Chương 12: Đối Mặt Với Sự Thật
Chuyến đi chơi kết thúc, và mọi thứ trở lại như cũ. Tuy nhiên, không ai trong số Gia Bình và Trí Lâm có thể thoát khỏi cảm giác đang lớn dần giữa họ. Một hôm, sau giờ học, Trí Lâm bắt gặp Gia Bình đứng một mình trong sân trường, tay đút túi quần, vẻ mặt trầm tư.
Trí Lâm tiến lại gần, im lặng đứng bên cạnh cậu. "Mày vẫn suy nghĩ về chuyện hôm qua à?" Trí Lâm hỏi, giọng trầm.
Gia Bình không trả lời ngay. Cậu nhìn về phía xa, rồi nói: "Có lẽ là có thật sự một cái gì đó giữa chúng ta. Tao không biết phải làm sao nữa."
Trí Lâm nhìn Gia Bình, đôi mắt cậu không còn pha chút giễu cợt như trước. "Cứ thử đi, đừng để mọi thứ cứ mơ hồ mãi. Mày không muốn cứ mãi giấu như vậy, đúng không?"
Gia Bình ngẩng lên, ánh mắt gặp ánh mắt Trí Lâm. Có một sự hiểu biết im lặng giữa hai người, và rồi không cần nói gì thêm, họ chỉ đơn giản đứng đó, bên nhau. Không cần phải vội vàng, không cần phải làm gì quá sớm, chỉ cần cùng nhau trải qua từng khoảnh khắc.
6Please respect copyright.PENANAbGLiGVu7dh