Thời gian trôi nhanh hơn tôi tưởng tượng mỗi ngày, giống như chúng ta thường nói ' Hạnh phúc không biết thời gian trôi qua như thế nào ', tôi còn cứ ngỡ mình mới trở về từ chuyến du lịch năm mới cách đây không lâu, thỉnh thoảng tôi liếc nhìn tấm lịch, mới nhận ra đã là tháng hai của năm mới.
Thứ sáu, sáng sớm của ngày làm việc cuối cùng trong tuần, tôi vươn vai nhìn những đám mây trắng bao phủ bầu trời bên ngoài cửa sổ, tôi bước xuống giường để đi tắm rồi thay quần áo chuẩn bị đi làm, hôm nay tôi ăn mặc đẹp hơn bình thường một chút, ra khỏi nhà và đi xuống dưới sảnh tầng dưới. Vừa bước xuống sảnh, tôi đã nhìn thấy một bóng dáng cao lớn quen thuộc đang ngồi trên sô pha chơi điện thoại, ngày nào anh ấy cũng ngồi dưới sảnh chơi điện thoại đợi tôi trước khi đưa tôi đi làm, nhìn thấy khung cảnh trước mặt tôi không nhịn được mà mỉm cười.
Đã ba tháng trôi qua kể từ khi tôi đồng ý cho King theo đuổi tôi, trong ba tháng qua, biểu hiện của người kia thực sự giống như những gì anh ấy đã nói. Ban đầu, tôi thừa nhận rằng tôi không có nhiều niềm tin vào anh ấy, tôi luôn cho rằng một người như anh ấy sẽ không bao giờ thay đổi vì một người nào đó, nhưng King từng bước phá vỡ định kiến đó của tôi.
Nếu từ khoảng thời gian làm Friend with Benefits với anh ấy đến bây giờ đã hơn một năm rồi, từ lúc đó không có một ai xuất hiện ở bên King ngoài tôi, có lẽ đoạn thời gian đó anh ấy đã làm theo những gì tôi đã thỏa thuận nhưng từ ngày anh ấy thổ lộ với tôi, cách hành động kiên định của anh ấy đủ để chứng minh anh ấy đã thực hiện đúng như lời hứa ban đầu.
Anh ấy thực sự đã làm được !
" Chào buổi sáng. "
Một nụ cười ranh ma trên gương mặt King, anh ấy đứng dậy đi về phía tôi, okay có thể tôi vẫn có thành kiến, King có thể giả vờ là một người đúng đắn nhưng trong mắt tôi anh ấy là loại con trai như vậy, kể cả mười năm nữa tôi vẫn thấy anh ấy giống một tên lăng nhăng.
" Sao hôm nay không vuốt tóc ? " Trán anh ấy bị che đi bởi tóc, phần tóc mái không được vuốt lên giống như mọi ngày.
" Không kịp vuốt, hôm nay anh dậy muộn, không có ai gọi anh dậy hết.... " Anh ấy giả vờ trừng mắt nhìn tôi, ánh mắt như thể trách tôi nói rằng đây là lỗi của tôi đã khiến anh ấy dậy muộn vì hôm qua tôi không đồng ý ngủ lại căn hộ của anh ấy.
Tôi giả vờ như không hiểu ý anh ấy, tiếp tục hỏi...
Tôi :" Lớn như vậy rồi còn muốn có người gọi dậy sao ? "
King :" Muốn vợ gọi anh dậy cơ...."
Đúng lúc tôi mất cảnh giác, ngón tay mảnh khảnh của anh ấy nhẹ nhàng vuốt ve mặt tôi, một dòng điện tê dại truyền đến từ đầu ngón tay anh ấy, khiến mặt tôi đỏ bừng lên.
" Đi thôi ! Không tí tắc đường bây giờ ! " Tôi nhanh chóng đổi chủ đề, vội vàng nhảy ra khỏi tâm trạng xấu hổ ban nãy nhưng người bên cạnh dường như biết được tôi đang xấu hổ, mỉm cười rồi từ từ nắm tay tôi.
King :" Anh thích lúc em ngại khi nhìn anh. "
" Thế có đi không ? Nếu anh không đi thì em tự lái xe của mình đi đấy ! " Tôi cau mày, nhưng King càng cười vui vẻ hơn, trước khi tôi kịp đổi ý anh ấy nhanh chóng nắm lấy tay tôi và đi đến chiếc xe đang đậu bên cạnh chung cư.
...
" Uea, tối nay em muốn ăn gì ? " King hỏi tôi trong lúc xe dừng chờ đèn đỏ.
Tôi đang cúi đầu chơi điện thoại liếc nhìn ngày giờ hiển thị trên đó mới nhận ra hôm nay là ngày mười bốn tháng hai.
Là ngày lễ tình nhân..
Tôi :" Hôm nay anh không phải ở lại OT sao ? Gần đây bên lập trình viên các anh có rất nhiều việc. "
" Không, không ai muốn ở lại tăng ca vào ngày này na, cho bọn đàn em còn đi hẹn hò với bạn gái chứ ! " King giả vờ liếc nhìn tôi rồi lại quay sang nhìn đường phía trước, anh ấy nói :" Haizz ~ kể cả có đi thì chỉ có buồn thôi, ai cũng có người yêu, chỉ còn mỗi anh ~ không có người yêu đi cùng ~ "
Nghe thấy vậy tôi nhướn mày quay đầu nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của anh ấy, trong lòng thầm cười.
Trong ba tháng qua, mối quan hệ của chúng tôi phát triển cực kì tốt, nên nói là phát triển cực kì cực kì tốt, ngoại trừ việc anh ấy nghĩ rằng phải có sự cho phép của tôi, anh ấy mới được làm chuyện đó và chúng tôi chưa phải người yêu của nhau, về cơ bản miễn là một cặp đôi bình thường làm những gì tôi và King đều làm theo.
" Vẫn còn em mà, em cũng không có người yêu. " Tôi chọc ghẹo tên nhóc đang đau khổ kia, anh ấy nhướn mày rồi mỉm cười bất lực nói.
" Em xấu tính quá đi ! " Anh ấy dùng giọng nửa đùa nửa trách móc tôi. Tôi nhún vai, quay mặt nhìn cảnh vật bên ngoài, chỉ là đang cố che đi nụ cười trên mặt.
Thật ra tôi đã mềm lòng từ chuyến đi du lịch năm mới đó, bởi vì những ngày qua đã đủ chứng minh anh ấy là người nói được làm được và tôi cũng không phải người cứng đầu, đi ngược lại trái tim mình, hình như King cũng nhận ra tôi đã mềm lòng nhưng tôi vẫn muốn trêu chọc anh ấy thêm nữa, vậy nên đến giờ vẫn chưa đồng ý làm người yêu của anh ấy.
Hừ ! Trong mấy năm qua anh ấy đã trêu tôi nhiều như nào !
Nghe đến câu cuối cùng của anh ấy, tôi không khỏi nhếch mép cười. King nói tôi xấu tính nhưng tôi cho rằng bản thân mình không xấu tính bằng anh ấy, tôi không thể đếm được bao nhiêu lần anh ấy nhân cơ hội để vuốt ve cơ thể tôi trong ba tháng qua, nhất là khi chúng tôi ngủ chung phòng trong chuyến du lịch năm mới vừa rồi, anh ấy đòi muốn ôm muốn hôn, làm cho tôi suýt nữa chìm đắm trong đó, may là tôi kịp tỉnh táo lại, đêm đó không có chuyện gì xảy ra nhưng cuối cùng King vẫn nhất quyết phải ôm tôi đi ngủ mới chịu dừng lại.
Nhìn là biết ai là người xấu tính hơn rồi !
" Vậy tối nay em quyết định ăn gì nào ? " Đèn vừa chuyển sang màu xanh, King hỏi tôi rồi lái xe chậm rãi đi về phía trước.
Tôi suy nghĩ một hồi rồi trả lời :" Muốn ăn đồ Nhật ! "
" Ăn cá hồi nhé ? " Anh ấy gợi ý.
" Chúng ta sẽ chia đôi tiền nhé. " Tôi nói nhưng King lắc đầu.
" Hôm nay daddy mời em, không cho từ chối na. " Anh ấy nhướn mày nhìn tôi.
Tôi khẽ cau mày, tôi không biết anh ấy muốn khoe tiền lương của anh ấy nhiều hơn tôi hay anh ấy thích tranh trả tiền với tôi, tôi cảm thấy xấu hổ vì không muốn nợ anh ấy nhưng King luôn nói rằng tiêu chút tiền có sao đâu.
Có phải những người giàu thường có suy nghĩ này sao ? Tôi thấy mình đã hiểu cảm giác của Jade, lúc đó Mai luôn tìm lí do để mời cậu ấy đi ăn.
....
Ngay khi vừa bước chân vào tòa nhà, tôi đã cảm nhận được không khí của ngày lễ tình nhân xung quanh mình, những chậu hoa hồng tuyệt đẹp ở lối đi trong vườn hoa trước tòa nhà và những chùm bóng bay màu hồng, màu đỏ được trang trí ở trước quán cà phê tôi hay mua, nhất là gương mặt của nhiều đồng nghiệp vui tươi hơn nhiều. Tôi vừa đi vừa nhìn mọi người xung quanh, đang định bước vào quán cà phê như thường lệ thì vai bị người bên cạnh chọc vào.
" Em lên trước đi, anh sẽ mua cà phê cho em. " King nói.
" Được, thế đưa túi cho em cầm cho. " Tôi đưa tay định lấy túi của anh ấy, nhưng anh ấy không đưa túi cho tôi thay vào đó bàn tay dày nắm chặt lấy bàn tay tôi, nụ cười tán tỉnh quen thuộc hiện trên khuôn mặt anh ấy.
" Em cầm luôn trái tim của anh đi nhé ~ "
"....Sến quá đi. " Tôi không nhịn được cười sau khi đứng sững sờ một lúc, người bên kia cũng cảm thấy như vậy, anh ấy mỉm cười đưa túi cho tôi.
" Vậy tí gặp ở công ty na vợ ơi ~ " Anh ấy nói.
Tôi cố tình không nghe thấy, nhanh chóng cầm túi của anh ấy rồi đi nhanh đến thang máy.
Ai là vợ anh ấy na ! Độ mặt dày của anh ấy xếp thứ nhất trên thế giới !
" Khun Uea chào buổi sáng. " Khi tôi đang đứng đợi thang máy, một giọng nói trầm vang lên bên cạnh tôi.
" Khun Boom chào buổi sáng, hôm nay đến công ty sao ? " Tôi chào hỏi người đồng nghiệp mới vừa gia nhập vào bộ phận kinh doanh của công ty một tháng trước.
Khun Boom chắc cũng trạc tuổi tôi, thân hình cao ráo, nhìn rất thân thiện, rõ ràng tính cách của Khun Boom có chút trầm lặng và dễ ngại nhưng lại làm một công việc kinh doanh đòi hỏi kỹ năng nói tốt. Thật ra, tôi rất ít nói chuyện với đồng nghiệp ở bộ phận khác, nhưng Khun Boom đã tình cờ hỏi đường tôi vào ngày đầu tiên cậu ấy đi làm, sau đó khi chúng tôi gặp lại nhau, cậu ấy chủ động chào tôi và chúng tôi từ từ thân với nhau hơn.
" Đúng vậy, đến công ty lấy đồ. " Cậu ấy cười ngại ngùng nhìn tôi.
Tôi tiếp tục trò chuyện với khun Boom cho đến khi cửa thang máy mở ra, chúng tôi cùng nhau bước vào trong, tôi không phải kiểu người nói nhiều nhưng nhìn vẻ mặt xấu hổ của cậu ấy, tôi đành phải chủ động nói chuyện để không khí không còn ngượng ngùng nữa.
" Uea, hôm nay mày đến sớm thế.... Ô ! Khun Boom chào buổi sáng ! "
" Khun Jade chào buổi sáng. " Khun Boom mỉm cười chào bạn tôi, Jade, người vừa bước ra từ nhà vệ sinh, đặt tay lên vai tôi rồi mỉm cười chào người thứ ba ở đây.
Jade :" Công việc gần đây sao rồi ? Cậu làm tốt chứ ? "
" Cũng tốt. " Sau Khun Boom lịch sự trả lời, cậu ấy nhìn chúng tôi rồi nói mình cần phải đi đến phòng kế toán để bàn bạc một số việc, chúng tôi chào tạm biệt cậu ấy rồi đi đến phòng IT.
Jade :" Uea, sao mày đi có một mình vậy ? King đâu ? "
Tôi :" Anh ấy đi mua.... "
" P'Uea chào buổi sáng. " Một giọng nói trầm khác cắt ngang cuộc nói chuyện của tôi và Jade, tôi quay lại nhìn, nhướn mày kinh ngạc.
" Chào buổi sáng Gun, hôm nay ăn mặc trông đẹp trai thế ! Định đi hẹn hò ở đâu vậy ? " Tôi ngước lên nhìn người đàn em trước mặt, hôm nay cậu ấy mặc áo sơ mi quần tây, đây là một kiểu ăn mặc thường thấy ở văn phòng, Gun trông rất lịch thiệp và gọn gàng, không còn áo phông quần jean thường ngày, tôi cực kì ngạc nhiên khi thấy cậu ấy ăn mặc nghiêm túc như vậy.
" Không phải đâu phi, em chỉ muốn thử phong cách mới thôi, P'King bảo em hãy thử phong cách này đi nhưng trông kinh khủng đúng không ? " Gun hỏi tôi với vẻ không tự tin lắm.
Tôi :" Không xấu, anh thấy rất đẹp. "
" Thật sao ! Cảm ơn anh na ! " Gun bẽn lẽn gãi phần gáy, cậu ấy có chút ngại ngùng khi nghe thấy những lời khen ngợi đó, trông cậu ấy không hề tệ như hồi trước, tôi chắc chắn với cách ăn mặc này, cậu ấy nhất định sẽ thu hút rất nhiều cô gái !
" Tao sợ chết khiếp khi nó vừa bước vào ! Tao còn nghĩ Gun bị ma nhập vào ! " Jade nói.
" Hứ ! Thỉnh thoảng em cũng muốn ăn mặc đẹp trai chứ ! " Gun liếc nhìn người đứng đằng sau tôi, tiếp tục nói :" Anh trai của em đâu rồi ? Không đi cùng P'Uea sao ? Lúc nào em cũng thấy P'King đi đằng sau anh. "
" Bọn anh đi cùng nhau, nhưng anh lên công ty trước, King đang mua cà phê của anh. " Tôi trả lời, nhân tiện đặt túi lên bàn King. Vừa nghĩ đến những lời mình vừa nói, tôi không nhịn được cười, Jade luôn trêu chọc King vì suốt ngày bám lấy sau lưng tôi, giống một 'kẻ đeo bám' phiền phức hơn là một người đi cầu hôn, bản thân tôi không thấy anh ấy phiền phức mà ngược lại tôi thấy rất vui.
Ai cũng muốn dính chặt lấy người mình thích cả ngày mà phải không ?
" Ây ya ~ lúc trước là người khác nhờ để được tặng quà cho anh ấy nhưng bây giờ thay vào đó là anh ấy phục vụ người khác kìa ! Chao ôi ~~ anh trai em thực sự chỉ là một con hổ ấm áp nha~~~ " Gun khẽ thở dài rồi quay người lại nghịch điện thoại, còn tôi quay trở lại chỗ ngồi.
" Nói đến chuyện tặng quà, hồi trước bàn của tao toàn là quà dành cho mày và King khi đến lễ tình nhân, năm nay không có gì nữa tao cảm thấy chả quen gì cả ! " Jade nói rồi mở cửa ngăn kéo lấy ra hộp bánh mà cậu ấy bốc được hồi tiệc tất niên, cầm miếng bánh trong đó bỏ vào miệng.
" Như thế cũng tốt mà ! " Tôi trả lời.
Ngày lễ tình nhân mấy năm trước, Jade luôn bị người khác nhờ đưa quà cho tôi, cho đến khi tôi và King công khai mối quan hệ, những người khác mới không làm phiền chúng tôi nữa, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
" Uea, tao thấy khun Boom luôn ngại ngùng khi nói chuyện với mày, cậu ấy làm nhân viên sale kiểu gì được nhỉ.. " Jade đột nhiên thay đổi chủ đề, đồng thời đặt hộp bánh lên bàn tôi, tôi cũng không muốn từ chối ý tốt của cậu ấy, tôi cầm một miếng bánh lên ăn thử, sau đó tiếp tục nói.
Tôi :" Khi làm việc và khi trò chuyện không giống nhau. "
Jade :" Nhưng theo tao thấy, cậu ấy thích nói chuyện với mày hơn ~ bình thường tao không thấy cậu ấy trò chuyện với người khác, có khi nào cậu ấy đang theo đuổi mày ? "
Tôi :" .... "
" Ừm....chắc không đâu, vì cơ bản ai cũng biết mày đã được người nào đó đặt chỗ rồi. " Cậu ấy tự nói tự trả lời xong cầm miếng bánh cho vào miệng, nhưng giả thiết của cậu ấy khiến tôi suy nghĩ.
Quả thực, sự hiểu biết của tôi về khun Boom không nhiều, cộng thêm đến việc cậu ấy rất ít khi nhắc đến chủ đề người yêu, về việc cậu ấy có ý gì với tôi thì tôi cũng không rõ, tôi rất ít khi để ý đến phương diện này, dù sao tôi cũng không định tìm người khác.
" Jade, sao nay mày đến sớm thế ? " Đúng lúc King bước vào văn phòng, mọi suy đoạn trong tôi lập tức được ném ra khỏi đầu.
" Tao không sống ở Lat Krabang nữa, mày quên rồi sao ? " Jade trả lời.
Trước đây, Jade luôn đến công ty muộn hơn chúng tôi vì chỗ ở cậu ấy xa nhưng gần đây Mai đã mua một căn hộ gần Conti, nơi đó gần nơi làm việc của cả hai người, chỉ mất hai mươi phút từ căn hộ đến công ty cho nên mỗi ngày Jade đều đến sớm.
" Ờ. " King nói sau quay lại nhìn tôi, cầm cốc Americano đá đưa cho tôi.
King :" Cà phê của em ! "
Tôi :" Cảm ơn. "
" Của tao đâu ? " Jade xen vào.
" Mày đâu phải vợ tao, sao tao phải mua cho mày, mày bảo Mai mua cho đi ! " Bàn tay to vỗ vào gáy Jade, sau đó cười với tôi :" Đây là lợi ích chỉ dành cho mỗi em thôi Uea ! "
" Nếu anh có bản lĩnh thì cũng cho người khác cái lợi ích này đi ! " Tôi nửa đùa nửa thật lườm anh ấy, người nghe xong chỉ mỉm cười ngọt ngào, đặt bàn tay to lên vai tôi bóp nhẹ.
" Sao lại ghen rồi khun Anol. " King ấm áp nói.
" Chúng mày cứ tán tỉnh nhau đi ! Không cần để ý tới tao, tao chỉ là không khí thôi ~~ " Jade trêu chọc chúng tôi, tôi cũng quay ra phản bác.
Tôi :" Bọn này cũng cảm thấy y như vậy khi mày ở với Mai ! "
Thấy bạn mình đáp trả, Jade chỉ chớp mắt rồi nhìn tôi, sau đó tôi nghe thấy cậu ấy thì thầm :" Vậy sao... "
" Tối nay chồng mày định đưa mày đi hẹn hò ở đâu ? " King hỏi.
" Mai đã đặt bàn ở nhà hàng rồi nhưng em ấy không nói cho tao biết ở đâu, em ấy bảo nếu nói ra sẽ không còn bất ngờ nữa, nhưng tao sao cũng được, cái gì tao cũng ăn được, tao không kén ăn. " Mặc dù Jade nói rất bình tĩnh nhưng không khó để nhìn ra sự phấn khích trong mắt cậu ấy. Các cặp đôi đều rất hào hứng với ngày lễ tình nhân, đây là điều hiển nhiên rồi, ngay cả một người không lãng mạn như tôi, tôi cực kì chờ đợi cái ngày này.
" Chúng ta cũng đi hẹn hò phải không ? " King quay lại nhướn mày với tôi.
Tôi giả vờ ngoảnh mặt đi nhưng khóe miệng lại nhếch lên cười.
Ngày dành cho tình yêu này nên đặc biệt một chút, King anh ấy có lẽ không biết...thật ra tôi đang mong chờ buổi tối mau đến.
....
Khối lượng công việc hôm nay không nhiều, tôi có thể từ từ bình tĩnh hoàn thành. Đến chiều, điện thoại của tôi đột nhiên rung lên, nhắc nhở tôi có một tin nhắn, tôi cầm điện thoại lên xem, một nụ cười hiện lên trên môi, là tin nhắn của Tonkao, em ấy còn gửi cho tôi một sticker happy valentine's day cực kì dễ thương.
Nói về gia đình tôi, tôi không còn liên lạc với gia đình từ lần cãi nhau đó nhưng hằng tháng tôi vẫn gửi tiền về nhà, mặc dù mẹ rất chán ghét sự ra đời của tôi, nhưng mẹ vẫn là người nuôi nấng tôi, tôi nên làm tròn nghĩa vụ của một người con, tôi không nghĩ nó là lòng biết ơn, đó chỉ là nghĩa vụ mà thôi, nó giúp tôi không còn cảm thấy mắc nợ mẹ nữa.
Tôi làm vậy chỉ để lòng mình nhẹ hơn, chứ không phải vì ai khác.
Tôi không còn liên lạc với mẹ nữa, mẹ cũng không chủ động gọi cho tôi nhưng có một lần mẹ đã bắt Tonkao gọi cho tôi để xin tiền mua đồ dùng học tập, tôi đoán có thể mẹ vẫn chưa dám tự mình tìm tôi nên mới bắt em gái thay mẹ gọi cho tôi. Thật ra tôi luôn biết số tiền mà mẹ bảo dùng để đóng học phí cho em gái tôi đã được dùng cho việc khác, nhưng bây giờ tôi không quan tâm nữa, tôi chỉ có trách nhiệm gửi tiền hằng tháng cho bà, Tonkao cũng nói em ấy tạm thời không cần tiền, nếu thực sự xảy ra việc gì em ấy sẽ thông báo cho tôi.
Tôi ngồi xuống thả lỏng tâm trí, nhớ lại những gì Tonkao đã gọi điện nói cho tôi mấy hôm trước, em ấy nói gần đây không khí trong nhà không được vui vẻ lắm, vì lúc đó những chuyện xấu xa kia đã lộ ra từ vụ tôi và mẹ cãi nhau và bị hàng xóm nghe thấy. Hàng xóm thường xuyên bàn tán sau lưng về bố nuôi và mẹ, vì chuyện đó mà hai người ở nhà thường xuyên cãi nhau, tôi nghe xong cũng chả cảm thấy gì, cả hai bị người khác bàn tán sau lưng cũng chính là do họ tự tạo ra.
Những rắc rối mà bọn họ đang phải đối mặt so với nỗi đau đớn sợ hãi mà tôi phải đựng suốt bao năm qua cũng chỉ là một vết xước bé mà thôi.
Tonkao nói rằng em ấy cảm thấy có lỗi vì đã không phát hiện ra bố mình lại làm những chuyện đó với tôi, lúc em ấy về nhà tình cờ nghe được bố mẹ cãi nhau nên mới biết được mọi chuyện, em ấy cảm thấy khó chịu và không muốn về nữa, điều kỳ lạ là sau khi nghe xong tâm trạng tôi vẫn rất bình thản, như thể những gì tôi vừa nghe không phải chuyện của nhà mình vậy.
Có vẻ như trái tim và tâm hồn tôi cuối cùng cũng bình yên lại.
Tôi thở dài, cố gắng không nghĩ về những chuyện tồi tệ kia, gửi lại một sticker cho em gái tôi. Đối với tôi bây giờ, tôi chỉ có hai người thân là dì và em gái tôi. Mặc dù tôi phải hiếu thuận với mẹ nhưng tôi nghĩ tôi đã làm hết sức mình rồi, kể từ bây giờ, tôi sẽ chỉ làm những nghĩa vụ tôi phải làm và sống không thẹn với lòng mình.
" Nói chuyện với người khác ? " Một giọng nói trầm vang lên trên đầu tôi.
Tôi ngẩng lên nhìn King, hóa ra anh ấy có giấy tờ cần để lên bàn tôi, tôi trả lời :" Em gái em. "
" Trông kìa ! Em gửi cho em ấy mấy sticker đáng yêu mà chả thấy gửi cho anh một cái nào. " Anh ấy giả vờ buồn bã.
" Về chỗ làm việc đi ! " Tôi không nhịn được cười, vội đuổi anh ấy đi, King mỉm cười rồi miễn cưỡng quay về chỗ ngồi.
Ting !
" Vậy tối nay P'Uea sẽ đi hẹn hò với ai ~~~ là P'King đúng không ? "
Câu hỏi này của em gái khiến tôi không nhịn được mà quay đầu lại liếc nhìn người vừa được nhắc tên, anh ấy đang im lặng làm việc. Tôi nhớ về lần đầu tiên Tonkao gặp King cách đây một tháng, hôm đó anh ấy mời em gái tôi đi ăn lại còn mời đi ăn bánh ngọt, cũng không biết có phải King đang mua chuộc em gái tôi hay không vì chỉ mới gặp một lần, Tonkao đã cực kì thích King, suốt ngày hỏi tôi khi nào mới đồng ý làm người yêu anh ấy.
Hứ ! Thấy tôi vẫn chưa chịu đồng ý nên mới dùng cách mua chuộc em gái tôi !?! Người đàn ông này thật gian xảo !
[ Tôi : Em thực sự nghĩ người này tốt sao ?
Tonkao : Đúng ! P'King rất thích P'Uea ! Anh ấy nhất định sẽ chăm sóc tốt cho anh trai em ! P'Uea anh mau đồng ý đi, em mệt mỏi với việc ghép đôi giúp anh lắm(?) ]
Tin nhắn của em gái khiến tôi quay đầu lại nhìn King lần nữa, rồi mỉm cười.
Đã đến lúc rồi !
....
" Yay ! Cuối cùng cũng được tan làm ! " Giọng Jade vang lên khi thời gian hiển thị trên màn hình máy tính đúng năm giờ ba mươi, bạn tôi nhanh chóng tắt máy tính, một tay nhét đồ vào túi một tay cầm điện thoại gọi điện cho người yêu, có vẻ như Mai đã đợi sẵn dưới sảnh, Jade không nói thêm lời nào nữa vội vã thu dọn đồ rồi rời khỏi văn phòng, giống y như những đồng nghiệp khác.
" Uea, em chờ anh một chút, anh còn phải kiểm tra lại mã, sắp làm xong rồi chưa đến năm phút đâu. " Khi tôi đang định tắt máy, King quay sang nói với tôi.
Tôi: " Được, em đi vệ sinh. "
" Okay, gặp ở thang máy nhé. " Đối phương trả lời.
Tôi cầm túi lên đi về phía nhà vệ sinh. Khi tôi bước ra từ nhà vệ sinh, liếc nhìn bộ phận IT, tôi khẽ cau mày, chỉ nhìn thấy một bóng dáng cứ thập thò trước của văn phòng, khi tôi tiến gần hơn hóa ra là khun Boom, người tôi gặp lúc sáng.
" Khun Boom. " Tôi bước tới chào, cậu ấy sững sờ một lúc rồi mới từ từ quay lại đi về phía tôi.
" Khun Uea. "
" Đến đây tìm ai sao ? Hay là để lấy đồ ? " Tôi nghi ngờ hỏi cậu ấy.
Trừ khi sếp yêu cầu bên phòng kinh doanh qua đây tìm người hoặc lấy đồ gì đó, bình thường bọn họ sẽ không qua đây nhưng sáng nay cậu ấy đến công ty rồi mà ? Cậu ấy cũng không quen ai ở phòng IT, vả lại giờ này mọi người cũng về hết rồi.
" À không, tôi tới đây tìm cậu. " Cậu ấy đỏ mặt, hai mắt nhìn chằm chằm tôi.
Tôi ngạc nhiên, chợt nhớ ra những gì Jade nói sáng nay..
Có vẻ như bạn tôi đã đoán đúng rồi, mặc dù đến cuối cậu ấy sẽ quên hết những gì cậu ấy nói trước đó.
" Tìm tôi có chuyện gì sao ? " Tôi hỏi cậu ấy, mặc dù tôi cũng đoán được cậu ấy muốn gì.
" Hôm nay là ngày lễ tình nhân. " Giọng cậu ấy có chút run, khun Boom hít một hơi thật sâu rồi tiếp tục nói :" Tôi qua đây để nói rằng tôi rất thích khun Uea ! "
" .... "
" Thật ra từ lần gặp đầu tiên tôi đã thích cậu rồi, cho nên....tôi muốn nói cho cậu biết. "
Khi cậu ấy vừa nói xong, bầu không khí xung quanh rơi vào im lặng, mặc dù trông cậu ấy rất lo lắng nhưng cậu ấy vẫn nhìn thẳng vào tôi, tôi chỉ có thể lặng lẽ nhìn sang chỗ khác.
" Khun Boom...rất xin lỗi.. " Một lúc sau tôi mới nói :" Cảm ơn anh, nhưng...tôi có bạn trai rồi. "
" ....Thì ra là vậy. " Cậu ấy thì thầm.
Tôi cũng không biết phải làm sao, trước đây khi tôi từ chối ai đó, tôi rất ít khi để ý đến cảm xúc của họ vì tôi biết những người đó không có ý định nghiêm túc với tôi, nhưng đối với một người lương thiện như khun Boom, hơn nữa hôm nay dường như anh ấy đã lấy hết can đảm để tỏ tình với tôi, khiến tôi cảm thấy có lỗi.
Tôi :" Thực sự rất xin lỗi... "
" Không sao đâu. " Cậu ấy cười nói rồi vội vàng rời đi.
Tôi nhìn khun Boom rời đi không nhịn được mà thở dài, trong lòng tôi mong anh ấy sẽ gặp được người phù hợp.
" Uea. " Giọng nói trầm ấm của ai đó vang lên, cùng lúc đó một chạm ấm áp từ đôi bàn tay to lớn của anh ấy lên da tôi, tôi quay lại nhìn anh ấy.
" ....Anh đứng đây từ khi nào vậy ? " Tôi kéo anh ấy vào trong văn phòng, sau đó đóng cửa phòng lại.
" Từ lúc em cùng người nhân viên sale kia nói chuyện. " Giọng King bình thản, gương mặt cũng bình thản, tôi không đoán ra được anh ấy đang nghĩ gì.
" Ghen sao ? " Tôi cười hỏi.
" Đúng, nhưng sau khi nghe câu trả lời của em dành cho cậu ấy, anh càng thấy bối rối... " Giọng nói bình thản ban đầu trở nên tùy tiện, King nghiêng người về phía tôi, thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp phả ra từ chóp mũi anh ấy, đôi mắt anh ấy sáng rực.
Tôi nhìn chằm chằm anh ấy với vẻ mặt nghi ngờ, một suy nghĩ đột ngột ập đến..
Nếu anh ấy đứng ở đây kể từ lúc tôi cùng khun Boom nói chuyện, như vậy có nghĩa là anh ấy đã nghe thấy...
King :" Vừa rồi anh nghe thấy em nói em có bạn trai rồi. "
Bàn tay vốn dĩ đang đặt trên eo tôi đột nhiên di chuyển lên lưng tôi, một cánh tay nhanh chóng kéo tôi vào trong vòng tay anh ấy. Tôi hoảng hốt nhìn trái nhìn phải, khi chỉ thấy chỉ có mình tôi và King ở trong văn phòng, tâm trạng đang cố thoát khỏi vòng tay đó từ từ bình tĩnh lại.
" Sao nào ? Anh nghe đúng chứ ? " Anh ấy lặp lại, giọng nói khàn cùng mùi bạc hà thoang thoảng trên người khiến tim tôi đập nhanh.
" Ừ. " Tim tôi đang đập cực kì nhanh, tôi giả vờ bình tĩnh trả lời.
King :" Em có bạn trai khi nào vậy ? "
" Vừa rồi. " Tôi nhếch khóe miệng ngẩng đầu lên nhìn người kia, khoảnh khắc anh ấy nghe thấy câu trả lời của tôi, một nụ cười rạng rỡ hiện lên, ánh mắt hài lòng.
" Người đấy là ai ? " King hỏi.
Tôi cười nhẹ, không muốn trả lời câu hỏi của anh ấy, King thấy tôi cười không nói gì thì từ từ đưa mặt lại gần.
" Anh muốn làm gì ? " Tôi vội vàng đưa tay che miệng anh ấy, ngăn anh ấy hôn tôi, mặc dù không có ai khác ở đây nhưng vẫn còn có camera giám sát..
King :" Muốn hôn em ! "
Bàn tay to lớn anh ấy nắm chặt cổ tay tôi, ánh mắt rực lửa của anh ấy khóa chặt vào mặt tôi, anh ấy hôn lên lòng bàn tay đang che miệng anh ấy, hành động đó khiến má tôi đỏ bừng...
Điên mất !
King :" Anh thấy em mãi không nói ra, anh chỉ có thể chứng minh em cứng đầu thế nào... "
Ánh sáng trong mắt người đó quá lấp lánh, tôi không dám nhìn vào mắt anh ấy cứ mím chặt môi, tôi căng thẳng đến mức có thể nghe thấy tiếng trái tim đập.
Đây là lần đầu tiên tôi ngại ngùng với một người như này...
" Vậy thì bạn trai em là ai ? Nói đi xem nào na. " Giọng nói trầm ấm thì thầm vào tai tôi.
Tôi cố gắng hết sức để kìm nén nụ cười trên môi, giả vờ bình tĩnh nói...
Tôi :" Anh ấy là người sẽ đi ăn tối với em vào ngày valentine. "
Ngay khi tôi vừa nói xong, nụ cười trên gương mặt tên nhóc trước mặt tôi lập tức rạng rỡ, đôi mắt ấy ẩn chứa sự dịu dàng ngọt ngào vô hạn, chúng tôi lặng lẽ nhìn vào mắt nhau, không ai phá vỡ sự im lặng lúc này, chỉ có những nụ cười rạng rỡ trên gương mặt...
" Ngày lễ tình nhân năm nay thật tuyệt ! "
Anh ấy nắm tay tôi, những ngón tay mảnh khảnh luồn vào khe hở ngón tay tôi, tôi lập tức nắm lấy tay anh ấy, trong lòng tràn đầy cảm giác ấm áp hạnh phúc khó tả.
" Đêm nay ngủ ở căn hộ anh na.... " King thì thầm, má tôi lại đỏ bừng, anh ấy tiếp tục nói :" ....Được chứ ? Bạn trai của anh. "
" Được. " Tôi dịu dàng nói, đôi mắt sắc bén của anh ấy lập tức phát sáng.
Từ ánh mắt đó của anh ấy, tôi cũng đoán được đêm nay là một đêm dài na ! Nhưng không quan trọng, ngày mai là thứ bảy, muốn dậy muốn lúc nào cũng được ~~
Một ngày tuyệt đẹp như này, tôi cũng không muốn đi ngủ sớm !
" Đi ăn thôi ! " King nở nụ cười hạnh phúc, nắm tay tôi cùng nhau bước ra ngoài.
Tôi cứ nhìn chằm chằm gương mặt của tên nhóc đang nắm chặt tay tôi không muốn buông, đột nhiên tôi nhớ lại hồi đó của chúng tôi.
Từ lần gặp mặt đầu tiên đã không ưa nhau sau đó mỗi lần gặp nhau là sẽ cãi nhau không ngừng, tên nhóc mà tôi đã từng không muốn gặp nhất, lúc này đây anh ấy lại trở thành người mà tôi muốn nắm tay đi hết cuộc đời này...
" Em đang nhìn trộm anh sao ? " Bạn trai tôi đột nhiên trầm giọng hỏi tôi.
Tôi cười khúc khích, không thừa nhận cũng không phản bác.
Tôi không thể đoán trước được điều gì xảy ra trong tương lai, vẫn còn nhiều trở ngại phía trước mà chúng tôi cần phải vượt qua, ít nhất là gia đình King, tôi vẫn lo rằng gia đình anh ấy sẽ không chấp nhận tôi nhưng tôi vẫn tin tưởng King, chỉ cần King vẫn còn nắm chặt tay tôi không buông, tôi cũng sẽ không dễ dàng buông tay anh ấy.
Một cặp đôi yêu nhau cùng nhau nắm tay đi trên hành trình của cuộc đời về sau. Tôi đã gặp vô số thất vọng trong tình yêu, tôi không dám tưởng tượng rằng mình sẽ may mắn gặp được người định mệnh của mình. Cho đến giây phút này, sau một loạt mơ hồ tìm kiếm, tôi đã tìm ra rồi...
Hóa ra.... cuộc đời của tôi lại may mắn đến vậy !
----- THE END -----
______________________
🎉🎉🎉🎉 cuối cùng cũng hạnh phúc về bên nha rùiiiiiiiiii, cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ ạ, mặc dù vẫn còn nhiều sai sót ( tôi là chúa tể sai chính tả :)) ) nhưng vẫn rất rất cảm ơn mọi người nhiều lắmmm, truyện cũng được dịch lại từ bản trung nên không thể chính xác 100% mong các bạn bỏ qua nhé ❤️
1592Please respect copyright.PENANADBTztsDfre