Cuối tuần đến, ngó nghiêng qua phòng bên không thấy ai, tôi lắc đầu thở dài sau đó liền đi hỏi thăm mọi người đường đến siêu thị giá rẻ trong lời đồn giải quyết nhu cầu cơ thể trước khi chờ đợi tiếp..
Mọi người nói nơi đó rất gần, đi bộ chừng mười mươi phút là đến. Nhưng tôi theo chỉ dẫn đã đi bộ hơn nữa giờ, nhưng một chiếc cột nhỏ của siêu thị cũng chưa thấy đâu.
Dưới khí chiều cuối thu se lạnh. Tôi đứng ở ngã tư đường co mình trong chiếc áo phông mỏng mỗi khi gió thổi đến, ngước mắt nhìn lên bốn hướng dài đằng đẵng phía trước mặt, thở dài . Sớm biết thế này, ban nãy đã nhờ ai đó dẫn đi a.
Ngay lúc tôi đang hoang mang không biết phải làm sao, thì bỗng nhiên một chiếc xe Audi đen hào nhoáng dừng ngay bên cạnh tôi.
Kính xe liền hạ xuống sau đó , một gương mặt điển trai đang tươi cười nhìn tôi, hàng chân mày đen nhếch lên, chiếc mũi cao, đường nét góc cạnh lộ rõ sự lạnh lùng, nhưng ánh mắt lấp lánh lại hiện lên sự ấm áp, thân thiện. Trong nhất thời, tôi bị vẻ bề ngoài của chàng trai làm thơ thẩn, tôi hoàn toàn quên mất bản thân mình đang muốn đi đâu.
“Có cần giúp không?” Anh chàng điển trai đó dùng tiếng của người bản địa hỏi tôi.
Tôi nhớ đến lời Nam từng nói, người ở đây có thói quen hay giúp đỡ người khác, nhất là trong việc chỉ đường, bởi thế tôi nhanh chóng chạy nhanh đến hai tay đưa tờ bản đồ lên, chỉ vào tên siêu thị, hỏi:
“Đường đến siêu thị này đi như thế nào?”
Anh chàng đẹp trai nói một tràng, tốc độ đặc biệt nhanh hơn tên lửa.
Cơ bản là tôi vừa mới đến, khả năng nghe tiếng bản địa của tôi không tốt lắm nên tôi nhất thời chưa hình dung được anh ta đang nói gì. Tôi nói lại định nhờ anh ta nói chậm một chút nhưng bối rối làm sao lại quên mất mình đang ở nước ngoài liền trổ một tràng tiếng Thái :
“Thật sự xin lỗi, anh có thể nói lại một lần nữa không ạ?”
Anh ta chợt khựng lại nhìn tôi đánh giá một chút, trong ánh mắt đó ánh lên phân nửa sự thú vị.
Tôi giật mình quên mất anh ta không phải người Thái, vừa định rút bàn tay đang cầm bản đồ lại, thì tôi nghe thấy một giọng tiếng Thái vang lên rất rõ ràng:
“Lên xe đi, tôi đưa cậu đi!”
Giây phút đó tôi có chút do dự, nhưng niềm vui sướng đang bùng nổ mạnh mẽ trong tôi, trong lòng tôi phấn khởi nghĩ rằng: Biết ngay là nơi đây không thể sinh ra một chàng trai cực phẩm như vậy đâu!!!
“Cám ơn anh !” Tôi mừng rỡ lên xe
“Cài dây an toàn vào!” anh chu đáo nhắc nhở cô.
“Vâng !” Tôi vừa cài xong, anh ta liền nhấn ga, chiếc xe quay ngược lao vút..
“ Cậu tới đây được bao lâu rồi?”
“Vừa tới được nửa tháng”
“Thế cậu đến Anh để làm gì?”
“Học thêm kiến thức .” Chợt nhớ ra tôi liền bổ sung thêm " Đại học Oxford"
“Vậy à ?” Nghe tới đây anh chợt xoay người qua nhìn tôi:
“Vậy cậu học ở khoa nào?”
“Khoa Y .”
“Khoa y sao..?? !” Biểu cảm trên mặt anh lúc này là bất ngờ sau đó có một chút thân quen: “Tôi cũng học ở Khoa y!”
“Trùng hợp đến vậy sao?!” Nhìn anh một lượt từ trên xuống, chật anh thật sự nhìn không giống sinh viên y học. Chèn ơi, James ơi không được đánh giá người khác chỉ qua cái nhìn - pTôi nhủ thầm
Không biết vì nguyên nhân gì, bất giác anh cũng xoay qua nhìn tôi một cái, một cái nhìn sâu sắc như muốn nhìn thấu nội tâm tôi.
Cảm giác được có ánh mắt nhìn mình, tôi nhất thời bối rối, không biết phải làm sao, tôi bèn xoay mặt qua cười nhìn anh rồi cúi người nói:
“Đàn anh ! Về sau có gì xin anh chỉ bảo nhiều hơn!”
“Đừng khách sáo. Net là tên của tôi , thế phải gọi câu là gì..??
Net SiraPhop sao...!!!!!
Vừa nghe được cái tên được thốt ra từ chính miệng của anh, tôi không nhịn mà đưa mắt sang một lần nữa, cẩn trọng nhìn đầu đến chân, đánh giá người bạn phòng kế bên trong truyền thuyết.
Có lẽ như anh ấy vừa từ hội thảo trở về, vì trên người vẫn còn đang mặc một bộ vest màu đen phối với áo sơ mi trắng, thái độ ôn hòa, khiêm tốn, không hề có biểu hiện của sự phóng túng. Suốt đoạn đường đi hôm ấy, tôi trộm nhìn quan sát anh. Theo những gì hiện hữu thì tôi nhận ra rằng anh chàng này là một thiếu gia ở tầng lớp thượng lưu chính thống.
Tôi chợt thở dài trong lòng, tự cảm thán đây là lí do tại sao Net lại có nhiều người theo đuổi như vậy, lí do đơn giản đối với nữ giới thì không thể chống lại vẻ ngoài đẹp trai, có tiền, còn nam giới thì là sự quyến rũ, hào hoa phong nhã đầy phóng khoáng của anh . Net đúng kiểu mẫu nam chính điển hình trong những series đình đám..
“ Vâng, James SPMK, anh có thể gọi là James ạ .” Tôi nói.
“James, cái tên nghe khá hay .” Nhìn phản ứng thong dong của anh, thì xem ra anh chưa trở về phòng trọ rồi.
Tôi vừa định nói thêm, thì xe đã dừng lại, anh chỉ tay về toà nhà đối diện nói:
“Siêu thị cậu cần tìm là ở đó ”
Tôi chăm chú cẩn thận đối chiếu nơi này với bản đồ, chẳng trách tôi không thể tìm thấy nó, vì họ đã đưa cho tôi một tấm bản đồ vẽ sai phương hướng.
“Vâng cảm ơn đàn anh.." Tôi đang định bước xuống xe thì khựng lại, đánh liều hỏi thăm:
" Có làm phiền anh không khi hỏi hiện giờ anh đang định đi đâu ?” Tôi dè chừng hỏi, nhưng trong lòng lại vô cùng hy vọng anh sẽ về nhà trọ, như vậy tôi sẽ mặt dày xin đi nhờ xe anh về.
Đối diện với câu hỏi của tôi, biểu cảm của anh tôi nhận ra là vẻ mặt khó hiểu, nhưng không phải là sự phản cảm, hay khó chịu. Anh lịch sự trả lời:
“Hiện giờ tôi định về phòng trọ.”
Tôi mừng rỡ nở nụ cười, dè dặt hỏi anh:
“Thế anh có đi vội không? Có thể chờ tôi một lát được không?”
Anh chớp mắt, trên môi liền nở một nụ cười đúng chất bad boy, nhưng dưới sự phản chiếu của ánh mặt trời, nét đẹp của anh toát lên một sức hút khó có thể kềm chế được: “Nếu cậu muốn đến phòng tôi, tôi cũng không ngại đâu.”
A! Mới quen biết chưa được bao lâu mà anh đã để lộ bản chất đào hoa rồi..
Nhưng với cái nết không chịu nhường ai của tôi, tôi cảm thấy người bạn mới này đang có một chút ý tứ mờ ám, thế nên tôi cũng thuận thế trêu lại anh:
“Được thôi !” Rồi để lại một nụ cười đầy bí hiểm quay lưng đi về hướng siêu thị.
Nhưng cũng chính vì câu trả lời đó của tôi làm Net sửng sốt, anh dùng ánh mắt đầy mê hoặc đó nhìn theo bóng tôi dần mất hút chen vào đám đông.
***
Bản thân tôi tự nhận thức được, hiện bên ngoài đang có một anh chàng siêu cấp đẹp trai đang chờ nên tôi nào dám lãng phí thời gian. Tôi mua một ít mì, trứng gà và vài đồ dùng cá nhân bằng tốc độ nhanh nhất, nên chỉ trong chốc lát tôi đã bước ra khỏi siêu thị, quả nhiên anh vẫn là đang đứng đợi tôi . Chỉ khác là ánh mắt khi nãy đầy bình thản bao nhiêu thì bây giờ lại xen lẫn một chút sắc bén, một chút quan tâm.
Tôi vừa bước vào xe, anh không nói thêm bất cứ lời nào liền nhanh chóng khởi động xe, tiến thẳng về phòng trọ.
Chưa đến mười phút sau, bánh xe đã đi đến trước cổng nhà. Net bước xuống xe, lúc này tôi mới nhận thấy anh khá cao, bộ quần áo trên người rất vừa vặn, bộ Âu phục đen trên người anh càng làm tôn thêm vẻ đẹp hoàn mỹ của anh.
Hoàng hôn buông xuống, tia sáng cuối ngày chiếu rọi người anh, mặc dù tia sáng ấy mang một màu sắc u ám của chiều muộn nhưng khi áp vào thân hình ấy lại long lanh một cách khó hiểu.
Tôi trong phút chốc có một chút ngẩn ngơ, quên cả nói chuyện. Trong cả đoạn đường bước theo anh lên 2 tầng lầu tôi đi trong vô thức, mãi cho đến khi đứng trước cửa phòng, anh mới quay đầu nhìn tôi một cái, ánh mắt ẩn chứa một điều gì đó chưa xác định rõ, lại giống như đang muốn nói chuyện gì..??
Tôi mỉm cười nhìn anh, rồi vươn tay chỉ lên cửa phòng anh, anh nhìn theo hướng tôi chỉ, trên đó có một tờ giấy ghi chú màu vàng nhỏ hình hoa cúc tôi vừa dán lên khi sáng, trên tờ giấy là một dòng chữ được viết ngay ngắn:
“Xin chào, tôi tên JamesSu, có thể gọi tôi là James cũng được, tôi là người ở phòng bên cạnh anh. Rất bất tiện khi nói là hiện tại phòng tôi đang ở không bắt được sóng internet, nên có thể làm phiền anh cho tôi dùng nhờ đường dây mạng phòng anh được không..?Cám ơn.
Sẽ rất vui nếu nhận được sự phản hồi
Sdt tôi để ở đây nhé: +4409........."
…
Net đọc một mạch hết tờ giấy, rồi quay lại nhìn tôi, nở một nụ cười không thể tươi hơn.
Tôi không thể không thừa nhận, nụ cười của anh làm lộ ra một sức hút cực kì mê hoặc, khóe miệng vừa cong lên, đôi mắt đen dài liền toát lên sự bí ẩn mà ai nhìn vào đều muốn chạy đến khám phá.
“Nhóc con! Em giỡn với anh hả?”
Tôi nhìn anh nở một nụ cười hơn cả sự đáng yêu vốn có :
“Em thật sự hy vọng anh có thể giúp em chuyện internet.”
Nét cười trên môi anh càng sâu, rất phong độ mở cửa phòng nói:
“Em vào đi!”
Đôi chân trần vừa bước vào phòng anh, ánh mắt tôi chợt sáng ngời. Một căn phòng với màu chủ đạo là trắng và đen.
Trước mắt tôi là một chiếc rèm màu trắng, che phủ toàn bộ cửa sổ. Mỗi khi ánh mặt trời chói chang xen qua kẽ lá chiếu rọi vào phòng lại trở thành một luồng ánh sáng nhẹ nhàng, tươi mát bao phủ khắp căn phòng.
Trên giường ra trải và chăn cùng là một màu đen tuyền, được gấp gọn gàng, hoàn toàn không thấy được bất kỳ nếp nhăn nào.
Phía bàn học, ngoại trừ một chiếc laptop và vài quyển sách thì không còn bất kì thứ gì khác. Tôi tùy ý đi lướt qua phòng tắm, bên trên bồn rửa mặt là những vật dụng cá nhân được sắp xếp sạch sẽ ngăn nắp.
Tôi vẫn biết trước người học y đều ưa thích sạch sẽ, nhưng người có thói quen sống trật tự như thế này thì thật sự không nhiều… Quả thật là một người người đàn ông không bình thường nha! Trong lòng tôi bỗng chốc nhộn nhạo hẳn lên…
Net cởi áo khoác bên ngoài treo lên giá , sau đó tùy tiện cởi phanh hai cúc áo sơ mi phía trên, rồi xắn nhẹ tay áo lên đến khuỷu tay.
Một phong thái cởi mở nhưng vô cùng cuốn hút liền toát lên ngay sau đó, đây thực sự là điểm cuốn hút của anh...
Trong lúc tầm mắt tôi còn đang lặng lẽ quan sát anh thì anh lại mở ngăn kéo, lấy ra một tờ giấy, rồi rút nhẹ cây viết được ghim trên túi áo, viết nhanh trên giấy link internet và mật mã.
“Đây là tài khoản và mật mã của anh, về sau em không cần đăng kí đường dây mới, em sử dụng tài khoản này là được…”..Nói xong, dường như nhớ lại quên chưa hỏi đến điều gì đó, anh tiếp tục:
“Đúng rồi, em có biết cách cài đặt không?”
Tôi cứ nghĩ chỉ cần vào link mạng là được rồi, có cần phải cài đặt cái gì đâu nhỉ.
“Cài đặt cái gì ạ?”
Vừa nghe đến câu hỏi này là biết ngay tôi là người mù vi tính.
“Vậy để anh cài đặt giúp em.”
“Vâng, vậy làm phiền anh rồi! Đàn anh ”..Nói xong tôi vừa xoay người định bước ra ngoài, tôi liền thấy bóng dáng của Nam. Tôi quay đầu nhìn về phía Net thì lại bắt gặp gương mặt suy tư của anh. Hiểu ý, tôi liền nói:
“Khi nào anh rảnh thì giúp em cài đặt cũng được ạ.”
“Được rồi, tối nay anh qua.” Net vừa nói, vừa tiễn tôi ra cửa.
Vừa đứng ở cửa, Nam đang có ý định nhấn chuông thì gặp ngay tôi đang bước ra, Nam kinh ngạc nhìn Net. Tôi còn nhận thấy được trên khoé miệng của Nam dường như đang gượng cười, một nụ cười đầy xã giao. Nhưng nếu như không để ý kĩ thì rõ ràng chẳng thể nào nhìn thấy được, nhất định là ảo giác, nhất định là vậy.
Tôi biết điều không có ý định gián đoạn người khác, tôi chào hỏi Nam một hai câu rồi lập tức tránh đi nơi khác.
Tôi bước nhanh về phòng mình, vẫn chưa kịp cởi giày ra thì đã nghe được giọng nói đầy chất vấn của Nam từ phòng bên cạnh truyền đến:
"Net, ý của anh là gì?”
Giọng của Nam không lớn, nhưng bởi vì ngữ điệu nên nghe được vô cùng rõ ràng.
“Rõ ràng là anh đang trốn em!” Sang câu này thì âm thanh của Nam lại như được nâng cao thêm nữa.
“…” Tôi không nghe thấy câu trả lời của Net, nhưng có thể nhận ra được thái độ của anh lúc này đang không được tốt lắm.
“Anh đang trốn em, điện thoại của em anh cũng không thèm trả lời, đến tin nhắn anh cũng chả rep…”
“….”
“Anh đừng nghĩ là em không biết gì hết, thật ra anh đã về từ tối hôm qua, anh về cùng với Alisa. Vậy là tối qua anh ở cùng với cô ta, có đúng không?”
Đoạn hội thoại này suýt chút nữa làm tôi thở không ra hơi. Đàn ông bên ngoài ăn chơi bị người yêu bắt quả tang. Aida! Thảm rồi !
Lòng hiếu kì bị kích thích, để nghe được rõ ràng hơn , tôi rón rén đi nhích lại gần một chút, nơi âm phát ra chuẩn hơn.
“Đúng vậy !” Tôi cuối cùng cũng nghe thấy câu trả lời của Net, tuy giọng điệu trầm thấp nhưng lại vô cùng dứt khoác.
“Tối hôm qua tôi ở cùng Alisa thì sao, khi tôi đi công tác tôi cũng đều ngủ cùng cô ấy. Em hài lòng chưa?”
“Anh! Anh…”
“Nếu em muốn ở bên tôi, thì tối nay có thể đến, tôi không để ý đâu!”
“Đê tiện!” Giọng nói của Nam mang theo vẻ uất ức nghẹn ngào pha lẫn cả sự hỗn loạn.
“Hiện tại em biết cũng chưa muộn đâu!”
Nam bật khóc chạy đi, bóng dáng cậu ấy nhanh chóng biến mất ở phía cuối hành lang.
Giọt nước mắt của Nam như mang theo sự tích tụ của chờ đợi và đau khổ, còn có thể cứu vãn gì nữa sao..??
***
Đây là ngày đầu tiên Tôi quen biết Net.
Anh ấy đúng là điển hình của một công tử đào hoa naaa!
ns 15.158.61.18da2