Chương 4: Những Khoảnh Khắc Không Thể Phủ Nhận
Vào một buổi chiều, khi cả lớp ra về, chỉ còn lại Gia Bình và Trí Lâm đứng đợi xe buýt. Lúc này, sự yên lặng giữa hai đứa không còn bình thường như mọi lần. Trí Lâm quay sang Gia Bình, mắt nhìn thẳng: "Mày có bao giờ nghĩ về chuyện này chưa? Chúng ta... không chỉ là bạn, phải không?"
Gia Bình im lặng một lúc, rồi trả lời: "Mày nghĩ sao?"
Trí Lâm cười khẽ, nhưng không phải kiểu cười thường ngày, mà là một nụ cười có chút suy tư. "Chắc mày hiểu rồi, đúng không?"
Cảm giác trong lòng Gia Bình lúc đó khó có thể tả thành lời, nhưng cậu biết rằng, tình cảm này không phải là thứ mà chúng có thể chối bỏ mãi.
17Please respect copyright.PENANAr3N09HmM3a