"Xoảng… "
Tiếng kêu liên hồi của từng bình hoa phá tan bầu không khí tĩnh mịch. Người trợ lí đứng cạnh đó hoảng sợ, dè dặt nói
"Kongcha, cậu đừng vội giận đến vậy, có thể sự tình không nghiêm trọng đến mức ấy..."
Kongcha ngã người lên sôpha..Sự bất an hiện rõ trên khuôn mặt..
"Không nghiêm trọng ư? Anh nói nghe nhẹ nhàng quá. Lẽ nào anh không nghe thấy những lời Phop nói ở họp báo sao.. Sớm muộn gì anh ta cũng sẽ tìm được tôi thôi.."
"Cậu đừng vội kích động vậy..Chuyện này anh đã bí mật sai người đi làm sẽ không có tra ra đâu.."
"Vậy anh đã liên lạc được với người kia chưa???"- Kongcha mệt mỏi hỏi..
Người trợ lí thở dài, đang định trả lời, bỗng dưng cánh cửa phòng khách bị một sức mạnh đạp văng ra
"Các người không cần đi tìm nữa!"
Một giọng nam lạnh lẽo vang lên, ngay sau đó là hai người bị trói tay lặng lặng đi tới...Kongcha và người trợ lí sắc mặt trắng bệch..
"Nhận ra người này ko...?" Phop lạnh lùng hỏi..
Kongcha run lên.
"Đây là ai, rốt cuộc anh muốn nói gì?"
"Đã làm gì trong lòng mình không biết sao?"
Phop tiến lên một bước, không nói một câu, chỉ hờ hững nhìn, nhìn đến nỗi Kongcha phát hoảng…
"Phop…" Kongcha rất muốn giữ bình tĩnh để bày ra khuôn mặt tươi cười, nhưng ở tình huống này Kongcha biết mình không thể, và cho dù bản thân có nói gì đi nữa cũng đều vô ích.
Phop cúi người…
"Ảnh chụp là do cậu tìm người này làm sao?"
Kongcha vô thức lắc đầu, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ..
Khóe môi Phop cong lên quen chưa tiếc nuối. Đưa tay vỗ nhẹ đầu Kongcha một cái , quát nhẹ: "Dẫn hắn tới cho tôi!"
"Dạ, !" Một người vệ sĩ nói rồi bước ra ngoài dẫn 1 người vào nữa..
Sắc mặt người trợ lí cùng người mẫu ảnh đều tái nhợt, bởi vì họ đều nhận ra người đàn ông này, chính hắn đã làm giả tấm ảnh chụp của tôi...
Kongcha nhìn sắc mắc của 2 người kia liền biết được sự tình, hoàn toàn suy sụp…
"Nói, rốt cuộc là đã làm ra chuyện gì?" Phop thậm chí không quay đầu lại, chỉ lạnh lùng ra lệnh.
"Dạ dạ! Tôi nói."
Người đàn ông mồ hôi đổ đầy trên mặt, đưa tay lên chỉ trực diện vào người bên cạnh : "Chính là người này tìm tôi, đưa tôi vài bức ảnh, bảo tôi ghép, còn trả cho tôi rất nhiều tiền, rồi yêu cầu nhất định phải làm giống y đúc. Tôi thấy tiền nên mờ mắt nên nhận làm..
Sắc mặt người mẫu nam mặt cắt không còn giọt máu..
"Nói tiếp đi !" Gã vệ sĩ lên tiếng
Người đàn sợ đến nỗi môi run rẩy,:
"Tôi ghép xong thì đưa cho cậu ta, không ngờ tới chuyện này lại ồn ào đến vậy. Đây chính là người này.."
Hắn lại chỉ qua người trợ lí của Kongcha : "Người này lại cho tôi một số tiền lớn, nói tôi bỏ trốn đi nơi khác một thời gian.. Tôi đoán được là chắc chắn mọi chuyện đã bại lộ nên đồng ý đi. Tiên sinh à, tôi là người vô tội, tôi chỉ là người kiếm tiền mà thôi, không có nghĩ nhiều như vậy . Cầu xin ngài buông tha cho tôi…"
Hắn còn chưa nói xong, liền bị vệ sĩ băng miệng lại.
Suốt toàn bộ thời gian tên kia cho lời khai thì Phop luôn nhìn Kongcha, ánh mắt tựa như lưỡi dao đâm thẳng trái tim cậu ta..
Kongcha luống cuống, tiến lên ôm lấy tay Phop, nước mắt dàn dụa : "Phop, em thực sự không biết chuyện này. Tên kia cũng nói rồi, hắn là do người kia sai . Em căn bản không biết giữa họ có xích mích gì ko, em vô tội…"
Phop im lặng ko nói một lời, chỉ lẳng lặng nhìn về phía vệ sĩ bên cạnh. Vệ sĩ hiểu liền tiến đến gỡ băng trên miệng người mẫu nam kia..
Tiên sinh, tiên sinh , tôi vô tội, là cậu ta… chính là Kongcha đã sai tôi làm như vậy. Vì cậu ta sợ vị trí nam vương năm nay bị Sira giành mất, cho nên muốn tôi tung những tin toxic này ra nhằm hạ tai tiếng của Sira xuống.. Lúc đó tôi muốn cự tuyệt, nhưng Kongcha nói lúc trước từng sử dụng phương pháp này đã hạ được Joe rồi, lần này cũng sẽ không có vấn đề gì. Tôi, tôi thực sự không biết…"
"Cậu..cái thằng chết tiệt kia, mày lại bán đứng tao?" Kongcha hận không thể tiến lên đánh chết cậu ta..
"Lẽ nào tôi nói sai sao? Khi đó chính miệng cậu nói muốn tôi làm như vậy, còn có tên trợ lý này ở đó. Tôi căn bản không có nói dối. Bởi vì cậu ganh tị Sira một khi nổi tiếng sẽ cướp mất vị trí của cậu. Rồi cả chuyện Ngài chiều chuộng si mê Sira cậu ấy cũng đố kị . Tôi và Sira không thù không oán, tôi căn bản không có lý do hại cậu ấy! Phop tiên sinh…Tôi thật sự oan ức lắm. Nếu không phải bị Kongcha sai khiến, tôi sẽ không làm"
"Thằng khốn kia, mày câm miệng cho tao !" Kongcha như muôn phát điên lên.
Phop cười lạnh lùng, không thèm để ý tới...
"Kongcha , là chính cậu hại tôi"
Phop thở dài, kiểu như tiếc nuối, lắc lắc đầu, bàn tay đưa tới ngang cằm chợt siết mạnh..
"Á… " Kongcha đau đớn la lên.., tưởng tưởng như cằm đang bị bóp nát..
"Cậu nói thử xem tôi nên xử lý như thế nào đây?" Ánh mắt Phop nhìn khiến người khác khiếp sợ..
"Phop, Phop anh hãy nghe em nói. Em chỉ muốn cho Sira một bài học thôi. Em không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này.."
"Không ngờ là tôi sẽ can thiệp điều tra, đúng không?"
Phop nói thay Kongcha rồi lạnh lùng cười: "Lẽ nào cậu đã quên những lời tôi từng nói rồi sao?"
Từng giọt nước mắt rơi xuống
"Tôi đã từng đã cảnh cáo rồi, bảo cậu an phận một chút, đừng đụng tới Sira ! Tại sao lại không nghe lời tôi...Cậu xem lời nói của tôi ko có trọng lượng sao ?" Giọng nói của Phop khắc nghiệt...
"Phop, xin anh cho em một cơ hội nữa. Em nhớ rồi, em sẽ đích thân đi xin lỗi Sira. Ngoài ra em sẽ ra mặt giải thích chuyện này với mọi người , trả lại sự trong sạch cho Sira… Xin anh tha cho em lần này được ko..?"
Kongcha liều lĩnh cầu xin tha thứ, vì cậu biết rất rõ kết cục của những người không nghe lời sẽ như thế nào..
Dù không chết cũng giống như sống không bằng chết..
Dù có ngu cách mấy đi nữa cũng sẽ biết được hậu quả..
"Giải thích sao..Cậu nghĩ mình có cơ hội không..?"
"Không…"
Kongcha mở to mắt, đầy tuyệt vọng.
"Phop, xin anh, nể tình em ở bên cạnh hầu hạ anh bao lâu nay, xin anh…"
Phop cười nhạt
"Hầu hạ mỗi tôi sao..?"
"Emmm…"
Nước mắt Mongcha chảy xuống ngày càng nhiều.
"Người này giao cho các người xử lý!"
"Không…"
Kongcha hét lên, liều mạng chạy đến ôm lấy chân Phop: "Phop, sao anh có thể nhẫn tâm đến vậy...Em cầu xin anh mà.."
Chân mày Phop nhíu lại. Một vệ sĩ tiến lên kéo Kongcha ra.
"Dừng tay!"
Một giọng nói vang lên...
Phop ngẩn người nhìn ra, nụ cười cứng đờ trên miệng
"Sao em lại tới đây?" Phop không vui hỏi..
Tôi không nói gì, lập tức đi đến trước mặt người định xử lí Kongcha nói: "Muốn làm gì thì làm với tôi trước đi.."
May là tôi bất an nên đi theo..Nếu không thì Kongcha ra sao cũng ko ai biết..
Phop, tiến lên kéo lấy tôi, thấp giọng quát: "Nửa đêm nửa hôm sao em chạy đến đây làm gì ?"
"Cậu ta chỉ tung tin đồn với ghép ảnh thôi..Điều tra rõ rồi lên tiếng thanh minh là được, không cần đến mức phải mất mạng chứ.." Tôi trừng mắt nhìn Phop, đôi mắt đẹp tỏ vẻ giận dữ.
Kongcha nghe thấy chợt bừng tỉnh như gặp vị cứu tinh , bèn tiến lên ôm lấy cánh tay Sira nói: "Sira xin cậu hãy cứu tôi. Cậu nói giúp vs Phop một tiếng đi.."
Hai tay Phop đột nhiên nắm chặt lại.
Chết tiệt!
Phop không nói gì, nhanh chóng tiến lên đẩy tay Kongcha ra, một cái bạt tai giáng xuống…
Kongcha ngã ra đất
"Phop, anh làm gì vậy?" Tôi cả kinh
"Đừng giở trò này ở trước mặt tôi!" Phop lạnh lùng nói
Trên mặt Kongcha lộ vẻ kinh hãi…
"Được rồi, cậu ta cũng bị dạy dỗ rồi, anh còn muốn thế nào nữa? Lẽ nào thực sự muốn lấy mạng mới vừa lòng anh sao?" Tôi tiến lên kéo lấy cánh tay Phop, quát lớn.
Phop nhìn tôi, cố gắng áp chế cơn tức giận…
"Sisi, em đừng quên chính cậu ta đã hại em, lòng tốt của em sẽ chỉ làm hại bản thân mình mà thôi!"
"Nhưng vậy cũng không đáng chết mà, cùng lắm thì tố cáo cậu ta thôi...Anh giao cậu ta cho cảnh sát xử lí là xong." Tôi hạ thấp giọng như khẩn cầu.
"Em đang cầu xin cho cậu ta sao? ..Bọn cảnh sát không làm nên được trò trống gì cả.."
"Nhưng anh giết cậu ta thì được gì. Thôi , anh tha cho cậu ta đi " Tôi nhìn Phop nói, anh mắt cầu xin trở nên dịu dàng.
"Em thực sự muốn tha cho cậu ta?" Phop thở dài một hơi, đưa tay ôm tôi vào lòng, thấp giọng hỏi.
Phop phát hiện, khi đối mặt với ánh mắt dịu dàng này của tôi thì dù có tức giận đến đâu đi nữa thì cũng sẽ nhanh chóng biến mất…
Tôi gật đầu.
Phop suy nghĩ một chút, rồi nói:
"Được, làm theo ý em. Nhưng tội chết có thể tha, tội sống khó thoát!"
Lúc này tôi mới tới đủ bình tĩnh nhìn toàn bộ căn phòng..
Hơi thở của Kongcha trở nên khẩn trương… cậu ta không hiểu tội sống khó tha trong câu nói của Phop có ý nghĩa gì.. Chỉ biết nhất định là Phop sẽ không dễ dàng tha.
Nhưng ít nhất có thể giữ được mạng.
"Đem cậu ta lại rồi làm lại những gì như cách cậu ta hại Sira rồi chụp ảnh lại cho tôi "
"Không , không thể được..Anh không thể làm thế với em trước mặt bao nhiêu người như vậy được.."
"Cậu xấu hổ sao...Cậu cũng biết hai chữ đó à..."- Phop tức giận nói..
Kongcha sợ hãi tuyệt vọng cùng cực
"Có thể vì tôi mà tha cho cậu ta lần này không..???"
Bàn tay nhỏ bé lập tức nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Phop, đôi mắt long lanh
"Phopp…"
Âm thanh dịu dàng như rót mật vào tai Phop, vẻ lạnh lẽo trong mắt Phop dần như tiêu tan, sự nhu tình được thay thế vào mà đến ngay cả Phop cũng không phát hiện..
Đây là lần thứ hai tôi chủ động mà gọi tên anh ta như vậy. Lần đầu tiên là vì Mike, lần thứ hai là vì Kongcha. Bản thân Phop rất muốn biết, đến khi nào tôi mới tình nguyện dịu dàng gọi tên Phop như vậy mà không liên quan đến người khác..
"Sisi, loại người này sẽ không vì em cầu xin cho mà thay đổi đâu, ngược lại cậu ta sẽ ngày càng tệ hơn." Phop giơ tay vuốt nhẹ tóc tôi, đầy vẻ cưng chiều..
Tôi nhìn Phop, thở dài :
"Ngoài làm vậy ra tôi không biết làm thế nào cho tốt nữa... Tôi nghĩ bài học hôm nay đối với cậu ta là quá đủ rồi...Càng làm khó cậu ta lòng tôi càng thêm bất an cùng lo sợ.."
"Em sẽ vì cậu ta mà đau lòng sao?" Phop nhíu mày.
Tôi gật đầu,
"Một người vì tôi mà thành ra như vậy có thể không đau lòng được sao.."
Phop không nói nữa, chỉ vuốt nhẹ đầu tôi một chút, suy nghĩ..
Biểu của của Phop đối với Sira làm Kongcha bất mãn.. Ánh mắt anh ta nhìn Sira rất dịu dàng. Bản thân Kongcha ở bên Phop lâu như vậy, nhưng chẳng bao giờ nhìn thấy ánh mắt đó.. Vì sao? Vì sao chứ..
"Sira , tôi không cần cậu giả bộ hiền lành giúp tôi cầu xin! Cậu tưởng mình là ai? Bây giờ chắc trong lòng cậu rất đắc ý phải không? Cậu cầu xin cho tôi chẳng qua là để tôi sau này mang ơn cậu.. cậu đúng là người thứ độc ác."
Tôi hoảng hốt.
"Thật là chết không thay đổi!" Sắc mặt Phop đột nhiên trở nên rất khó coi, đôi mắt nheo lại.
"Anh nghĩ là anh cho tôi rất nhiều sao? trong mắt anh tôi chẳng qua chỉ là một công cụ mà thôi.Tôi cho anh nhiều như vậy, anh đối với tôi ra sao chứ? Anh đối với tôi như vậy, lẽ nào tôi không thể tự tìm đường lui cho mình sao? Còn cậu, cậu nghĩ như vậy là cậu đã thắng tôi sao Sira, Tôi nói cho cậu biết, ngày hôm nay của tôi sẽ là tương lai của cậu ! Cậu cho rằng anh ta sẽ yêu chiều cậu bao lâu..? Một năm? Hai năm? Ba năm hay bao lâu..Sớm muộn anh ta cũng sẽ chán cậu thôi, anh ta đem cậu giữ ở bên người chẳng qua cũng chỉ là muốn trả thù Mike, trả thù Toey mà thôi! Ha ha ha…"
Lòng tôi thắt lại. Không biết là vì lời nói của Kongcha hay là vì kết cục của Kongcha…
Tôi vô thức nhìn về phía Phop
Người Phop yêu thực sự là Toey sao? Nếu yêu, tại sao còn muốn hủy bỏ hôn ước?
Nghĩ tới đây, lòng của tôi đột nhiên nghẹn lại.
Quả nhiên, lời của Kongcha đã làm Phop tức giận. Phop lập tức đứng dậy, lửa giận bùng lên dữ dội trong mắt Phop..
"Từng người một tiến lên hầu hạ cậu ta cho tôi..."
"Không…" Lúc này Kongcha hoàn toàn phát điên rồi.
Tôi trợn tròn mắt, không kịp phản ứng đã bị Phop ôm vào trong lòng, đi ra phía cửa.
****
Vài ngày sau, tin tức Kongcha có một loạt ảnh nóng cùng một người nổi tiếng được tung ra. Chỉ trong một đêm, sự nghiệp của Kongcha như mất tất cả. Hợp đồng, quảng cáo hầu như bị huỷ hết..
Chỉ là vài ngày ngắn ngủi, nỗ lực bao năm mất đi chỉ vì một phút giây lầm lỗi...Hiện thực tàn khốc trong giới giải trí...Nghĩ lại chỉ thấy một trận rét run người...
ns 15.158.61.6da2