Chương 6: Những Khoảng Lặng
Thời gian trôi qua, và tình cảm giữa Gia Bình và Trí Lâm không còn là thứ dễ dàng bỏ qua. Cả hai đều bắt đầu hiểu rõ hơn về nhau, nhưng cũng không tránh khỏi những khoảng lặng. Chúng không nói ra điều gì nhiều, nhưng trong những lúc nhìn nhau, cả hai đều cảm nhận được sự thay đổi.
Một hôm, trong giờ học thể dục, Gia Bình và Trí Lâm lại đối đầu nhau trong một trận bóng rổ. Cả lớp đều đứng xung quanh, cổ vũ nhiệt tình. Nhưng lần này, trong suốt trận đấu, ánh mắt của Gia Bình không thể rời khỏi Trí Lâm. Không phải vì cậu muốn thắng, mà là vì cái cảm giác bất thường đang lớn dần trong lòng. Trí Lâm cũng vậy, cậu đánh bóng qua Gia Bình một cách cố ý, như thể muốn kéo cậu lại gần hơn.
Khi trận đấu kết thúc, cả hai đứng panting, mồ hôi ướt đẫm. Trí Lâm đột ngột lên tiếng: "Mày nhìn tao lạ lắm." Gia Bình nhìn cậu, rồi lạnh lùng đáp lại: "Mày tưởng là mày không biết à?"
Trí Lâm cười khẽ, nhưng không nói gì nữa, chỉ đứng im nhìn Gia Bình. Khoảng lặng đó kéo dài đến khi Hoàng Anh bước lại gần, nhảy vào giữa: "Tao thấy rõ rồi, tụi mày không thể lừa được tao."
17Please respect copyright.PENANATz6j6uU2JH