Phop nhìn biểu hiện của tôi bèn cười nhạt…
"Sisi, tôi hiểu em, cơ thể em thành thật hơn miệng của em nhiều. Người em muốn cũng chỉ có tôi mà thôi.."
"Đủ rồi, tôi không muốn nghe nữa !" Tôi đưa hai tay che tai lại.
Phop gỡ hai bàn tay của tôi ra, gằn từng câu: "em thật biết cách trốn tránh hiện thực… Trong lòng người em muốn là tôi chứ không phải tên kia."
"Không, không… Người tôi yêu chính là Mike, không phải anh!" Hô hấp của tôi trở nên dồn dập, kích động hét to lên.
"Là như vậy sao?" Phop tới gần, đôi mắt đen nhìn chằm chằm tôi
"Em đánh cược với tôi không?"
Tôi giật mình, ánh mắt mang theo vẻ nghi hoặc.. Chưa kịp định thần, thì cả người đã bị Phop ôm lấy…
"Ái anh làm gì vậy?" Tôi la lên
"Điều tôi muốn rất đơn giản. Chính là muốn cho em biết rõ ràng thân thể của em rốt cuộc là cần ai!" Phop vừa nói vừa ẵm lấy tôi đặt lên trên giường.
Phop tiến từng bước từng bước tới gần
Thân thể tôi vô thức lùi về phía sau, lại bị một bàn tay kéo lại. Ngay sau đó, thân thể cao lớn ngã xuống, giữ chặt người đang không ngừng giãy dụa dưới thân.
"Anh thích ép buộc người khác lắm sao.."
Trong mắt Phop xẹt ngang một tia u tối, nhưng chỉ là trong chớp mắt, không giận mà cười: "Có phải là ép buộc hay không đợi lát nữa sẽ biết."
Đôi mắt đen sâu thẳm của Phop phản chiếu khuôn mặt tái nhợt tôi. Đôi môi mỏng từ từ cong lên, bàn tay to thành thạo lướt nhẹ lên cơ thể tôi. Những ngón tay mang theo lửa khơi lên ngọn lửa dục vọng trong cơ thể tôi.
"Anh… Đừng…" Tôi đưa tay muốn ngăn hành động của anh ta lại nhưng bị anh ta kiềm chế, không thể động đậy.
"Đừng mà…"
Tôi cảm nhận được mối nguy hiểm nhưng không kịp la đã bị khuôn miệng hung hăn chặn lại..
Một nụ hôn, mang theo dục vọng...
"Si…" Hơi thở của Phop không ổn định, giọng nói dịu dàng bên tai tôi: "Có biết tôi muốn em thế nào không? Em đã định sẵn là thuộc về tôi…"
Nói xong, Phop ngậm vành tai tôi, khiến tôi run rẩy. Những ngón tay thành thạo di chuyển…
Phop luôn là cao thủ tình trường, hơn nữa thân thể tôi anh ta đã quá quen thuộc, nên đối với những chỗ nhạy cảm của tôi, anh ta biết rất rõ.
Quả nhiên, dưới sự thuần thục của Phop, tận sâu trong tôi dần dần nổi lên một cảm giác nóng rực quen thuộc. Thân thể run nhè nhẹ, làn da cũng ửng đỏ khác thường..
"Đừng mà… "
Giọng nói trở nên càng lúc càng nhỏ, dường như không có chút sức lực phản kháng nào.
Tôi không muốn như vậy, nhưng mà càng muốn phản kháng, thân thể như chống lại ngược lại với ý chí của mình…
"Không phải em cũng rất thích sao?"
Một chút lí trí còn xót lại càng lúc càng ít đi , từng chút một theo động tác của anh ta mà biến mất..Bên môi không ngăn được tiếng rên ..
Bản thân mình làm sao vậy? Lẽ nào… tôi thực sự không cự tuyệt được người đàn ông này?
"Em có thích không?"
Giọng nói khàn khàn . Ham muốn càng lúc càng thêm rõ ràng..
Tiếng thở dốc của tôi càng lúc càng lớn...Tôi lắc đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn dưới sự trêu chọc trở nên đỏ ửng. Đôi mắt quyến rũ nhìn anh ta như muốn van xin anh ta hãy yêu thương mình..
Tôi run rẩy...
"Si…"
Từ sâu trong đáy lòng Phop nổi lên một chút ngọt ngào. Phop bất ngờ cúi xuống hôn tôi, hôn sâu đến khi tôi không thể thở nổi. Ngón tay cưng chiều vuốt ve khuôn mặt tôi..
"Muốn tôi yêu em không, hử ?" giọng nói trầm thấp mê hoặc.
"Không… Không muốn…"
"Thật là một cậu nhóc bướng bỉnh…"
Giọng nói có một chút vẻ cưng chiều
"Hôm nay tôi nghe em, nếu em không muốn thì tôi ko làm.."
"Anh…" Tôi nghẹn ngào, theo từng động tác của anh ta mà không ngừng thở gấp.
Lại tiếp tục, một nụ hôn triền miên dịu dàng, một nụ hôn quyến luyến si mê... sau một đợt tấn công dồn dập như vậy người ở dưới thân kia đã ko còn cự tuyệt nữa..Thân thể dần nóng lên..
"Cầu xin tôi muốn em đi…"
Tôi vô thức dùng hai tay bé nhỏ của mình ôm lấy cổ Phop...
"Tôi…" Tôi xấu hổ vô cùng..
"Không nói được à.. ?" Phop cười nhẹ.
"Anh… Anh xấu xa…"
"Ngoan, nói em muốn tôi yêu em!"
Tôi nghẹn ngào, thân thể hoàn toàn xụi lơ…
"Xin anh… hãy muốn tôi…"
"Ngoan lắm, tôi sẽ thoả mãn cho em."
Phop cười rất tươi. Người trong lòng đẹp tới vậy..Nếu nhìn nữa thì chính mình sẽ phát điên..
Trong căn phòng giờ đây tràn ngập hương vị của sự hoan ái...
Một trận kích tình mãnh liệt qua đi.
Thân thể Phop tựa vào đầu giường, cánh tay rắn chắc vẫn gắt gao ôm lấy cơ thể tôi như cũ, không có ý định buông ra, càng không có ý định rời khỏi..
Tôi vô lực dựa vào ngực Phop.Tiếng đập mạnh mẽ của trái tim anh ta rơi vào trong tai tôi.
Bỗng tiếng chuông cửa dưới lầu vang lên.
Thân thể của tôi khẽ run lên, Phoph nhíu mày nhìn tôi một cái.
Địa chỉ này của tôi rất ít người biết. Ngoài Pirat, Mike, ba mẹ và Phop thì không còn ai...Hôm nay, Pirat đang bận việc ở công ty. Ba mẹ lại đang ở bệnh viện, vậy thì người ở dưới lúc này chỉ có thể là..
Sắc mặt tôi chợt nhiên biến sắc.
Mặt trắng bệch..Tôi ngước mắt nhìn lên..Bắt gặp đôi mắt sâu thẳm đang nhìn tôi đăm đăm đánh giá tôi, không hề chớp mắt.
Trái tim của tôi bắt đầu đập hoảng loạn.
Nhưng sau khi nhìn thấy trên môi Phop nở một nụ cười lạnh lẽo, thì tay tôi bắt đầu run rẩy.
Tôi sợ hãi chăm chú nhìn anh ta. Anh ta chậm rãi đứng dậy, lấy khăn tắm quấn quanh lưng, đi tới cửa phòng
"Đừng…"
Rốt cuộc tôi cũng kêu lên, lắc đầu liên tục, hai môi như muốn cắn nát
Bước chân của Phop dừng lại ở cánh cửa…
"Để hắn ta chờ lâu như vậy là hành vi bất lịch sự." Nói xong bóng lưng ấy liền biến mất.
Dưới hành lang, tiếng bước chân vang lên khiến trái tim tôi chìm sâu..
"Cạch"
Tiếng cửa mở ra…
Bàn tay ấn chuông cửa ngưng lại giữa không trung…
Phía bên trong, đôi mắt của Phop hờ hững mang theo một tia châm chọc..
"Sao anh lại ở chỗ này? Anh đã làm gì Sisi?"
Nhìn thấy người phía trong đơn giản chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm, trên ngực còn vài dấu vết ám muội, ánh mắt Mike sắc bén, gương mặt tái xanh.
"Sisi là của tôi, chuyện tôi xuất hiện ở chỗ này là hết sức bình thường"
Phop cười, đáy mắt lạnh lùng,
"Nói cách khác… Sisi là tình nhân của tôi.."
"Mày… thằng khốn nạn…"
Mike tức giận không kiềm chế được, bước nhanh lên phía trước
"Sisi không phải người mà mày có thể đụng vào. Ba năm trước mày đã làm gì với em ấy, mày không phải không biết. Bây giờ còn muốn lặp lại thương tổn cho em ấy nữa sao?"
Phop sau khi nghe thì cười lạnh
"Thật là buồn cười, Sisi em ấy cam tâm tình nguyện ở bên cạnh tôi, thế nào qua miệng ngươi lại bị ngươi nói thành ép buộc vậy?"
"Mày !" Mike tức giận, giơ tay vun nắm đấm về phía Phop
Phop nhanh chóng né cú đấm mạnh của Mike.
"Này, mấy cái này là do tao dạy mày, mày nghĩ mày có để đánh được tao sao..?"
Trên trán Mike nổi gân xanh, những lời nói này càng làm Mike thêm tức giận.
"Mike…"
Tôi từ trong phòng ngủ đi ra, nhìn thấy cảnh đấy, vội vàng ngăn cản.
"Sisi…"
MIke nhìn về phía có tiếng nói, nhưng khi nhìn thấy trên người tôi chỉ khoác nhẹ một chiếc áo sơ mi đen thì kinh ngạc..Đáy mắt lộ ra tia đau xót..
Mike nhìn ra được chiếc áo đó là của Phop..
Dù chiếc áo sơ mi rất to, vừa đủ che đi cơ thể tôi. Nhưng không thể che đi chiếc cổ nhỏ, trên xương quai xanh ẩn hiện đầy vết hôn ám muội...
Ánh mắt không thể tin nổi của Mike trở thành đau đớn hơn. Vẻ mặt đó khiến trái tim tôi như bị xé nát.
Tôi lặng lẽ hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc đau khổ đó, đi tới trước mặt Mike, nhẹ nhàng kéo cánh tay anh xuống…
"Hai người không nên tranh chấp vì em"
Giọng nói nhẹ nhang
"Sisi, nói cho anh biết, là hắn ép buộc em đúng không?"Mike gắt gao nắm lấy bàn tay bé nhỏ của tôi, dùng ánh mắt van xin nhìn tôi
Tôi nhẹ nhàng lắc đầu.
"Anh ấy không có ép buộc em."
"Anh không tin, người em yêu chính là anh, sao em lại ở cùng hắn được? Rõ ràng là hắn ta ép em, giống như…" Mike kích động nói, nhưng nói được một nửa lại dừng lại.
Chuyện ba năm trước đây tuyệt đối không thể để sisi biết, nếu không… chỉ khiến sisi thất vọng về anh.
Cho dù giải thích với tôi, liệu tôi có tha thứ cho Mike không?
Tôi ngẩng đầu nhìn Mike, nhẹ nhàng thở dài rồi khẽ nói
"Mike, quả thật em từng yêu anh nhưng đó là trước đây. Bây giờ tất cả đã thay đổi, chúng ta chỉ là bạn bè…" Lòng của tôi đau như dao cắt ..
Bàn tay to của Mike bắt đầu run, bờ môi mím chặt
"Nếu em không yêu anh, tại sao còn muốn gả cho anh?"
"Đó là bởi vì ba em! Lúc đó em đổng ý gả là để ba chịu phẫu thuật. Tình hình lúc đó anh cũng thấy mà."
"Sisi, em…"
"Mike, anh đi đi, xin lỗi em không thể lựa chọn anh, bởi vì…"
Tôi đi tới trước mặt Phop, ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, cố nén đau đớn nói :
"Bởi vì người em yêu thực sự là…Phop !"
Nói xong, tôi nhón chân lên chủ động hôn lên cánh môi Phop...
Đôi môi mềm mại chạm vào bờ môi lạnh lẽo
Hai người còn lại, một người sửng sốt, một người lại cười thoả mãn..
Trong suy nghĩ, đơn thuần chỉ là muốn chứng minh cho Mike thấy để Mike hết hi vọng nhưng, bên hông tự nhiên truyền đền một cảm giác ấm áp, Phop từ bị động biến thành chủ động, đổi từ nụ hôn nhẹ nhàng thành nụ hôn say đắm, bá đạo giữ lấy..
Trong mũi thoang thoảng mùi long đản khiến tôi hoảng hốt.
Tôi vô thức muốn đẩy Phop ra, nhưng lại bị Phop ôm chặt hơn…
"Hai người đủ rồi đó.."
Sự kinh ngạc chuyển thành đau thương, Mike tiến lên kéo tôi ra, bên này Phop cũng nhanh chóng giữ lấy tay kia của tôi
"Sisi, em phải đi theo anh!" Mike kéo tay của tôi, ánh mắt sắc bén, kiên định nói.
"Buồn cười thật đấy, em ấy bây giờ đã là người của tôi rồi thì tại sao lại đòi mang em ấy đi ?" Phop không buông tay, giọng nói trầm thấp chế nhạo..
Tôi bị kẹt chính giữa hai người, bị bọn họ lôi lôi kéo kéo...
"Áa…" vẻ mặt xinh đẹp nhăn lại, đau đớn
Mike thấy thế, đột nhiên quát lớn
"Mày buông ra đi ! Mày làm em ấy đau kìa."
Phop cười lạnh, không những không buông ra, ngược lại càng gắng sức nắm chặt: "Đau đớn của em ấy đâu phải một mình tôi làm ra!"
"Cánh tay của tôi sắp gãy rồi!"Tôi giận dữ hét lên..
Hai người giằng co nhau…
Mike nhìn tôi còn Phop nhìn Mike
Một lúc sau …
Bàn tay đang giữ chặt tôi của Mike chậm rãi buông thỏng.
Anh nhìn tôi thật lâu, ánh mắt đau đớn, khiến lòng tôi xót xa
"Mike…"
Lòng tôi cũng đau, kìm lòng không được đang muốn tiến lên thì lại bị Phop dùng sức kéo mạnh vào lòng.
Mikenhắm mắt lại, quay người sải từng bước lớn rời đi.
"Rầm"
cửa phòng đóng lại ...lòng của tôi cũng vỡ tan theo.
Hoàn toàn rơi vào vực thẳm…
Một mối tình âm thầm kết thúc..
234Please respect copyright.PENANAkOQkFn5Pvc