Mọi biểu cảm trên gương mặt tôi đều được Mike thu vào trong tầm mắt, Mike nhẹ nhàng nâng mặt tôi lên, dùng bàn tay thô ráp vuốt ve gương mặt cùng tất cả sự nuông chiều, yêu thương.
"Sisi, em đang lo lắng chuyện gì sao?" Tiếng nói nhẹ nhàng, sâu lắng
"Em…" Hàng mi dài nức nở đến run rẩy, mọi lời định nói lại bị dằn xuống.
Không gian yên ắng chỉ còn vang lên tiếng thở dài của Mike. Mike cúi thấp đầu, tiến sát mặt về phía tôi, tiếp tục nhỏ nhẹ nói :"Nào em nói cho anh nghe, em đang lo lắng chuyện gì..?"
Sự ân cần của anh khiến trái tim tôi như tan chảy. Người đàn ông này luôn như thế...Luôn bao dung tôi dù có trải qua bao nhiêu năm đi chăng nữa..
"Không, không chẳng lo lắng chuyện gì cả…"
Dáng vẻ của tôi lúc này chắc trông buồn cười lắm, trong lòng thì khổ sở, nhưng trên mặt luôn phải cố gắng nở một nụ cười..Tôi biết rõ bản thân mình lo lắng chuyện gì..Khi gặp lại anh, trong phút chốc những kí ức đau khổ vào đêm đó đều lần lượt quay về..Đối với tôi, chuyện tình cờ này vừa mang đến cảm giác hạnh phúc cũng vừa mang lại đau khổ.zZ
"Ngốc à, chúng ta hãy bắt đầu lại được không? Cuộc đời anh không thể thiếu em được???"
Mike dùng tất cả sự dịu dàng của bản thân an ủi sự run rẩy cùng sợ hãi của tôi, ánh mắt trước sau như một....
Tôi nhắm hai mắt lại, để cho cảm xúc mình tự dẫn dắt...Đôi môi Mike từ từ đến gần. từ chống cự chuyển thành khao khát..Đầu của tôi bị bàn tay to giữ lấy, nụ hôn cuồng nhiệt không hề che giấu chút tình nào...
Một nụ hôn trùng phùng khiến tôi như lạc lối, cả người run rẩy, bất giác đáp lại anh. Sự mềm mại làm Mike dần dần mê đắm, bàn tay đang ôm tôi tự nhiên di chuyển gấp gáp dần..
Ý đồ của của anh rất rõ ràng tôi đương nhiên cũng cảm nhận được, thân thể không ngừng run rẩy, tôi không biết mình nên cự tuyệt hay là… đồng ý.
"Sisi… Anh yêu em, em vĩnh viễn đều là của anh, chỉ thuộc về anh…" Chóp mũi của Mike chạm chóp mũi tôi.., di chuyển đến bên tai nàng khẽ thì thầm..
Tôi nhắm hai mắt lại, Mike ko nhận được sự phản hồi liền nhẹ nhàng cuối xuống..
Khi trước ngực cảm giác được sự mát lạnh thì trong đầu tôi chợt hiện lên một bóng người…Là đàn ông! Còn lại là một người đàn ông lạnh lùng!
Phop !
"Không đâu !"
Tôi đẩy mạnh Mike ra khỏi người..Hoảng hốt vụt chạy về phía cửa phòng đóng chặt lại..
Tại sao Phop lại xuất hiện...Tại sao...??
Còn với Mike, hiện tại tôi đã là một người có thân thể nhơ nhớp, vì danh vọng mà bán bản thân mình.. Dù là ở ba năm trước, hay là ba năm sau, thân xác này đều là của người khác..Dơ bẩn như vậy, không bao giờ… xứng với anh..!!
Ở bên trong tôi nói vọng ra với người đang còn bất ngờ vì hành động này đang hỗn loạn đứng trước cửa gõ tới tấp..: "Mike, giờ cũng trễ rồi anh về đi, em muốn nghĩ ngơi.."
"Sisi…"
"Mike, anh đừng nói gì vào lúc này ..Anh vêd đi, hôm nay cảm ơn anh rất nhiều ."
Mike đang còn muốn nói gì đó, nhưng thấy sự kiên quyết cùng giọng điệu chua xót đó cũng không đành lòng, nên đành yên lặng nghe theo lời tôi ra về.. " Vậy được rồi, anh về đây, em nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai anh lại tới cùng em đi đến bệnh viện nhé..."
"Mike, không cần đâu…"
"Sisi...."
Mike nhẹ nhàng cắt đứt lời tôi,
"Anh đã nói rồi..Anh sẽ không buống tay..Em có làm gì hay nói gì cũng như vậy thôi...Ý anh đã quyết rồi... " Nói xong, anh rời đi..
Tôi ngồi phịch xuống nơi góc cửa.. lặng nghe tiếng bước chân anh đi..Từng chút một như dẫm nát trái tim mình..
Nhưng có một điều tôi không biết rằng..Từ lúc Mike và tôi xuống xe rồi bước vào nhà..Từ xa đấy, cũng có một người vô lực dựa vào lưng ghế nghiền nát điếu thuốc trong tay mình..Chờ đợi...
Sau khi Mike hoàn toàn rời đi. đôi mắt tôi lại mang theo một chút ko đành lòng, lại có cả sự chờ mong...Đang bấn loạn trong mớ suy nghĩ hỗn độn.. thì chuông cửa kêu lên…
Là Mike sao? Anh ấy quay lại?
Gần như mang theo một chút hấp tấp, tôi tiến lên mở cửa ra.
"Mike, sao anh…"
Giọng nói nửa vui nửa mừng của tôi biến mất khi thấy bóng dáng người đàn ông trước mặt...Sao lại là anh ta..Tôi giật mình ngây ngẩn cả người, đột nhiên không biết nên nói cái gì.
"Em định bắt tôi đứng đây cả đêm sao..Không định mời tôi vào nhà sao..?"
Tôi lúc này kịp hoàn hồn phản ứng lại, vội vã nghiêng người. "À anh vào đi..!"
Tuy trong lòng vô vàn thắc mắc nhưng vẫn lịch sự mời anh ta vào..
Phop nhếch miệng, không nói lời nào liền tiến vào phòng khách...Ngồi ở trên sô pha, cặp mắt đen dò xét nhìn người trước mặt với biểu cảm lo lắng..
Trong không khí, một luồng không khí lạnh lẽo tan ra.. Tôi muốn hỏi vì sao anh ta đến đây, nhưng ánh mắt ấy sắc bén đến nỗi khiến tôi sợ hãi..
Tôi… đã làm gì có lỗi với anh ta sao?
Vừa nghĩ tới thôi, trái tim tôi bất giác đập loạn xạ dường như có thể bay ra ngoái
Hai tay bấu chặt vào nhau.
Một khoảng không yên ắng đến đáng sợ..
Tôi không nói , Phop cũng không nói, chỉ lẳng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang cúi xuống, chợt thấy lửa giận như cuồn cuộn trong lòng..
Cuối cùng tôi cũng nhịn không được, liếm môi, nhẹ giọng hỏi: "Phop, anh tới có việc gì sao..??? "
Phop nghe xong, nhếch miệng lên.
"Bây giờ mới nhớ đến cần phải tiếp khách sao.?"
Hai tay anh ta ngồi khoanh trước ngực: "Em cùng người đàn ông vừa đi ra khỏi phòng có quan hệ gì?"
Tôi sửng sốt, cứng người nhìn Phop hồi lâu không nói gì.
"Nếu như ko lầm thì vừa rồi tôi nghe em gọi tên là Mike..??? Anh ta là người giàu có kế tiếp mà em muốn tìm sao?"
"Không phải!"
Tôi nhanh chóng phủ nhận, dùng ánh mắt mình đấu lại cặp mắt sắc bén của anh ta.., nói: "Nhưng mà sao anh lại quan tâm tới việc riêng của em vậy...? "
Nhìn ra sự bối rối của tôi Phop ngược lại không giận mà cười..
"EM không cần nhìn tôi cái kiểu đó..Tôi chỉ làm lo lắng cho em nên hỏi thăm thôi.." Câu này, hoàn toàn không giống với phong cách của anh ta.
Tôi kinh ngạc, không rõ ý những lời này của anh, lo lắng cho tôi sao..?
"Hôm nay em vội vàng bỏ đi, chúng ta lại thân quen nhau , tôi lo lắng cho em là bình thường mà."
Lúc này tôi mới nhớ đột nhiên nhớ tới, sự nghi ngờ trong lòng bất giác buông xuống, sau đó cảm giác áy náy chạy tơiz
"À xin lỗi anh thật nhiều, vừa rồi em không cố ý…" Thực sự xấu hổ, tôi càng nghĩ càng hổ thẹn, anh ta có lòng tốt, nhưng tôi lại nghĩ anh ta có ý đồ..
Phop đột ngột cười lớn, nhưng nụ cười này nham hiểm không ngờ..
Hôm nay, sau khi con người này vội vã đi ra ngoài, cả ngày anh sốt ruột bất an, nghĩ đến có phải cậu ta có phải xảy ra chuyện gì không..? Làm anh không yên liền tự động bỏ việc tìm đến nhà..Nhưng lại không ngờ cảnh tượng nhìn thấy trước mắt lại là...
Mike !!!
"Em đã gặp phải chuyện gì ?"
Hả?...Tôi có nghe nhầm không...?? tôi giật mình tròn chốc lát mới phản ứng lại... "Không có việc gì cả, tạm thời mọi chuyện đã được giải quyết được rồi…"
"Giải quyết xong rồi ?"
Khóe môi Phop chậm rãi cong lên, đáy mắt lạnh lẽo l nổi lên một tia châm chọc, đột nhiên đứng dậy, thân hình như chim ưng như bay về phía tôi...
Bất giác được nguy hiểm trước mắt tôi vô thức lùi lại mấy bước.
"Phop, anh…"
Không đợi tôi nói xong, bàn tay to của anh ta đã không kiềm chế tiến thẳng vào trong vạt áo tôi,..Xoạt...cảm giác lành lạnh ập đến..
Xương quai xanh gợi cảm đột ngột phơi bày, đập vào mắt Phop là vết tích ân ái của hai người với nhau.. cặp mắt sâu thẳm của càng ảm đạm, giận dữ hơn..
"Hóa ra em luôn dùng cách này để giải quyết vấn đề!". Môi nhếch lên châm chọc, lạnh lùng trừng hai mắt nhìn tôi.
"Vội vội vàng vàng rời đi cự tuyệt tôi chính là vì đi cùng với người này...? Hắn là người cũ của em sao ?"
Hơi thở nguy hiểm như báo hiệu giông bão kéo tới.."
"Em không có."
Tôi biết hắn hiểu lầm, nhưng ngoài im lặng cũng không biết giải thích làm sao.
Nghe được câu trả lời nhưng biểu cảm lại khác của tôi, ánh mắt Phop xẹt qua một sự hung ác cùng cực...
"Tôi đột nhiên thấy hứng thú!"
Nói xong, Phop túm chặt lấy tay tôi, đem tôi gắt gao ôm vào trong lòng mình, nhốt tôi trong lòng anh ta, đôi môi tà càng rỡ đặt bên vành tai mẫn cảm của tôi, từng hơi thở ấm nóng phả vào..
"Vừa nãy em hầu hạ hắn như thế nào, đêm nay em phải hầu hạ tôi y chang như thế!"
Nói xong, trong khi tôi còn chưa kịp phản ứng gì, anh ta liền nhanh tay bế tôi, sải bước lớn đi lên lầu...Từng bước một tiến đến phòng tôi...
"Phop, anh muốn làm gì? Buông em ra!"
Tôi luống cuống, mọi bình tĩnh đều bị đánh tan, thế nhưng tôi càng giãy dụa thì lại càng bị cánh tay ôm lấy càng chặt…
"Rầmmmm."
Cửa phòng bị đá văng, cả người tôi cũng bị đặt lên trên giường, tôi bực bội hừ một tiếng..
Tôi vội vàng ngồi dậy, đôi tay vô thức nắm lấy ga trải giường, dùng một đôi mắt lạnh nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang nhìn mình...
Tôi muốn ép buộc bản thân không né tránh ánh mắt của hắn, Nhưng ánh mắt của người đàn ông này sắc bén tựa như dao ..
"Em không muốn hầu hạ tôi sao?" Phop đặt hai tay đặt trên giường, toàn bộ nửa người cúi xuống sát người tôi.
Tôi thở dốc kinh ngạc, thân thể nhỏ vô thức lùi ra phía sau, nhưng lại bị anh ta kéo lại , khuôn mặt anh ta như muốn dán chặt lên khuôn mặt tôi.
"Phop, giữa em và anh không còn chút quan hệ nào nữa, anh đi khỏi đây đi "
Hơi thở nam tính lượn lờ bên môi tôi, như trêu như ghẹo, một nụ hôn nhẹ xuống..Tôi vội vàng quay mặt đi chỗ khác nhưng bàn tay anh ta nhanh hơn kéo mặt tôi lại, sau đó môi anh ta lại phủ xuống…
"Buông ra…"
Nhưng lời nói của tôi bị vùi lấp bởi nụ hôn của Phop..
Tôi ra sức đẩy người ở trên ra, nhưng đều vô ích, không làm ảnh hưởng một chút nào tới đối phương...
Tôi không muốn có bất cứ quan hệ gì với người đàn ông này nữa, nhất là từ sau khi gặp lại Mike. Nếu như có thể, tôi rất muốn quên đi quá khứ, một lần nữa bắt đầu hạnh phúc của chính bản thân mình…
Tôi không chút nghĩ ngợi, hung hắn cắn đầu lưỡi Phop.
Ngay lập tức, mùi máu tươi lan tràn trong khoang miệng của hai người…
Người đàn ông cuối cùng cũng rời khỏi môi tôi, lạnh lùng nhìn tôi, trong miệng vẫn còn loan màu máu, nhưng như vậy thì lại càng làm tăng thêm dục vọng chinh phục của anh ta. Tôi thực sự không thể hiểu được , anh ta trời sinh đã có bản tính chiếm hữu, càng chống lại , anh ta lại càng muốn có được.
"Trên người em có chỗ nào tôi chưa nếm qua? Thế mà hôm nay lại còn giả bộ thanh cao với tôi sao.."Tôi gần như không thể chịu nổi sự khiêu khích của anh ta, mạnh mã vùng dậy đẩy Phop ra, chạy về phía cánh cửa.…
Người đàn ông liền đứng dậy với tay bắt lấy tôi...Thân thể cường tráng ngăn chặn, trói chặt tôi.
Bàn tay to vội vàng xé rách chướng ngại vật trên người tôi.. ngón tay dọc theo từng thớ thịt mà xâm nhập..
"Không được !"
Ngón tay của anh ta nhảy vào nơi chặt khít của tôi....Có vật lạ bỗng nhiên tấn công bất ngờ khiến toàn thân tôi không nhịn được run lên, nơi chặt khít đã hơi phản ứng lại, chặt chẽ như hút lấy ngón tay anh ta…
Cặp mắt đen của Phop càng trở nên u ám hơn, Phop mở miệng, ngậm lấy vành tai nhỏ của tôi, mờ ám nói: "Sira , tôi rất thích sự khít chặt của em…"
Cả trái tim tôi đều run rẩy , tôi không dám tùy tiện nhúc nhích, chỉ có thể vô lực nói: "Phop… giao dịch của chúng ta sớm đã kết thúc rồi, xin anh… buông em ra, em không muốn…thực sự không muốn…"
"Chậc …"
Khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông kề sát, gần trong gang tấc nhìn chằm chằm sự bất lực cùng tái nhợt của tôi, cúi đầu xuống, giọng nói lộ ra một tia tàn nhẫn. "Nhanh như vậy mà đã muốn rũ bỏ sạch sẽ chuyện giữa chúng ta sao..? Sira, thân thể của em vĩnh viễn thành thục hơn em nhiều. Nếu như tôi vẫn muốn ép buộc em phát sinh quan hệ với tôi , em cũng sẽ như cũ mà ở dưới thân tôi như cũ mà thôi!"
"Đủ rồi. !"
Tôi bịt lỗ tai lại, từng lời nói giống như vạn mũi tên đâm vào tim khiến tôi đau đớn...
"Nói tôi nghe hắn cho em cái gì tốt mà em thà bỏ tôi chọn hắn? Không phải em là một nghệ sĩ nhỏ thôi sao? Lại thích dùng mưu phải không? Tốt lắm, đêm nay tốt nhất là em lấy được lòng tôi, chỉ cần em hầu hạ tôi vui vẻ, em muốn cái gì tôi đều sẽ đồng ý ."
Biết rõ giãy giụa vô ích, tôi vẫn cắn chặt môi, không cho chính mình vì cảm giác trong người mà kêu ra...
Thấy phản ứng của tôi lửa giận trong mắt anh ta như tăng thêm...
Đến với ai không đến, mà lại đến với tên Mike kia sao?
Anh ta thô lỗ nắm hai tay tôi đặt trên đỉnh đầu...Sau một khắc, đôi môi như cướp đoạt mỗi một tấc da thịt trên cổ tôi, một dọc những dấu hôn cuồng nhiệt từ cổ kéo dài đến đầu vú đã sớm cương lên của tôi…
"Không, không được!"
Tôi có thể chịu được lời nói lạnh nhạt của anh ta, nhưng không muốn phát sinh quan hệ này !
"Thế nào? Em muốn giữ thân cho tên kia sao.!! Đây là đạo đức nghề nghiệp của em, ?" Hắn dừng lại , nhìn vào mắt tôi.
Môi của tôi run lên, nghe anh ta nói vậy, vẻ mặt càng thêm tái nhợt…
Phop cười lạnh, cúi xuống tiếp tục hôn. Nhưng lúc này không phải hôn trừng phạt, mà là trêu đùa; dường như anh ta muốn khơi gợi sự nhiệt tình của tôi.
"Phop… xin anh…" Nước mắt của tôi rốt cục chảy xuống, khi nếm phải giọt nước mắt mằn mặn kia, Phop buông tôi ra.
Thân thể yếu ớt vô lực ngồi bệt xuống..
"Anh ấy không phải… không phải…" Toi rốt cuộc cũng mở miệng..
Thấy thế, Phop nhíu mày, thân thể cao lớn cũng chậm rãi ngồi xuống, bàn tay nâng khuôn mặt tôi lên..
"Em cùng hắn ta, rốt cục là quan hệ gì?"
"Mike, anh ấy là người yêu cũ của tôi…" Tôi run run nói ra những lời này, chậm rãi ngẩng đầu, hai mắt đẫm
. "Anh ấy… đã từng là người yêu của tôi."
279Please respect copyright.PENANAUmXdORj0iw
279Please respect copyright.PENANAAkN5E7ArSo