Có người từng hỏi tôi rằng, thiên đường và địa ngục cách nhau đến mức nào.? Có xa lắm không?
Đối với một người đang cận kề hạnh phúc như tôi thì đương nhiên tôi sẽ trả lời là chúng sẽ ở rất xa nhau rồi,có phải ko???
Nhưng thực tế cho thấy rằng...Thiên đường và ngục chỉ cách nhau bởi 1 bước chân...
❌❌❌
Đông qua xuân đến, mùa hè lặng lẽ tới gần.
Những cây hoa đào đung đưa những cánh hoa màu hồng, hương thơm dìu dịu thoang thoảng cùng nhịp bước chân của những người qua đường...
Đêm khuya vắng. Tuy đang là mùa hè nhưng làn gió nhẹ về đêm thổi qua cũng mang đến một chút mát mẻ. Phía trước căn hộ, một chiếc xe màu xám đang đậu.Ánh trăng hoà cùng ánh đèn tạo nên một ánh sáng nhàn nhạt cho thấy được có 2 người ngồi trong xe. Một người mặc âu phục, mang giày da, có khuôn mặt anh tuấn. Ngươi còn lại dung mạo như thiên thần, đôi mắt trong sáng ngây thơ..
"Mike , đã khuya lắm rồi, anh nên về đi,em sẽ vào nhà…" Giọng nói chàng trai trẻ mềm mại có chút quyến luyến với người yêu của mình.
"Chờ chút nào, Sisi !"
Mike cởi áo khoác của mình, nhẹ nhàng khoác lên vai chàng trai, sau đó ngón tay thon dài có vẻ quyến luyến vuốt nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của người bên cạnh.
"Hãy về nghỉ ngơi sớm, ngày mai anh không sẽ không chở một người có cặp mắt gấu trúc đi mua đồ đâu đấy.."
"Anh đáng ghét…" Sira cười duyên, vươn cánh tay trắng như tuyết đánh vào người yêu. "Cũng tại anh cả, nếu anh chịu rời khỏi nơi làm việc sớm một chút thì bữa cơm tối sẽ không trễ như vậy ."
"Rồi rồi, đều là lỗi của anh hết,được chưa..." Mike cười thật tươi, yêu thương dỗ dành người yêu bé nhỏ..
"Em đi vào đây, chúc anh ngủ ngon!" ..Vừa định mở cửa xe thì bị một bàn tay kéo lại, lập tức thân thể mềm mại ấy liền va thằng vào lồng ngực ấm áp..
"Sisi à…" Mike gọi nhẹ.
"Sao vậy ạ?" Sisi ngẩng đầu lên nhìn người yêu của mình.
"Anh yêu em…" Mike đột nhiên nói.
Sisi nở nụ cười thật tươi. Đang mãi chìm đắm trong niềm hạnh phúc nên Sisi không hề chú ý những trong mắt Mike đang lóe lên những suy nghĩ phức tạp.
"Em cũng vậy...Nhưng trễ rồi nếu anh ko về thì ngày mai em sẽ không dậy nổi đâu!" Nói rồi Sisi mở cửa xe bước xuống..
,"Anh đi trước đi em muốn nhìn anh về trước!"
Mike cười thêm một lần nữa, nhưng bên trong lại ẩn giấu một vẻ đau buồn nhưng thật khó mới phát hiện được, anh ta không nói gì chỉ gật đầu rồi rời đi.
Khi chiếc xe rời khỏi tầm mắt, Sisi mới xoay người đi về phía căn hộ của mình. Không khí tối nay thật tốt giống như tâm tình của chàng trai...
Dù năm nay chỉ mới mười tám tuổi nhưng Sisi lại là một nhân tài trong giới nghệ thuật. Tuổi trẻ nhưng chàng trai này đã xuất sắc hoàn thành bốn năm diễn xuất. Và ngày mốt là ngày buổi lễ tốt nghiệp diễn ra. Vì Mike hối thúc nên dự định sau khi tốt nghiêp thì sẽ tính đến chuyện tương lai của hai người...Khi nghĩ tới chuyện này Sisi liền đỏ bừng mặc vì ngại ngùng..
Chúng tôi gặp nhau khi tôi đang học năm thứ 1 đại học..Sau vài tháng theo đuổi nhiệt tình của Mike thì tôi cũng đồng ý cho anh làm người yêu của mình..Từ khi chính thức yêu nhau đến giờ, anh luôn luôn chăm sóc tôi chu đáo.. Dù quen nhau lâu, đôi lúc anh ấy không khống chế được nhưng chưa bao giờ làm gì quá phận...
Sáng nay,đáng lẽ ra Mike sẽ đến chờ tôi đi mua sắm một chút vì buổi tối tôi có một cuộc hẹn với bạn bè để ăn mừng tốt nghiệp..Nhưng anh ấy lại điện tới và nói bận việc đột xuất nên không đến được..Phần tôi lười nên tôi quyết định sẽ mặc đồ cũ của mình ...
Khi màn đêm bắt đầu buông xuống...Trong một khung cảnh tươi đẹp và sôi động..Tôi cùng những người bạn của mình vui vẻ cụng ly hát hò với nhau..Chúc mừng nhau hoàn thành 4 năm học vất vả và mong ước rằng sau hôm nay mọi người đều sẽ có một tương lai tươi đẹp chờ đón...
Không biết thời gian đã qua bao nhiêu lâu...Nhưng đến khi Tôi bước ra khỏi nơi đó,đứng ngay khúc cua để chờ bắt xe về thì hơi men đã làm tê dại thần kinh của tôi...Sự nhận thức của tôi cũng mất hơn phân nửa..
Chợt có một chiếc xe sang trọng màu đen dừng lại..Một người đàn ông từ trên xe bước xuống..Và giọng đàn ông vang lên.
"Cậu là SiRa phải không?"
Lúc này tôi hơi hơi hoảng sợ, vì đêm đã khuya rồi mà lại có một người đàn ông xa lạ hỏi thăm vậy..Tôi thật ko biết phải làm thế nào...
"Vâng tôi là SiRa đây , cho hỏi hỏi anh là.." Tôi chưa kịp định thần lại thì nghe thấy tiếng đáp của anh ta : "Vậy tôi xin mạo phạm!"
Tôi không kịp phản ứng, chỉ cảm nhận tay người đàn ông giơ lên trước mắt thì tôi liền mất hết ý thức và ngất đi trong nháy mắt…
......
Đêm khuya vắng lặng, trong phòng khách sạn sang trọng, Tôi từ từ mở mắt ra..Nhìn xung quanh... Cảm nhận đầu tiên của tôi khi mở mắt là bản thân mình mất hết sức lực..Và đang nằm trên một chiếc giường xa hoa đắt tiền..Khi định thần lại một chút tôi quét mắt mình xa hơn..Chợt thấy trong bóng tối mờ nhạt, một cặp mắt sắt sảo đang nhìm chằm chằm vào tôi lúc ẩn lúc hiện...
Thấy tôi cựa quậy, người đàn ông đứng lên và di chuyển về phía tôi...
"Đã tỉnh rồi sao.."Anh ta hỏi..
Đôi môi cong lên đầy ám muội.. Chợt bàn tay anh ta chạm nhẹ vuốt dài lên gương mặt tôi, dọc theo cằm đi đến chiếc cổ duyên dáng của tôi. Cảm nhận mềm mại từ người phía dưới khiến khiến ngón tay của người đàn ông hơi dừng lại một chút...
"Aaaaaa…"
Tôi sợ hãi la lên một tiếng, mở trừng đôi mắt nhìn lên người đàn ông...Gương mặt góc cạnh anh tuấn.. Vóc dáng cường tráng choáng ngợp. Tôi vô cùng hoảng sợ liền tập trung sức mạnh của mình muốn đứng dậy nhưng phát hiện ra hai tay mình đã bị buộc chặt ở đầu giường.
"Anh… anh là ai vậy..? Và đây là đâu?" Tôi giãy dụa muốn ngồi dậy nhưng giây tiếp theo liền bị một bàn tay mạnh mẽ mang đầy nguy hiểm chặn lại.
Người đàn ông lạnh lùng không thèm quan tâm đến lời nói của tôi.. dùng một tay nắm chặt hai chân tôi, tay còn lại tiếp tục vuốt ve da thịt tôi, mang đến những cảm xúc đan xen kỳ lạ.
Trong đêm tối, đôi mắt trêu chọc của anh ta không hề che dấu ham muốn nhìn chằm chằm vào tôi , thân thể cường tráng ấy liền bắt đầu…
Tôi liều mạng giãy dụa, kêu gào không ngừng. Nhưng đáp lại sự kêu cứu của tôi chỉ là âm thanh vang vọng của 4 bức tường. Tôi không hề biết, khi bản thân tôi trong tình trạng hoảng sợ giãy giụa lại làm tăng thêm kích thích cho bản tính chinh phục của đàn ông.
Nhận thấy được mình không có khả năng kháng cự nên tôi van nài cầu xin: "Làm ơn, Anh có thể tha tôi không, tôi xin anh..."
Nhưng anh ta dường như không nghe thấy tôi nói.Chỉ một giây sau hơi thở cuồng loạn hướng xuống che môi tôi, ngang ngạnh mút lấy.. .
"Ưm...Ưm.."..Tôi căm phẫn cắn mạnh một phát...
"Á...." ...Anh ta kêu lên một tiếng...Sự giãy dụa phản kháng của tôi khiến hắn ta giận dữ. Hắn hừ một tiếng, sau đó dùng bàn tay mạnh mẽ của mình giật bung cúc áo tôi...Trượt xuống mở luôn khoé kéo nơi quần tôi rồi thô bạo kéo ra...
Hắn từ từ buông bỏ luôn những thứ cản trở trên người hắn một cách thuần thục...
Hắn tiền tới nâng chiếc eo mảnh khảnh của tôi lên, sau đó liền đưa nơi mạnh nhất của mình đâm vào người tôi,đến khi cảm nhận được sự chặt chẽ nơi tôi thì hắn tạm dừng lại…
Tôi thở gấp, toàn thân đều run rẩy vì đau đớn..Không có màng dạo đầu..Không có gel bôi trơn..Cứ thế xé rách tôi.... Khi tôi ý thức được hắn đang dừng lại thì trong lòng bỗng dâng lên một tia hy vọng…
"Xin anh, hãy tha tôi… tôi có làm gì anh sao, mà anh lại đối xử với tôi như vậy...." Đôi môi tôi tái nhợt run rẩy, lên tiếng cầu xin anh ta.Vẫn là bỏ ngoài tai lời cầu xin ấy...
Thân thể to lớn bắt đầu thúc đẩy, hơi thở khàn khàn. Hắn áp mặt xuống liếm đi những giọt nước mắt đang chực trào rồi nói nhẹ bên tai tôi…
"Không ngờ, em cũng rất sạch sẽ…" Giọng hắn trầm , êm dịu, cực kỳ dễ nghe, nhưng đầy mỉa mai...
"Rốt cục anh là ai…Xin anh… hãy buống ta cho tôi được không..Tôi đã có người tôi yêu rồi..Xin anh tha cho tôi…" Tôi cố gắng cầu xin, dùng sự mỏng manh của mình khiến hắn động lòng.
Nhưng..
Bên tai tôi chỉ vang lên tiếng cười nhạt. "Nếu em muốn mang theo một cơ thể đầy vết hôn để đi gặp người em yêu thì xin mời.." Nói xong, hắn ta thẳng lưng,thúc đẩy nhịp nhàng…
"Áaaa, đừng mà…" Tôi thiếu chút nữa ngất đi, cái đau đớn xé rách của da thịt khiến tôi nhanh chóng co người lại người..
Giờ phút này, tôi chỉ muốn đây là một cơn ác mộng..Mà khi mở mắt ra tôi đang ở trong căn phòng quen thuộc ấm áp của mình...Nhưng nhờ sự đau đớn này khiến tôi tin rằng hiện thực tàn khốc này đang diễn ra..Tôi đã mất đi lần đầu của mình với một người tôi ko hề quen biết....
Một cơn ác mộng mà suốt cuộc đời tôi không thể nào quên!
Mike giờ này anh đang ở đâu..…
Đáng tiếc…
Giấc mộng thanh xuân đã bị nghiền nát. Tất cả đều đã vỡ vụn..
2363Please respect copyright.PENANACLSeok8OLU