Bạn đã bao giờ gặp qua ánh mắt của một người rồi nghĩ rằng người đó rất chướng mắt chưa ?
Tôi đã cảm thấy như vậy về bất cứ người nào từ 8 năm trước, đến tận bây giờ cảm giác ấy vẫn không hề thay đổi và dường như nó trở nên mãnh liệt hơn mỗi ngày !
" Uea ! "
8 giờ sáng thứ hai, giọng nói của P'Bas - cấp trên của tôi, trưởng bộ phận IT chào tôi từ phía sau. Thang máy vẫn đang dừng ở tầng 15 mà tầng 15 chính là trụ sở của công ty tôi. Tôi nở một nụ cười lịch sự, chắp tay chào người phía sau.
Tôi :" Chào buổi sáng P'Bas. "
P'Bas :" Chào buổi sáng! Hôm nay đến sớm quá na ! "
" Vâng. " Tôi đáp lại, thực tế vốn dĩ tôi đều đi làm vào tầm giờ này hàng ngày, về cơ bản tôi không đến sớm hơn bình thường là bao nhưng tôi không lên tiếng sửa lại lời nói cho P'Bas, vì tôi biết anh ấy chỉ đang nói lời khách sáo, bản thân tôi cũng không phải người giao tiếp giỏi nên tôi đành tiếp theo lời P'Bas.
" Hôm nay có thực tập sinh mới đến, quản lý cũng sẽ qua kiểm tra bộ phận chúng ta. Thứ tư tuần trước, anh đã nhắc nhở mấy đứa thường hay đi làm muộn hôm nay nhất định phải đến sớm, không biết mấy đứa đấy có nghe lọt lỗ tai không ! " Tôi không nhìn P'Bas đang mải mê nói chuyện, ánh mắt tôi đang bị thu hút bởi một bóng dáng cao lớn, một người đàn ông mặc áo sơ mi đen, quần tây xám đang chậm rãi bước vào tòa nhà.
Từ lúc nhìn thấy người đàn ông bước vào quán cà phê dưới lầu của công ty, lông mày tôi bất giác nhíu lại. Người đàn ông đấy đứng trước quầy bán hàng, gọi một ly cà phê từ phía em gái phục vụ xinh đẹp. Với góc độ của tôi không thể nhìn rõ biểu cảm của cậu ta nhưng thực chất không nhất thiết cần phải nhìn thấy, bởi vì tôi hiểu rõ cậu ta sẽ bày ra vẻ mặt gì.
Cho dù là bao nhiêu năm, cậu ta cũng sẽ chỉ có một biểu cảm - Tuỳ tiện !
" Ít nhất cũng có một người đến. " Tôi hướng đầu về phía quán cà phê.
P'Bas nhìn theo tầm mắt của tôi rồi thở phào nhẹ nhõm.
" Tốt rồi, nhẹ nhõm quá ! Người anh lo lắng nhất chính là nó ! Mỗi sáng thứ hai Ai'King đều đi muộn ! " P'Bas lắc đầu bất lực phàn nàn. Tôi nhìn chằm chằm vào tên đang đứng gọi cà phê đến khi cửa thang máy mở ra, tôi bước vào thang máy đi lên công ty cùng với P'Bas.
Tên tôi Anon, biệt danh là Uea, chỉ vài tháng nữa thôi tôi sẽ bước sang tuổi 27, là một nhà thiết kế đồ hoạ của một trong những công ty tư nhân ở trung tâm thành phố, hiện tại độc thân, một tháng trước vừa chia tay người yêu.
Người yêu cũ trước đó cũng chia tay khoảng nửa năm trước, người yêu cũ trước trước đó chia tay cũng được khoảng một năm trước.
Tôi là kiểu con trai mà hầu hết mọi người đều nói là rất đẹp trai, từ năm cấp ba cho đến bây giờ có rất nhiều người theo đuổi. Tôi không thích tiếp xúc với người khác và cực kì ghét bị người khác làm phiền. Mặc dù vậy, vẫn có rất nhiều người theo đuổi tôi, một số người trực tiếp đi đến nói thích tôi, một số người người sẽ tiếp cận những người xung quanh để theo đuổi tôi, cơ bản những người như thế tôi đều không quan tâm. Nguyên tắc của tôi rất đơn giản, nếu muốn làm quen với tôi, chỉ cần đi đến nói trước mặt tôi thay vì đi làm phiền người khác, như vậy chỉ đem lại phiền phức cho những người xung quanh.
Dù có rất nhiều người theo đuổi tôi nhưng tôi không tùy tiện cùng người khác kết giao. Trước khi chấp nhận một ai đó, tôi thường dành một khoảng thời gian dài để tìm hiểu rồi mới đồng ý ở bên họ. Lần nào tôi đều chắc chắn bản thân đã tìm hiểu họ đủ kỹ về tính cách lẫn thói quen, nhưng tôi chưa bao giờ quen ai quá nửa năm.
Tôi không phải người quá tham lam nhưng tôi chia tay với những tên đàn ông đấy đều có lý do cả.
Đúng vậy ! Tôi thích đàn ông, mọi người thường gọi một người như tôi là gì nhỉ , Gay ?
Năm 2020 rồi, đồng tính luyến ái không còn là điều gì mới mẻ nữa. Tôi học ở trường chỉ dành cho con trai, từ năm cấp 2 tôi đã biết bản thân không thích con gái, người yêu cũ cũng toàn là con trai. Mười năm qua, tôi yêu rất nhiều người, tôi không biết những người khác nghĩ gì về tôi...một người thay bạn trai giống như đổ dầu vậy.
" N'Uea chào buổi sáng. " Ngay khi tôi quẹt thẻ để mở cửa bước vào công ty, P'Pong - đàn anh của phòng kinh doanh, chào tôi bằng một giọng nói nhẹ nhàng, ngọt ngào.
" Chào anh, P'Pong. " Mặc dù tôi rất muốn nhanh chóng bước vào nhưng tôi vẫn quay lại chắp hai tay chào anh ấy. P'Pong là một trong những người thường luôn chiêu đãi tôi đồ uống và đồ ăn vặt, nhưng tôi có một nguyên tắc không đổi trong việc chọn bạn trai, đó là chắc chắn không yêu ai cùng công ty ! Vì tôi không muốn phải xấu hổ khi làm việc trong công ty sau khi chia tay nhưng đó không phải lí do chính tôi không thích P'Pong, tôi không thích anh ấy vì tôi biết anh ấy đang có một mối quan hệ mập mờ với người khác.
Cho dù đã có mối quan hệ với người khác vẫn chạy đến theo đuổi, tôi cực kì ghét kiểu người như vậy !
" Anh đã nhờ Ai'Jade đưa cho em món quà này, ăn nhiều một chút nhé ! " P'Pong vừa nói vẫn không quên cho tôi một cái nháy mắt tán tỉnh.
Tôi miễn cưỡng gật đầu rồi vội vã đi nhanh vào phòng IT, đến bàn làm việc thì thấy ở trên có một cốc trà chanh.
" Cái gì đây ? " Tôi quay sang hỏi người đồng nghiệp bên cạnh, vừa hay cậu ấy đang đi đến.
" Là của mày đấy ! P'Pong bảo tao đưa nó cho mày. " Jadenipat hay gọi tắt là Jade, là đồng nghiệp của tôi, một người bạn thân, thậm chí còn là bạn cùng phòng của tôi thời đại học. Jade vừa trả lời vừa dùng đầu mình hướng về phía cốc trà chanh trên bàn.
" Cho mày đấy ! " Tôi đẩy cốc trà chanh về phía bạn mình, cũng không thèm nhìn nó thêm lần nào nữa, đôi mắt của Jade lập tức sáng lên nhưng lại ngập ngừng nói...
Jade :" Này ! Đây là P'Pong tự mình mang đến cho mày, ít nhất mày cũng uống một ngụm đi ! "
" Tao không nhận đồ từ người lạ. " Nói xong tôi xoay người mở máy tính, Jade chỉ đành cầm cốc trà chanh lên uống.
Jade là người duy nhất mà tôi coi là bạn thân, bọn tôi gặp nhau vào ngày chào mừng(?) ở đại học. Da của Jade rất trắng, thấp hơn tôi 2-3 cm, mắt nhỏ, là con lai thái trung tiêu chuẩn. Điểm nổi bật của cậu ấy chính là đôi má trắng, mềm mại và nhiều thịt, chứng tỏ rằng bạn tôi là một tín đồ ăn uống !
Jade là một người rất cởi mở, dễ hòa đồng với tất cả mọi người xung quanh, hoàn toàn trái ngược với người hướng nội như tôi, tôi vừa phiền phức lại chả bao giờ để ý đến mọi người xung quanh. Mặc dù tính cách của chúng tôi có thể coi là hoàn toàn trái ngược nhưng chúng tôi vẫn trở thành những người bạn thân. Bởi vì do tính cách của Jade, đàn anh, đàn em, bạn bè cùng tuổi đều luôn thích nhờ Jade đưa quà cho tôi.
Tôi đã nói rất nhiều lần với Jade đừng giúp mấy người đó đưa quà cho tôi nhưng Jade luôn luôn lo lắng sẽ gây ra những rắc rối không đáng có với chúng tôi nếu như không nhận, nói rằng dù sao cũng là những người bọn họ quen biết, đồng nghiệp nên giúp đỡ lẫn nhau. Thế nên dù có miễn cưỡng đến thế nào đi chăng nữa, cũng đành để Jade trở thành Messenger của tôi.
" Mày không rung động sao, P'Pong theo đuổi mày hơn hai tháng rồi đó. " Jade quay ra hỏi tôi.
Tôi chỉ khẽ ừ một tiếng từ cổ họng, thật ra tôi không thích những người mồm nói thích tôi nhưng lại không muốn trước mặt tôi nói rõ ràng. Bọn họ vừa đi tán tỉnh người khác rồi quay sang lợi dụng bạn của tôi, tôi càng không có khả năng thích những người này.
Tôi :" Mày cũng biết tao không thích yêu đương cùng công ty mà, phiền phức lắm. "
Jade : " Ối ! Mày với Ai'King thật sự nghĩ giống nhau, cả hai người...."
" Mới sáng sớm ai đã nhắc đến tao vậy ? " Cuộc nói chuyện bị cắt ngang bởi một giọng nói trầm, nghe thấy giọng nói này, mặt tôi liền co rúm lại.
Cái tên này có thể chết nhanh đi được không !
Người đàn ông cao lớn mà tôi vừa nhìn thấy trong quán cà phê 10 phút trước đang chầm chậm bước vào văn phòng. Cậu ta là King, bạn thân từ hồi mẫu giáo của Jade, cậu ta làm cùng bộ phận với tôi nhưng là lập trình viên, nếu tôi phải miêu tả cậu ta mà không có thành kiến trong người, cậu ta là một tên cực kì cực kì đẹp trai. Đôi mắt sắc sảo, đuôi mắt hơi nhếch lên, lúc cậu ta không cười biểu cảm trông rất lạnh lùng. Một thân hình đẹp khiến cậu ta trông giống một người cực kì thích tập thể hình, cậu ta cao hơn tôi khoảng 10 phân, các nhân viên nữ trong công ty đều rất phát cuồng vì cậu ta. Tất nhiên rồi ! Hình ảnh này chỉ mang tính chất ngoại hình, còn tính cách thì....
Nóng nảy, ngứa đòn, nói chuyện lốc cốc, thích mập mờ với người khác, là loại củ cải đào hoa mỗi tuần thay đối tượng một lần !
Người đàn ông đi về phía bàn làm việc của mình, đôi mắt sâu thẳm của cậu ta nhìn tôi, một nụ cười ranh ma hiện trên khóe miệng cậu ta.
Người bạn này của người bạn thân của tôi, ngay từ đầu tôi đã thấy chướng mắt.
" King ! Quà của mày ở trên bàn ! " Jade chỉ vào túi quà ở trên bàn cho người đang bước đến.
Ai'King là một người thường được nhiều nhân viên nữ trong công ty nhờ vả Jade chuyển quà của họ cho cậu ta, nhưng điều khác biệt là tôi chả hứng thú gì với đống quà cáp đó. King hay nói cậu ta cũng sẽ không tán tỉnh người cùng công ty nhưng thực tế thì ngược lại.
King :" Qùa của ai ? "
Jade :" Của N'Min, nhân viên mới ở phòng kế toán. "
King :" À ! Là người có đôi má hồng hồng mềm mềm ! Rất đáng yêu ! "
Miệng thì nói sẽ không tán tỉnh đồng nghiệp nhưng ai tặng quà cậu ta đều nhận hết, còn dùng một ánh mắt nhẹ nhàng như thể tiếp thêm hy vọng cho đối phương vậy.
Tùy tiện - ngoài từ đấy ra, tôi thực sự không biết dùng từ nào để miêu tả cậu ta nữa !
" Ngon đấy nhưng ngọt quá, mày ăn nốt phần còn lại đi ! " Sau khi cắn vài miếng bánh browine của em gái phòng kế toán, cậu ta đặt phần còn lại lên bàn Jade.
" Uea mày ăn đi ! " Người bạn thân ân cần hỏi tôi, đưa chiếc bánh browine đến.
Tôi nhìn chiếc bánh browine ngọt đến phát ngấy rồi nhìn lại màn hình máy tính và nói :" Mày ăn đi. "
Jade :" Là mày nói đó nha ! "
Jade ngay lập tức nở một nụ cười rạng rỡ, nhanh chóng nhét túi đồ ăn vặt vào trong ngăn kéo rồi còn hành động như thể sợ tôi sẽ đổi ý vậy, dáng vẻ háu ăn của đứa nhóc này khiến tôi không nhịn được mà bật cười.
Jade là người dễ gần, không bao giờ suy nghĩ nhiều, mỗi ngày chỉ quan tâm đến việc ăn uống. Có lẽ do cậu ấy quá hồn nhiên ngây thơ, vậy nên có nhiều người mới đến nhờ vả cậu ấy.
Ngoài tôi, Jade, vẫn còn một người nữa cùng bộ phận thiết kế đồ họa – P'Mongkhon, là em họ của sếp. Thực tế, phần lớn công việc đều thuộc về tôi và Jade, P'Mongkhon thường biến mất không rõ lý do, anh ấy vô trách nhiệm với công việc của mình, nghỉ bất cứ lúc nào anh ấy muốn và luôn ném công việc mình phải chịu trách nhiệm cho Jade làm. Mặc dù đôi khi tôi sẽ giúp đỡ đồng nghiệp trong công việc, nhưng vấn đề là không phải lúc nào tôi cũng sẽ giúp anh ấy ! Tất cả những gì tôi có thể làm là cùng Jade ở lại tăng ca...
Tôi đành phải bất đắc dĩ thừa nhận rằng đôi khi chúng tôi phải giúp đỡ đàn anh trong công việc để tránh những rắc rối trong tương lai. Dù cho năng lực làm việc của bạn có giỏi đến đâu, trong trường hợp xảy ra xung đột với người thân của sếp, tôi tin rằng rất khó để có thể ở lại nơi này...
Giới công sở thật là tàn nhẫn.
" Sáng nay tao gặp P'Bas, anh ấy nói hôm nay có thực tập sinh đến. " Tôi nói với Jade, người đang thưởng thức chiếc bánh brownie, đối phương nghe xong liền thở dài.
Tôi hiểu vì sao mặt Jade lại đau khổ như vậy, bởi vì nhận thực tập sinh giống như đánh cược may rủi vậy, năm nào gặp được thực tập sinh giỏi, người đó chắc chắn có thể giúp đỡ bạn, nhưng nếu năm đó vận may xui xẻo gặp được thực tập sinh kém, người đó nhất định sẽ 'giúp đỡ bạn' khiến công việc trở nên loạn hơn.
" Năm ngoái tao nhận rồi, năm nay đến lượt mày na. " Jade ngay tập quay người lại nói với tôi.
" Tao như nào cũng được. " Tôi thoải mái đồng ý, năm ngoái Jade đã làm người hướng dẫn rồi, năm nay nên đến lượt tôi. Tuần trước P'Bas đã đưa cho tôi bản lí lịch thực tập sinh, xem qua thành tích và những tác phẩm trước đó của thực tập sinh mới, xem ra năm nay tôi gặp may rồi.
" Bình thường đâu thấy mày vui vẻ chấp nhận như vậy đâu, Uea ! " Người bên kia nheo mắt, vẻ mặt khó hiểu đó khiến tôi bật cười. Nhưng trước khi tôi kịp trả lời, một giọng nói vang lên từ phía bàn đằng sau chúng tôi.
" Uea đã sớm xem qua bản lí lịch của tên nhóc đó, cảm thấy thành tích của nhóc đó rất tốt nên mới giữ lại để mình dẫn dắt. "
" Câm miệng ! " Tôi quay người về phía sau nhìn chằm chằm vào người vừa nói, Ai'King nhanh chóng nhìn lại tôi, cậu ta nhướn mày cùng với nụ cười thách thức. Tôi hít một hơi thật sâu cố gắng kìm nén sự bực tức của mình trước khi quay người về phía trước. Jade ngồi cạnh cười khan, đảo mắt nhìn sang chỗ khác.
Tôi là bạn cậu ấy từ thời đại học, còn Ai'King đã biết cậu ấy từ lớp mẫu giáo. Jade thường xuyên bị kẹt giữa tôi và cậu ta, tôi biết sự hiểu lầm của tôi và King khiến Jade luôn lo lắng cho hai bọn tôi, nhưng vấn đề này không bao giờ có thể giải quyết được...tôi không thích gương mặt của King, đối phương lại không ngừng khiêu khích tôi, từ ngày gặp nhau đầu tiên đã như thế rồi, tình hình này sau bao năm vẫn không được cải thiện là bao.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mâu thuẫn giữa tôi và cậu ta sẽ kéo dài nhiều năm đến vậy, nếu như lần gặp mặt đầu tiên của chúng tôi không tệ đến thế, ít nhất thì tôi sẽ không thấy cậu ta quá phiền phức.
Lần đầu tiên tôi gặp King là vào đại học năm thứ hai, trong một quán bar. Năm đó tôi khoảng 19 tuổi, tôi bắt gặp người bạn trai yêu nhau một năm trời lừa dối tôi, đối tượng chính là ngôi sao học viện kế toán. Tôi vẫn luôn tin tưởng bạn trai mình, hết mình với mối quan hệ này hơn bao giờ hết. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng lý do chia tay lại là bỏ rơi tôi, lừa dối tôi đi tìm người khác, giống như mối quan hệ lần trước của tôi vậy. Vì vết thương sâu trong lòng, tôi đã đến quán bar uống rượu cho vơi nỗi buồn.
Tôi quyết định đi một mình, tôi vẫn nhớ ngày đó, tôi uống hết ly này đến ly khác, tự chế giễu bản thân ngu ngốc đến mức không biết bản thân bị lừa lâu như vậy. Có người ghé qua mời rượu nhưng tôi không có tâm trạng cùng những người đó vui đùa.
Ngay cả khi được bao quanh bởi ánh đèn chói mắt cùng với tiếng nhạc chói tai trong quán, tôi vẫn có thể cảm nhận được ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình từ lâu. Lúc đầu tôi phớt lờ nhưng cậu ta không chịu dừng lại, vì vậy tôi mất kiên nhẫn, quay người lại và nhìn chằm chằm cậu ta.
Cậu ta là người con trai trạc tuổi tôi, ăn mặc không tệ và rất đẹp trai, nhận thấy tôi đang nhìn, khoé miệng cậu ta nhếch lên một nụ cười, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào tôi, trong mắt mang theo một chút thích thú, tôi cũng không ngây thơ đến mức không hiểu ánh mắt của người đàn ông đó có ý gì, tôi biết đối phương đang rất thích tôi. Vừa nghĩ đến mối tình tồi tệ của mình, thế nên tôi chuẩn bị cầm ly rượu đi đến chỗ cậu ta vui vẻ một chút.
Nhưng giây tiếp theo, tôi phát hiện ra trong lòng cậu ta đang có một em gái xinh đẹp dựa vào.
Tôi ngồi xuống quan sát một lúc, cô gái trong lòng lấy tay chọc chọc vào cánh tay cậu ta, đối phương xoay người nhìn vào cô gái, thân thể ngày càng sát lại rồi hôn xuống, tôi không nhịn được hừ một tiếng.
Tôi ngoảnh mặt đi, sự hứng thú ban đầu dành cho cậu ta giờ đây đã biến thành chán ghét.
Đã có đối tượng rồi nhưng vẫn dùng ánh mắt đó nhìn chằm chằm người khác ? Tôi sao ? Điều này thật ghê tởm!
Tôi mất hết hứng thú trong phút chốc, chỉ muốn ngồi đó và uống thật say. Một lúc sau, tôi đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, dưới sự ảnh hưởng của men rượu tôi loạng choạng bước vào phòng vệ sinh, cố gắng chống đỡ cơ thể không bị ngã khi đang xử lí nhu cầu cần thiết.
Tôi từ nhà vệ sinh bước ra, khung cảnh xung quanh trở nên quay cuồng, khi tôi đứng không vững sắp sửa ngã xuống thì có người bất ngờ nắm lấy cánh tay và đỡ lấy tôi.
" Cẩn thận. " Một giọng nói trầm thấp vang lên.
Ngẩng đầu lên nhìn xem cánh tay của ai đang đỡ mình, tôi cau mày khi nhìn thấy đó là cái tên lúc nãy nhìn chằm chằm tôi lúc tôi đang uống rượu.
Tôi nói cảm ơn cậu ta, dù cho tôi không thích cậu ta thế nào đi chăng nữa thì việc nói lời cảm ơn tới người đã giúp đỡ mình cũng là phép lịch sự.
Tôi cố gắng hết sức kéo tay mình ra khỏi người kia nhưng cái tên cao hơn tôi vài cm không chịu buông tay, ngược lại còn kéo tôi lại gần bên cậu ta, một nụ cười quyến rũ và nguy hiểm xuất hiện trên khoé miệng.
" Còn đi được không ? Có cần tôi đưa cậu về không ? " Câu hỏi nhưng tôi đã nhanh chóng thoát khỏi cánh tay ấy, dùng đôi mắt mờ nhìn chằm chằm người phía trước.
" Không cần ! " Tôi hét lên rồi quay người bước đi, vội vã rời khỏi quán bar, mong muốn được uống rượu ngay lập tức biến mất.
Tôi ngồi đây uống rượu vì tôi đã gặp phải tên cặn bã lừa dối tôi, thế nào đến quán bar vẫn gặp phải một tên cặn bã khác vậy.
Cuộc đời tôi thật hài con mẹ nó hước !
Tôi đã thực sự nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại người đàn ông đó một lần nữa. Cho đến khi vào một ngày nào đó của hai tháng sau, tôi bắt gặp Jade đang nói chuyện với một người nào đó ở dưới ký túc xá, cả người tôi cứng đờ khi nhìn rõ dáng vẻ của người đấy, bởi vì người đấy chính là người đàn ông tôi gặp ở quán bar. Jade giới thiệu với tôi, đây là bạn chơi từ nhỏ của cậu ấy, tên là King, từ ánh nhìn và biểu cảm mà người bạn của Jade nhìn tôi, tôi biết cậu ta chắc chắn cũng nhận ra tôi.
" Rất vui được gặp cậu. " King cười nói với tôi. Đôi mắt sắc bén ấy tỏa sáng như khi chúng tôi gặp nhau ở quán bar đêm đó, khiến cậu ta trông như một người đàn ông quyến rũ cùng với nụ cười trên môi giống như muốn chọc tức tôi vậy.
Tôi ậm ừ cho qua, tìm đại một lí do rồi quay về kí túc xá, để lại Jade tiếp tục trò chuyện với bạn cậu ấy. Tôi phải thừa nhận rằng tôi có thành kiến với King, bởi vì tôi cực kì ghét những tên đàn ông lăng nhăng, người bố trên danh nghĩa của tôi đã liên tục cãi nhau với mẹ tôi sau khi ông có tình nhân bên ngoài, cuối cùng dẫn đến ly hôn. Người bạn trai cũ của tôi cũng vì có người thứ ba nên mới chia tay tôi.
Nhưng cậu ta cũng chỉ là bạn của bạn tôi, không học chung trường đại học, chắc chắn sẽ không bao giờ gặp mặt nhau, tôi cũng không cần quá để tâm với những thứ vô thưởng vô phạt này.
Chỉ là tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sau khi tốt nghiệp, tôi và King thực sự làm việc chung công ty với nhau....
Tôi xin vào làm công ty này vì lời giới thiệu của Jade, nhưng Jade đã không nói cho tôi biết King cũng làm việc ở đây. Ban đầu tôi cũng hơi bất ngờ, không nghĩ rằng sau vài năm tôi lại gặp phải cậu ta. Tôi cố gắng tránh mọi tiếp xúc với cậu ta, nhưng dường như suy nghĩ của King khác hoàn toàn tôi, tôi càng cố gắng vẽ ra ranh giới với cậu ta, cậu ta lại càng cố gắng phá vỡ nó !
Vì Jade, tôi cố gắng không để tâm đến những điều này, tôi không muốn Jade phải buồn vì hai chúng tôi, dù sao cũng đều là bạn của cậu ấy nhưng King không ngoan ngoãn hợp tác, vừa ngứa đòn vừa hiếu thắng biết tôi ghét lại càng tìm mọi thứ để chọc tôi, tôi cũng không phải người để yên cho cậu ta bắt nạt. Sau hơn ba năm từ lúc vào làm, mối quan hệ giữa tôi và cậu ta càng trở nên mâu thuẫn hơn.
Có vẻ như mối quan hệ của chúng tôi sẽ không được cải thiện hơn trong tương lai nếu cậu ta không ngừng khiêu khích tôi.
9 giờ sáng, nửa giờ sau khi bắt đầu làm việc, tổng giám đốc và P'Bas đưa thực tập sinh mới đến giới thiệu với chúng tôi. Tôi nhìn cậu sinh viên đứng trước cửa phòng, cao ráo, mặc đồng phục, đang tự giới thiệu bản thân, em ấy tên Mai. Vẻ ngoài điển trai của cậu nhóc đó đã thu hút những cuộc bàn luận sôi nổi và xì xào của những đồng nghiệp nữ trong bộ phận. Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên nhất là ánh mắt của cậu nhóc đó đang nhìn chằm chằm về hướng bọn tôi và cũng không có ý định rời đi.
Tôi liếc nhìn Jade đang ngồi bên cạnh rồi nhìn tên nhóc đang đứng trước văn phòng, trực giác mách bảo tôi rằng Mai đang nhìn bạn của tôi.
" Được rồi, hãy chăm sóc người mới thật tốt, năm nay ai sẽ phụ trách dẫn dắt người mới này ? " Tổng giám đốc hỏi
Tôi định giơ tay lên, nhưng giọng nói trầm ấm của ai đó đã trả lời....
" Năm nay là Khun Jadenipat phụ trách ạ. "
Tôi lập tức nhìn chằm chằm Ai'King đang nháy mắt với Jade, người đang cau mày ủ rũ, sau đó đôi mắt sắc bén đó nhìn vào tôi, khoé miệng nhếch lên đầy khiêu khích.
Cậu ta lại phát điên gì vậy ! ! !
Bởi vì tổng giám đốc vẫn ở đó, nên tôi chỉ đành chọn cách im lặng, định nói rõ sau khi tổng giám đốc rời đi.
Tổng giám đốc rời đi sau khi giới thiệu về Mai, P'Bas dẫn Mai đến chỗ chúng tôi. Đứa nhóc này càng đến gần, tôi càng nhận ra rằng đối với một người lần đầu tiên gặp mặt, ánh mắt đứa trẻ đó nhìn bạn tôi quá đỗi dịu dàng! Một lần nữa trực giác của tôi đã đúng, đứa nhỏ này rất quan tâm đến bạn tôi !
Jade :" Thoải mái một chút....ừm thật ra..thì anh không phải người phụ trách em na. Vừa rồi đồng nghiệp của anh nói đùa, người phụ trách em thật ra là--- "
" Cũng đã nói với tổng giám đốc rồi, mày dẫn dắt người mới này đi !" Tôi nói với Jade, người vẫn đang há hốc mồm.
Bạn của tôi thực sự quá hiền lành, tôi thường lo lắng sẽ có người đến lợi dụng cậu ấy nhưng sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi quyết định để Jade phụ trách Mai. Vì Mai có vẻ rất quan tâm đến Jade mà Jade thì chưa có người yêu, tôi không muốn ấn tượng đầu về Mai là người xấu nên tôi quyết định giúp Mai tạo cơ hội để tên nhóc đó gần gũi với Jade hơn.
" Được đó Jade ! Từ giờ mày đã có thêm người giúp đỡ đó ! " Kẻ thù của tôi cũng đồng tình với điều này.
Câu nói của cậu ta khiến tôi phải nhíu mày suy nghĩ, có vẻ như tôi sẽ để ý đến Mai nhiều hơn trong thời gian tới. Dù ánh mắt của đứa nhóc nhìn có vẻ rất chân thành, không giống kiểu con trai mang đầy ý xấu nhưng tôi vẫn không yên tâm, biết người biết mặt nhưng không biết lòng cộng thêm với việc thấy Ai'King quá nhiệt tình đẩy cậu nhóc đó cho Jade, hành động đấy khiến tôi càng thêm nghi ngờ.
Tôi không biết liệu cậu ta lại có thêm ý định xấu xa nào không.
Xuyên suốt giờ làm việc, tôi luôn theo dõi từng cử chỉ của Mai. Từ kinh nghiệm yêu đương dày dặn của mình, có thể thấy Mai luôn tìm cơ hội để gần gũi với Jade và ý định đó càng rõ ràng hơn khi Mai ngỏ ý muốn đưa Jade về căn hộ sau khi tan làm.
Mai :" Nhà của em ở Lat Krabang, em có xe, dù sao cũng thuận đường để em đưa anh về nhà sau khi tan làm mỗi ngày nhé P'Jade. "
Jade :" Thôi ! Không cần đâu ! Như thế làm phiền em lắm ! "
Mai :" Không phiền chút nào, dù sao cũng thuận đường để em đưa anh về ! "
Jade :" Nhưng mà... "
" Đi đi ! Không phải mày luôn cảm thấy giá vé tàu đắt sao, vừa hay có thể tiết kiệm tiền vé tàu. " Ai'King dùng tài ăn nói của mình đến khi Jade thay đổi suy nghĩ, đồng ý để Mai trở về.
Sau khi tạm biệt Jade với Mai, tôi đi bộ ra bãi đậu xe. Người đàn ông cao lớn mà tôi luôn luôn không vừa mắt, đang vui vẻ ngân nga một bài hát trước mặt tôi cùng đi về một hướng, càng nhìn bóng lưng của cậu ta, tôi lại càng cảm thấy cậu ta thật chướng mắt !
Tôi nhanh chóng đuổi theo, lập tức hỏi.
" Rốt cuộc mày đang làm cái gì vậy ? " Tôi nghiêm giọng hỏi cậu ta.
Ai'King đang mở khoá xe, xe của cậu ta đậu bên cạnh chiếc Toyota màu bạc của tôi. Cậu ta quay người lại trả lời tôi với giọng điệu giễu cợt.
" Tao đang mở khoá xe, làm sao ? "
Nhìn xem ! Cậu ta thật ngứa đòn ! !
" Ý tao là sao mày nói với quản lý rằng Jade sẽ phụ trách Mai, lại xúi giục Jade đồng ý để Mai đèo về ! " Tôi hít một hơi thật sâu để bản thân không để tâm đến những lời vớ vẩn mà tên kia vừa nói.
Người được hỏi chỉ nhếch mép, từng bước lại gần tôi.
" Làm sao ? Có hứng thú với N'Mai ? Nhìn trúng tên nhóc đó rồi ? "
" Đừng chọc tức tao ! Rốt cuộc mày muốn làm cái gì ! " Tôi bắt đầu không nhịn nổi mà hét lên.
" Khun Anol, bình tĩnh chút nào ! Lo lắng như vậy sẽ già đi đó nha ! "
" King ! " Tôi hét lớn tên cậu ta nhưng cậu ta chỉ cười vui vẻ, cực kì hài lòng sau khi chọc tức tôi thành công.
King :" Uea, khi mày cáu trông thật buồn cười ! Hahaha ! "
Lòng bàn tay vỗ lên vai tôi, tôi ngay lập tức cố gắng tránh nó nhưng tay cậu ta đã nắm lấy vai tôi, đẩy tôi về phía sau cho đến khi lưng tôi chạm vào cửa xe ô tô. King từ từ tiến đến gần tôi, chống hai tay lên cửa xe, giam tôi giữa vòng tay của cậu ta.
" Đừng giận mà. " Cậu ta cười rồi chầm chậm tiến lại gần tôi.
Tôi hung dữ nhìn cậu ta.
King: " Chậc chậc, lại gần một chút cũng không được...thật bảo thủ mà ! "
Trong khi đối phương đang nói, tôi dùng lực đẩy cậu ta ra. Mặc dù bãi đậu xe không quá sáng nhưng tôi không muốn bị người quen nhìn thấy, sẽ có những tin đồn lan truyền....và tôi càng không muốn lại gần cậu ta một chút nào.
" Tránh ra ! " Tôi lạnh lùng nói, dùng tay đẩy vai cậu ta ra nhưng người đàn ông cao lớn này lại chẳng hề động đậy, thậm chí còn đưa mặt lại gần, liều lĩnh dùng chóp mũi chạm vào dái tai tôi.
" Về Mai...tao thấy cậu nhóc đấy rất để ý đến Jade, chỉ muốn giúp cho cậu nhóc đó một việc nhỏ mà thôi. " Giọng nói trầm ấm vang lên bên tai tôi, nhưng...những gì cậu ta nói tiếp theo khiến tôi sững sờ.
King :" Nhưng đó không phải lý do chính..."
Tôi :" ..... "
King :" Thật ra thì....Mai quá đẹp trai, tao không muốn cậu nhóc đó lại gần mày... "
Đôi mắt đen của người đối diện nhìn thẳng vào tôi, đôi mắt của cậu ta giống như phát sáng vậy, ánh mắt từ từ di chuyển xuống dưới khoá chặt môi tôi, tôi không thể không mím môi khi nghe những gì cậu ta nói tiếp theo.
King :" Tao sẽ ghen đó. "
Khoảnh khắc này, chỉ cần bất kì một cô gái nào nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt cậu ta, tôi chắc chắn 100% rằng cô gái đó sẽ xấu hổ đến mức đỏ bừng cả mặt. Nhưng tôi biết tên này nhiều năm rồi, tôi cực kì hiểu rõ cậu ta làm như vậy...chỉ một lý do duy nhất.
" Ngứa đòn ! "
Tôi dùng lực đẩy cậu ta, vội vàng mở cửa xe. Ai'King có chút loạng choạng, sau khi đứng vững cậu ta đứng bên cạnh xe tôi và cười. Tôi lập tức khởi động xe, phóng thẳng ra khỏi bãi đậu xe mà không thèm nhìn lại.
Trong mối quan hệ bất hoà giữa tôi và cậu ta, chúng tôi đều hiểu rõ tính cách của nhau. King là người mồm mép láu lỉnh và biết cách thể hiện mặt hấp dẫn nhất của mình. Cậu ta luôn trêu chọc tôi với khuôn mặt thiếu đánh này, bởi vì cậu ta biết rõ tôi ghét những người đàn ông lăng nhăng đến mức nào.
Tôi không bao giờ tin những lời cậu ta nói, King còn lâu mới thích tôi ! Thật ra cậu ta chưa yêu ai bao giờ, dù thời gian hẹn hò không dài nhưng tôi rất nghiêm túc với mỗi người yêu cũ. Ngược lại King, người suốt ngày hẹn hò với nhiều người khác chưa bao giờ nghĩ đến chuyện muốn yêu đương nghiêm túc với ai, khi cảm thấy mệt mỏi cậu ta sẽ ngay lập tức bỏ rơi người đó, giống như bạn trai cũ của tôi vậy.
Tôi bấu chặt vô lăng cho đến khi ngón tay trở nên trắng bệch, tôi liếc nhìn gương xe, chiếc Honda Civci màu đen đang chạy sau và dừng xe bên cạnh xe tôi sau khi thấy đèn đỏ. Không lâu sau, điện thoại tôi để ở bên cạnh reo lên, một tin nhắn hiện lên....
" Xấu hổ quá nên mới chạy vội hả Khun Anol ? "
Xấu hổ cái beep !
Tôi tắt điện thoại nhìn chằm chằm chiếc xe bên cạnh, cửa sổ xe cậu ta được bọc một lớp chống nhìn trộm màu đen nên tôi không thể nhìn thấy những gì bên trong, nhưng tôi hoàn toàn có thể đoán được người trong xe đang cười như điên !
Một người phiền phức như cậu ta, tuyệt đối không bao giờ có ngày tôi có thể chung sống hoà bình với cậu ta !
Không bao giờ !
5442Please respect copyright.PENANAWXyR09TogI
5442Please respect copyright.PENANAvLTfXXlqAJ