Kỳ nghỉ trong mơ chỉ trong nháy mắt đã kết thúc, sáng thứ hai các nhân viên đều quay lại với công việc thường ngày, dù vậy thì tôi vẫn cảm thấy kì nghỉ năm nay thoải mái hơn năm ngoái, chủ yếu là do không có ai làm phiền đến tôi trong suốt chuyến đi ( ý tôi là không có ai đến theo đuổi tôi cả ! ) Ai'King không đến trêu chọc tôi giống như cậu ta làm năm ngoái, vì vậy mọi thứ không đau đầu như tôi đã suy đoán từ trước.
Ừm....thực ra....có một số chuyện đã xảy ra...
Chuông báo thức ở điện thoại vang giống như mọi ngày, tôi thức dậy vươn tay tắt báo thức, lấy khăn tắm, đi tắm và thay quần áo. Lúc tôi quay người đóng cửa, tôi liếc nhìn tên nhóc đang ngủ ngon lành trên giường, cảnh tượng này khiến tôi mím chặt môi.
Từ lúc trở về từ đảo Koh Samet, tôi nhận ra những cảm xúc trong trái tim tôi đã thay đổi. King thích ngủ ở căn hộ của tôi, mặc dù cậu ta ngoan ngoãn làm theo thỏa thuận ba ngày một tuần nhưng kỳ lạ là mỗi lần cậu ta đến căn hộ của tôi đều không yêu cầu làm tình. Có lúc người đó tự đến căn hộ của tôi, viện cớ rằng mình mệt, muốn để lần làm tình này sang ngày hôm sau sau đó đi ngủ, tiết mục này được lặp đi lặp lại rất nhiều lần.
Thay vì ngủ cùng nhau ba ngày, giờ đây chúng tôi ngủ cùng nhau mỗi ngày, mặc dù thỉnh thoảng cậu ta có trêu chọc tôi nhưng đó chỉ là làm nóng bầu không khí mà thôi, tôi phát hiện số lần cậu ta nhìn chằm chằm tôi ngày càng nhiều, mỗi lần cậu ta nhìn tôi, những cảm xúc lẫn lộn đó lại xuất hiện khiến tôi có chút hoảng sợ, thậm chí....tôi đã không dám nhìn thẳng vào mắt cậu ta.
King thì nhìn thẳng vào mắt tôi mỗi khi làm tình, ánh mắt cậu ta dịu dàng giống như giọt nước chảy(?) khiến tôi ảo tưởng rằng chúng tôi thực sự là người yêu của nhau. Điều này thật nguy hiểm !
Tôi cố gắng tỏ ra không để ý đến ánh mắt của cậu ta nhưng lần nào tôi cũng thất bại, bởi vì ánh mắt của King quá nồng nhiệt, rất nhiều lần tôi muốn hỏi cậu ta nhưng lo sợ rằng đó chỉ là do tôi suy nghĩ nhiều, có lẽ King cũng quan tâm như vậy với mỗi người bạn tình của cậu ta, có lẽ không giống như những gì tôi đang nghĩ.
Tình yêu là thứ đến và đi rất nhanh, mỗi lần yêu tôi đều dành cả tâm hồn cho nó, tôi sẽ không bao giờ đi yêu người khác để quên đi mối tình đau khổ trước, tôi chỉ muốn yêu một người sẽ yêu tôi mãi mãi nhưng tôi không dám chắc người như King sẽ yêu lâu dài một người...
Liệu những người đàn ông không thích bị quản và yêu thích ban đêm sẽ thực sự vì một ai đó mà chịu dừng lại ? Dựa theo kinh nghiệm trong quá khứ của tôi, điều này không bao giờ có thể xảy ra, nếu như có thì liệu một người như tôi có thể giữ được trái tim người đó ?
Tôi không tự tin vào bản thân mình...
Nước lạnh chảy ra từ vòi hoa sen, tôi lắc đầu không suy nghĩ lung tung nữa, tiếp tục tắm rửa sau khi tắm xong tôi đi đến đánh thức người vẫn còn đang nằm ngủ, người đàn ông cao lớn đó từ từ mở mắt, ngẩn ngơ ngồi trên giường một lúc rồi mới bước vào phòng tắm, còn tôi đã mặc xong quần áo và ngồi đợi.
Chưa đầy mười phút sau King bước ra khỏi phòng tắm cùng chiếc khăn quấn quanh hông, mắt tôi vô tình nhìn lên tấm lưng rám nắng to lớn vẫn còn đọng lại những giọt nước trên đó, thân hình đều đặn với vẻ đẹp của những đường cơ bắp, đây sẽ là một bức tranh hoàn hảo nếu không có những vết xước đỏ do tôi làm ra..
Tôi nhìn bóng lưng của King rồi cúi xuống nhìn móng tay của mình...
" Uea, mày nghĩ tao nên mặc áo sơ mi màu gì ? " King, người đã mặc xong chiếc quần tây nhưng vẫn để ngực trần, cậu ta quay người ra từ trong phòng lớn tiếng hỏi tôi.
Tôi nhìn cậu ta rồi trả lời :" Màu nào cũng được. "
" Tao có bệnh khó chọn, mày chọn giúp tao đi. " Cậu ta giục tôi.
Tôi liếc nhìn thời gian, thấy sắp muộn giờ làm nên nhanh chóng đi vào trong phòng, King từng bước tránh sang một bên để tôi mở cửa tủ quần áo. Tôi nhìn những chiếc áo sơ mi size lớn hơn của tôi được treo trong tủ, King đến nhà tôi ngủ thường xuyên, quần áo của cậu ta đã chiếm hơn một nửa tủ quần áo của tôi.
Xem ra tôi phải ép cậu ta mang một số bộ quần áo này về căn hộ của cậu ta ! Tôi suy nghĩ cầm lấy chiếc áo sơ mi màu xanh, tôi định đưa cho cậu ta rồi bỏ đi, không ngờ tên nhóc này đã kịp túm lấy eo tôi, nhân lúc tôi chưa kịp phản ứng hôn chụt lên má tôi.
" Cảm ơn na. " Cậu ta nhướng một bên lông mày, từ từ buông tôi ra.
Cảm nhận được lồng ngực cậu ta run lên vì cười, tôi tức giận mím chặt môi.
" Không phải tao đã cảnh cáo mày đừng làm như vậy rồi sao ! " Tôi hạ giọng, đây đã là lần thứ hai tên này hôn má tôi !
King nhướng mày, giả vờ như vừa mới nhớ ra :" Hây ! Xin lỗi na ! Tao quên mất ! " Cậu ta thản nhiên trả lời tôi, mặc chiếc áo sơ mi tôi đã chọn cho cậu ta rồi bước đến trước gương chải tóc.
Tôi lập tức chạy ra phòng khách ngồi xuống sô pha, trong lòng cảm thấy bối rối không biết phải làm sao, có lẽ....tôi nên dừng lại trước khi mọi thứ vượt qua ranh giới..
......
" Thằng khốn nạn kia cuối cùng cũng đến rồi ~ mày biết tao đợi mày lâu lắm không ! " Jade bắt đầu trêu chọc anh ta, còn tôi mở máy tính lên.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn theo hướng của Jade, trông thấy dáng người cao lớn của King bước vào văn phòng, hôm nay đến lượt tôi lên công ty trước, cậu ta xếp hàng mua cà phê rồi mới lên. Tôi quay sang nhìn Jade, chỉ thấy gương mặt tròn xoe của tên nhóc đó đang cực kì khó chịu.
" Đồ lùn có chuyện gì sao ? Nhớ tao rồi à ? " Sau khi King nói xong, Jade phẫn nộ cắn mạnh bữa sáng đang ở trong mồm, nhìn cái tên cao lớn kia bước vào văn phòng với ánh mắt tức giận.
Jade :" Mày mới lùn ! Tao cao 1m72 nhé ! "
King :" Mày vẫn dám nói bản thân cao, buồn cười vãi ! hahaha. "
Tiếng cười của King rất đáng ghét, người vừa bị chế giễu vì chiều cao không kìm được mà ném chiếc gối cổ về phía cậu ta, King nhanh chóng bắt lấy món đồ đó bằng một tay, nhét lại vào gáy Jade rồi xoa mạnh vào cái đầu nhỏ bé của Jade.
King :" Mày làm sao, mới sáng sớm, chồng mày ở nhà không thỏa mãn được mày à ? "
Jade :" Mẹ mày ! Không có. "
King :" Thế làm sao ? "
Jade :" Tối hôm qua mẹ mày gọi cho tao. "
King ngay lập tức nhướng mày sau khi nghe xong, Jade tiếp tục nói trong khi cầm điện thoại lên kiểm tra.
Jade :" Hôm qua chín giờ tối mẹ mày gọi tìm mày nhưng mày tắt máy ! Hây, mới chín giờ đã tắt điện thoại, bận làm cái gì sao ~ "
" Tao sao ~ bận tập pít-tông ~ " Cậu ta nghiêm túc nói.
Mặt Jade đơ ra còn tôi suýt thì bị cà phê làm cho bị bỏng.
" Có phải kiểu 'tập thể dục' mà tao đang nghĩ đến không ? " Jade ngơ ngác hỏi.
King mỉm cười rồi nói :" Đúng như mày nghĩ. "
Tên nhóc này nói xong quay sang liếc mắt đưa tình với tôi, còn tôi thì bực mình nắm chặt cốc cà phê trong tay. Rõ ràng có rất nhiều lý do để cậu ta lựa chọn như hết pin, tắt tiếng, lý do nào cũng được, làm sao phải nói lý do này ra cho mọi người biết chứ !
Đúng là một tên nhóc không biết xấu hổ !
" Làm chuyện đó là bình thường, mày cũng có chồng mà sao phải ngạc nhiên như vậy ? Đang làm chuyện đó mà bị chuông điện thoại làm phiền rất mất hứng đó, mày không biết sao ? " King vỗ nhẹ lên đầu tên nhóc đang ngơ ngác, Jade ngơ ngác một lúc mới hiểu ra, cậu ấy vội vàng đáp trả.
" Mẹ tao gọi đến nói cái gì ? " King hỏi.
Jade đưa tay vuốt mái tóc rối xù của mình :" Tao không biết, mẹ mày không nói gì cả, chỉ bảo nếu liên lạc được với mày thì bảo mày gọi điện về nhà, có chuyện quan trọng cần nói. "
" Chắc lại là những chuyện kia, bảo tao về nhà và mau bỏ công việc hiện tại đi...về kế thừa công việc kinh doanh của gia đình. " King nhún vai lấy miếng đồ chiên từ trong túi đồ ăn nhét vào miệng, còn chủ nhân chiếc túi đồ chiên đó bỗng nghiêm túc.
Jade :" Không biết nữa nhưng mẹ mày bảo chuyện đó rất quan trọng, mày vẫn nên gọi lại đi, nếu không mẹ mày lại mắng tao không nói cho mày, hiểu không ? "
" Ờ ờ ! Tối rồi tao gọi. " Cậu ta trả lời.
Jade nghe xong sắc mặt trở nên tốt hơn, quay người lại tiếp tục làm việc thì đột nhiên nhớ ra điều gì đó, đôi mắt nhỏ ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào người bạn đang ăn đồ chiên :" Đêm qua mày cùng ai qua đêm ở đâu ?". Mặc dù Jade nói rất nhỏ nhưng tôi ngồi bên cạnh vẫn nghe thấy, tôi vô thức nhìn về phía hai người kia.
'' Hóng hớt. " King vỗ nhẹ vào đầu Jade nhưng Jade vẫn kiên nhẫn tiếp tục hỏi.
" Ờ ờ tao hóng hớt, nhưng tao rất muốn biết ? Mày gặp ở quán bar sao ? Dễ thương không ? " Jade háo hức không ngừng hỏi, hỏi hết câu trong một hơi.
King :" Dễ thương ! Cũng rất ngầu. "
Tiếng cười trầm ấm của cậu ta khiến ngực tôi nóng lên, tôi cố gắng điều chỉnh biểu cảm trong khi Jade vẫn cố hỏi.
Jade :" Con trai hay con gái. "
King :" Con trai. "
Jade : " Ồ ! Vậy đêm qua mày ngủ ở đâu ? "
King :" Ở căn hộ của cậu ấy, tối qua muộn quá làm tao lười về căn hộ của mình. "
Khi chủ đề đang được đào sâu hơn, tôi bắt đầu lo lắng. Tôi biết King sẽ không tiết lộ quá nhiều nhưng lại sợ nhỡ đâu Jade phát hiện ra thì tôi phải làm sao, ngay khi tôi định chen vào đổi chủ đề thì câu hỏi tiếp theo của Jade khiến tôi ngạc nhiên.
Jade :" Nhìn biểu hiện của mày, có vẻ như mày rất thích người đó đúng không ? "
King :" Ừ, rất phù hợp với tiêu chí chọn bạn đời của tao. "
Máy lạnh giống như bị tắt đi, không khí xung quanh trở nên nóng hơn, mặt tôi nóng bừng tim đập nhanh vì lo lắng, điều duy nhất tôi nghe được là tiếng trái tim đập thình thịch. Tôi không dám quay người lại nhìn hai người đang nói chuyện kia, chỉ cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng từ phía sau lưng..
Có phải người đó vừa nói tôi phù hợp với tiêu chí chọn bạn đời của cậu ta sao...
Tôi quay mặt sang chỗ khác, cố gắng tự thôi miên bản thân rằng King chỉ đang trêu chọc tôi bằng cách trả lời Jade mà thôi, tên nhóc này sẽ không từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để trêu chọc tôi, có lẽ cậu ta biết làm như vậy sẽ chọc tức tôi nên mới cố ý nói như thế, cậu ta chắc sẽ không thích tôi đâu.
Jade :" Mày định như nào với người đó ? Tình một đêm thôi sao ? "
King :" Không, chắc chắn sẽ ngủ với nhau nhiều hơn, tao sẽ không dễ dàng tha cho người này đâu. "
Giọng điệu của cậu ta mơ mơ hồ hồ, tôi tức giận không thể nghe nổi nữa, tôi nhân cơ hội nhờ Jade giúp tôi kiểm tra công việc để dừng cuộc trò chuyện nguy hiểm đó lại, vừa đúng lúc giọng nói của tổng giám đốc vừa bước vào văn phòng đã thu hút sự chú ý của tất cả nhân viên.
Tôi lườm King trong khi Jade đang chăm chú nghe tổng giám đốc nói nhưng cậu ta không nhướng mày hay nhếch mép giống như trước đây mà chỉ im lặng nhìn tôi, nở nụ cười ấm áp, nụ cười đó thật dịu dàng khiến tôi phải nhìn sang chỗ khác...
Thà rằng cậu ta trêu chọc tôi còn hơn là mỉm cười ấm áp như vậy, bởi vì ít nhất tôi vẫn có thể trở nên cáu kỉnh, không như bây giờ, nụ cười đó khiến trái tim tôi loạn nhịp...
.......
Cả ngày hôm nay tôi không thể tập trung nổi, cũng may lúc bình thường tôi không nói nhiều nên những người xung quanh không nhìn ra sự khác thường của tôi. Tôi ngồi xuống với cảm xúc lẫn lộn, nhớ về những chuyện đã xảy ra. Trước đây, tôi có thể ngoảnh mặt làm ngơ với những thứ này nhưng thái độ của King cùng với những gì King vừa nói, khiến tôi phải suy nghĩ lại...
Tôi luôn cố phủ nhận những điều đó nhưng cuối cùng tôi phải thừa nhận rằng trái tim tôi đang tan chảy từng chút một ! Tôi không thích việc anh ấy không coi trọng tôi, tôi không thích anh ấy luôn mỉm cười với các cô gái, bây giờ chỉ cần bắt gặp ánh mắt của anh ấy, tôi không biết phải làm sao, cảm giác không giống như tôi của ngày trước.
Tôi không phải đứa ngu ngốc chưa từng nếm trải mùi vị tình yêu, tôi biết rõ những thứ này đại diện cho điều gì...mặc dù tôi không muốn thừa nhận nhưng giờ đây tôi thực sự rất thích anh ấy..
Không thể tin nổi chưa đầy một năm ở bên King, tôi đã yêu người đàn ông mà tôi căm ghét nhất. Nó ! Thực Sự ! Xảy Ra Rồi ! Tôi cảm thấy rất khó chịu và quan trọng nhất là....tôi muốn biết King nghĩ gì về tôi, anh ấy luôn quan tâm, chăm sóc cho tôi, điều đó dành cho mỗi người bạn tình của anh ấy hay anh ấy cũng có tình cảm với tôi....
Ting !
「 Tối nay đến căn hộ của tao na ! 」
Người làm trái tim tôi bối rối gửi tin nhắn đến, tôi quay người lại thì thấy bộ phận trống hơn một nửa, tất cả các lập trình viên đều được gọi vào phòng họp nửa tiếng trước, chỉ có duy nhất một chuyên viên nghiên cứu internet (?) cùng tôi và Jade, hai nhà thiết kế đồ họa, chỉ có hai người bởi vì P'Mongkhon lại 'xin nghỉ ốm'.
Rõ ràng anh ấy đang có cuộc họp.....vẫn gửi tin nhắn khiến tôi phiền muộn...
Tôi thở dài cầm cốc cà phê mới mua lúc chiều lên nhấp một ngụm. Tâm trạng tôi bực bội vì ngay từ đầu tôi lại không tin vào trực giác của bản thân, không nên cùng anh ấy bước vào mối quan hệ này, nếu như tôi nhất quyết không làm thì có lẽ bây giờ tôi sẽ không khó chịu như vậy...
" Tao có cầm theo giấy ghi chú, mày cần không ? " Jade hỏi tôi.
Tôi gật đầu, cậu ấy ném cho tôi một xấp giấy rồi quay người lại làm việc, tôi nhìn công việc vừa hoàn thành trước mặt rồi lại nhìn xuống xấp giấy ghi chú trên tay, thứ thu hút tôi không những xấp giấy màu sắc này mà là...
Tôi :" Jade. "
Jade :" Hả. "
Tôi :" Mày có bấm móng tay không ? "
" Trong ngăn kéo thứ nhất, mày tìm thử xem. " Mắt cậu ấy vẫn dính chặt vào màn hình máy tính.
Tôi bước đến bàn làm việc của cậu ấy mở ngăn kéo, lấy ra thứ tôi cần rồi trở về chỗ ngồi, bắt đầu ngồi cắt móng tay.
" Uea, tại sao mày lại cắt móng tay ? Móng tay mày vẫn ngắn mà ? " Jade liếc nhìn, hơi cau mày.
Tôi :" Nó bắt đầu dài ra rồi. "
" Cắt ngắn quá dễ bị cắt vào thịt đấy. " Jade nhắc nhở.
Tôi nhẹ nhàng lắc đầu tiếp tục cẩn thận cắt, tối qua tôi vô tình làm xước lưng King, nếu tối nay tôi lại cào lần nữa, tôi lo anh ấy sẽ đau, tôi không muốn anh ấy đau.
" Uea. "
" A ! " Giọng nói trầm ấm ấy gọi tôi, tôi giật mình lỡ tay cắt phải phần thịt ở đầu ngón tay, tôi đau đớn hét lên, máu lập tức trào ra.
" Thấy chưa ! Tao đã bảo mày cắt ngắn quá sẽ bị cắt vào thịt mà, chảy máu rồi kìa ! " Jade nhanh chóng lấy khăn giấy bịt lấy chỗ chảy máu.
Tôi thè lưỡi nhận lỗi, lau sạch máu, chuẩn bị cầm băng cá nhân lên băng vào chỗ vết thương, lúc này bóng dáng cao lớn vội vã đi đến nắm lấy tay tôi kiểm tra.
King :" Làm sao vậy ? "
Tôi :" Cắt móng tay lỡ cắt phải thịt. "
King :" Ngu ngốc ! "
" Im đi ! " Tôi cầm băng cá nhân mím môi khó chịu, tôi không muốn móng tay cào vào lưng anh ấy thế mà anh ấy còn đi đến cười nhạo tôi ! Biết vậy tôi cào thêm mấy vết nữa lên lưng anh ấy !
" P'Bas bảo hai người vào phòng họp. " King nói.
Anh ấy cầm lấy băng cá nhân từ tay tôi, nắm lấy tay tôi rồi cẩn thận băng bó vết thương, trái tim một lần nữa đập thình thịch.
Jade :" Chỉ bảo mình Uea thôi sao ? "
" Mày cũng phải vào Jade, nhanh lên ! " King quay sang nói với Jade.
Bạn thân tôi nhanh chóng đứng dậy cầm lấy cuốn sổ và bút để ghi chép, tôi cũng nhanh chóng giật tay ra khỏi bàn tay to lớn của King. King quay người trở lại phòng họp còn tôi ngơ ngác nhìn theo bóng lưng lộng lớn khiến tâm trí tôi rối bời. Trời ơi ! Trêu đùa tôi xong quay ra quan tâm tôi....
Mày muốn chọc ai hiểu lầm hả ?
........
" Ăn gì ngon được nhỉ ? " King thuận miệng nói.
Bây giờ chúng tôi đang ở một trong những trung tâm thương mại của quận Silom để ăn tối, tôi nhìn những nhà hàng cao cấp xung quanh, hầu hết các nhà hàng đều đã được đặt chỗ trước bởi những người nhân viên vừa được phát tiền lương, thật khó để tìm một bàn trống, tôi suy nghĩ một lúc rồi đưa ra ý kiến của mình :" Đến food court nhé ? "
King :" Hôm nay vừa được phát lương, tại sao phải ăn ở food court ? "
Người đàn ông bên cạnh lắc đầu không đồng ý rồi kéo tôi vào một nhà hàng Ý.
Người phục vụ vừa thấy khách vào đã ngay lập ra chào đón chúng tôi, dẫn chúng tôi đến một chiếc bàn trống. Tôi chỉ đành thở dài bất lực bị tên nhóc này cưỡng ép kéo vào.
Có lương nhưng tôi chưa bao giờ định ăn ở nhà hàng cao cấp ! Lương tháng của tôi còn không bằng lương tháng của lập trình viên !
King :" Muốn ăn gì cứ gọi, tao mời. "
Tên nhóc này dường như hiểu tôi đang nghĩ gì, tôi nhìn thực đơn nhướng mày ngạc nhiên.
Tôi :" Sao lại mời tao. "
" Tao có tiền, muốn tiêu xài một chút. " Anh ấy nhướng mày.
Nhìn thế hệ thứ hai giàu có này...tôi quay mặt đi nhìn sang chỗ khác, tôi chỉ trên thực đơn cho người phục vụ biết tôi chọn món mỳ ý có vẻ đắt tiền này sau đó cầm điện thoại lên, mở app ngân hàng thanh toán những hóa đơn hàng tháng.
Tôi chuyển tiền cho mẹ, từ hôm sinh nhật đến giờ mẹ không hề gọi điện hay nhắn tin cho tôi, tuy cảm thấy bản thân thật đáng thương nhưng tôi vẫn thở phào nhẹ nhõm. Tôi biết rõ lý do vì sao mẹ không làm phiền đến tôi nữa rồi vì tôi đã chuyển đủ tiền cho mẹ, cây ATM này hết tác dụng rồi.
Chỉ cần muốn có tiền, mẹ tôi sẽ gọi cho tôi ngay lập tức vì trong mắt mẹ, tôi chỉ còn lại giá trị này mà thôi...
King :" Uea, tao ra ngoài nghe điện thoại. "
Trong lúc tôi đang thanh toán các hóa đơn, King đột nhiên nói một câu rồi bước ra khỏi nhà hàng nghe điện thoại, mười phút sau vẫn chưa quay lại mặc dù đồ ăn đã được đem lên, người đàn ông kia vẫn không cúp máy, tôi chỉ đành vừa ăn phần của mình vừa đợi anh ấy, tôi ăn được một nửa thì King quay lại chỗ ngồi với vẻ mặt u ám.
Tôi với King đã cùng nhau đi ăn rất nhiều lần, anh ấy rất thích nói chuyện với tôi trong lúc ăn nhưng bữa tối hôm nay chỉ có im lặng, người bên kia dường như không muốn trò chuyện chút nào, tôi có chút lo lắng muốn biết chuyện gì đã xảy ra.
Tâm trạng King có vẻ không tốt, vừa rồi anh ấy nói chuyện với ai vậy...
" Nếu còn nhìn chằm chằm mặt tao, tao sẽ thu phí nhìn. " Một giọng nói trầm ấm vang lên, người đối diện ngẩng đầu lên nhìn tôi.
Tôi sững sờ, có chút xấu hổ vì bị bắt tại trận...
King :" Có chuyện gì sao ? "
Tôi :" Vừa rồi mày....gọi điện với bạn tình cũ sao ? "
Sao đột nhiên tôi lại hấp tấp nói ra chứ, sợ hãi ngậm chặt miệng, tôi lúc bình thường sẽ không bao giờ như vậy hết nhưng khi đối mặt với King....hệ thống tự kiểm soát bản thân mất tác dụng ngay lập tức....
King :" Bạn tình cũ ? Sao mày lại nghĩ như vậy ? "
" .....Mỗi lần những người đó gọi tới, mày đều thích đứng ở một chỗ khác nói chuyện điện thoại...không phải sao ? " Tôi hỏi ngược lại.
Tôi nhớ có lần anh ấy bảo đi hút thuốc nhưng hóa ra là có một cô gái gọi cho anh ấy. Tôi không thích người nói dối, tôi không hiểu tại sao anh ấy phải nói dối tôi, cứ nói thẳng với tôi là được vì mập mờ với nhiều người nữa thì cũng là quyền của anh ấy ! Tôi chỉ là bạn tình của anh ấy, không có tư cách gì để can thiệp vào chuyện riêng của đối phương.
King :" Ừ, vừa rồi có gọi cho tao. "
Anh ấy thừa nhận cho có, tôi ngơ ngác một lúc rồi lại tiếp tục ăn như không có chuyện gì xảy ra. Nghĩ sâu hơn, việc anh ấy mập mờ với vài người khác là điều bình thường, chỉ là.....trái tim tôi không đồng tình với suy nghĩ đó.
Tôi :" Sao nữa ? Gọi điện đến muốn quay lại sao ? "
Tôi tiếp tục ăn đĩa mì ý giả vờ như không quan tâm, mặc dù trong lòng tôi đã đoán được nhưng trái tim tôi vẫn đập loạn, không có gì lạ khi có người muốn cầu xin anh ấy quay trở lại mối quan hệ Friend with Benefits, dù sao thì anh ấy chăm sóc bạn tình rất tốt...
King :" Đại loại là vậy nhưng tao đã nói rõ với những người đó rồi, tao không có ý định quay lại. "
Tôi :"....Tại sao ? "
" Bởi vì nếu tao đồng ý quay lại, mối quan hệ giữa chúng ta sẽ kết thúc. " Trên mặt người đàn ông vẫn còn chút u ám, anh ấy nói xong nở nụ cười nhạt trên khóe miệng.
Tôi cụp mắt nhìn chiếc đĩa, không muốn đối phương nhìn thấy ánh mắt bối rối của tôi. Tôi bắt đầu có chút hồi hộp, ý anh ấy là....nếu anh ấy ở bên người khác, theo như thỏa thuận trước đó mối quan hệ Friend with Benefits của tôi và anh ấy sẽ kết thúc nhưng giọng điệu vừa rồi của anh ấy giống như một đôi yêu nhau nói chia tay vậy..
" Tao không muốn kết thúc mối quan hệ với mày, mày ở trên giường rất tuyệt ! " Anh ấy ngay lập tức chuyển sang một nụ cười nhẹ nhàng. Tôi hoảng hốt vội vã cầm cốc nước lên uống.
Nói đến việc trêu chọc người khác thì tôi phải công nhận người đàn ông này rất giỏi !
" Vừa rồi thật ra là mẹ tao gọi. " Khi tôi sắp cho miếng mì cuối cùng vào miệng, King đột nhiên lên tiếng.
Tôi :" Bắt mày về nhà sao ? "
King :" Không, mẹ bắt tao đi xem mắt. "
Ngay lúc này đây thời gian như ngừng trôi, xung quanh bỗng trở nên yên tĩnh, như thể chỉ có mình tôi ở trong nhà hàng này...
Anh ấy nói...đi xem mắt ?
"....Vậy sao. " Tôi nhìn vào mắt King, vẻ mặt ủ rũ cùng giọng điệu thành thật, nói với tôi rằng những gì anh ấy nói vừa rồi là sự thật.
" Ừ, người mai mối nói rằng trùng hợp người đó lại con gái của đối tác kinh doanh của bố tao, mày thấy nó có giống là trùng hợp không ? " Anh ấy bật cười, sự mỉa mai hiện rõ trong mắt anh ấy :" Đến bao giờ mới ngừng kiểm soát cuộc sống của tôi đây. "
Tôi :" Vậy mày sẽ đi sao ? "
King :" Mày thì sao ? Muốn tao đi sao ? "
Câu hỏi ngược lại của anh ấy khiến tôi choáng váng, vẻ mặt trống rỗng của anh ấy làm tôi không thể đoán được tâm trạng của anh ấy ngay lúc này, trực giác của tôi nói với tôi rằng tôi nên bảo anh ấy từ chối nhưng tôi biết với tình huống này tôi không thể trả lời như vậy được, trừ khi....
" Cái này tùy thuộc vào mày. " Tôi trả lời, đột nhiên cảm thấy món mì vừa ăn thật nhạt nhẽo mặc dù trước đó tôi vẫn còn cảm thấy món mì này rất ngon...
Sắc mặt người đối diện vẫn như vậy sau đó King hừ một tiếng từ cổ họng, cuộc trò chuyện của chúng tôi cứ thế kết thúc, anh ấy tiếp tục ăn trong im lặng.
Nếu quá khứ là một giấc mơ dài thì những gì đang xảy ra bây giờ như một lời nhắc nhở tôi đã đến lúc đối diện với sự thật. Mọi việc tôi làm cùng King dù có giống như một đôi yêu nhau đi chăng nữa, nói thẳng ra là chúng tôi cũng chỉ mối quan hệ Friend with Benefits mà thôi, tôi không có tư cách gì can thiệp vào chuyện riêng của anh ấy, đặc biệt là chuyện gia đình...tôi biết bố mẹ anh ấy cũng chỉ đang lo lắng cho anh ấy nên mới cố gắng giải quyết mọi việc cho con trai mình, hầu hết các bậc cha mẹ đều muốn nhìn thấy con trai mình lập gia đình, hơn nữa tất cả mọi thứ đều thích dùng đến cách xem mắt này, cảm thấy môn đăng hộ đối thì mới thích hợp để về sống chung hay là có thể có được một số lợi ích thương mại.
Nhưng điều này có thực sự công bằng cho những người bị ép thành một đôi ?
Tôi không đồng ý cách làm này nhưng tôi chỉ là một người ngoài cuộc, không có quyền nói ra suy nghĩ của mình. Nhưng tôi là người đã trải qua xung đột gia đình, vậy nên tôi biết rất rõ làm như vậy sẽ không có hạnh phúc, tôi không muốn King cãi nhau với bố mẹ chỉ vì ý kiến cá nhân của tôi, hơn nữa bên kia còn đối tác làm ăn của bố mẹ anh ấy, những lợi ích thương mại liên quan đều gắn chặt với nhau, tôi không thể tự đưa quyết định nếu chỉ dựa trên cảm xúc của bản thân, mọi thứ nên để King quyết định. Nếu King đồng ý đi, có nghĩa là anh ấy chấp nhận sự sắp xếp của gia đình...
Lý trí cho tôi biết đó là một quyết định sáng suốt nhưng trái tim lại càng thắt chặt. Tôi có một cảm giác rằng đây là tín hiệu cho thấy mối quan hệ giữa bọn tôi sẽ kết thúc.....nhưng tôi không muốn mọi chuyện đi theo hướng này...
" Cho tôi thanh toán. " Giọng nói trầm ấm đó kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ, King đưa thẻ tín dụng cho nhân viên phục vụ, sau khi thanh toán xong cả hai chúng tôi bước ra khỏi trung tâm thương mại rồi đi về căn hộ của King. Tôi luôn cảm thấy tâm trạng của đối phương rất tệ bởi vì từ lúc ở trong nhà hàng đến khi lên xe, anh ấy không nói một lời nào, cho đến khi đứng dưới sảng của khu chung cư anh ấy vẫn không nói gì với tôi. Có lẽ đêm nay quá mệt mỏi rồi, tôi có nên đi về trước không ?
" Đêm nay mày có muốn ở một mình không ? " Tôi không nhịn được hỏi anh ấy khi thang máy đang từ từ đi lên.
" Không. " Anh ấy trả lời ngay lập tức.
Trước khi cửa thang máy mở ra, bầu không khí bên trong vô cùng ngột ngạt. Tôi đi theo người đàn ông cao lớn đang sải bước đi vào trong căn hộ sang trọng mà tôi đã đến rất nhiều lần.
Tôi :" King....a "
Ngay khi cánh cửa phòng đóng lại, King lập tức dùng cánh tay săn chắc ôm lấy eo tôi, mãnh liệt hôn lên môi tôi, thân thể của tôi bị đè lên tường, chủ nhân căn phòng không ngừng vuốt ve, lúc này hơi thở trong phòng như làm ù tai tôi. Trước đây khi King làm tình đều sẽ thực hiện màn dạo đầu rất nhẹ nhàng nhưng bây giờ anh ấy đang thô bạo cắn môi tôi, môi tôi sắp bị hôn đến sưng rồi, tôi chưa bao giờ thấy King cáu gắt đến mức này.
" Ưmm, đợi đã, còn chưa đi tắm... " Tôi cố né tránh để nói, khi King vừa buông tha cho môi tôi, anh ấy đang định cởi quần áo của tôi, tôi vội vàng vươn tay đẩy ngực anh ấy ra nhưng King vẫn không dừng lại, một tay xé quần áo của tôi rồi ném chúng xuống đất, một tay ôm tôi lên, bế vào phòng tắm.
" Cùng nhau tắm. " Người đàn ông cao lớn nói xong, một lần nữa nhiệt tình hôn lên môi tôi.
Nước lạnh từ vòi sen dội lên người hai chúng tôi nhưng cơ thể tôi nóng như thiêu đốt, cơ thể cứ rung liên tục khi anh ấy thô bạo đâm vào, mỗi cái vuốt ve, mỗi nụ hôn, mỗi cú thúc của anh ấy đều mạnh mẽ va đập vào người tôi, giờ đây chỉ còn lại sự đau buốt...
Nước mắt lặng lẽ rơi xuống, đồng thời những tiếng rên rỉ xấu hổ vang vọng khắp phòng tắm, tôi càng khóc nức nở người đàn ông phía sau càng ôm chặt lấy tôi, như muốn nhét cả người tôi vào sâu vòng tay anh ấy.
Sau bao nhiêu lần làm tình với anh ấy, đây là lần đầu tiên cơ thể tôi không chịu nổi sự thô bạo của anh ấy, tôi phải nhắc anh ấy chậm lại...
Đêm nay trôi qua thật chậm, đến khi cơn bão dữ dội lắng xuống thì đã chuyện của vài tiếng sau ngay cả khi kết thúc, King vẫn giam tôi vào trong vòng tay nóng bỏng của anh ấy từ phía sau, tôi chỉ đành nằm nghiêng.
" Xin lỗi, hôm nay có chút thô bạo. " Mặt King dựa vào vai tôi.
" Không sao đâu... " Tôi nhỏ giọng nói, mắt nhắm chặt lại vì kiệt sức. Tôi biết hiện tại anh ấy đang phải chịu nhiều áp lực nhưng ít nhất khi tôi không chịu được mà lên tiếng nhắc nhở, anh ấy sẽ ngoan ngoan nghe lời làm nhẹ nhàng hơn, anh ấy vẫn luôn quan tâm đến cơ thể và cảm xúc của tôi.
Chính vì anh ấy như vậy nên tôi mới thích anh ấy.
" Đi đâu vậy ? " Cảm nhận được vòng tay ấm áp sau lưng rời đi, tôi hoảng hốt hỏi.
" Mày ngủ đi, tao đi hút thuốc. " Anh ấy nói xong liền bước xuống giường.
Tôi cau mày, ngay lập tức kéo cánh tay người kia.
" Không hút thuốc....có được không ? " Tôi do dự một lúc, cuối cùng cũng hỏi, liệu anh ấy có cảm thấy tôi quản anh ấy quá nhiều không, tôi không thích mùi khói thuốc, dù anh ấy đứng ngoài ban công hút thuốc nhưng mùi thuốc lá vẫn vào được phòng khi anh ấy quay trở lại, quan trọng nhất là hút thuốc không tốt cho sức khỏe. Mặc dù King không hút thuốc nhiều như các đồng nghiệp khác trong công ty nhưng nếu được thì tôi không muốn anh ấy hút thuốc.
Ánh sáng mờ ảo trong phòng đập vào mắt chúng tôi, King gỡ bàn tay đang nắm lấy cánh tay mình, lúc này trái tim tôi căng thẳng đập thình thịch, tôi nghĩ anh ấy sẽ mặc kệ yêu cầu của tôi nhưng không ngờ người đàn ông cao lớn này ngay lập tức nằm trở lại giường, từ sau lưng tôi, giam tôi vào sâu vòng tay ấm áp đó một lần nữa.
King :" Ừ, đi ngủ thôi. "
Anh ấy hôn lên vai tôi một nụ hôn, tựa vào cổ tôi xoa nhẹ, âm thanh nhẹ nhàng của những nụ hôn làm má tôi nóng rực. Nếu như là tôi của trước đây, chắc chắn tôi sẽ thấy anh ấy thật phiền phức, bắt anh ấy buông tôi ra ngay lập tức sau đó tách ra ngủ riêng. Nhưng không biết từ lúc nào, sau mỗi lần làm tình, anh ấy đều rúc vào người tôi, rất ấm áp, trong lòng không còn cảm thấy chán ghét nữa.
Tôi nhắm mắt lại bối rối vùi mặt vào gối, tôi rất lưu luyến cảm giác này, hi vọng anh ấy có thể luôn luôn ôm tôi. Nhưng tôi biết điều đó là không thể, mọi thứ đều có giới hạn của nó và tôi biết giới hạn đó sắp đến.
Trước khi ý thức dần mất đi, suy nghĩ cuối cùng trong tôi....lẽ ra tôi không nên thích King...
Dậy đi làm là điều khó khăn nhất, nhưng chúng tôi không ai có thể thoát khỏi, tôi chỉ ngủ được có mấy tiếng vì bài tập thể dục đêm qua, hôm nay đi làm vô cùng mệt mỏi, một cốc Americano nóng miễn cưỡng giúp tôi không ngủ gật trên bàn làm việc.
" Sắc mặt làm việc trông tươi tắn quá ! " Giọng của sếp đột nhiên vang lên, tất cả đồng nghiệp trong bộ phận IT ngay lập tức ngẩng đầu khỏi màn hình máy tính nhìn về hướng âm thanh.
Tôi nhìn về phía trước, thấy sếp bước vào cùng với một người đàn ông mặc vest, người đàn ông này rất đẹp trai, tôi chưa gặp người này bao giờ, tôi thấy anh ta nở nụ cười liếc nhìn mọi người trong phòng.
Sếp :" Kể từ lúc khun Suitra từ chức năm ngoái, bộ phận IT vẫn chưa có quản lý dẫn dắt, xin cảm ơn khun Surasak suốt thời gian qua. "
" Vâng. " P'Bas, người đang tạm thời giữ chức quản lí bộ phận đáp lại bằng một nụ cười lịch sự.
Sếp cười hài lòng sau đó quay sang vỗ vai người bên cạnh.
Sếp :" Tôi lo lắng khun Surasak sau khi kết hôn không có thời gian dành cho gia đình, vì vậy tôi đã cử một quản lí bộ phận mới đến, đây là cháu của tôi, vừa trở về từ Mỹ vào tháng trước, tên anh ấy là Grit. "
" Xin chào mọi người. " Khun Grit tươi cười chào chúng tôi :" Tôi tên là Grit, năm nay ba mươi tuổi, nếu ai nhỏ tuổi hơn thì có thể gọi tôi là P'Grit, không cần quá nghiêm túc, từ hôm trở đi tôi sẽ là trưởng phòng IT, mong mọi người giúp đỡ, nếu có gì thắc mắc thì cứ đến hỏi tôi, hy vọng có thể làm quen được tất cả mọi người na krub. "
" Được rồi, đợi sau khi cuộc họp quản lý kết thúc, lúc đấy làm quen vẫn chưa muộn, mọi người tập trung làm việc nhé. " Sếp nói xong dẫn người quản lí mới đi ra ngoài. Đợi bọn họ đi ra xa, mọi người trong phòng bắt đầu bàn tán sôi nổi.
" Đẹp trai quá đi chế Faai ơi ! Mới ba mươi tuổi đã lên làm quản lý rồi. "
" Không phải do anh ấy là cháu trai của sếp à, cho lên làm phó giám đốc cũng chả sao ! "
" Nếu như xảy ra vấn đề thì gameover luôn rồi ! Đến lúc tôi sẽ phải đi tìm một công việc mới. "
" Tôi còn tưởng P'Bas sẽ được thăng chức, tiếc quá.... "
" Lại dựa vào quan hệ, chả công bằng chút nào. " Giọng nói phẫn nộ của Jade vang lên bên tai tôi.
Nhìn P'Bas ngồi cách đó không xa, tôi càng cảm thấy khó chịu. Nếu tôi là P'Bas, đảm nhận vị trí quản lý lâu như vậy tôi chắc chắn hy vọng mình sẽ được cân nhắc lên vị trí này thay vì bị người thân của sếp can thiệp vào.
" Xem ra P'Mongkhon lại có chỗ dựa rồi ! A ! Có thể 365 ngày không đi làm được không ! " Câu nói đùa của Gun khiến mọi người trong phòng bật cười, chỉ có mình tôi và Jade im lặng..
" P'Uea P'Jade phải tăng ca thêm nhưng tiền lương thì không. "
" Tao biết mà ! " Jade xoa xoa thái dương thì thầm với đàn em.
Tôi bất lực liếc nhìn chỗ trống của P'Mongkhon, hôm nay anh ấy lại giả ốm, nếu khun Grit là cháu của sếp thì có nghĩa anh ta là họ hàng với P'Mongkhon, vậy ngày nào anh ấy cũng không cần đến công ty sao ? Xem ra khối lượng công việc sẽ nặng nề hơn rồi...
" Đừng bàn tán nữa ! Làm việc làm việc ! " Giọng P'Bas vang lên, các đồng nghiệp trong bộ phận IT cũng không bàn tán về người quản lý mới nữa, ai nấy quay trở về chỗ của mình.
Đến buổi chiều, cơn buồn ngủ vẫn ám ảnh tôi nên tôi quyết định pha thêm một cốc cà phê nữa, khi tôi đang đứng khuấy cà phê, thì người quản lý mới bất ngờ xuất hiện.
" Xin chào. " Tôi chào anh ta bằng một lời chào dành cho bề trên, khun Grit sững sờ một lúc mới chào lại tôi.
Khun Grit :" Xin chào, cậu là..."
Tôi :" Tôi tên Anol. "
Khun Grit :" Biệt danh là... "
" Biệt danh là Uea. " Tôi trả lời.
Anh ta mỉm cười chào tôi nhưng cách anh ta nhìn tôi khiến tôi có chút khó chịu. Tôi có thể dễ dàng nhìn thấu suy nghĩ bên trong đôi mắt của người đàn ông đó và khun Grit đang nhìn chằm chằm tôi với ánh mắt khiến tôi không thích. Đây là ánh mắt của một người đàn ông nhắm vào con mồi của mình trong quán bar, nhìn chăm chú con mồi khiến anh ta hứng thú, muốn chinh phục được nó.
Khun Grit :" Xin chào khun Uea, thiết kế đồ họa đúng không ? Năm nay bao tuổi rồi ? "
" Hai mươi bảy. " Sau khi trả lời tôi khẽ cúi đầu, định tìm cơ hội rời đi nhưng khun Grit không muốn buông tha, anh ta nhốt tôi vào một góc rồi tiếp tục nói.
Khun Grit :" Tôi là một lập trình viên, không có kinh nghiệm về thiết kế đồ họa, về sau sẽ có rất nhiều thứ cần phải hỏi cậu rồi. "
Anh ta tiến gần hơn, chìa tay ra trước mặt tôi, một cấp dưới như tôi không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc bắt tay anh ta vì phép lịch sự. Sau khi bàn tay đó nắm lấy tay tôi thậm chí còn nhẹ nhàng bóp tay tôi, ánh mắt rất hài lòng rồi anh ta nở nụ cười nói....
" Mong được học hỏi thêm na krub....N'Uea. "
________________________
Từ chương này mình xin phép thay đổi xưng hô của KingUea nhé❤️ Nhân vật chủ chốt xuất hiện rồi =)))))) drama sắp tới rồiiii
1660Please respect copyright.PENANAyq1kCI3pAY