Sau khi tỉnh lại từ giấc mộng..Sự hoảng hốt của tôi toàn bộ đều bị Mike nhìn thấy..Trong mắt anh ấy nổi lên sự hoài nghi...Nhưng làm sao tôi có thể nói cho anh toàn bộ chân tướng sự thật ?227Please respect copyright.PENANAKnRVWSwW8C
"Mike, em không sao, chỉ là giấc mơ vừa rồi giống như thật, nên em mới sợ hãi như vậy."
Tôi tựa đầu vào vai anh
"Em mơ thấy chúng ta rời xa nhau…"
"Cốc" Mike gõ đầu tôi một cái..
"Ngốc ạ, sao chúng ta lại xa nhau được..Anh thấy là do em làm việc nhiều quá nên mơ sảng đó. Em phải nghỉ ngơi nhiều hơn..Hay là anh tìm chỗ dẫn em đi thưn giãn đầu óc được không..??"
Tôi cười, gật đầu.
Nhưng lòng vẫn mơ hồ bất an như trước.
"Mike, gần đây anh bận lắm sao." Tôi nhìn thấy vẻ mệt mỏi hiện lên trên mặt anh..
"Uhm..hiện nay công ty đang cạnh tranh với công ty của Phop..Nhưng lần này cần vốn lưu động nhiều..Nếu thành công thì lợi nhuận rất lớn " Mike thành thật nói..
Nghe Mike nói sự bất an trong lòng tôi tăng cao, lo lắng nói: "Phop sẽ không để anh thuận lợi có được dự án này đâu, em sợ anh ta sẽ dùng thủ đoạn ."
"Trên thương trường chuyện cạnh tranh là bình thương, nhưng anh sẽ hết sức cẩn thận."
Tôi gật đầu, không hỏi gì nữa, nhưng sự lo lắng trong trong lòng không giảm đi.
Rốt cuộc Phop đang muốn làm gì...Đi gửi ảnh cho tôi...Chẳng qua chỉ là muốn tôi ngoan ngoãn nghe theo lời anh ta..Nhưng liệu có liên quan đến chuyện kinh doanh của Mike không...???
Hay đơn giản chỉ là muốn tôi rời xa Mike ..Huỷ hỏ hôn ước
7 tối ngày mai...Cuộc hẹn này tôi bắt buộc phải đi, nếu không thật không thể tưởng tượng nỗi hậu quả...Tôi không có đường lui, cũng không muốn Phop dùng mình uy hiếp Mike..
****
Biệt thự hiện ra nguy nga trước mắt tôi...Tôi ngẩn ngơ một mình đứng đó một hồi lâu...Nỗi sợ hãi dâng cao khiến tôi không dám tiến vào..
Chính ngay lúc tôi đang hoảng loạn thì cánh cổng biệt thự tự động mở ra...
Tôi khẽ cắn môi, hít một sâu, đạp ga, chiếc xe từ từ tiến vào như con mồi dâng tiến hang cọp..
Sau khi tắt máy xe thì biệt thự lại tự động từ từ đóng lại…
"Chào cậu , Ngài Phop đã dặn, nếu cậu tới thì trực tiếp lên phòng ngủ ngài!" Người quản gia lạnh lùng nói...
Tôi ngẩng đầu nhìn lên.
Con đường trước mặt sáng trưng đầy lạnh lẽo..
Tôi lê từng bước một lên cầu thang, cứ mỗi một bước thì trái tim tôi đập trật một nhịp..
Ngoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng , từng cơn gió mạnh thổi vào mang lại cảm giác se se đầy bất an...
Tôi bất giác nắm chặt tay, bước một mạch đi tới trước cửa phòng ngủ trên tầng..Cảm giác nửa muốn trốn chạy, nửa thì sợ hãi dày vò..
Chính ngay lúc tôi đang vật lộn với suy nghĩ của bản thân thì cửa phòng đột nhiên mở , sau đó, cả người tôi liền bị một sức mạnh lớn kéo vào trong...
Khắp căn phòng thoang thoảng mùi gương của người đàn ông này...Cộng thêm ánh sáng mị hoặc này làm tôi đông cứng không thở nỗi..
Tôi bị bế đặt lên bên trên giường, tôi vô thức lui lại sát vách tường, giương đôi mắt kinh hãi nhìn Phop..
Trên người anh ta chỉ quấn vỏn vẹn một cái khăn tắm...
Tôi nhìn anh ta một lúc lâu thì tất cả kiên cường tròn tôi từ từ biến mất, ánh mắt của anh ta như là con dao bén, khiến tôi sợ hãi, không thể trốn được.
"Tôi đã tới rồi..Anh hãy trả file ảnh lại cho tôi!"
Phop nghe xong, cười lớn và nói:
"Ôi dào, mới vài ngày không gặp, em lại càng đẹp, càng quyến rũ hơn rồi đó.."
Vừa nói, anh ta vừa cúi người xuống, cánh mũi anh ta chạm mũi tôi...Giọng nói trầm rơi vào tai tôi, khiến tôi nổi lên kinh hãi.
"Rốt cuộc anh muốn gì?" Toi không dám cử động, chỉ có thể giương mắt nhìn mọi thứ trên trần nhà, vô vọng hỏi người đàn ông đang liếm vành tai của mình.
"Em nói xem? Tôi muốn gì hẳn em phải là người biết rõ nhất mới chứ."
Phop cười nhẹ, đôi môi tham lam của anh ta di chuyển nhẹ nhàng như muốn hút lấy hết mùi hương trên da thịt của tôi, một đợt run rẩy kéo tới...
"Nếu như anh muốn mượn lấy sự việc lần này để uy hiếp Mike, hoặc ép tôi rời huỷ hôn ước thì anh đừng có mơ..Chuyện của chúng ta trước đây, Mike sớm đã biết tất cả, anh ấy căn bản không để tâm tới."
Một cọng rơm hy vọng loé lên trong tôi...Mong anh ta sau khi nghe sẽ dừng lại..
Nhưng không..Anh ta ngẩng đầu, bật cười, nụ cười chế nhạo... Đột nhiên anh ta ép sát vào tôi, mùi hương của anh ta bao vây khắp người tôi, tôi nhất thời không biết phải làm sao.
"Vậy sao ? Đó là trước kia..Vậy nếu như bây giờ hắn ta biết sau lưng hắn ta em vẫn có quan hệ cùng tôi, thì em đoán thử hắn sẽ thế nào đây?"
Tôi lập tức ngẩng đầu lên.
"Phop, anh đừng quá đáng!"
"Quá đáng sao? Chẳng lẽ không đúng à? Em biết rất rõ cuộc hẹn ngày hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì ..Không phải em cũng đến đó sao.."
Tôi giận đến run người: "Tôi không nghĩ tới anh lại xấu xa như vậy, nếu không phải vì những tấm ảnh này, tôi sẽ không đến !"
"Chà..Tôi là người hiểu rõ thân thể của em nhất ...em cần tôi.."
Phop đột nhiên nở nụ cười, bàn tay men dọc từ cổ đi xuống phía dưới, đặt ngay ngực của tôi: "Chỉ có dưới sự dẫn dắt của tôi, em mới biết chính mình khát vọng đến nhường nào!"
"Đừng nói nữa!"
Đối với những lời này của anh ta, tôi thực sự nghe không vào, muốn đẩy anh ta ra, lại bị anh ta ôm chặt.
"Xẹt xẹt.." - Là âm thanh của tiếng vài bị xé rách..
Tôi ngượng ngùng quay mặt đi , sương mờ nơi khoé mắt dần dần thay bằng nước mắt, chậm rãi chảy xuốn..
" xin anh… trả lại file ảnh cho tôi."
"Vậy phải xem biểu hiện của em rồi."
Phop cười, đưa bàn tay tham lam vuốt ve, nhìn thấy vẻ mặt vừa thẹn vừa giận của tôi, lại càng gợi ra khát vọng mãnh liệt của Phop, thấy vậy Phop liền phủ đôi môi xuống, ra sức mút lấy nơi mẫn cảm của tôi…
Tôi không giãy dụa, tôi biết cho dù làm vậy thì cũng không thoát được, nên chỉ biết cắn chặt môi, hy vọng đếm nay nhanh chóng kết thúc, sau đó anh ta sẽ trả lại File gốc cho tôi..
Biểu hiện tuỳ ý không hợp tác của tôi khiến Phop không bằng lòng..
Anh ta ngẩng đầu nhìn tôi đang nhắm chặt mắt, cắn môi...
"Sisi à... Tôi đã nói rồi phải ko, tôi ghét nhất người nằm ở trên giường của tôi giống như xác chết"
Tôi đột nhiên mở mắt, kinh hãi.
Không đợi tôi phản ứng lại, Phop đột nhiên buông tôi ra, đừng dậy tiến tới tủ rượu..
Rượu được rót đầy vào ly ... Phop đi lại đưa cho tôi...
Hương vị ngọt của rượu vang đỏ thoang thoảng bên môi, tôi vô thức quay đi…
"Thế nào? Không dám uống?" Phop giơ bàn tay to lên khẽ vuốt ve khuôn mặt tôi,
"Uống đi, rồi em sẽ biết bản thân mình có bao nhiêu khát vọng tôi."
"Anh..."
"Em có thể lựa chọn không uống, thế nhưng hình của em thì…"
Phop bắt đầu lắc lư ly rượu, cố ý kéo dài giọng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tái nhợt của tôi,
"À..mà em đừng quên..Nếu tôi có khả năng giúp em tỏa sáng, thì dĩ nhiên cũng có khả năng hủy hoại em, đến lúc đó, Mike của em cũng không cứu nỗi em đâu.."
Cả người tôi cứng đờ ra, nhìn ly rượu trong tay anh ta, nước mắt lần nữa rơi xuống…
"Sisi, tôi không ép em, em chọn đi, uống hay không uống đều do em quyết định." Phop nói xong quay người đặt ly rượu lên bàn..
Một lúc lâu sau, tôi mới chậm rãi bước xuống đi tới nhấc ly rượu lên uống cạn..
Tôi phải nghe lời hắn...
Phop rốt cục nở nụ cười, không nói gì, lại nhàn nhã dựa vào lưng ghế sô pha, lấy ra một điếu xì gà châm lên, nhìn biểu hiện của tôi..
Một lúc sau, cả người tôi như nóng lên..Trong thâm tâm nổi lên một khát vọng khó tả...Tôi khăn nuốt nước bọt, đánh thức lý trí bản thân, nhưng lúc này tôi cảm thấy như mình đang ở trong biển lửa, mong ngóng nguồn nước tới dập tắt đi...
Phop bước tới, ôm lấy tôi từ đằng sau...Cánh môi như chuồn chuồn đạp nước di chuyển từ sau gáy đi tới...
Hai chữ lý trí dần dần mất đi trong đầu..
Tôi quay lại nhìn về phía Phop, cánh môi dụ hoặc của tôi van lên sự cầu xin…
"Muốn rồi sao?" Anh ta hỏi
Hai mắt tôi mơ màng...Phop vứt khăn tắm ra, bỗng nhiên kéo lấy tôi...Ôm tôi đi một mạch về phía giường...
"Ngoan…" Phop hít thở một hơi, bàn tay khẽ vuốt ve tôi, nói:" Em nói đi! Nói rằng tôi hãy muốn em!"
"Tôi…" Tia lí trí cuối cùng khiến tôi đấu tranh giữ dội, Chờ đợi hồi lâu vẫn không thấy người bên cạnh nói lời nào Phop giường như muốn đứng dậy...Thấy thế tôi bèn bất chấp nói: "Muốn tôi, xin anh muốn tôi…"
Dường như vật nam tính đã trở nên cương cứng từ lâu, nhưng Phop đang cố gắng nén khát vọng của mình xuống, để chờ đợi sự van xin từ người bên cạnh...Nhưng cuối cùng vẫn là không kiềm chế được mà gắt gao kéo lấy người tôi..
Hai người khao khát lấp đầy cho nhau.
Ngoài cửa sổ, cơn mưa tầm tã trút xuống.., Nhưng bên trong này hình ảnh hai người dây dưa phản chiếu lên cửa kính như một bức tranh tuyệt đẹp
Mưa rốt cuộc cũng tạnh...Bóng đêm trôi qua nhường chỗ cho ánh nắng khoe sắc..
Phop đang dựa vào đầu giường, chăm chú ngắm nhìn người đang nằm trong lòng mình, mái tóc lộn xộn cùng thân thể được che chắn bởi tấm chăn dày, dáng vẻ đáng yêu khi chưa tỉnh ngủ của tôi, nơi đáy mắt vô thức hiện lên ý cười dịu dàng, ngón tay không khống chế được khẽ vuốt ve gương mặt tôi...
Từ khi tiếp quản công ty cho đến nay, Phop luôn đề cao sự cẩn thận...Làm gì đều co tính toán trước..Nhưng…Phop phải tự mình thừa nhận rằng sự kiêu ngạo và khả năng kiềm chế của mình trước giờ lại mất trong tay người này...Dù cho cái đêm định mệnh ma xui quỷ khiến trước đó Phop không hề nghĩ đến sẽ phát sinh..Nhưng quả thực đó là lần đầu khát vọng chiếm hữu lại dâng cao đến vậy..Loại khát vọng mà mỗi khi nhìn thấy tôi, Phop liền trở nên không cách nào khống chế được...
Chỉ bởi vì người này là người của Mike thôi sso...????
Phop bắt đầu nghi ngờ và suy nghĩ.
Cặp mắt lại lần nữa chăm chú nhìn người trong lòng tỉ mỉ đánh giá...Tuy không hiểu rõ lắm cảm giác lạ ở trong tim..Nhưng điều mà Phop chắc chắn rằng..Phop muốn chiếm hữu người này...Rất muốn...
Người này nhất định phải thuộc về Phop!
Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu, ngay khi tôi định xoay người, lại cảm giác được eo mình đang bị thứ gì đó ôm chặt...
Tôi cựa quậy thân thể, liền cảm nhận được sự đau nhức, bật lên một tiếng rên.
"Tỉnh rồi sao?" Trên đầu vang lên tiếng nói , tôi ngước lên hoảng hốt..
"Anh!"
Rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, tôi mới phát hiện thì ra mình đang bị Phop ôm vào trong lòng..
Tôi giật mình vùng ra...Kéo chăn lên che kín người...
"Tôi đã làm tất cả theo yêu cầu của anh rồi..Anh cũng nên giữ lời hứa của mình đi.."
"Chậc chậc, hung hăn thế..Tối qua khi van xin tôi em nào có như vậy..."
"Anh im miệng.."..Tôi tức giận quát lớn
Phop vờn sang cố sức ôm lấy tôi, lại còn cuối người xuống hôn tôi
"Tôi mới phát hiện thân thể của em làm tôi say mê quá đỗi rồi.…"
"Van xin anh… Buông tha tôi đi, tôi yêu Mike , tôi không muốn rời khỏi anh ấy…" Tôi thực sự quá mệt mỏi, mệt mòi đến mức van xin...
Phop ở bên nghe vậy xong, cặp mắt tối sẫm lại...
"Em có thể kết hôn với hắn!"
Tôi không có nghe nhầm chứ? Anh ta vừa nói tôi có thể…
Như thấy được sự nghi hoặc của tôi...Phop tiếp lời
"Em có thể , tôi sẽ không ngăn em! Nhưng em vẫn phải đến khi tôi gọi..Làm bạn giường cùng với tôi.. !"
Sắc mặt tôi tái nhợt, mở to hai mắt nhìn chằm chằm Phop, rốt cuộc cũng hiểu đây mlà âm mưu của Phop!
"Không thể nào.."
Đang hoảng hốt lại nhìn thấy anh ta đang tiến gần tới..Ý thức được sự nguy hiểm sắp xảy ra nữa..Tôi vô thức co người lại..
Phop chăm chú nhìn tôi,
"Có thể làm người của tôi, đây là vinh hạnh của em!"
"Không cần"
Tôi ra sức giãy dụa, chợt chuông điện thoại reo lên...Tôi chưa kịp phản ứng gì, thì bàn tay người bên cạnh đã nhanh tay với lấy chiếc điện thoại giơ lên cao..
Tên của Mike nhấp nháy hiện trên màn hình…
Bên môi Phop hiện lên một nụ cười...Rồi hạ ray xuống đưa lại điện thoại cho tôi... Tôi nhìn màn hình khuôn mặt trở nên trắng bệch…
"Không dám nhận điện thoại sao?"
Lúc này tôi làm sao nhận điện thoại được?
"Hay là để tôi nghe dùm cho.."
Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta, hung hăng trừng mắt lườm một cái, rồi tiếp điện thoại.
"A lô" giọng điệu nhẹ nhàng dè dặt.
"Sisi, em vẫn chưa khoẻ mà sao giọng em lạ thế.. "
"Đâu có…" tôi chột dạ vội đáp, nhưng bàn tay không biết phép tắc của ai kia đang tham lam vuốt ve trên người tôi, ánh mắt tôi tỏ vẻ van xin.
Tôi chưa từng trải qua chuyện như vậy, ấp úng không biết phải nói gì với Mike.
"Làm sao vậy? Khó chịu sao?!" Mike dường như cảm giác được đã có việc gì đó là lạ, lập tức hỏi thăm.
"Em không sao!" Tôi phủ nhận
"sisi, em đang ở đâu vậy?"
"Em đang ở phòng thử đồ…"
Phop nghe thấy, đuôi mày liền nhướng lên, , lườm tôi bật cười
"Một mình? Ôiiiiiii?"
Phop cúi đầu ngậm vành tai tôi, thì thầm, ngay sau đó, thân thể anh ta đè tôi xuống, không đếm xỉa đến việc tôi đang van xin...
"Ối" Tôi không nhịn được phát ra tiếng..
Trong mắt Phop hiện lên một tia lạnh lẽo, đôi môi mỏng hơi nhếch lên, kéo phăng đi chiếc chăn đang che chắn thân thể tôi....
Ngón tay tà ác nhẹ nhàng mân mê nói mẫn cảm của tôi, vô cùng mờ ám giày vò tôi.
Cơ thể tôi không ngừng run rẩy, một cơn khoái cảm mãnh liệt xẹt qua , tôi cố gắng nhịn xuống âm thanh vừa muốn bật ra khỏi miệng..
"Sisi, em sao vậy?" Ở bên kia điện thoại, Mike lo lắng..Buông bỏ xuống tập tài liệu trong tay..
Tôi cười chua xót, làm sao tôi có thể nói với anh được..
"Không, không có gì…vừa rồi em chỉ bị vấp phải cạnh bàn" Tôi cố nén sự mất tập trung của mình lại : "Mike… Không có việc gì nữa… Em tắt máy nha…"
"Đừng tắt, anh rất nhớ em!"
Mike vội vàng nói "Hai ngày nay anh bận quá bỏ bê em rồi.."
"Không sao đâu…" Giọng nói tôi nghẹn ngào, đáy mắt lấp lánh nước mắt…
"Thực sự là tình cảm mặn nồng quá !" Phop nói nhỏ bên tai tôi, sau đó cuối đầu xuống, mang theo một chút tức giận, trừng phạt bằng cách hôn ngấu nghiến môi tôi.
Chiếc lưỡi bá đạo tiến khuôn miệng nhỏ nhắn, một chút lại một chút lấy hết sự ngọt ngào của tôi.
Lửa nóng đốt cháy từng thớ thịt trên cơ thể...Vật nam tính đã sớm căng cứng, không ngừng thăm dò sự chặt khít của tôi
"Đừng…" tôi không hoảng sợ, nhỏ giọng van xin: "Bây giờ ko được…"
"Vì sao không được?"
Phop ung dung, bá đạo nói : "Tôi muốn là được…"
Tức khắc sau đó, Phop bắt đầu chạy nước rút không hề cho tôi cơ hội thích nghi..
"Ưm…a…" Sự va chạm của Phop đã vượt qua khả năng chịu đựng của tôi...Điện thoại còn chưa ngắt, đã vọng ra tiếng rên rỉ.
Mà anh ta, lại bá đạo ngăn chặn hết tiếng rên rỉ của tôi.
Âm thanh mê người này của tôi chỉ Phop mới được nghe! Cái tên kia ko có cửa...
"Nếu em còn không tắt điện thoại thì tôi không đảm bảo được tôi sẽ ngăn được hết tiếng rên mê người này của em đâu nhé.." Phop nói, ngón tay lại liên tục đùa bỡn trêu đùa trước ngực tôi..
Tôi thở hổn hển, suýt chút nữa thì kêu lên, liền ngay lập tức nói với Mike: "Mike… Em phải đi rồi, đã trễ giờ.."
"Sisi, tối nay anh tới đón em nhé..Em muốn dẫn em cùng đi dự tiệc ." Mike dịu dàng nói
Phop nhướng mày, bắt đầu vùi sâu vào thân thể tôi, nút mạnh da thịt trắng mịn của tôi, để lại từng dấu đỏ một khắp người, sau đó lại dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp trêu ghẹo.
Khoái cảm cùng đau đớn đan xen trong cơ thể tôi...
"Em biết rồi… em tắt máy đây." nói xong, tôi liền ngắt điện thoại.
"Ngoan lắm !"
Phop thấy tôi ngắt điện thoại, nhếch miệng, liền thưởng một nụ hôn lên vầng trán của tôi..
: "Ở dưới thân tôi mà diễn một màn yêu thương như vậy, cũng chỉ có duy nhất một người là em…"
"Phop, anh hẳn không hiểu được thế nào là yêu.." Tôi nói trong bất lực
"Yêu sao? Tôi là là ma vương ! Nói cho em biết đối với tôi yêu là phải đôi với với sex...Nói cho em biết..Kể từ bây giờ, tôi sẽ gọi điện cho em mỗi ngày, tôi đã lưu số tôi trong máy của em.. Nhớ cho kĩ, chỉ có tôi mới có thể giải quyết mọi chuyện, tôi sẽ cho em thêm một cơ hội cuối cùng!" Người đàn ông nở nụ cười lạnh lùng...Sau đó tiếp tục luật động..
"Phop… anh…aaaaa…"
Trong phòng ngủ, một màn kích tình lại tiếp tục diễn ra..
Hai bóng người cùng dây dưa, nhịp điệu lặp lại đều đặn...
***
Khi tôi tắt máy xe, đặt chân xuống nền, thì thân thể dường như đã kiệt sức..Tôi gần như lảo đảo lê lếch từ biệt thự về nhà. Sức lực cũng như tinh thần tôi cực kì cực kì tệ.. Tôi gần như chịu không nỗi..
Một ngày một đêm qua gần như muốn lấy mạng tôi...
Mike..Mike..Tôi gần như không biết bản thân mình phải đối mặt với Mike như thế nào.
Quần áo của tôi đã sớm bị xé rách, bây giờ quần áo trên người là do Phop chuẩn bị...
Tất cả mọi chuyện anh ta làm đều được tính toán trước...Mọi chuyện đều nắm trong lòng bàn tay anh ta..
Tôi khẽ bật khóc, trút bỏ hết mọi kiềm nén trong lòng, tôi nhớ rõ mình đã ở dưới thân Phop mà cầu xin như thế nào, tôi đã làm một chuyện dáng xấu hổ sau lưng Mike...Một áp lực rất lớn đè lên ngực khiến tôi suýt nữa không thở nổi...Hiện thực tàn khốc vây quanh tâm trí tôi, giống như một lốc xoáy lôi tôi vào mà tôi không có sức lực phản kháng..
Toàn thân mang theo cảm giác mệt mỏi cùng đau nhức , bản thân tôi không muốn làm gì cả, ngã lên giường nhắm chặt mắt lại, nước mắt từng giọt lại từng giọt lặng lẽ rơi xuống vỡ tan...
ns 18.68.41.175da2