Chương 8: Khiêu chiến
Mấy ngày sau, Hạ Dương vẫn cảm thấy có gì đó sai sai. Cậu vốn nghĩ rằng Lục Hàn sẽ tìm cách "hành hạ" mình, nhưng từ sau bữa tối hôm đó, hắn không còn đeo bám cậu nữa. Mỗi tối cậu đến quán bar, vẫn thấy hắn ngồi ở chỗ quen thuộc, nhưng hắn không chủ động bắt chuyện, chỉ lặng lẽ quan sát cậu. Sự im lặng này khiến Hạ Dương có chút bứt rứt.
Cậu ngồi xuống bên cạnh hắn, chống tay lên quầy bar. "Này, anh bị gì à? Sao mấy ngày nay cứ lặng lẽ thế?"
Lục Hàn nâng ly rượu, nhấp một ngụm rồi nhàn nhạt hỏi lại: "Bị gì là sao? Không phải cậu thích tự do à? Tôi đang cho cậu thời gian tận hưởng đây."
Hạ Dương cau mày. "Không đúng. Anh chắc chắn có âm mưu gì đó."
Lục Hàn đặt ly rượu xuống, ánh mắt sâu thẳm nhìn cậu. "Cậu nghĩ tôi đang làm gì?"
Hạ Dương nheo mắt. Cậu không tin Lục Hàn sẽ dễ dàng buông tha mình như vậy. Đúng lúc này, một cô gái từ đâu xuất hiện, cười dịu dàng với Lục Hàn rồi ngồi xuống cạnh hắn.
"Lâu rồi không gặp, anh Hàn. Anh vẫn phong độ như ngày nào."
Hạ Dương lập tức cảm thấy gai mắt. Cậu nhìn chằm chằm vào người phụ nữ kia, rồi lại quay sang Lục Hàn. "À, giờ tôi hiểu rồi. Hóa ra anh bận đi tán gái nên không có thời gian quấy rầy tôi nữa."
Lục Hàn nhếch môi, không phủ nhận cũng không giải thích. Hạ Dương lập tức có cảm giác mình bị khiêu khích. Cậu nheo mắt, rồi bất ngờ vươn tay kéo cà vạt của Lục Hàn, kéo hắn sát lại gần mình.
"Anh tưởng tôi dễ dàng để anh thoát khỏi tay tôi vậy sao?" Hạ Dương cười ngọt ngào, nhưng ánh mắt lại sắc bén đầy khiêu chiến.
Lục Hàn sững sờ trong một giây, rồi bật cười thấp giọng. "Nhóc con, cậu ghen đấy à?"
"Ghen cái đầu anh!" Hạ Dương nghiến răng, nhưng vẫn không buông cà vạt của hắn ra. "Tôi chỉ không thích cảm giác bị phớt lờ thôi."
Lục Hàn nhìn cậu chằm chằm, rồi bất ngờ nghiêng người, ghé sát tai cậu, giọng nói trầm thấp đầy nguy hiểm: "Vậy thì để tôi cho cậu sự chú ý mà cậu muốn."
Trước khi Hạ Dương kịp phản ứng, Lục Hàn đã vòng tay qua eo cậu, kéo sát vào lòng mình. Không gian xung quanh dường như trở nên mờ nhạt, chỉ còn lại hai người họ đối diện nhau, hơi thở quấn quýt.
"Nhóc con, cậu chơi với lửa rồi." Lục Hàn thì thầm, ánh mắt tràn đầy ý cười.
Hạ Dương chớp mắt, rồi cũng nhếch môi cười. "Vậy xem ai bị bỏng trước đi."
17Please respect copyright.PENANAqYdTBZ3XxJ