Trong phòng làm việc,305Please respect copyright.PENANALq2uXygcys
"Đạo diễn , anh vừa nói cái sao? " Vẻ mặt tôi hoảng hốt tột cùng..
Hôm nay, tôi tung tăng vui vẻ đi đến phòng làm việc của đạo diễn, không ngờ lại bị sốc bởi thông tin là sẽ thay đổi diễn viên.. Đây là niềm hy vọng cuối cùng của tôi, nhưng giờ kết quả lại ra sao thế này..?"
Đạo diễn vô cùng bối rối , nói: "Sira, xin lỗi em, do nhà đầu tư xảy ra chút vấn đề..Anh cũng không biết phải làm thế nào..Anh sẽ cố gắng xem xét lại..."
"Khi diễn thử , không phải nhà đầu tư đã đồng ý rồi sao? Nhưng tại sao giờ lại vậy..Có phải là cố ý nhằm vào em không...?" Tôi chợt nghĩ đến lí do đằng sau đó.., từ ánh mắt bối rối của đạo diễn chắc hẳn là có chuyện khúc mắt...
Đạo diễn thở dài, chợt nói:
"Sira à, anh nghĩ là mọi người chưa hiểu em nên mới như vậy..nhưng em hãy đợi anh anh sẽ ra sức giúp em một lần nữa xem thế nào.."
"Đạo diễn à, cảm ơn anh nhiều..Nhưng có lẽ em cũng phần nào đoán ra được một số chuyện rồi..Nếu thực sự lần này nhằm vào em thì ko dễ để thương lượng..Nhưng em xin anh một điều được ko..Hãy cho em biết nguyên nhân thật sự..Để dù có ra sao em cũng ko hối tiếc ."
Đạo diễn chăm chú nhìn tôi , nặng nề nói..
"Sira à, nếu em đã phần nào đoán được thì được rồi, anh cũng muốn hỏi em, có phải em và Kongcha có xích mích gì hay không...?"
Tôi ngây ngốc..Nghĩ ra muốn vàn lí do nhưng không nghĩ đến nguyên nhân là vì Kongcha..
Xích mích Kongcha sao..? Chắc là vì lần đó rồi..Nhưng không phải lần đó là do tự làm tự chịu sao..Sao lại thành ra mình là người gây chuyện thế..
Rồi chắc đã xem tôi là cái gai trong mắt, muốn diệt tôi cùng đường rồi...
Tôi chợt nói: "Ý của đạo diễn là việc nhà đầu tư lần này bỏ vai diễn của em là vì Kong Cha sao..??.."
Chuyện này có liên quan đến Phop không..??Nếu liên quan thì tại sao anh ấy lại làm như vậy...Không phải, hôm trước anh ta còn...
Một vạn câu hỏi chạy song song trong đầu...choáng váng...
Đạo diễn tay với lấy hộp thuốc trên bàn..Rút ra đốt một điếu, suy tư trả lời..."Anh cũng không dám chắc, chỉ là anh nghi ngờ vậy thôi...Vì dạo gần đây thấy KongCha hay ra vào văn phòng của nhà đầu tư, xem ra mối quan hệ cũng không tầm thường" ...
Tôi chìm mình trong suy nghĩ , đạo diễn nói Kongcha hay ra vào đây...quan hệ không bình thường có phải có ý mờ ám không ..
" Đạo diễn à..chỉ có ra vào như vậy..Hay nếu có thân thiết như anh nói thì cũng ko khẳng định là cậu ấy làm mà..."
Đạo diễn rít một hơi thuốc, tiếp tục nói: "Đúng là nếu có nhiêu đó thì không thể định là do cậu ấy làm, nhưng mà do hôm đó anh nghe được bọn họ nhắc đến tên em..Nên anh nghĩ là..."
Tôi thở dài, đột nhiên nghĩ tới lời nói của Phop..."Em tưởng nếu không có tôi thì em có thể đi trên con đường này dễ dàng sao.."..Thật vậy, trong làng giải trí này muốn thành công bằng thực lực thật sự rất khó..
Thấy tôi không nói gì, đạo diễn liền đi đến bên cạnh vỗ nhẹ vai tôi : "Sira à, em cùng với cậu ta mẫu thuẩn thế nào vậy...? Vào bộ phim trước cũng nghe nói cậu ta cản trở em không ít phải không..??"
Tôi mỉm cười, không trả lời. Thực sự là tôi không biết nên trả lời thế nào cả...
Đạo diễn thấy tôi vẫn im lặng, nen cũng không tiếp tục gặng hỏi nữa, chỉ nhẹ giọng nói:
"Sira, nếu em và Kongcha thật sự từng có hiểu lầm, vậy thì nên cố gắng nói rõ ra với nhau và hoà giải đi. Ở giới này, dù bạn bè chỉ là xã giao nhưng thêm bạn còn hơn kết thù. Em yên tâm đi, cho dù ra sao thì anh cũng sẽ cố gắng nói chuyện lại với bên đầu tư. Em là diễn viên triển vọng nhất mà anh từng gặp.. "
"Cám ơn anh" Tôi mỉm cười, chợt thấy lòng ấm áp..
*****
Trong phòng Vip ở nhà hàng Aunglo , Phop nở nụ cười , tự tay rót cho tôi một ly rượu Vang...Hương rượu thoang thoảng....
Tôi nhìn ly rượu trước mắt, tự dưng chột dạ, tôi không phải người hay uống rượu , lại nghĩ đến lần trước nên....
Phop lấy tay cầm ly rượu xoay nhẹ trên không, dưới ánh đèn phản chiếu , từng giọt rượu sóng sánh, đẹp mắt...
"Phop, cảm ơn về bữa ăn này...Hôm nay mời anh đến đây là em có chuyện muốn nhờ anh giúp.."
"Em nói đi."
Tôi thở dài nhẹ, đem ly rượu để lại lên bàn, nhìn thẳng nói: "Phop, xin anh nói rõ ràng quan hệ của chúng ta với Kongcha, em muốn giải quyết mọi hiểu lầm với cậu ấy...Để cậu ấy không đi làm những việc dơ bẩn sau lưng ảnh hưởng đến sự nghiệp của em.."
Phop nghe xong, chợt cười lớn, nhàn nhã dựa người vào ghế, thờ ơ nói..:
"Vì sao tôi lại phải đi giải thích với cậu ta?"
"Bởi vì cậu ta sẽ tin lời anh..Chỉ cần anh xác nhận giữa chúng ta không có gì thì mọi chuyện sẽ được giải quyết..."..Tôi phân bua
Phop vẫn cười nhìn tôi: "Tôi không có thói quen đi giải thích với ai cả "
Tôi liền nói: "Chuyện này tất cả là tại anh..Tại những lời nói bòng gió của anh kho đó đã làm sự việc đi đến ngày hôm nay..Anh phải có trách nhiệm chứ.."
"Vấn đề ở đây là tôi sẽ không nói chuyện không có thực..Toi không nói dối người khác.."- Phop ung dung nói..
Đôi mắt xinh đẹp khựng lại..
"Nói dối ư..Em có bắt anh nói dối đâu..? Phop, ý của anh là gì vậy...?"
Như một người ngồi nghe chuyện hài, Phop vẫn thái độ cười cợt nhã như vậy..
"Không phải ý em là kêu tôi đi giải thích vs Kongcha mà chúng ta không có quan hệ gì với nhau..Nhưng trên thực tế chúng ta có..Đây không phải là múa riều qua mắt thợ sao.."
Tôi dùng tay xoa ngay thái dương, giọng nói mệt mỏi: "Phop, đây đã là chuyện đã qua...Quá khu đừng nhắc lại được không..?"
"Thật là quá khứ không?"
Nụ cười chợt chuyển từ cợt nhã sáng lạnh lẽo.., Phop nhìn chăm chăm vào mặt tôi nói:
"Em hẳn là biết là tôi có khả năng làm cho mối quan hệ này tiếp tục……"
"Anhhhhh..."
TÔI nghe vậy, lòng chợt rét run.., nhìn anh ta hồi lâu..Tôi mới ổn định lại và nói..:
"Em nghĩ anh là một quân tử nhưng hiện tại em biết như mình đã nghĩ sai..Thôi bỏ đi, xem như hôm nay em chưa từng gặp anh, xin phép !"
Nói xong, tôi cầm lấy túi xách rời đi.
Phop không ngăn, ngược lại còn thảnh thơi cầm lấy ly rượu, chậm rãi thưởng thức, trong mắt hiện lên tia lạnh lùng tàn nhẫn…..
Tôi vừa ra tới cửa phòng, lại bị mấy tên vệ sĩ chặn lại..Gằn giọng nói tôi quay trở lại vào trong..
"Mấy người tránh ra cho tôi !" Tôi bất mãn trừng mắt nhìn bọn họ, giọng nói trở nên lạnh lùng.
Bọn chúng không lên tiếng, cánh tay vẫn ngăn tôi rời đi.. Bộ dang không quan tâm lời tôi nói..
"Không có sự cho phép của tôi em tưởng em có thể đi khỏi đây sao.."
Trong phòng vang lên giọng nói lạnh lùng của Phop...
"Rầm."
Tôi đóng sầm cửa lại, quay lưng đi đến bên cạnh Phop "Anh làm vậy là có ý gì..?"
Chưa kịp nói hết câu tôi liền bị anh ta dùng sức kéo lại vào vòm ngực mình.
Cả người tôi bị giữ bới cánh tay rắn chắc..không khí trông chợt mờ ám lạ thường..
"Phop, anh làm gì...Buông em ra."
Tôi giương mắt chống lại đôi mắt lạnh lẽo đó..Tim không khỏi đập trật một nhịp..
"Buông ra sao ? nhưng mà tôi không muốn buông em ra chút nào, thì phải làm sao bây giờ?"
Tôi run rẩy..."Anh muốn làm cái gì?"
"Em vội vàng phủ nhận mọi mối quan hệ với tôi là vì tên kia sao? Tôi thật sự muốn thấy được tình yêu của em đối với hắn nhiều đến thế nào..?"
Nói xong, anh ta nhấc người tôi lên tiến thẳng về phòng nghỉ ngơi của anh ta...
Tôi vô thức nhìn theo hắn,sắc mặt tái nhợt….
Tuy anh ta tính tình thay đổi nhanh chóng, không thể nắm bắt được nhưng biểu cảm lạnh lùng như thế này thì tôi mới thấy lần, tôi đã đắc tội gì với anh ta sao..?"
"Sira game này có chấm dứt hay không là do tôi quyết định, em có hiểu chưa?"
"Anh muốn làm gì?" Tôi thở dồn dập, mắt lạnh lùng nhìn anh ta, run rẩy.
"Muốn làm gì sao..?Khi nãy tôi ăn không được bao nhiêu..Giờ còn đói quá, cho nên phải kiếm gì đó ăn thêm..À..Như em chẳng hạn..Một món đặc sản vừa ý..."
Vừa nói anh ta vừa thoải mái cởi khuy quần quần của mình..
"Aaaaaaa...Anh thật đê tiện..Anh là người xấu.."
Tôi hét lên nói lớn..
"Tôi chưa bao giờ nói mình là người tốt cả... Nhưng...Tôi từng nói rồi phải ko..?, tôi thích những chủ động hơn!"
Phop lạnh lùng liếc tôi một cái, chụp với lấy điện thoại ra gọi một cuộc gọi...Khi đầu bên kia được nối..Anh ta ra lệnh.."
"Đi tìm tên đạo diễn của công ty XYZ cho tôi, đồng thời liên hệ với bên sản xuất, nói gia tộc Arthit sẽ là nhà đầu tư duy nhất của bộ phim lần này...Tuyệt đối không có người thứ hai.."
" Vâng..Phop tiên sinh..!" Bên kia vội vàng nhận lệnh..
Không cần nhiều thời gian, nhưng tôi cứng đờ người...Anh ta đòi đầu tư vào bộ phim lần này sao..?
"Phop, tại sao anh lại làm như vậy...?"
Phop không nói, ko biểu cảm, không hành động, chỉ là lặng im lặng nhìn tôi.
Gương mặt anh tuấn sắc sảo làm cho người đối diện không thể không nhìn..
"Em lại đây!"
Tôi không biết rõ ý của Phop, nhưng nhìn thấy ánh mắt đen sắt như dao đó thì nhất thời không dám động đậy.. Người này trong phút chốc làm cho tôi thấy sợ hãi..
Thấy tôi vẫn đứng yên, Phop nheo mắt, lạnh lùng nhắc lại..
"Tôi nói em đi đến đây!"
Anh ta tăng ngữ điệu, ra lệnh..
Tôi rét run không thể không tiến lên, ngoan ngoãn đi đến bên cạnh hắn, không dám làm trái..
Đôi môi mỏng của Phop khẽ lộ ra một nụ cười vừa ý.
"Nếu như nhà đầu tư là nhắm vào em, vậy tôi đuổi đi là được, từ nay tôi sẽ là người đầu tư, em sẽ không bị ai làm khó nữa.. "
"Phop, đây là một bộ phim thời xưa, anh không thể dùng nó quảng bá gì được..Tại sao anh lại làm vậy..?"
Anh ta là người làm ăn..Đương nhiên luôn lấy lợi ích làm trọng..Một bộ phim xưa sẽ không đem lại lợi ích gì cả..
"Em cho rằng tôi cần đến phim để tuyên truyền sao?" Phop cười nhìn tôi, tiện tay đem tôi ôm vào lòng.
"Hay em cứ coi như tôi tiêu tiền để nhìn em vui, nhìn em nhảy, tôi thích điệu nhảy của em…"
Tiếng anh ta nhẹ nhàng truyền qua tai tôi, mùi hương nam tính làm lòng tôi chợt rung động.
Tôi ngẩng đầu nhìn Phop, thấy Phop vẫn đang chăm chăm nhìn mình không chớp mắt, hai vành tai chợt đỏ lên, trong lòng ngại ngùng, xấu hổ
Phop nhếch miệng , lại thêm một câu: "Nhất là điệu nhảy của em đêm đó, nó làm cho tôi không thể kiềm chế được…"
Phop cúi người xuống, như bị thôi miên, tựa đầu vào đầu tôi, yên bình hưởng thụ hương thơm dịu dàng nơi tôi.
Tôi phản ứng lại, từ chối đẩy anh ta ra , cảnh tượng đêm đó một lần nữa hiện lên trong đầu tôi làm tôi xấu hổ không thôi.
Ngay sau đó cằm tôi nhẹ nhàng được nâng lên.
"Em có quan tâm đến cảm nhận của tôi không...?"
Hả?
Tôi hơi giật mình, nhưng nhìn thấy sự trêu chọc ở mắt anh ta, tôi mới bình tĩnh phản ứng lại, nói :
"Anh luôn thích đùa như vậy sao?"
Anh ta như một quyển sách khó dò.
Phop thu hồi ý cười, thản nhiên nói:
"Đối với tôi việc đầu tư một bộ phim cũng giống mua một bức tranh ! Tôi chỉ muốn thoả mãn đáp ứng cho tham vọng của mình cũng như tham vọng muốn đoạt được vai này của em chỉ đơn giản như vậy!"
"Phop, anh…" Tôi nghe vậy xong, trong lòng khẽ rung động, một dòng nước ấm chảy vào trong
Anh ta thực sự đang giúp mình sao, nếu anh ta thực sự đầu tư thì bộ phim này chắc hẳn sẽ được chú ý và lan truyền nhiều hơn...
Nghĩ tới thôi, tim tôi đập rộn ràng…
Chợt thấy Phop đột nhiên mỉm cười, nói:
"Chỉ là…"
Nghe từ chỉ là đột nhiên môi tôi cứng ngắt lại, lộ rõ vẻ căng thẳng nhìn Phop,
Anh ta lại có yêu cầu gì với mình sao.., tuyệt nhiên sẽ không phải là..
"Em không cần tỏ thái độ đó nhìn tôi..không cần quá căng thẳng, yêu cầu của tôi không làm khó em đâu.."
Suy nghĩ nhìn thấu người khác của Phop quả thật đáng sợ..
"Tối mai tôi có tham gia một bữa tiệc đấu giá..Em có thể đi cùng tôi không..?"
"Chỉ là như vậy sao ?" Tôi nghi ngờ hỏi lại
Hai tay Phop khoanh trước ngực
"Chỉ là như vậy...Chứ ko lẽ em muốn gì nhiều hơn sao..?? Hửuuuu? " Anh ta đột nhiên tiến sát lại gần tôi nói nhưng lời ám muội..
Tôi giật mình lùi về phía sau, đôi mắt luôn cảnh giác nhìn về hắn..
Phop cười , không đi tới gần nữa nói: "Tối mai tôi sẽ đến trường quay đón em!"
"Thật ko cần na...Em sẽ tự mình đi đến đó..?"
Lại còn đòi đến trường quay đón tôii...Anh nghĩ tôi bị điên chắc...Đang muốn rủ bỏ tin đồn để được yên, mà còn bị anh tới đon tại trường quay thì chắc nỗi oan này tôi nhảy sống cũng ko rửa sạch..
Nhưng đến khi nói hết câu..Nhìn lại biểu cảm của hắn tỏ vẻ không vừa ý nên tôi lại miễn cưỡng im lặng..
Phop nhìn thấy sự bằng lòng của tôi thì tiếp tục nói..."Em đừng quên, từ ngày mai tôi đã là chủ đầu tư ở đó, tôi tới để xem tình hình công việc thì có chuyện gì không phải phép sao..?"
Tôi lặng người khi biết anh ta đọc được và trả lời luôn đúng cái suy nghĩ mà tôi đang lo sợ..
Tôi chỉ là không muốn để cho bên báo chí thấy rồi chụp lại được..Tin đồn sẽ lại lan ra thôi..Mong là sẽ không bị lộ ra..
ns 18.68.41.175da2