Thời tiết đầu đông của miền bắc Thái Lan không đùa được đâu, khi đến đêm nhiệt độ ở đây đột ngột giảm xuống, dù tôi đã mặc một bộ đồ dài tay cùng quần jean nhưng tôi vẫn run cầm cập vì lạnh. Bây giờ là mười giờ tối, tôi ở lại quán ăn của dì cùng với những nhân viên khác để dọn dẹp, kiểm tra lại mọi thứ đảm bảo không có thứ gì quan trọng bị quên, tắt ga, khóa ngăn kéo đựng tiền và cửa, sau đó tôi quay trở lại căn nhà phía sau quán ăn.
" Vừa mới đi chơi về cũng mệt rồi còn ở lại quán dọn dẹp, dì cũng bảo không cần ở lại cũng không sao mà. " Tôi vừa bước vào nhà, giọng nói nhẹ nhàng của chủ nhà vang lên, dì tôi đang ngồi ở sô pha, ánh mắt quan tâm nhìn tôi.
Tôi :" Không sao đâu ạ, để Uea giúp một tay thì dì có thể đi nghỉ sớm hơn, Uea không thấy vất vả đâu ạ, với cả hôm nay là ngày cuối cùng Uea ở quán giúp dì rồi. "
Tôi mỉm cười rạng rỡ nhìn người dì của mình, ngày mai là chủ nhật, là ngày tôi quay trở lại Bangkok và tôi sẽ đi làm như bình thường vào thứ hai.
Không thể tin nổi tôi vẫn có thể quay lại nơi đó..
Dì :" Mai về như nào ? Mấy giờ đi ra sân bay hả nhóc con ? "
Tôi :" Uea đặt vé máy bay rồi, khoảng chín giờ sẽ bay. "
" Về cùng người bạn đó của con hả ? " Dì cười hỏi tôi.
Là một người dì đã lớn tuổi hơn tôi rất nhiều, tôi luôn cảm thấy dì tôi đã nhìn ra một số manh mối, dì biết King không chỉ là một người bạn bình thường của tôi nhưng dì không tỏ ra xa lánh hay cảm thấy chán ghét, những hành động của dì khiến tôi thấy nhẹ nhõm, khiến tôi nhận ra rằng người thân duy nhất trên đời này của mình không ghét tôi vì điều đó.
Tôi :" Vâng ạ, ngày mai King đến đón con. "
Dì :" Vậy đồ đã xếp xong hết chưa ? "
" Vẫn chưa ạ, Uea sẽ xếp nốt sau khi tắm xong. "
" Ừ, thế con mau đi chuẩn bị đi ! Bây giờ cũng khuya rồi, mau xếp xong vali thì mới đi ngủ sớm được ! " Dì vươn đôi tay nhăn nheo vì vất vả lên xoa nhẹ đầu tôi.
Sau khi chúc ngủ ngon dì, tôi vào phòng lấy khăn tắm, tắm rửa sạch sẽ rồi quay trở lại phòng ngủ và bắt đầu xếp vali để ngày mai trở về Bangkok.
Buzz !
Điện thoại đang sạc bỗng rung lên, tôi dừng tay lại bước đến cầm lên xem, nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình, tôi nhanh chóng liếc nhìn đồng hồ trên tường.
Mười một giờ rồi...vẫn chưa ngủ sao ?
Tôi :" Sao anh lại gọi ? "
" Dù chưa phải người yêu chính thức nhưng em đừng dùng giọng điệu đó nói với anh chứ khun Anol. " Đầu dây bên kia cười khúc khích, ngay khi nghe được giọng nói trầm ấm quen thuộc đó, trong lòng tôi cảm thấy ấm áp.
Tôi :" Anh vẫn chưa ngủ sao ? "
King :" Sắp, nhưng anh nhớ em quá, muốn gọi điện cho em. "
" Có gì phải nhớ đâu, chúng ta đã ở cạnh nhau cả ngày hôm nay còn gì. " Tôi nhướn mày. Không phải mỗi ngày hôm nay, suốt ba ngày qua chúng tôi dính chặt lấy nhau, chúng tôi đi khắp các con phố ở Lampang, hôm trước chúng tôi đi đến vườn quốc gia Caisang, hôm qua chúng tôi đi dạo mua sắm ở chợ Gongda(?), và hôm nay chúng tôi đi chùa WatPhraThatDoiPhraChan để cầu phước lành.
Giống như đi hẹn hò vậy...
" Nhưng mà bây giờ chúng ta không có ở cạnh nhau, anh đã bắt đầu thấy nhớ em rồi. " Giọng điệu làm nũng từ bên kia điện thoại truyền đến, tôi không nhịn được mà cười, miệng anh ấy ngọt như vậy chả trách có nhiều cô gái phải lòng anh ấy.
Tôi :" Cảm ơn vì đã nhớ em, bây giờ mau đi ngủ đi, ngày mai gặp lại. "
King :" Hây hây hây ! Đợi chút, đừng tắt máy. "
" Có chuyện gì nữa sao ? " Khóe miệng tôi cong lên, thật ra tôi biết anh ấy chỉ muốn trò chuyện với tôi nhưng cơ hội tốt như này phải trêu anh ấy mới vui chứ.
King :" Em đang làm gì vậy ? "
Tôi :" Đang sắp xếp vali. "
King :" Vừa sắp xếp vừa nói chuyện nhé ! "
Tôi :" Không được, miệng em sẽ mỏi lắm. "
" Tàn nhẫn quá đi Khun Anol. " Đầu dây bên kia có vẻ không vui.
Tôi cười đến mức không thể thở nổi, đợi đến khi cười xong tôi mới nói :" Mau đi ngủ đi ! Mai phải dậy sớm, rồi anh lại không chịu dậy cho mà xem. "
" Em có quên gì không ? " Người bên kia nhắc nhở tôi.
Tôi khẽ cau mày, cố gắng nhớ lại xem mình quên cái gì.
Tôi :" Có lẽ là không quên gì đâu.. "
King :" Em có quên. "
Tôi :" Rốt cuộc là quên cái gì ? "
King :" Em quên nói chúc ngủ ngon anh đó Uea, mau nói đi ~~ "
Nghe thấy đối phương nói xong, miệng tôi suýt thì rơi xuống !
Nói thật thì, tôi vẫn chưa quen với King như này, mặc dù đã là Friend with Benefits với anh ấy hơn một năm nhưng trong mối quan hệ đó chúng tôi chỉ có thể coi là 'bạn', còn bây giờ thì khác rồi.
" Ngủ ngon. " Tôi nhanh chóng trả lời, nhìn hình ảnh của mình phản chiếu trên cửa sổ kính may mắn bây giờ chỉ có mình tôi trong phòng, nếu có người khác ở đây, họ sẽ nhìn thấy vành tai đang đỏ của tôi.
King :" Okay, hẹn gặp lại ngày mai, ngủ ngon nhé. "
Nghe được giọng nói ấm áp đó khiến má tôi đỏ bừng, tôi ậm ừ đáp lại rồi nhanh chóng cúp máy, tôi hít một hơi thật sâu rồi tiếp tục sắp xếp vali.
Mười phút sau, mọi thứ đã được sắp xếp xong, những bức thư để gửi cho các đồng nghiệp đã được nằm gọn trong túi giấy lớn và vali, tôi tắt đèn phòng, chỉ để lại ngọn đèn nhỏ ở sân thượng để phòng ngủ không quá tối, sau đó nằm xuống giường.
Tôi không ngờ ở cái tuổi 28 này, dù đã trải qua mấy mối tình nhưng tôi vẫn thấy hồi hộp đến mức trái tim đập nhanh, mỗi lần tôi ở gần King, tôi không biết làm gì cả. Nếu như tôi không giỏi giấu cảm xúc của mình, những người khác rất dễ nhìn ra tôi đang ngại ngùng đến mức nào, chắc chắn bọn họ sẽ cười tôi và người đầu tiên sẽ cười tôi không ai khác chính là cái tên khiến tôi căng thẳng ! Vậy nên tôi sẽ không để anh ấy phát hiện ra tôi...
Tôi xấu hổ...
Tôi đắp chăn lên đến cằm cố gắng nhắm mắt lại quấn mình vào chiếc gối mềm để giấu đi nụ cười trên mặt, trong lòng đang cười nhạo bản thân giống một chàng trai mới yêu lần đầu vậy, nhưng khóe miệng tôi lại không tự chủ được mà cứ cong lên.
Nếu mà phải trách một người, thì người đó chính là King ! Vì anh ấy chính là người làm tôi cười ngu ngốc như này !
.....
Sáu giờ sáng hôm sau tôi rời nhà dì để đến sân bay, King thuê một chiếc xe ở Lampang để đến đón tôi, trước khi đi dì có ra tiễn, dì bảo chúng tôi đi đường cẩn thận, khi nào đến Bangkok thì gọi cho dì, tôi chắp tay chào người thân duy nhất của mình, thầm nghĩ sẽ thật may mắn nếu mẹ cũng yêu thương và quan tâm tôi như vậy ! Nhưng từ lúc tôi về nhà nhìn thấy thái độ đó của bà thì tôi tin rằng tôi có thể từ bỏ được..
Tôi biết điều ước này sẽ không thể xảy ra, tôi cũng không thể thay đổi được sự thật, dù tâm trạng có bị tổn thương đến mấy tôi vẫn tự nhủ rằng điều duy nhất tôi có thể làm là mỉm cười đối mặt với nó, sau đó tiếp tục sống thật tốt.
Đến sân bay, King trả lại chiếc xe đã thuê và đi đến quầy làm thủ tục. Chuyến bay từ Lampang đến Bangkok mất hơn một tiếng, máy bay hạ cánh xuống sân bay Don Muang vào khoảng mười một giờ. Sau khi xuống sân bay và lấy hành lí, King đưa tôi đến trung tâm thương mại để ăn trưa trước khi đưa tôi về căn hộ.
" Cảm ơn anh đã đưa em về. " Tôi cởi dây an toàn, cảm ơn King rồi mở cửa bước xuống xe.
" Uea, có thể lên căn hộ của em được không ? Anh có chút buồn ngủ, không lái xe được. " Anh ấy đưa tay che miệng ngáp, cố tỏ vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt thì sáng hết cả lên, chưa đến một giây tôi đã biết đối phương muốn cái gì.
" Vừa nãy anh ngủ trên máy bay rồi. " Ngủ cái gì, anh ấy chỉ đang kiếm cớ để được vào phòng tôi !
King :" Trên máy bay anh ngủ không ngon, nhỡ tí lái xe ngủ gật thì sao, lên phòng.... "
" Hẹn gặp anh ngày mai ở công ty. " Tôi bước nhanh ra khỏi xe, tôi không nhịn được mà cười khúc khích khi bước vào căn hộ.
Kể từ khi chúng tôi lập ra một thỏa thuận mới, King cực kì ngoan ngoãn, không phàn nàn gì nhiều, nhưng đôi khi anh ấy sẽ giở trò để được chạm vào tôi, chẳng hạn anh ấy sẽ ôm eo tôi nếu có cơ hội, khoác vai tôi, anh ấy nói trên đường có nhiều người quá, phải ôm chặt tôi để người khác không va phải tôi ( nhưng thực tế người đi đường không có nhiều như anh ấy nói ) ngay cả khi lén lườm anh ấy, anh ấy lại giả vờ như không biết gì và hôm nay còn giả vờ đáng thương để được lên phòng tôi !?
Mặc dù tôi rất thích King nhưng cần phải đưa ra một số thỏa thuận để bản thân tôi không được mềm lòng, tôi nghĩ những thỏa thuận mà tôi đặt ra trước đây sẽ là một trong những điều để chứng minh. Chứng minh King thực sự chân thành với tôi như những gì anh ấy đã nói, tôi rất muốn biết anh ấy sẽ chịu đựng được trong bao lâu.
Tôi đã cho anh ấy một cơ hội nhưng để cốt truyện phát triển tiếp thì phải phụ thuộc vào quyết tâm của anh ấy thôi.
Sáng hôm sau tôi thức dậy lúc năm giờ ba mươi, tắm rửa, mặc quần áo chuẩn bị đi làm. Tôi đang đứng trước gương chải tóc thì điện thoại rung lên, tôi cầm lên xem, là King gọi.
Tôi :" Hello, có chuyện gì vậy ? "
King :" Anh đang ở dưới sảnh chung cư của em. "
Tôi nhíu mày :" Sao anh... "
" Khi nào em chuẩn bị xong thì xuống nhé, anh đợi em ở dưới sảnh. " King nói xong thì cúp máy.
Tôi thở dài, cất hết đống quần áo vừa thay vào trong tủ rồi khẩn trương đi ra ngoài để tìm tên nhóc nào đó đang đợi tôi ở dưới sảnh chung cư.
King, người đang mặc áo sơ mi màu sẫm cùng quần tây đang ngồi trên ghế sô pha ở sảnh chung cư, mái tóc đen nhánh được chải ngược về sau, anh ấy phát ra một tầng hào quang chói lọi, người đi qua đều không nhịn được mà ngoái lại nhìn lần nữa. Tôi đứng ở một góc lén nhìn, anh ấy ngồi trên sô pha chơi điện thoại, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt tò mò của những người đi qua.
Nếu như tôi không quen biết King, tôi còn nghĩ hôm nay có một đoàn phim nào đó đến đây để quay phim, bởi vì King quá đẹp trai, anh ấy thừa sức để trở thành diễn viên trong một bộ phim nào đấy.
" Sao lại đến đây ? " Đứng một lúc, tôi quyết định không nhìn trộm anh ấy nữa bước ra khỏi chỗ trốn, King ngẩng đầu lên nhìn tôi, trên mặt anh ấy lập tức mỉm cười rạng rỡ.
" Đến đón em đi làm. " Nói xong anh ấy đứng dậy, tôi luôn nghĩ chiều cao 1m75 của mình cũng được coi là tiêu chuẩn chiều cao của con trai thái nhưng khi đứng bên cạnh King, trông tôi như nhỏ đi.
" Sao anh đột nhiên lại nghĩ tới đây để đón em ? " Tôi hỏi.
" Đến lấy điểm, lúc đầu Mai cũng theo đuổi Jade như này và nó cũng theo đuổi thành công đó, đúng không ? " Người kia trả lời tôi kèm theo nụ cười ranh ma.
Tôi :" Ồ, anh nghĩ cách này sẽ thành công ? "
" Không biết nữa, anh muốn thử xem. " Anh ấy nhướn mày, đưa tay ra định khoác vai tôi nhưng khi thấy tôi nhìn xuống tay anh ấy, động tác của anh ấy lập tức thay đổi, anh ấy hướng tay sang một bên, làm động tác mời tôi đi trước.
King :" Xe ô tô đậu ngay bên cạnh chung cư. "
Nhìn nụ cười ranh ma trên gương mặt đấy, tôi chỉ biết lắc đầu. Tôi bước ra ngoài, sau lưng truyền đến tiếng huýt sáo vui vẻ, tâm trạng chủ nhân chiếc xe có vẻ rất vui, vừa đi sau tôi vừa huýt sáo, nhìn thấy anh ấy như vậy trong lòng có chút cảnh giác.
Những thủ đoạn mập mờ của anh ấy còn mượt hơn cả con lươn, tôi có nên cho anh ấy ở bên tôi không...
....
" Uea. " Ngay khi tôi và King bước vào văn phòng, Jade, người bạn thân nhất của tôi chạy đến ôm chầm lấy tôi, nhìn tôi từ đầu đến chân mấy lần liền, Jade thở vào nhẹ nhõm khi thấy người tôi vẫn bình thường.
" Anh trai à ! Lần sau có làm cái gì thì hãy bàn bạc trước với em ! Em sợ đến mức suýt rớt cả tim ra đây này ! " Jade cứ nói liên tục, nhưng trông cậu ấy thoải mái hơn nhiều.
" Tao xin lỗi. " Tôi mỉm cười ngọt ngào nhìn cậu ấy, trong lòng cảm thấy tội lỗi.
Jade xua tay nói không sao, cậu ấy khoác vai tôi đi đến bàn làm việc. Còn King, người đi phía sau tôi phụ trách phần đặt những bức thư lên pantry.
" Lúc đầu tao định cùng King đi tìm mày nhưng tao đã dùng hết ngày nghỉ rồi, vả lại nếu tao cũng đi thì không có ai ở lại làm việc, giao cho P'Mongkhon làm tao không yên tâm ! " Cậu ấy tức giận khịt mũi, nhìn chằm chằm chiếc bàn trống không với ánh mắt chán ghét. Từ khi gặp Jade đến nay, tôi rất ít khi nhìn thấy Jade ghét ra mặt người nào đó, vì Jade rất dễ tính, không suy nghĩ nhiều, kể cả trước đó bị P'Mongkhon nhờ vả cũng không phàn nàn nhưng nhìn vẻ mặt cậu ấy bây giờ, tôi đoán đã có chuyện xảy ra sau khi tôi rời đi mà tôi không biết, nếu không người bạn này của tôi sẽ không làm ra vẻ mặt đó.
" Mày không cần phải đi theo, nếu mày đi cùng sẽ làm mất cơ hội của tao. " King bước đến vò đầu Jade, người vừa bị xoa đầu quay sang lườm anh ấy.
Jade :" Thằng khốn ! Nếu không nhờ tao, mày còn lâu mới biết cậu ấy đang ở đâu ! Không thèm cảm ơn còn.. "
" Ờ, rồi sẽ mời mày đi ăn, được chưa ? " Người đang lải nhải lập tức xua tay, cái miệng đang lải nhải lập tức đóng lại hài lòng vỗ vai King, còn tôi thì nghe cậu ấy đưa ra danh sách một số quán ăn, suy nghĩ không biết nên ăn ở đâu, tôi cũng không có ý kiến gì.
Bạn tôi thực sự có thể bị mua chuộc bởi đồ ăn !
Các đồng nghiệp khác lần lượt đến công ty, ai cũng nở nụ cười vui vẻ khi nhìn thấy tôi, vẻ mặt vui mừng của bọn họ đã nói cho tôi biết bọn họ rất vui khi thấy tôi quay trở lại làm việc, tôi nghĩ đến điều mà King nói trước đó, khi đó mọi người đã chặn sếp lại và yêu cầu Khun Grit rời đi để tôi có thể trở lại làm việc, trong lòng tôi cảm kích vô cùng, mặc dù cuộc sống của tôi không được suôn sẻ ở những phần khác, nhưng tôi rất biết ơn vì ( hầu hết ) đồng nghiệp tôi gặp đều rất tuyệt vời !
Xem ra tôi vẫn còn có chút may mắn ~
" Hây ! Anh trai em trở về rồi !! "
Một giọng nói vui tươi đã hét lên trước cửa văn phòng ngay khi sắp bắt đầu vào giờ làm, Gun bước vào, chào các đồng nghiệp khác, lập tức vẫy tay chào người anh trai đang chơi game của mình, đúng lúc Gun bắt gặp ánh mắt của tôi.
" Oh~ đồng nghiệp mới sao ~ " Dáng người cao lớn của Gun bước đến bàn tôi, cậu ấy chống tay lên bàn, sau đó cúi xuống lại gần tôi :" Em tên gì ? Dễ thương quá ! Có bạn trai chưa ? Anh có thể theo đuổi em được không ? "
" Mày cút ra ! " Jade ngồi bên cạnh tiện tay cầm lấy cục kẹo trong lọ ở trên bàn ném về phía Gun, cậu ấy lập tức né sang một bên, vẻ mặt ngại ngùng. Gun quay người lại tiếp tục nhìn tôi, chờ đợi câu trả lời của tôi.
Tôi quyết định đùa cùng cậu ấy, nháy mắt với Gun, ngại ngùng trả lời..
" Chưa...chưa có bạn trai. " Tôi lí nhí.
Gun :" Woohoo ! Vậy an.... "
" Xin lỗi, anh mày đặt chỗ trước rồi. "
Giọng điệu cứng rắn vang lên sau lưng tôi, King ngước lên nhìn chúng tôi, đôi mắt sâu thẳm đó nhìn chằm chằm tôi một lúc rồi quay sang nhìn em trai mình, nói với giọng điệu nghiêm túc.
" Tôi đang theo đuổi cậu ấy, nếu ai muốn cạnh tranh với tôi thì mau qua đây. "
" Woow ! "
King nói xong, tiếng huýt sáo cùng tiếng hò reo trêu chọc xung quanh vang vọng cả căn phòng, tôi còn tưởng thời gian đang quay ngược lại về một năm trước, khi Mai lớn tiếng thông báo chính thức hẹn hò với Jade nhưng khác với ngày đó, đối tượng bị trêu chọc không phải là Jade mà là tôi.
Tôi muốn biến mất khỏi đây quá !!!
" Hả !! Vậy là không còn anh chàng đẹp trai độc thân nào để chế Faai trêu nữa sao ? Buồn quá đi ! " Chế Faai liên tục nháy mắt ra hiệu, ánh mắt của chế ấy vô cùng lộ liễu, Gun lập tức hiểu ra và gia nhập vào nhóm đang hú hét để trêu tôi.
Tôi mím môi, giả vờ tỏ ra như không quan tâm nhưng tôi có thể cảm thấy má mình đang nóng lên.
King đã giành toàn bộ ngày nghỉ của mình cho chuyến đi đến Lampang, tôi đoán hầu hết các đồng nghiệp trong công ty cũng bắt đầu nghi ngờ mối quan hệ trước đó của chúng tôi, Jade đã nói giúp cho tôi với mọi người rằng chúng tôi không chính thức hẹn hò mà chỉ đang tìm hiểu nhau, mặc dù tôi đã chuẩn bị tâm lí bị trêu chọc nhưng khi tôi bị trêu ngay giữa nơi công cộng này, có hơi...
Haizz, tôi đã hoàn toàn hiểu rõ cảm giác của Jade vào ngày hôm đó...
" Nếu mày nhanh chân một chút thì sau này sẽ không phải chịu đựng sự ghen tuông như thế rồi. " Jade bĩu môi tỏ vẻ khinh thường.
" Đúng đúng ! Em nghe nói hai người vẫn chưa phải người yêu nhau ! " Gun, người đang đứng cạnh bàn tôi lập tức xen vào. Lúc này, một chai nước rỗng bất ngờ được ném vào người Gun.
King đứng dậy, bước đến nắm lấy cổ áo của Gun, kéo em trai mình ra ngoài.
King :" Còn muốn đùa nữa không ! Mau đi làm việc đi ! "
" Vâng vâng vâng. " Gun lập tức giơ tay đầu hàng, đi theo sau King trở lại văn phòng. Nhưng khi Gun vừa về đến chỗ ngồi của mình, đột nhiên cậu ấy nhớ ra cái gì đó, quay sang nhìn chằm chằm anh trai mình.
Gun :" P'King, P'King ! Hai người mập mờ được bao lâu rồi ? "
" Hai tháng. "
" Hây ! Đó không phải là lúc tụi em bắt đầu trêu chọc hai người có gì đó lạ lạ sao ? Đúng không ! Lúc đó P'Jade còn thề rằng nếu hai người lén lút hẹn hò, P'Jade sẽ ngồi trước cửa công ty sủa ! "
" Cái gì ?! Không có !! Tao không có nói như vậy ! " Jade lập tức ngước lên, sau đó bày ra vẻ mặt bình tĩnh nhất trong cuộc đời lớn tiếng cãi lại.
Gun :" P'Jade có nói ! Em nhớ rõ ! "
" Đúng ! Chế Faai chị cũng nhớ rất rõ mày đã nói như vậy ! " Chế Faai xác nhận.
Jade :" Không có không có không có ! Em không có nói như vậy ! Em không có nói ! "
" Có vẻ như ai đó đang giả vờ mất trí nhớ nha ! Hahaha ! " King cười đến mức gần như không thở được, khiến nhân vật chính trong câu chuyện quay lại lườm anh ấy.
" Em có thể lừa ai cũng được nhưng không lừa được bản thân mình đâu Jade. " P'Bas im lặng nãy giờ cũng cùng mọi người trêu cậu ấy, Jade chỉ biết cúi xuống chắp tay van xin sự thương xót.
" Ây ya ! Không phải mày nói chỉ mập mờ một thời gian thôi sao ! Sao số tôi khổ quá vậy ! "
Tôi nghe được cậu ấy than vãn sau lưng.
" Gâu gâu gâu ! Mau xuống dưới sảng quay video lại thôi ! " Gun thúc giục.
" Rồi rồi rồi ! Biết rồi ! Đợi đến giờ tan làm đi ! " Jade nói xong chỉ biết đau khổ nằm xuống bàn làm việc.
Tôi nhìn xung quanh, ánh mắt tôi vô tình va phải đôi mắt sâu thẳm ấy, ngoài vẻ mặt cùng nụ cười ranh ma đó sâu trong đấy ẩn giấu cả một bầu trời ấm áp, hai má tôi đỏ bừng vội vàng ngoảnh mặt đi, quay sang an ủi Jade đang cúi đầu lấy tay che mặt, chỉ để che đi sự ngại ngùng trên mặt.
Không thể để anh ấy nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của tôi ! Tuyệt đối không được !
....
" Đợi đã ! Nhất định phải quay video lại sao ! Mày làm theo lời của Ai'Gun thật sao ? "
Sau khi tan làm, giọng nói đau khổ muốn chết Jade vang lên, bên ngoài trời cũng tối dần, chúng tôi đứng ở bãi đậu xe ngoài trời, trước mặt chúng tôi là một chú chó con mũm mĩm, vì trên thân nó có nhiều đốm đen và trắng vậy nên mọi người đều gọi nó là đốm. Nó thích thú vẫy đuôi nhìn người đang chơi cùng nó, còn tôi, người bị dị ứng với lông động vật đã bỏ chạy, chỉ biết đứng nhìn người bạn của mình đang chơi đùa với chó con từ xa.
" Phải quay lại làm bằng chứng chứ ! Nếu không mọi người sẽ không tin, nào nào ! Chúng ta phải cố gắng hết sức trong mọi việc chúng ta làm. " King, người đang cầm điện thoại của mình chờ quay video mở miệng nói, anh ấy tặc lưỡi hai, ba lần :" Khi nào mày mới sủa ! Tao cầm điện thoại mỏi hết cả tay rồi ! Mệt lắm rồi ! "
" Từ từ đã ! " Người bị nhắc lập tức thở dài nặng nề.
" Nhanh lên ! Có muỗi rồi đấy ! Đốm đang chờ mày đấy ! "
" Biết rồi ! " Jade lo lắng nhìn trái nhìn phải, sau đó cúi xuống nhìn chú chó Đốm đang phấn khích ngẩng mặt lên. Nó là một chú chó lang, từ nhỏ đã thường hay lang thang gần tòa nhà nơi chúng tôi làm việc, có lẽ bác bảo vệ và cô dọn vệ sinh ở đây thấy nó đáng thương quá nên thường xuyên cho nó ăn nên nó mới quấn người, không hề ghét bất kì ai, cho đến khi có người trong tòa nhà mua một sợi dây xích đeo cho nó, từ đó nó trở thành một chú chó cưng của mọi người trong tòa nhà này.
Jade nhìn chằm chằm Đốm như muốn làm bản thân biến mất vậy . Nhìn vẻ mặt đau khổ của bạn mình, tôi muốn thông cảm cho cậu ấy nhưng lại muốn cười thành tiếng, cả ngày hôm nay cậu ấy bị mọi người trong văn phòng trêu chọc còn nói muốn xem video cậu ấy sủa cùng Đốm, nhất định phải sủa bốn, năm lần mới được chấp nhận. Mặc dù không muốn nhưng Jade nói cậu ấy là người nói được làm được, chỉ cần cậu ấy đã thề thì sẽ làm được, nếu không lòng tự trọng sẽ bị tổn thương.
" King, mọi người xung quanh đi hết rồi đúng không ? " Jade ngập ngừng hỏi. Cậu ấy không dám sủa cùng Đốm trước mặt mọi người đi đường, hôm nay tôi và King ở lại cùng cậu ấy, đợi các nhân viên trong tòa nhà đi về gần hết rồi mới bắt đầu quay video vì không muốn cậu ấy xấu hổ.
King :" Đi hết rồi ! Không còn ai khác đâu ! Chỉ có bọn tao với chú bảo vệ thôi, kia mau sủa đi ! "
Jade :" King, thằng chó này ! Mày muốn nghe tiếng sủa thì tự ra đây mà làm ! "
King :" Nói cái gì vậy ! Sao tao phải làm ! Tao đâu phải người nói câu đấy đâu ! Hahaha "
Tiếng cười của King khiến Jade tức giận, tôi bất lực nhìn Jade đuổi theo đánh King ở bãi đậu xe, cho đến khi Jade hết hơi mới dừng lại thở hổn hển, người bị đuổi đánh vẫn tiếp tục khiêu khích, không hề có dấu hiệu mất sức.
Đều sắp ba mươi tuổi rồi mà vẫn như trẻ con, hai người này không thể trưởng thành hơn được sao ?!
" Ngay bây giờ ! Mau sủa đi còn được về nhà sớm ! " King cầm điện thoại quay camera ra phía trước, Jade người vẫn đang thở hổn hển, điều chỉnh lại nhịp thở của mình, cậu ấy cúi xuống bên cạnh chú chó và...
Jade :" Gâu ! Gâu ! Gâu ! "
King :" Mày sủa chả giống chó gì cả ! "
Jade :" Vì tao không phải chó ! "
King :" Không chấp nhận ! Làm lại đi ! "
Jade :" King thằng chó này ! "
King :" Hay mày muốn sủa trước mặt các đồng nghiệp khác ! Tự mình chọn đi ! "
King đe dọa, Jade chỉ biết mím chặt môi, ôm chặt lấy ngực mình nhìn King một cách quyết liệt, hít thở sâu vài lần và...
Jade :" Gâu ! Gâu ! Gâu ~~~~~ "
" Mẹ ơi ! Còn liếm má mày nữa, tao cười không nổi nữa rồi ! Hahahaha. " King cười đến nỗi gập bụng ngồi bệt xuống đất, không chỉ có anh ấy, tôi cũng không thể nhịn được cười thành tiếng khi nhìn thấy bộ dạng hài hước của bạn mình, còn Đốm, chú chó vừa bị Jade bắt chước tiếng sủa chả hiểu chuyện gì đang xảy ra, cứ vẫy đuôi thích thú.
" Mày còn muốn cười bao lâu nữa hả ! Mẹ thằng kia ! " Mặt Jade đỏ bừng, cả hai tai cũng thế, cậu ấy vừa xấu hổ vừa tức giận đá thẳng vào cái tên vẫn còn đang ngồi cười dưới đất :" Hài lòng chưa ? Đừng trêu tao nữa, thằng chó này ! "
King :" Đâu có ai trêu mày đâu ! Chính mày là đứa nói sẽ sủa nhé ! "
King cuối cùng cũng ngừng cười, đứng dậy vẫy tay đuổi Đốm đi. Sau khi Đốm rời đi, tôi mới lại gần bọn họ, thò đầu xem video vừa mới quay được còn Jade cáu kỉnh đứng cãi đầu.
Tôi hiểu cảm giác của cậu ấy, nếu là tôi, tôi cũng sẽ thấy xấu hổ !
" Tao phải gửi video này cho Ai'Mai xem, để cho nó biết vợ nó ngu ngốc như nào ! " Giọng nói trầm đó vang lên và người lùn nhất trong ba chúng tôi sợ hãi đến mức mắt sắp rớt cả ra.
" Hây ! Mau đưa đây ! " Jade vội vã chạy tới định giật lấy điện thoại thì thấy King ấn nút gửi, cậu ấy tức giận đá thằng bạn mình :" Muộn rồi ! Mai đã read rồi ! "
" Mai trả lời rồi ! Em ấy nói tao sủa hay lắm, sủa còn đáng yêu hơn cả chú chó bên cạnh. Em ấy đang khen tao hay trêu tao vậy... " Jade nhíu mày, đôi mắt nhỏ nhìn đi nhìn lại câu trả lời của bạn trai mình.
" Chắc chắn là khen rồi ! " Tôi an ủi cậu ấy, dù Jade có làm gì đi chăng nữa thì Mai vẫn sẽ luôn ủng hộ động viên cậu ấy, mặc dù câu trả lời có hơi kỳ nhưng tôi biết Mai không muốn làm bạn tôi buồn.
" Muốn biết thì về mà hỏi chồng mày, đi về thôi ! " King hất tay, ra hiệu bọn này đi về đây.
" Ờ ! " Jade cầm túi lên, giơ ngón giữa lên với King, vẫy tay chào tạm biệt tôi rồi nhanh chóng rời khỏi đây.
" Được rồi ! Vợ ơi, chúng ta về thôi ! " Sau khi Jade rời đi, King quay sang nhìn tôi.
Tôi :" Ai là vợ anh chứ ! "
" Em đó ! Chúng ta thử hết mọi tư thế rồi mà, em không nhớ sao ? " Anh ấy từ từ tiến lại gần tôi, cúi xuống thì thầm vào tai tôi.
Tôi quay mặt đi, nói nhỏ...
Tôi :" Nếu anh gọi người khác là vợ sau khi quan hệ tình dục thì anh có ít nhất mười người vợ. "
" Cũng đúng hahaha ! " King cười lớn, sau đó lại nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng, nói :" Nhưng từ nay về sau sẽ không có nữa, anh chỉ thích mỗi mình em, và em là người duy nhất anh muốn có ! "
Điên mất !
" Nói được thì phải làm được, em đang chờ để xem. " Tôi cố gắng kiểm soát bản thân, đáp lại anh ấy với giọng điệu và vẻ mặt bình tĩnh nhưng chân tôi lại không tự chủ được mà bước nhanh về phía xe của King đang đỗ cách đó không xa, tôi loáng thoáng nghe được tiếng cười ngọt ngào của anh ấy từ phía sau.
Chắc chắn anh ấy không.......chắc chắn anh ấy không biết tôi...
King :" Bình tĩnh na, tai đỏ hết rồi kìa Khun Anol. "
Tôi :" ...... "
Các bạn tin không ? Tôi muốn ghét anh ấy ngay bây giờ na !
.....
" Hôm nay có nhiều người thế ! " Bên tai truyền đến tiếng than vãn của King, chúng tôi bước vào một trong những trung tâm thương mại nằm ở quận Silom và nó chật kín người. Bây giờ là khoảng bảy rưỡi tối, hầu hết đều là những người làm công ăn lương như chúng tôi đến đây ăn sau khi tan làm.
" Vẫn đang là đầu tháng, còn tiền thì vào trung tâm thương mại ăn thôi. " Nói xong, tôi nhìn xung quanh xem còn quán ăn nào còn chỗ trống không, lúc này tôi tình cờ nhìn thấy một quán mì không có nhiều người vậy nên tôi kéo tay áo người bên cạnh.
" Ăn ở quán này nhé, được không ? " Tôi hỏi ý kiến anh ấy nhưng không thấy anh ấy trả lời, vì vậy tôi quay đầu lại, nhìn thấy King đang cau mày nhìn chằm chằm vào một người đàn ông đứng đó không xa.
" Nhìn gì vậy ? Người đó là ai ? " Tôi nhìn theo ánh mắt của anh ấy, người đó có vẻ cũng là dân văn phòng, chắc cũng trạc tuổi chúng tôi, người đó mỉm cười lập tức sau khi nhìn thấy ánh mắt của tôi, King thấy vậy càng khó chịu khịt mũi.
" Không quen nhưng cậu ta cứ nhìn chằm chằm em. " King quay sang nhìn tôi, giọng điệu anh ấy trở nên nghiêm túc, lông mày trên gương mặt đẹp trai đó nhăn lại, một sự công kích mãnh liệt tỏa ra trên người anh ấy(?)
Tôi không khỏi nhếch mép, cố ý hỏi :" Không thích sao ? "
" Ai thích chứ ! " King hít một hơi thật sâu, lặng lẽ nhìn tôi rồi hỏi :" Nếu người khác cũng nhìn anh như vậy, em có okay không ? "
" Nhìn thì sao ? Cũng chỉ nhìn một cái thôi mà ? " Câu trả lời của tôi khiến King ngạc nhiên.
King :" Vậy nếu anh nhìn người khác thì sao ? "
" ..... " Câu hỏi của anh ấy khiến tôi ngơ ngác, tôi đã chấp nhận trước mà phải không ? Nhưng tại sao bây giờ tôi lại do dự...
Suy nghĩ một lúc, tôi trả lời :" Đó là quyền của anh, chúng ta không phải người yêu, anh có quyền nhìn người khác. "
Thật ra mỗi khi có những cô gái khác tìm đến anh ấy, trong lòng tôi vô cùng khó chịu nhưng chính tôi lại là người nói mình và King không phải người yêu chính thức, vì vậy tôi phải chịu trách nhiệm với những gì tôi đã nói. Nếu như anh ấy thực sự sẽ nhìn, thực sự quan tâm đến người khác hoặc thử cùng người khác hẹn hò, tôi cũng không có quyền ngăn cản hay ghen cả..
" Vậy thì, 'người chưa phải người yêu chính thức' thường sẽ cùng nhau làm gì đó, chúng ta có thể cùng nhau làm được không ? " Đối phương vẫn không chịu dừng lại, tiếp tục hỏi tôi.
Tôi im lặng một lúc, sau đó trả lời :" Tìm hiểu thói quen của nhau, thường xuyên gọi điện cho người kia, cùng nhau đi chơi... "
King :" Vậy có thể ghen không ? "
Tôi :" ..... "
" Anh nghĩ là có thể na. " Thấy tôi không trả lời, anh ấy trả lời hộ luôn. King nhìn chằm chằm vào mặt tôi, nghiêm túc nói :" Em cũng có thể ghen giống như anh vậy, bởi vì mỗi khi có ai đó nhìn em, anh sẽ ghen. "
Tôi :" ..... "
King :" Nếu em muốn anh làm gì hay không muốn anh làm gì thì hãy nói cho anh biết, chúng ta từ từ thích nghi với nhau, bởi vì chúng ta không phải tìm hiểu cho có. Uea, anh nghiêm túc với em, anh không muốn ai khác ngoài em. "
Nghe King nói xong, trái tim tôi hạnh phúc đập thình thịch, tôi lập tức gật đầu tỏ ý đã biết, khóe miệng cong lên. Mặc dù trước đó King cũng đã nói anh ấy nghiêm túc với tôi nhưng tôi rất vui khi thấy anh ấy nhắc lại điều đó một lần nữa.
King :" Anh biết em để ý đến tình trạng mối quan hệ, vì vậy nếu em nghĩ em không có quyền nói cho anh biết những thứ anh có thể làm và không thể làm vì chúng ta không phải người yêu chính thức, em có thể ngay bây giờ cho anh một danh phận ! Anh sẵn sàng rồi ! "
Sau khi nói xong câu cuối cùng, nụ cười trên khóe miệng anh ấy lập tức chuyển sang nụ cười rất ranh ma. Tôi lập tức nghiêm mặt, nhìn chằm chằm anh ấy, người đã nhanh chóng chuyển sang chế độ đen tối.
Tôi :" Em vẫn chưa sẵn sàng ! "
" Cứng đầu quá đi ! Em không nhìn thấy sự chân thành của anh sao ? " Anh ấy ngay lập tức bày ra vẻ mặt đáng thương.
Tôi lắc đầu coi như đó là câu trả lời, tôi đưa tay chỉ về phía quán mì.
" Chọn quán mì này đi, em đói rồi. " Tôi nói xong định bước đi thì King ngăn lại..
King :" Uea. "
Tôi :" Có chuyện gì ? "
" Anh có thể nắm tay em được không ? " King đưa một tay ra trước mặt tôi.
Tôi nhìn xuống bàn tay to lớn của anh ấy, ngước đôi mắt khó hiểu lên nhìn King.
" Muốn nắm tay em để người khác không nhìn chằm chằm em nữa, mấy ánh mắt đó thật phiền phức ! " King cáu kỉnh giải thích.
Tôi mỉm cười, đặt tay mình vào lòng bàn tay anh ấy.
Tôi :" Được. "
Sau khi được sự cho phép của tôi, gương mặt điển trai đó lập tức nở nụ cười ấm áp, King luồn năm ngón tay qua khe hở giữa ngón tay tôi, nắm chặt tay tôi đi về phía quán mì.
Tôi cúi đầu nhìn bàn tay trắng nõn nhỏ bé của mình được King nắm chặt, hơi ấm từ lòng bàn tay anh ấy lập tức sưởi ấm trái tim tôi.
Mọi thứ như bây giờ đã quá tuyệt rồi, còn về vấn đề danh phận...
Có vẻ hơi nhanh so với hiện tại, vẫn nên kiên nhẫn chờ đợi thôi !
______________________
Buồn cười P'Jade vải :)))))) lần sau hãy suy nghĩ kĩ trước khi nói nha anh 🥲
Tên con chó con tui không chắc là đúng :((( bởi vì miêu tả là có mấy vết đốm trên thân nên t dịch là đốm nha
1682Please respect copyright.PENANAaA8n4iqx7T
1682Please respect copyright.PENANAbmzv6PVumu