Chương 15: Lời Tỏ Tình Không Dự Định
Một ngày nọ, sau giờ học, Gia Bình và Trí Lâm được giao nhiệm vụ ở lại dọn dẹp phòng học vì đến muộn trong tiết thể dục. Khi cả hai đang dọn bàn ghế, Gia Bình chợt hỏi, giọng như muốn làm rõ điều gì:
"Này, mày có bao giờ cảm thấy... những trò đùa trước giờ của chúng ta không còn là trò đùa nữa không?"
Trí Lâm dừng tay, quay sang nhìn Gia Bình. "Ý mày là gì?"
Gia Bình hơi bối rối, nhưng cậu vẫn tiếp tục: "Tao không biết. Chỉ là, tao nghĩ về chuyện hôm picnic. Tao không phải kiểu người quan tâm linh tinh, nhưng với mày thì... khác."
Không khí trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh. Trí Lâm nhìn Gia Bình một lúc, rồi khẽ mỉm cười. "Tao cũng vậy. Từ lúc nào đó, tao không còn thấy những trò đùa của tụi mình đơn giản như trước nữa."
Cả hai im lặng một lúc lâu. Cuối cùng, Gia Bình nói, giọng thấp: "Vậy thì... cứ thử xem sao. Nếu không hợp, tao sẽ chịu trách nhiệm."
Trí Lâm bật cười, cái kiểu cười đặc trưng của cậu, rồi gật đầu: "Tao sẽ nhớ câu đó."
7Please respect copyright.PENANApg21qbZ7mJ