Chương 3. Va Chạm
Làng giải trí là một nơi kỳ lạ, muốn đứng trên cao thì phải không ngừng trả giá, không ngừng nỗ lực leo lên. Trong khi đó muốn bị chôn vùi dưới vực sâu vạn trượng, chỉ cần một đêm là đủ...Nhiều năm như vậy đã trôi qua, tôi đã sớm quen với cuộc sống này rồi, kể cả những chuyện giả dối bên trong nữa.
"Vâng thưa mọi người , giờ đến hạng mục giải "Tài năng mới của năm", xin mời Ngài Chatchai lên công bố ạ.."
MC vừa dứt lời, toàn hội trường náo nhiệt trong tiếng vỗ tay. Người vừa được đọc tên bước lên...
"Sira à, chuẩn bị tâm lí nhé, giải thưởng này chắc chắn thuộc của em !" Nhưng Tôi biết chắc chắn rằng người nhận giải không phải là mình...
Sau khi đọc bài diễn văn dài ngoằng thì cuối cùng tên cầm thú đó cuối cùng mở phong bì ra, chậm rãi đọc… Pirat hồi hợp nên ôm chặt lấy cánh tay tôi...
"Giải thưởng Tài năng mới lần thuộc về
Put Sanakhon "
Dứt lời , tiếng nhạc và tiếng vỗ tay vang lên không ngớt…
"Ôi, này ..Sao lại vậy..Có sự nhầm lẫn gì ở đây phải không ?"
Pirat nhất thời bị sốc, rõ ràng giải thưởng này thuộc về Sira , sao giờ lại thành của Put ? Cậu ta chỉ là diễn viên phụ sao lại có tư cách đó được..
Tôi thản nhiên nhìn lên sân khấu, nhưng bàn tay thầm nắm chặt thành nắm, một loại cảm giác lạnh lẽo truyền khắp thân thể tôi…
"Sira, Sira, em có làm sao không ? Em bình tĩnh, nhất định là có sự hiểu lầm, để anh đi tìm người hỏi thử nha.…"
Pirat là người có quyền quyết định mọi việc thay rôi nên chắc hẳn anh ấy tự biết mình phải làm gì...Nhưng..
"Thôi anh ko cần đi !" Tôi ngăn lại: "Ban nãy em đã thấy Put và Ngài ChatChai..Hai người bọn họ ...Ờ ..Hai người bọn họ xxx với nhau…"
Pirat giật mình, lập tức lắc đầu: "Thật không ngờ Put lại làm những chuyện hèn hạ như vậy... Nếu vậy thì… chúng ta đành chịu...Vì người ta có chỗ dựa..Còn em thì...
"Em đã đoán trước được chuyện gì xảy ra rồi, không sao đâu ạ.., Cũng tại do số phận của em đen đủi quá thôi...!" Tôi nghẹn ngào.
"Sira, em… em có nghĩ nên thay đổi suy nghĩ của mình một chút không?"
Pirat lẩm bẩm vừa nói vừa nhìn lên phía trước..
"Anh nói cái gì.." tôi giật mình..
Pirat chật chật cắn môi rồi nói: "Em nhìn thấy mọi việc rồi đấy dù con người có tài giỏi hay không đi nữa cũng đều tự tìm một chỗ dựa cho riêng mình.. Ở trong xã hội này nếu chỉ có một mình thì không thể tồn tại được!"
"Pirat ,anh....., ngay cả anh cũng nghĩ vậy àh. ?" Tôi nói vs ánh mắt tràn ngập sự thất vọng..
Pirrat nhẹ nhàng nói..."Anh luôn biết em muốn dựa vào chính mình để đi lên. Nhưng em biết không nếu em ko có người đứng sau thì dù em có hát hay nhảy đẹp hay diễn giỏi thế nào.. thì em cũng sẽ không được..
"Em không nghĩ thế… Em không muốn dùng thân thể của mình đánh đổi!" Cảm giác cô đơn , lạc lõng bám chặt tội..
Pirat thấp giọng tiếp tục nói: "Sirat, em phải chấp nhận hiện thực . Em xem ở đây có rất nhiều người giống em, lẽ nào bọn họ rảnh rồi đến mức đến đây chơi thôi sao... Bọn họ đến cũng chỉ để tìm một chỗ dựa cho mình.... Anh ta cũng vậy...."
Pirat vừa nói vừa quay đầu ra hiệu chỉ lên sân khấu.
"Cậu ta là Kongcha mà , nhưng ý anh là gì?" Tôi chưa hiểu lắm..
"Ô hổ Sira...Em là đang ngây thơ thật hay giả bộ ngây thơ thế....Nếu so sánh giữa em và cậu ta thì ko biết ai hơn ai đâu...
"Làm sao có thể ? Kongcha là ngôi sao nổi tiếng nhất hiện giờ đó.."
Pirat than nhẹ: ""Em thật là... Sở dĩ Kongcha thuận lợi nhận giải thưởng là vì người đứng sau lưng cậu ta!"
"Nói như kiểu, anh biết người đó là ai ư. ?" Tôi nhẹ giọng hỏi.
"Tất nhiên..Em nhìn phía kia đi...Có thấy người đàn ông cao lớn và tuấn tú đó không?"
Tôi nhìn theo ngón tay Pirat chỉ...Tôi há hốc mồm kinh ngạc...Người kia không phải là người bí ẩn sao..
"Anh ta… là ai?" Một lúc sau, tôi không cầm lòng được nên cất tiếng hỏi.
"Anh ta tên là Suphop Nawat, người đứng đầu gia tộc Arthit. Tài sản của anh ta phải nói là nhiều đến độ ăn xài cả đời cũng ko hết"
Tôi hoảng sợ. Nhưng vẫn một lần nữa quét mắt nhìn vào người bên kia lần nữa.Không biết vì lí do gì, nhưng mỗi khi nhìn thấy người đó thì trong lòng tôi nổi lên một chút sợ hãi.
Theo bản năng, tôi nâng tay chạm nhẹ vào mặt dây chuyền, cảm giác lạnh lẽo lan toả từng đốt ngón tay tôi..
"Phi à , một người giỏi như Ngài ấy, thì tại sao em chưa từng nghe ai nhắc đến nhỉ ?" Tôi tò mò hỏi
Pirat cười: "ha ha..Công tử của tôi ơi...Những người bình thường em hay thấy trên sách báo hay tivi gì đó chỉ là những người có chút xíu nổi tiếng hoy.... Còn như Ngài SuPhop, phải nói là gia tộc của ngài ấy đã đạt đỉnh cao nhất, thì em nghĩ có nhận phỏng vấn bình thường vậy không..?
Tôi chợt chuyển hướng ánh mắt của mình về phía người đàn ông, rồi lại quay sáng nhìn về phía Kongcha…
"Ý Phi nói là Kongcha và Ngài có…"
"Phải, đây không phải chuyện bí mật gì đâu...Ai cũng biết cả..Chỉ có cậu là không biết thôi..Anh còn nghe được Ngài ấy ngoài gia sản kết xù ra thì bên cạnh người tình cũng ko thiếu .Nhưng mà nói thật có "cây cột đình" như Ngài ấy chống đỡ thì có chết cũng nhắm mắt!"
"Phi nói quá thì có...Kongcha tài giỏi như vậy chắc hẳn sẽ ở bên Ngài ấy được lâu..!" Tôi.
"Cũng đúng, chứ Kongcha là một người không tầm thường như vẻ ngoài đâu..Ngài ấy thay người tình như thay áo nhưng không biết Kongcha dùng thủ đoạn gì lại có thể ở bên cạnh Ngài ta lâu vậy.
Tôi không đáp lại chỉ đứng nhìn hình dáng của người đàn ông kia..
Pirat thấy tôi im lặng thì nghĩ tôi đã suy nghĩ thông suốt, liền tiếp tục : "Sira à nếu so vs Kongcha thì e hơn hẳn cậu ta đó...Nếu em có thể..."
"Khiến Ngài ấy để ý tới em à..?"
Tôi cắt ngang lời Pirat, ánh mắt lập tức lại liếc về phía xa cùng lúc chạm vào ánh mắt sắc bén của Ngài ấy..
Lúc ấy, đôi môi mỏng của Ngài ta như cong lên nhẹ.
"Không… thể nào đâu Phi !" Trái tim tôi hoang mang, vội vàng quay đi né tránh..
"Sira, em làm sao vậy?" Pirat lo lắng khi thấy phản ứng của tôi..
"Ngoài cách này còn cách nào khác không..?"
"Có, là phải tìm người khác . Nhưng mà… nếu như em muốn vượt qua Kongcha, thì bắt buộc phải trở thành người tình được Ngài ta cưng chiều nhất!" Pirat nói.
"Em…" Tâm trí tôi rối bời. Không biết phải làm thế nào mới đúng..
Pirat nhỏ nhẹ.."Hôm nay là một thời cơ tốt..Em hãy tận dụng nó đi..."
"Em… Em không làm được đâu, Phi "! Tôi luôn không giỏi trong việc xã giao. Hằng ngày khi xong công việc là về nhà nên những việc như thế này tôi thật sự không thể..
Pirat trấn an "Em yên tâm, Anh sẽ can thiệp một chút...Còn việc sau đó là của em.."
Tôi bối rối: "Có thể..để..để. em suy nghĩ một chút được không...?"
"Ko kịp đâu ông tổ của tôi ơi....Anh đi đây e chuẩn bị tâm lí đi " Pirat tiếp tục trấn an rồi rời đi.
"Nhưng em…"
Đúng lúc đó…
"A, Kongcha đi ra kìa, nhanh lên…"
Toàn bộ phóng viên la lên rồi chen chúc nhau chạy..Bỗng nhiên...
"Aaaaa". Tôi bị đụng phải và ngã nhào về phía sau...
Tôi đang chuẩn bị tâm lý sẽ làm gì khi ngã trước mặt nhiều phóng viên như vậy..,
Thì đúng lúc này, bên eo tôi có một bàn tay ấm áp kéo tôi lại và ôm vào lòng...
"Ốiiiiiiii" Tôi nhìn lại, lập tức chạm vào đôi mắt đen đầy ma mị.
Tôi hoảng hốt… Là Ngài ta !
Hơi thở lạnh lùng nam tính tỏa ra từ người bên cạnh, khiến tôi khẽ run rẩy,lập tức đứng dậy..
"Cảm ơn Ngài !"
"Không bị sao chứ ?" Người đàn hỏi bằng một giọng trầm thấp và ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào tôi...
Tôi tránh ánh mắt ấy, nhẹ nhàng lắc đầu. "Không sao ah!"..Đối mặt với con người này..Trong tôi giấy lên một loại sợ hãi không biết từ đâu..
Đang tập trung trong suy nghĩ của chính mình thì người đang ông bỗng nhiên đưa gương mặt tới gần...
"Ô " Tôi giật mình kêu lên một tiếng..
Người đàn ông cười rất thoải mái "Hình như em sợ tôi phải không..?"
"Không đâu ạ..Cảm ơn Ngài lần nữa vì đã giúp đỡ!" Tôi nói nhỏ,định quay đi thì ai đó lại tiếp tục..
"Tôi cho rằng… nếu cảm ơn thì phải lịch sự nhìn vào mặt đối phương chứ phải không..?"
"Hả aaaaaaa ?" Tôi quay sang nhìn định phàn bác lại thì..
"Này. , kia không phải là Suphop tiên sinh sao...Nhanh lên nào..." Các phóng viên chen chúc xông tới, giơ máy ảnh lên nháy liên tục..
Tôi giật mình vì ngay lúc này tư thế của tôi và Ngài ấy không minh bạch cho lắm
"SuPhop…" Đúng lúc này, Kongcha xuất hiện và tiến tới khoác nhẹ cánh tay người đàn ông. "Suphop, anh đang ở đây hại e tìm anh mãi.."
Suphop nhìn tôi, miệng hơi cười cười, buông lỏng tay đang vòng qua eo tôi..
"SuPhop tiên sinh, xin hỏi Ngài và KongCha có quan hệ gì?"
"Hôm nay Ngài có mặt tại đây nhằm khẳng định tin tức đó là thật phải không?"
"Vừa rồi thấy Ngài và Sira nói chuyện có vẻ thân thiết, xin hỏi quan hệ giữa hai người là gì?"
Nói chuyện thân thiết khi nào chớ...Mấy người này đúng bịa chuyện giỏi thật mà...Tôi vừa bực vừa xấu hổ mà không biết phải giải thích thế nào nên đành im lặng đứng xem kịch 2 người kia diễn...
❌❌❌❌❌
ns 15.158.61.6da2