"Mike …"
Ánh mắt tôi di chuyển, đặt trên người Mike: "Em thực sự không ngờ anh và Phop lại là anh em họ, nếu hai người thân thiết như vậy, thì tại sao em lại cảm thấy anh ta và anh đối địch nhau vậy..???
Nghe câu hỏi của tôi bất chợt biểu cảm trên gương mặt Mike biến đổi khác thường, phải một lúc sau mới cười đáp: "Thật ra cũng không có gì, từ nhỏ quan hệ giữa anh và anh ta ko phải vậy, chỉ do công việc của mỗi người, cơ chế làm ăn cạnh tranh khốc liệt nên đôi khi vì lợi ích nên trở mặt mẫu thuẩn một chút thôi..
Tôi lặng lẽ nhìn anh, điều anh nói nghĩ cũng đúng, nhưng mà… Cảm nhận của tôi thì không phải vậy...nhất định bên trong có chuyện gì đó, chỉ là Mike không muôn nói...
****
Hôn lễ được chuẩn bị một cách chu đáo, nhưng đều là do một mình Mike lo liệu.
Cũng trong thời gian này chỗ đứng của tôi cũng được cải thiện nhiều.. có một số tờ báo công bố tin tức tôi sắp gả vào gia đình giàu có.. Một người có liên quan đến hai nhà quyền quý, đây chính là tin tức nóng nhất của giới giải trí, chính vì vậy nếu Mike không ngăn chặn bớt thì những tiêu cực chắc chắn sẽ xảy ra..
Tại phim trường,
Push mới hỏi tôi một câu : "Sira, em thực sự phải gả cho Mike sao?"
"Ngày cưới đã được định rồi, Push, em thành tâm mời anh tới tham dự." Tôi cười tươi như hoa..
"Em đang ở thời kì sự nghiệp phát triển rất tốt, cứ kết hôn như vậy, có phần hơi đáng tiếc…"
"Mike đã đồng ý với em, anh ấy ủng hộ quyết định của em, sẽ không ép buộc em rút lui khỏi ngành giải trí." Tôi nhẹ nhàng nói
"Nhưng mà…" Push muốn nói lại thôi.
Tôi nghi hoặc Push, kiểu như đang đơị Push nói tiếp..
Push nhìn tôi, tỏ vẻ nghiêm túc, dứt khoát nói: "Anh cảm thấy em và anh ta không hợp nhau!"
Tôi sửng sốt: "Vì sao anh lại nghĩ như vậy?"
Push nói: "Trực giác thôi! Có đôi khi, người trong cuộc nhìn không thấy nhưng người 7ngoài cuộc lại nhận ra, khi nhìn vào cặp tình nhân cảm giác rất khác, nhưng khi bọn em ở cùng một chỗ thì anh thấy không có cảm giác như vậy, kiểu như em không phù hợp vs cậu ta.."
"Push …"
Tôi giật mình, không biết phải nói gì, phải một lúc lâu sau mới bình tâm lại khẽ cười nói, "Anh mới học được thuật xem tướng người à"
"Sira, có lẽ cảm giác của anh không đúng, nhưng mà đây là lựa chọn của em, anh vẫn là chúc mừng em." Push thẳng thắn..
Tôi nở nụ cười "Push , có thể có được một người bạn như anh, em thực sự rất vui, anh sẽ là người bạn tốt nhất của em.."
Push nở nụ cười, nhưng trong mắt lộ ra vẻ cô đơn.
***
Không khí buổi tối rất mát mẻ, tôi đi một mình trên con đường vắng vẻ,còn Pirat đã đi lấy xe...Tôi hít thở sâu cảm thấy thư giãn một chút..Nhưng tận sâu trong lòng lại có cảm giác bồn chồn, bất an như sắp có chuyện gì đó xảy ra..
Đang chìm trong suy nghĩ, bỗng một chiếc xe thể thao màu đen, vụt nhanh đến như tên lửa dừng ngay cạnh bên tôi..Tôi dừng bước, cửa sổ chiếc xe chậm rãi hạ xuống.Một gương mặt quen thuộc anh tuấn,lạnh lùng đập vào mắt tôi..
Trong lòng tôi đột nhiên căng thẳng, toàn thân đều trở nên cứng đờ.
"Phoppp?" Thấy rõ chủ của chiếc xe, giọng nói của tôi trở lên khẩn trương.
Sao anh ta lại xuất hiện ở đây
Phop bước xuống xe, nhìn tôi từ trên xuống dưới trong giây lát....Phop đột nhiên xoay người, mở cửa xe chỗ bên cạnh ,lên tiếng nói
"Lên xe, tôi đưa em về!"
"Không cần đâu Phop, Pirat đã đi lấy xe rồi..Chắc sắp đến rồi ạ.."
Vừa nói xong tôi vội vàng xoay người bước đi...
Nhìn dáng như chạy trốn của tôi, Phop di chuyển nhanh chóng kéo tôi vào lòng.
Tôi giật mình kêu lên, lại bị Phop ôm chặt hơn...
Mùi hương có thể trên người Phop lan toả..khiến tôi nhất thời quên mất giãy giụa.
"Em không dám ngồi , em bỏ chạy là vì em sợ tôi sao..??? Trên môi Phop nở nụ cười gian tà..
"Em… Không đâu." Tôi ngập ngừng nói
"Chỉ là, Pirat sắp tới rồi."
Tôi chưa kịp nói xong, Phop liền bắt lấy tôi trực tiếp đem vào trong xe.
"Rầm." Cửa xe đóng lại, trái tim tôi khẽ run rẩy.
"Không cần lo lắng, em đi với Mike tới nhà tôi cũng không có bộ dạng này.."
Đáy mắt của Phop hiện lên một nét cười, liếc nhìn tôi đang rất căng thẳng, bỗng hướng người về phía tôi…
"Anh làm gì vậy ?" Tôi không khỏi sửng sốt, hai tay theo phản xạ che trước ngực.
Phop nhếch miệng, tự động chòm tới cài dây an toàn cho tôi.
"Yên tâm, đêm nay tôi sẽ không làm vào em." Giọng nói thản nhiên, khiến gương mặt tôi ửng đỏ, tảng đá lớn trong lòng cũng buông xuống được một chút..
Phop mỉm cười , thu lại bàn tay, lướt nhẹ qua đùi tôi,rồi khởi động xe.
Hành động kiểu như vô tình, nhưng lại khiến bầu không khí trong xe nhất thời trở nên mờ ám ..
Trong lòng tôi chợt run lên, tôi không biết lần này là anh ta cố ý hay vô tình!
Ngồi ở vị trí bên cạnh tôi cố gắng đem ánh mắt mình nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nhưng cho dù như thế nào, mùi hương nam tính tỏa ra từ trên người bên cạnh vẫn không ngừng kéo tới, khiến cho lòng tôi càng thêm hoảng loạng...Trong xe lại cực kỳ yên tĩnh, tôi rất mong lúc này có thể có nhạc gì đó để làm giảm bớt sự yên lặng, không khí ngượng ngùng này.., để thời gian trôi qua nhanh hơn một chút.
Chợt ngón tay của Phop hạ xuống, như là đọc được suy nghĩ của tôi, nhạc tự dưng vang lên..
"Đây là…" Lời bài hát rơi vào trong tai tôi..Tôi bất ngờ.
"Là giọng của em, mà em không nhận ra sao?"
Tôi thoáng chốc giật mình, lập tức nhẹ giọng nói: "Không phải vậy, chỉ là em không nghĩ anh lại nghe bài này…"
Bài hát này chính là bài hát mà trước đó tôi đã hát tại nhà Phop..
"Đây là một bài hát hay, tôi hiển nhiên muốn nghe, quan trọng hơn là…" Phop cố ý kéo dài giọng,. "Là do Sisi của tôi hát, tôi càng muốn nghe hơn."
Khi nghe xong tôi đột nhiên quay đầu hướng về phía anh ta, mở to hai mắt nhìn
Sisi của tôi?
Tay tôi có chút run rẩy… Đây là lần đầu tiên anh ta gọi tôi như thế, khiến cho tôi vô cùng sợ hãi…
"Sao vậy? Tôi nói sai cái gì sao ? Em đẹp như vậy, hẳn là rất nhiều người theo đuổi em!"
Giọng nói tràn đầy mê hoặc, dáng vẻ trêu chọc làm trái tim mỏng manh của tôi chịu không nỗi
"Phop, xin anh dừng xe ở đây , tới nhà em rồi." Tôi dáng vẻ khẩn trương nói...
Chiếc xe thể thao đột ngột dừng lại.
"Phop, cảm ơn anh đã đưa em trở về, tạm biệt!" Tôi thấy xe dừng lại, trong lòng thở phào một hơi, vội vàng nói lời cảm ơn rồi mở cửa xe.
Nhưng mà…căn bản anh ta không mở cửa xe...
"Anhhhh ?" Tôi đột ngột quay đầu lại, chạm thẳng vào ánh mắt lạnh lẽo đó..
"Mót điểu khiển ở chỗ tôi, em muốn mở, thì tự mình qua lấy đi!"
Rốt cuộc tôi hiểu ra đây là một trò chơi của anh ta, trong lòng nhất thời tức giận, không nói một lời, với tay qua lấy..Bàn tay nhỏ đột ngột bị bàn tay to của anh ta nắm lấy, ngay sau đó, cả người bị Phop kéo qua, và ôm chặt lại trong vòng tay của anh ta..
"Phop, anh muốn làm gì? Vừa rồi anh nói sẽ không làm gì em !" Tôi hoảng loạn giãy dụa...
"Theo nguyên tắc, em hẳn là phải gọi tôi một tiếng anh họ đó? Như vậy đi, em gọi tôi một tiếng tôi lập tức sẽ thả em ra."
Tôi cố ghì người ra phía sau...cố hết sức tránh xa hơi thở đầy nguy hiểm kia.
"Anh biết em sắp trở thành người nhà của anh, vì sao còn làm như vậy? Buông em ra."
"Sisi của tôi…"
Phop bất ngờ nhếch miệng, hơi thở ám muội cùng với những ngón tay dài vuốt ve nhẹ nhàng trên khuôn mặt mịn màng của tôi. "Người của tôi sắp gả cho người khác, đêm nay tôi phải nói lời từ biệt lần cuối mới được.."
Nghe thấy vậy đột nhiên tôi mở to hai mắt nhìn. Đêm nay anh ta khiến tôi hết sức bất an và sợ hãi.
"Em không phải người của anh, anh không được nói vậy…" Ngón tay của anh dường như quyến luyến khuôn mặt tôi, nhất thời khiến cho tôi run rẩy.
"Là như vậy sao?" Phop hạ thấp giọng, "Vậy thì là ai đã từng ngả vào trong lòng tôi chứ?"
"Em... khi đó là ..bất đắc dĩ." Tôi chột dạ mà trở nên lắp bắp, khuôn mặt ửng đỏ, khoảnh khắc đó lọt vào trong mắt Phop càng trở nên mê hoặc..
"Sisi…Không cần phải xấu hổ, tôi thích kiểu như em!"
Vừa nói, bàn tay của anh ta chậm rãi di chuyển xuống, bàn tay anh ta như ngòi lửa di chuyển đến đâu cảm giác nóng tới đó.. điều này khiến tôi càng kinh hãi hơn..
"Đừng quên chúng ta đã từng rất vui vẻ.."
Tôi run lên. Vậy là có ý gì?
"Phop, nếu như anh kéo em lại chỉ để phí thời gian nói những chuyện này thì xin lỗi em phải về nhà.."
"Biểu hiện như thế này ko được rồi, tôi vẫn là thích dáng vẻ em ngoan ngoãn nghe lời hơn." Phop không định buông tha tôi, ngược lại còn đè tôi xuống, trên môi vẫn còn nét cười như cũ, nhưng ánh mắt trở nên lạnh lùng hơn..
"Nói cho tôi biết, tên kia đã từng chạm vào em chưa?"
Tôi nghiêng đầu sang một bên, lạnh lùng nói: "Mike luôn tôn trọng tôi, anh ấy là một quân tử, sẽ không ép buộc tôi làm gì cả, không giống như ai đó!"
Hành vi của Phop hoàn toàn đã làm bùng nổ sự tức giận của tôi.
Phop nghe vậy, lại cười, ngón tay xoay mặt của tôi lại, siết chặt cằm tôi: "Lá gan em hôm nay thật lớn..Nếu hắn ta là quân tử, thì chứ để hắn ta ăn chay là được rồi, tôi đây không phải là người tốt... Nhưng mà tôi rất vui vì cả người của em đều thuộc về tôi…"
Từ cái đêm hôm đó Phop mới biết được, hóa ra người mà ba năm trước phát sinh quan hệ vs anh ta chính là tôi, là người đã khiến anh ta trước giờ không ép buộc người khác lại phá lệ.."
Phop sống đến tận bây giờ lại chưa từng có cảm giác muốn một người đến như vậy...
Người ở bên Phop nhiều vô số, nhưng sự sợ hãi của tôi, hơi thở của tôi, sự thanh khiết của tôi, tất cả khiến an ta không thể nào tự kiếm chế.
Phop phải chiếm đoạt được!
Phop luôn nghĩ mình là người xấu, mà là người xấu thì sẽ phá hủy đi tất cả những thứ tốt đẹp!
"Chúng ta chẳng qua chỉ là giao dịch mà thôi, cơ thể của em thuộc về em, không thuộc về bất kỳ ai ! "
"Vậy sao? Tôi đây càng muốn nhìn xem em sẽ yêu thương hắn được bao nhiêu. Chúng ta có rất nhiều thời gian để từ từ chơi đùa!"
Cảm giác nguy hiểm tràn ngập trong lòng tôi, tôi thực sự hối hận, đáng lẽ khi nãy có chết cũng không nên lên xe...
"Không cần căng thẳng, tôi nói rồi, sớm muộn gì cũng có ngày em chủ động tới cầu xin tôi "
"Tôi đang chờ ngày đó!" Tiếng thì thầm trầm ấm..
"Rốt cuộc anh muốn làm gì?" Tôi hỏi
Phop mở miệng: "Tôi chỉ muốn cho em rõ, ai mới là người đàn ông của em! Ngoan ngoãn nghe lời tôi, nói với Mike sẽ không lấy hắn thì mọi chuyện sẽ chấm dứt.."
"Anhhhh"
"Tại sao anh lại muốn can thiệp vào chuyện của chúng tôi.."
Anh ta dựa vào cái gì mà muốn phá hoại...
"Bởi vì em là của tôi, khi tôi còn chưa chán em, em đều thuộc về tôi!" Phop nhìn chằm chằm tôi nói với sự ôn nhu nhất..
Môi tôi run rẩy, mặt biến sắc..
"Anh… thật quá đáng! Anh đã có Toey rồi , vì sao còn muốn giữ lấy tôi không tha?"
"Bởi vì em là của hắn, cho nên… em không có chỗ chạy trốn đâu."
Phop đè tôi xuống, nở nụ cười tà mị, đôi môi nóng rực rốt cục nhẹ nhàng hạ xuống bờ môi run rẩy của tôi..
Lúc đầu nụ hôn của anh ta dịu dàng, nhưng một chập sau không thể kiềm được mà trở nên ngang ngược bá đạo, cố sức chiếm lấy sự ngọt ngào và mềm mại của tôi...
Tôi bắt đầu giãy giụa, nhưng sức lực tôi ko bằng...Giờ phút này, tôi như chú mèo nhỏ vô lực, bị sự bá đạo của anh ta đánh gục..
Một lúc lâu sau, Phop rốt cuộc cũng rời khỏi bờ môi tôi, trên mặt mang theo một nụ cười thỏa mãn, ngón tay chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, cơ thể mềm mại làm hắn khó có thể kiềm chế…
"Em suy nghĩ thế nào rồi...Có đồng ý với yêu cầu của tôi không.."
Đôi mắt Phop sâu thẳm ...
"Nếu như bây giờ em không đồng ý, như vậy thì phiền phức rồi… Không chỉ em phiền phức, mà người em thích cũng phiền phức theo.."
"Anh sẽ đối phó với anh ấy sao ?"
"Em cứ thử rồi sẽ biết.."
"Anhh...Tôi sẽ không nghe lời để anh hù doạ đâu..."
"Cạch" Tiếng cánh cửa bật mở...
"Tôi nhắc nhở em lần này là lần cuối...Nghe hay không là chuyện của em.."
Tôi ngồi dậy sửa sang lại quần áo lộn xộn trên người, một phút cũng không chậm trễ, cực kỳ tức giận mà đóng sầm cửa xe, chạy ra ngoài…
Bên trong xe , Phop cười lạnh lùng, nhìn bóng dáng người kia hốt hoảng chạy đi, đôi môi cong lên nụ cười đắc ý…
ns 18.68.41.175da2