ủi 🤍 thế nào...🖤 rất bối rối
🤍: Em không cần hình tượng nữa..Chỉ cần anh thôi.. 🥹🥹🥹
🖤: Anh biết rồi..Anh đây..Anh đây..Bảo bối của anh yên tâm nhé..
🖤 ôm 🤍...Ôm thật chặt...Như thay lời muốn nói, muốn 🤍 biết rằng 🖤 luôn bên cạnh..🖤 yêu thương và quan tâm em ấy.
Mãi một lúc sau thấy 🤍 vẫn không mở miệng nói gì..🖤 đỡ 🤍, nhìn chằm chằm 🤍...Nước mắt ngưng chảy rồi..Nhưng trên má vẫn còn vương một chút nước..Mắt vẫn còn hơi đỏ nhưng trông ổn hơn...Cảm giác thấy mình được đưa vào tầm ngắm..🤍 ngại ngùng quay đi..Vừa mới lắc người sang thì 🤍 đã bị cánh tay 🖤 kéo sát lại...Gắt gao chôn chặt vào lòng...
🖤: Sao lại phải xấu hổ...Khi nãy không phải thế này...
🤍: Em....
🤍 giương đôi mắt lấp lánh nhìn 🤍 cười dịu dàng...Biểu cảm đáng yêu này lọt thẳng vào mắt 🖤..
🖤: Để anh lau nước mắt cho em nhé..
🤍: Thôi để em tự lau...
Nói rồi 🤍 vươn tay định lau nhưng bị 🖤 cản lại..
🖤: Để anh lau cho...
Nói rồi 🖤 kéo 🤍 vào một cửa thoát hiểm gần đó..Đóng nhẹ cửa lại...🖤 ép sát 🤍 vô tường...Một tay ôm lấy eo 🤍..Một tay vuốt nhẹ dọc theo gò má 🤍
🖤: Lần đầu thấy em kích động đến vậy..Anh muốn lưu giữ lại kỉ niệm cùng những giọt nước mắt này...
Nói rồi 🖤 tiến gần tới..Hôn nhẹ lên những giọt nước mắt còn vương lại..Một chút rồi một chút..Sự ôn nhu của anh khiến 🤍 run rẩy..🤍 vô thức ôm chặt lấy anh...
Khi nãy khi bị anh kéo vào đây 🤍 còn lo lắng sợ bị người khác thấy..Nhưng giờ thì cảm xúc lấn át lí trí...🤍 mặc kệ mọi chuyện...Mọi tình cảm dồn nén những ngày vừa qua tưởng chừng như vỡ oà ra...Hai bờ môi tự tìm đến nhau..Từ nhẹ nhàng chuyển sang say đắm..Nụ hôn sâu khiến trái tim cả hai đập liên hồi...Từng tế bào trong cơ thể như được đốt cháy lên..Cảm giác thoải mái và hạnh phúc ngập tràn
Không biết qua bao lâu...cả hai mới luyến tiếc buông nhau ra...thở hổn hển và đồng thanh nói
🖤🤍: Chúng ta về nhà nhé..
Chiếc Audi lao nhanh trong đêm tối..Đường xa không còn về vấn đề đối với hai tâm hồn đang thuộc về nhau..
Tới trước cửa nhà, 🖤 vội vã tắt xe đóng sầm cửa lại..Hành lí cũng thèm không lấy...Đi thẳng một hơi qua mở cửa cho 🤍..🤍 vừa đặt chân xuống đất thì bỗng cơ thể bị nhấc bỗng lên..
🤍: Anh làm gì vậy..??
🖤: Anh bế đi cho nhanh..Anh gấp ?? 🤧🤧
🤍 ngại ngùng nép vào lòng anh..
"Cạch"..Tiếng cửa phòng vừa đóng lại...Vừa thả 🤍 xuống 🖤 đã ôm chặt lấy 🤍 ép sát 🤍 vào góc tường..🖤 cọ cọ nơi đầu mũi 🤍..thấp giọng nói..
🖤:Anh nhớ em...Nhớ rất nhiều..Lúc nào cũng nhớ em...Em có biết không ..??
🤍 cũng vòng tay qua người 🖤, đáp lại anh
🤍: Em biết..Vì em cũng nhớ anh nhiều lắm..Em nhớ chỗ này vì ngày nào cũng suy nghĩ đầy chuyện trêu em ( 🤍 💋 nhẹ lên trán 🖤)...Em nhớ chỗ này vì mỗi ngày trước đó em đều véo ( 🤍 💋 nhẹ lên hai má) ...Em nhớ chỗ này vì nó chỉ có mỗi một mình em..(🤍 💋 lên trái tim của 🖤)..Cuối cùng em nhớ chỗ này vì những lời nói ngọt ngào luôn dành cho em..
🤍 tiến tới 💋 nhẹ môi anh...Vừa định dứt ra thì 🖤 lại nhanh tay ôm chặt lại giữ lấy...🖤 nhớ sự ngọt ngào này của em...💋 của 🖤 cuồng nhiệt bá đạo..Như muốn chiếm lấy hết sự ngọt ngào của 🤍..🤍 lại nhiệt tình đáp lại ...Hai bóng người dây dưa triền miên không hồi kết...Một cái rồi tiếp một cái...
🖤: Anh xin nhé..Được không..???
🤍 e thẹn gật đầu...Trong cái không khí lãng mạng này việc kiềm chế và từ chối đối phương là điều không thể..Thôi thì cứ thuận theo cảm xúc bản thân mình..
Bên ngoài mưa lất phất..Những bụi hoa chớm nở e ấp trong đêm..Bên trong hình ảnh hai người quấn lấy nhau đẹp đẽ muôn phần...
Bất ngờ 🖤 bế 🤍 lên hướng thẳng phòng ngủ mà đi..
Mưa và bóng đêm rốt cuộc cũng trôi qua nhường chỗ cho ánh nắng lấp lánh khoe sắc..🤍 nằm trong lòng 🖤 yên bình say giấc...Trên môi vẫn còn vương vấn nụ cười ngọt ngào của sự hạnh phúc...
Fanfic từ khoảng thời gian xa nhau của 🖤🤍 cho sự kiện của 3CE
#3CESEOULTRIPxNet
ns 18.68.41.179da2