Chương 1: Bóng Đêm Báo Hiệu
Bầu trời đêm bị xé toạc bởi những tia chớp sáng rực, phản chiếu lên những tán cây đen ngòm trong khu rừng sâu. Tiếng gió rít qua từng cành lá tạo thành những âm thanh rợn người, như thể có ai đó đang rên rỉ trong màn đêm. Ở một con đường đất nhỏ, vết bánh xe cũ kỹ in hằn trên mặt đất ẩm ướt, dẫn lối vào một căn nhà gỗ đã phủ đầy rêu xanh.
Việt khẽ kéo cao cổ áo, rùng mình trước cơn gió lạnh lẽo. Cậu là một học sinh trung học, nhưng khác với những đứa trẻ cùng trang lứa, Việt có sở thích khám phá những điều bí ẩn. Chính vì vậy, khi nghe về những vụ mất tích liên tiếp xảy ra gần khu rừng hoang này, cậu đã quyết định cùng nhóm bạn đến điều tra.
Hôm nay, nhóm cậu chỉ có ba người: Việt, Duy và Lan. Cả ba đứng trước cánh cửa gỗ mục nát, do dự vài giây trước khi Việt mạnh dạn đẩy cửa bước vào. Một mùi ẩm mốc lập tức xộc thẳng vào mũi, khiến Lan cau mày. Bên trong căn nhà tối tăm, chỉ có ánh đèn pin chập chờn của họ chiếu rọi. Những bức tường gỗ bị nứt toác, lộ ra những khoảng trống như những con mắt đen ngòm đang nhìn chằm chằm vào họ.
- Tao không thích chỗ này... - Lan lầm bầm, tay bám chặt vào áo Duy.20Please respect copyright.PENANAuU7MBXqVZN
20Please respect copyright.PENANAgJEk8AIaSh - Đi nhanh thôi, coi có gì không rồi về. - Việt đáp, giọng không che giấu được sự căng thẳng.20Please respect copyright.PENANAjF3JiAjqWJ
20Please respect copyright.PENANAkuwi4vTEKh
Duy soi đèn pin vào góc phòng, nơi có một chiếc bàn gỗ cũ. Trên bàn, một tờ giấy ố vàng bị cắt rách nham nhở. Việt cẩn thận nhặt lên, đọc lướt qua dòng chữ nguệch ngoạc:
"Hắn sẽ trở lại vào đêm trăng máu. Đừng tìm kiếm. Hãy rời khỏi đây trước khi quá muộn."
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Cùng lúc đó, từ bên ngoài, một âm thanh lạ vang lên – tiếng bước chân nặng nề kéo lê trên nền đất ẩm.
- Ai đó? - Duy bật thốt, tay siết chặt đèn pin.
Không ai trả lời.
Nhưng bóng tối ngoài kia bỗng chốc như sâu thẳm hơn, như đang chực chờ nuốt chửng lấy bọn họ...
20Please respect copyright.PENANAbQOrc5Hbjg