Tôi bình tĩnh đối diện với Phop
"Anh quá lời rồi, thật ra thì tôi chỉ là một quân cờ trong tay anh thôi, mà một con cờ thì làm sao dám nói tới cảm xúc.."
Bàn tay đang nắm nhẹ cằm của tôi đột nhiên tăng lực, ánh mắt đang dịu dàng bỗng trở nên sắc bén hơn
Mợt cơn gió thổi làm bay cánh hoa rơi trên vai Phop xuống...Tôi nhìn vào đôi mắt đen ấy bỗng nhận thấy một chút nguy hiểm rất quen thuộc…
Tôi lẳng lặng chờ đợi sự tức giận sẽ ập đến, nhưng từng phút một trôi qua, những ngón tay đang giữ nơi cằm cũng nhẹ nhàng buông xuống, bàn tay còn vỗ nhẹ lên đầu tôi nói:
"Em đi thay quần áo đi, tôi chờ em!"
Tôi hơi ngẩn ra, cố hết sức tập trung nhìn Phop, nhưng thấy Phop không có ý muốn giải thích, nên cũng lẳng lặng đứng dậy…
Đến khi xe dừng lại thì tôi mới biết Phop dẫn mình đi đâu.
Giờ phút này bầu không khí trong biệt thự rất áp lực, sự nặng nề đè nén trong lòng.
Bella vẻ mặt nghiêm túc đang ngồi trên sôpha tại phòng khách, ánh mắt từ trên mặt Phop lại chuyển qua tôi, rồi lại từ tôi quay sang Phop...
"Phop, có phải là con nên cho mẹ một lời giải thích hợp lý hay không, ít nhất thì mẹ cũng dễ thể ăn nói với nhà Toey!" Một lúc lâu sau, rốt cuộc Bella cũng mở miệng..có chút áp lực..
"Con và Toey hai người không hợp nhau, nếu kết hôn thì ngược lại là làm hại cô ấy!" Phop thản nhiên mở miệng nói một câu
Sắc mặt Bella hiện lên chút khó hiểu, sau đó đột nhiên đơi mắt về phía tôi, ánh mắt chuyển sang sắc bén…
"Còn cậu thì sao? Lần trước khi cậu xuất hiện tại đây cùng với Mike, bây giờ tại sao lại cùng xuất hiện với con trai tôi, rốt cuộc là có chuyện gì?"
Tôi nặng nề thở dài, nói thật ra tôi thực sự không muốn đối diện với người phụ nữ này, bà ta quá mức nghiêm khắc , lần này tôi bị người đàn ông bên cạnh hại chết rồi, ai mà biết anh ta lại đưa tôi đến đây cơ chứ, rốt cuộc là anh ta muốn làm gì đây?
"Tôi…"
"Mẹ à, chuyện tình cảm vốn dĩ là không thể nói ép buộc được, trước đây hai người bọn họ yêu nhau nhưng không có nghĩa là cuối cùng bọn họ sẽ ở bên nhau…" Phop không cho tôi có thời gian giải thích, vội cắt đứt lời tôi sau đó kéo tay tôi nắm lại, đột nhiên tiến đến sát tai tôi nói nhỏ
"Tôi nói có đúng không, Sisi?"
Đuôi chân mày của tôi nhíu lại, bất mãn nhìn Phop , muốn rút tay ra nhưng lại bị Phop nắm càng chặt hơn.
Balla thấy thế, ánh mắt lộ vẻ không vui…
"Rầm…"
Bella đập mạnh tay lên bàn quát: "Phop, con không còn là trẻ con nữa, phải biết rằng hôn nhân không phải là trò đùa! Mẹ mặc kệ bên ngoài con có bao nhiêu người nhưng tốt nhất là con hãy thu lại quyết định hủy hôn cho mẹ, con đột ngột đưa ra quyết định này khiến mặt mũi của bên nhà họ biết để đâu? Nhà họ tuy không bằng nhà ta nhưng dù sao trước kia cũng từng có giao tình, con không thể tuyệt tình thế được.."
"Mẹ lầm rồi, người đưa ra quyết định hủy hôn là Toey chứ không phải là con, hôm nay con đến là muốn nói một tiếng với Mẹ là con và cô ấy không thể kết hôn.." - Phop nói với giọng cương quyết..
" Khốn kiếp !"
Bella hoàn toàn bị con trai chọc giận, cao giọng nói: "Trước giờ con luôn làm việc chín chắn có chừng mực, sao lần này lại tùy hứng như vậy? Con có thể không quan tâm mọi người nhưng con cũng không quan tâm Mẹ sao..? Con là con của mẹ, tính cách con thế nào người làm Mẹ như Mẹ hiểu rõ nhất, việc ai đưa ra quyết định hủy hôn trong lòng Mẹ biết rất rõ! Con không nể mặt nhà bên đó thì ít nhất cũng giữ thể diện cho mẹ chứ?"
"Mẹ sai rồi, sỡ dĩ con làm như vậy là muốn giữ thể diện cho mẹ! Mẹ có thể suy nghĩ lại, nếu như Toey được gả vào đây thì sẽ như thế nào? Tất cả mọi người đều biết con vẫn phóng túng ở bên ngoài như cũ, bỏ mặc cô ấy ! Như vậy có khác nào làm cho cô ấy chết dần chết mòn? Đến lúc đó thể diện của mẹ có thể càng thêm khó coi." Giọng Phop bình tĩnh giải thích..
"Vậy được, vậy Mẹ hỏi con, con muốn người như thế nào? Phop, con phải biết rằng gia đình ta chuyện hôn nhân chẳng qua chỉ là một sự trao đổi lợi ích, nếu Toey không được thì sẽ còn có những nhà môn đăng hộ đối khác, mẹ tuyệt đối không để cho người ko phù hợp bước vào nhà ta " Nói xong, Bella cố ý liếc nhìn qua tôi..
Hôm nay Phop mang người này về biệt thự đã khiến lòng Bella rât bất an rồi, mong là thái độ của Phop đối với người này cũng chỉ là chơi đùa mà thôi…
Tôi có thể cảm giác được ánh mắt của Bella tràn ngập ý hận..
"Mẹ, hôm nay con về đây chỉ là muốn nói cho Mẹ chuyện huỷ hôn thôi, còn về chuyện kết hôn thì con muốn cưới người như thế nào thì đó hoàn toàn là quyết định của con!" Giọng nói của Phop tràn đầy kiên định.
"Con…"
"Ai da, là nhóc con Sisi đó sao? Còn ngây ra đó làm gì, không mau đẩy ta qua bên đó?" Một giọng nói hiền lành vang lên, mang theo một vẻ vui vẻ
Là lão phu nhân! Chắc là bà nghe được tiếng quát lớn nên mới đi ra...Sự xuất hiện của lão phu nhân phá tan bầu không khí lạnh lùng. Tôi vô thức đứng dậy, khuôn mặt nhỏ xinh nở nụ cười..
" Lão phu nhân…"
"Đẩy nhanh một chút đi, ngươi chậm chạp quá!" Lão phu nhân vừa giục người hầu vừa liên tục ngoắc tôi..
"Nhóc con, là cháu thật rồi, bà còn tưởng rằng cháu quên bà mất rồi chứ."
"Lão phu nhân." Một cảm giác ấm áp dâng lên trong lòng, tôi tiến lên gần bà, chậm rãi đẩy bà đến bên cạnh sôpha.
Cả đoạn đường đi lão phu nhân đều nắm chặt tay tôi, giống như sợ nếu buông tay thì tôi sẽ biến mất..
"Gọi là bà, cái gì mà lão phu nhân lão phu nhân? Bà không thích nghe!" Bà quay đầu mắng yêu.
Tôi chợt chút xấu hổ, cúi đầu kêu: "Bà…"
Bella thấy thế bất mãn, cao giọng quát người hầu:
"Còn không đi đến lo cho lão phu nhân? Cậu ấy là khách, sao có thể để cậu ấy lo được ?"
Người hầu vội vã bước lên lại bị lão phu nhân quát xuống…
"Ai cho ngươi bước lên? Có bé con ở đây ta không cần bất cứ kẻ nào!"
"Mẹ…"
"Con đó, đừng nghiêm túc như thế, con xem bé con sợ đến nỗi không dám nói câu nào, khó khăn lắm bé nó mới đến đây, con là muốn dọa nó chạy mất sao?"
Lão phu nhân bất mãn nói Bella , sau đó quay lại kéo tay tôi, vẻ mặt sáng hẳn lên: "Sisi à, bà nghe nói cháu và Mike hủy bỏ hôn ước rồi phải không?"
Tôi chợt xấu hổ lí nhí : "Bà…"
"Ai, ha ha bà cũng thật là, theo lý mà nói thì cháu và Mike hủy hôn bà nên cảm thấy buồn mới đúng, chỉ có điều khi bà vừa nghĩ đến việc cháu có cơ hội được vào gia đình này bà liền thấy vui vẻ trong lòng."
"Ha ha…" Phop nhịn không được mà cười ra tiếng.
"Mẹ…" Bella cũng không nhịn được mà mở miệng nói: "Mẹ nên đi nghỉ ngơi đi ạ, để người hầu đẩy mẹ về phòng nha ?"
"Không đâu !"
Vẻ mặt lão phu nhân không vui, trừng mắt với Bella nói:
"Con bị sao vậy? Hôm nay con bé con đến cũng không thông báo cho ta biết một tiếng, bây giờ lại đẩy bắt ta đi ngủ? Đừng tưởng là ta không biết con muốn ăn hiếp nó nhé !
Bà nhìn sang tôi "Nếu có ai ăn hiếp con thì con nói cho bà nhé, có bà ở đây bà sẽ bảo vệ không ai dám làm gì con!"
"Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, sao con dám ức hiếp cậu ấy được?" Gương mặt Bella có phần bất đắc dĩ.
"Còn nói không có ? Vậy con vừa nói cái gì mà không thể để cho những người không môn đăng hộ đối được bước vào nhà..? Ở đây không có ai cả vậy không phải con đang nói đến nó à ??? Lão phu nhân vỗ tay vào thành vịn của xe lăn, tức giận đến nỗi mặt đỏ bừng lên...
Tôi thấy vậy liền sợ hãi nói...
"Bà à…" Tôi thực sự không nhịn được nữa, tuy lão phu nhân vẫn luôn hướng về phía mình thì rất ấm áp nhưng rốt cuộc họ mới là người một nhà, không thể vì một người ngoài như mình mà bất đồng.
"Thật ra phu nhân cũng không có ý đó đâu ạ, bà đừng tức giận, sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ sẽ khiến mọi người lo lắng đó ạ."
"Vậy con có lo lắng cho bà ko ?" lão phu nhân nhanh nhảu hỏi.
Tôi nhẹ nhàng cười: "Đương nhiên rồi, con mong rằng bà sẽ luôn được khỏe mạnh, nếu bà có ra sao thì con sẽ rất đau lòng."
"Ai da, vẫn là bé con quan tâm ta nhất, các ngươi phải học hỏi nó đi, suốt ngày toàn chọc ta giận, nhất là con đó Phop!" lão phu nhân nhẹ nhàng vỗ tay của tôi, nhưng mắt lại đánh sang nhìn Phop..
"Bà nội, sao lại lôi con vào vậy?" Phop nhướng mày... Lão phu nhân "hừ" một tiếng: "Là lo cho con đó! Con làm cho bà đau đầu lắm, nhất là chuyện hôn sự của con! Nhưng may mà con không cưới Toey về, nếu không bà già này sẽ buồn chết đi được."
"Mẹ…"
"Mẹ không nói chuyện với con, con đừng lên tiếng !" lão phu nhân bất mãn trừng con dâu.
Vẻ mặt của Phop lại rất thích thú, anh ta đi đến trước mặt lão phu nhân rồi ngồi xuống, cố ý hỏi: "Vậy bà nói xem con cưới ai thì sẽ không làm bà buồn bực?"
Tôi ở bên cạnh vô thức liếc Phop một cái, nhưng trái tim không hiểu sao đập rất nhanh và mạnh...
Lão phu nhân có thể nhận thấy trong mắt cháu nội lướt qua chút xảo trá, bèn cười ha ha, sau đó đem tay tôi nhét vào lòng bàn tay của Phop...
"Đương nhiên là Sisi rồi , chỉ khi con cưới bé con này thì bà mới có thể vui vẻ được, trong lòng vui thì sức khỏe mới tốt."
Cả người tôi run lên, muốn rút tay về nhưng lại bị Phop nắm càng chặt hơn, hơi thở của tôi cũng theo đó mà trở nên gấp gáp.
"Àaaa…"
Phop làm bộ đăm chiêu suy nghĩ, ánh mắt nhìn về tôi kiểu đánh giá, sau đó cất giọng nói có chút vui đùa :
"Có lẽ đây là một cách vẹn cả đôi đường."
"Cái gì?"
"Không được!"
Giọng nói vô cùng kinh ngạc của hai người vang lên, một người là Bella, một người là người là tôi. Lão phu nhân nhíu mày nhìn con dâu sau rồi quay lại nhìn tôi, giọng nũng nịu hỏi:
"Bé con à, sao lại không được hả, dù sao con cũng không gả cho Mike, vậy thì đồng ý kết hôn vs Phop đi , đây mới gọi là duyên trời định ."
"Bà à, con…"
"Mẹ, mẹ đừng tùy hứng quá , chuyện hôn nhân là chuyện nghiêm túc, không thể vì một câu nói của mẹ mà quyết định được." Lúc này Bella thật sự tức giận trừng mắt nhìn tôi.
"Ta tùy hứng? Nói cho con biết, ta nhìn người là chính xác nhất, sao lại gọi tùy hứng? Con một hai cho rằng Toey mới hoàn hảo, ta lại nhìn không ra cô gái đó có điểm nào bằng bé con của ta!"
Lão phu nhân cao giọng quát, không buông tha: "Phop, con cũng cho rằng là bà hồ đồ tuỳ hứng sao? Con nói cho bà biết con có muốn cưới Sisi hay không?"
Bella cùng tôi cùng một lúc nhìn sang Phop, nhất là tôi, lòng của tôi thấp thỏm không yên, muốn chạy trốn nhưng rồi lại nhịn không được mà tiến càng sâu vào…
Phop choàng tay ôm nhẹ lấy vai bà, giọng nhỏ nhẹ trấn an: "Được mà, bà nội, bà đựng kích động, con cưới Sisi đúng ý bà là được mà."
Lời của Phop làm cho lão phu nhân trở nên vui vẻ lập tức, còn lại tôi và Bella kinh ngạc..
"Phop, con nói cái gì?" Bella tưởng rằng mình đang nghe nhầm, khuôn mặt từ đỏ chuyển sang xanh ngắt..
Tôi ở một bên cũng chấn động, đứng ngây ngốc nhìn Phop, giống như là nghe được một tin tức rất sock..
"Vừa rồi con nói chưa được rõ ràng à." Phop lại dựa người vào ghế, thản nhiên nói một câu: "con sẽ kết hôn vs Sisi !"
"Được, được đó !"
Lão phu nhân vội vàng vỗ tay, kéo tôi vẫn đang ngây ngốc qua bên cạnh , hài lòng mà nói: "bé con à , bà nói không sai chứ, bà vừa nhìn thấy con thì đã biết con mới chính là người mà cháu của bà muốn cưới!"
Ngón tay của tôi bắt đầu run nhè nhẹ…
Bella sớm đã giận đến mức run cả người, một lúc sau lạnh lùng nói: "Phop, hy vọng con chỉ là đang nói đùa! Con nên biết mẹ sẽ không dễ dàng để cậu ta bước vào nhà!"
Tôi ở bên cạnh cũng mong rằng anh ta chỉ đang nói đùa.
Phop cười cười: "Mẹ, mẹ nên hiểu rõ con! Lời nói của con trước giờ vẫn luôn rất nghiêm túc!"
"Con…"
"Được rồi được rồi, ta thích bé con, ta muốn bé con sẽ là cháu của ta! Ai dám phản đối chính là trái ý bà già này!" lão phu nhân quát lên: "Mọi việc quyết định như vậy đi, tối nay ta phải đi xem ngày lành tháng tốt mới được!"
"Mẹ! Cậu ta không thể vào nhà ta được!" Bella cũng cao giọng nói.
"Tại sao lại ko được ? Ý của con là như thế nào? Luôn thích đối nghịch với ta ? Con nói xem tại sao bé con lại không thể ?" lão phu nhân cũng tức giận nói lại..
" Bởi vì cậu ta chỉ là một diễn viên nho nhỏ! Ko xứng !" Bella chỉ thẳng vào tôi, ánh mắt lộ ra vẻ bất mãn, "Động cơ của cậu ta khiến cho con nghi ngờ, trong mắt con cậu ta chỉ là một nghệ sĩ bán thân mà thôi,, trước đó muốn gả cho Mike, bây giờ lại bám lấy Phop! Loại người giống như cậu ta sao có thể thật lòng được chứ? Nhà ta tuyệt đối không cho phép loại người như vậy bước vào!"
Ngón tay tôi run rẩy nắm chặt vào nhau, đầu móng tay sắc nhọn cắm vào lòng bàn tay, đau nhức nhưng cảm giác cũng không bằng những lời lạnh lùng đầy nhạo báng của Bella..
Nhà này ư có đánh chết tôi cũng không muốn bước vào!
"Con , con… Ta không cho phép con nói cháu của ta như vậy!" lão phu nhân tức giận, dùng hết sức đập tay vào thành vịn xe đẩy, trừng mắt nhìn con dâu...
"Mẹ, cậu ta không phải cháu của mẹ!" Bella thở hổn hển nói.
"Ta nói phải là phải! Bé con chính là cháu l của ta! Chính là như vậy!" Lão phu nhân tức giận đến nỗi run lên, choàng kéo lấy cánh tay của Phop, lớn tiếng hét lên: "Phop, con nói rõ với mẹ con đi, bé con có phải là cháu của bà hay không?"
Phop chuyển ánh mắt về phía mẹ mình, vẻ kiên định: "Mẹ, con đã quyết định kết hôn với Sisi, đây là một quyết định không thể thay đổi." Nói xong , Phop chuyển mắt nhìn về phía tôi, gương mặt đang tái nhợt của tôi: "Người này sẽ là người duy nhất bước vào nhà ta, là cháu của bà nội!"
Phop như đang nói với mẹ mình nhưng có thể nhận ra là đang nói cho tôi nghe..
Tôi cảm thấy choáng váng, sắp té xỉu rồi! Tại sao lại như vậy? Tại sao tối nay tất cả mọi chuyện đều thay đổi?
Sắc mặt của Bella trở nên khó coi, nghe Phop nói xong vẻ mặt như là không thể tin được, oán giận cực kỳ: "Phop, mẹ sẽ không thể đứng nhìn con hồ đồ như vậy được !"
"Mẹ, khó có khi bà vui vẻ như vậy, chúng ta không nên khiến bà thất vọng mới đúng." Phop thản nhiên nói một câu, đem danh nghĩa của lão phu nhân làm bùa hộ mệnh cho mình .
"Phop , con…"
"Mẹ, chuyện kết hôn là chuyện của con nên để con lựa chọn là thích hợp !" Phop cắt lời mẹ mình.
Bella tức đến nỗi mặt mũi trắng bệch, Tôi thì sợ đến nỗi mặt mũi trắng bệch…
Một lúc sau Bella mới nhìn về phía tôi, giống như đang nhìn kẻ thù, ánh mắt sắc bén cùng bất mãn, gằn từng tiếng mà hỏi: " Sira, tôi muốn biết cậu cũng muốn như vậy sao?"
"Tôi...."
"Này, con hỏi bé con của ta như vậy làm gì? Con nói với biểu cảm lớn tiếng như vậy sẽ nó làm sao dám trả lời, sẽ doạ đến nó đấy !" Lão phu nhân lập tức ngắt lời tôi, quát lớn: "Ta nói sao lòng dạ của con là sao vậy? Phop nó đã nói rõ ràng là nó muốn cưới bé con rồi, sao con còn cản, còn muốn hỏi ý kiến của nó làm gì ? Nếu hai đứa nó không thật lòng yêu nhau sao có thể quyết định kết hôn? Cháu của ta là người thế nào ta rõ hơn ai hết, chỉ cần là chuyện mà nó đã quyết định rồi thì ko ai có thể thay đổi được...Phop, con không cần để ý đến người khác, mau cưới bé con về nhà, có nghe rõ chưa?"
"Được được, thưa bà, bà đừng kích động!" Phop vội vã dỗ dành: "Chỉ cần bà nói thì con đều nghe, vậy có được ko ?"
" Ừ, như thế còn dễ nghe !" lão phu nhân thỏa mãn cười tươi, sau đó quay sang tôi nhẹ giọng mà nói: "Bé con à, sau này con phải đánh đàn cho bà nghe nha!"
Tôi khó khăn nhìn bà, bây giờ trong đầu tôi vô cùng rối loạn, giống như có hàng ngàn sợi dây buộc lại, tiến không xong lùi cũng không được...
Trong mắt Phop như mang theo chút ý cười.
Sắc mặt Bella lại càng thêm khó coi, đối với lão phu nhân thì Bella chỉ có thể tức giận trong âm thầm nhưng không dám nói gì, sau một lúc mới lạnh lùng nói: "Phop, con vào thư phòng cho mẹ!"
"Mẹ, thời gian không còn sớm nữa, mẹ nên nghỉ sớm đi. Về việc kết hôn của con, nếu đã quyết định thì sẽ không thay đổi." Phop tiến đến ôm lấy vai của tôi, nhìn tôi một cái nói: "Sisi cũng mệt rồi, chúng con về trước đây!"
"Phop, con…"
"Ấy dà, người làm mẹ như con sao lại không hiểu con mình vậy? Nó đã bận rộn cả ngày rồi, con để cho nó về nghỉ ngơi đi, con còn có bất mãn hay thắc mắc chuyện gì thì có thể nói với ta.." Lão phu nhân ngắt lời Bella, nhìn về phía Phop khuay tay: "Hai đứa đi về mau đi , đi đi, tối nay bà xem xong ngày lành tháng tốt rồi sẽ nói với các con!"
"Mẹ à…"
"Vâng ạ, bà nội!" Khóe môi Phop cong lên rõ...
Tôi nhìn người đàn ông bên cạnh mình, làm thế nào tôi cũng không thể tin được đó là Phop! Rốt cuộc thì người này đang muốn làm gì? Tối nay anh ta chở tôi đến biệt thự với mục đích này à? Đáng lẽ ra từ đầu anh ta nên nói trước với tôi một tiếng...Nhưng làm sao tôi có thể kết hôn cho Phop được? Anh ta dựa vào cái gì mà đòi kết hôn vs tôi?
Lẽ nào… tất cả đều như là anh ta nói… chỉ cần là người của Mike thì anh ta tuyệt đối không buông tha!
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng bỗng nhói lên chút đau đớn khó hiểu, sau đó liền hất tay của Phop ra, biểu cảm tức.. giận
Chân mày của Phop vì phàn ứng của tôi mà nhíu lại.
Lúc này quản gia lật đật chạy vào, khẩn trương nói:
"Phu nhân, bên ngoài biệt thự có rất nhiều phóng viên…"
Sắc mặt Bella càng giận dữ, lạnh lùng nói: "Thật là loại người nào thì dẫn đến loại người đó, biệt thự từ trước tới nay chưa từng có phóng viên tới, lần này thì hay rồi có người đem tai tiếng cho mọi người cùng biết, tối nay muốn yên lặng cũng khó!"
"Con đang nói gì đó?" Đôi mắt của lão phu nhân trừng lên, nói:
"A… ta hiểu rồi, ý con là đang ám chỉ bé con đúng không? Phóng viên cũng không phải là do nó dẫn tới, con lôi nó vào làm cái gì?"
"Mẹ, mẹ nên phân rõ phải trái được không? Bây giờ chỉ cần mở tin tức một cái thì toàn bộ đều là tin tức về tai tiếng của nó, những phóng viên này không vì cậu ta đến thì còn có thể vì ai được nữa? Nếu như để cho người này vào nhà thì không biết sau này còn xảy ra phiền phức gì nữa! Gia đình ta biết để mặt mũi vào đâu!"
lão phu nhân nghe xong, gương mặt đỏ bừng bừng, bà lắc đầu , chỉ thẳng vào con dâu nói:
"Được , người phụ nữ như cô cũng thật ác độc lắm , dám mắng ta là không rõ phải trái? Cô, cô chê ta ở chỗ này gây phiền phức có phải hay không? Cô nói đi, cô nói cho ta!"
"Mẹ! Mẹ đừng không nói lý lẽ như vậy có chứ ? Con muốn mẹ đừng kích động như vậy, có khối người thích hợp vào gia đình ta, tại sao cứ phải một mực là cậu ta? Cậu ta là nghệ sĩ, tất nhiên ko nhiều thì ít cũng sẽ có tai tiếng, rất phiền phức!"
"Ta mặc kệ! Cháu của ta phải là Sisi Sisi…" lão phu nhân bất chấp, lớn tiếng quát, kích động ..
Âm thanh rất lớn dường như chấn động khu nhà..
"Bà nội, bà nội…" Phop thấy thế, bất đắc dĩ lắc đầu, tiến lên nhẹ giọng an ủi:
"Được rồi được rồi, bây giờ con ra ngoài xử lý những phóng viên này, bà đừng tức giận nữa, con sẽ xử lý ổn thoả tất cả mọi việc, ok được không bà..??"
Lão phu nhân dìm cơn tức giận, liên tục gật đầu:
"Được, ok! Con đi đi, đi đi!"
Bella bị cảnh tượng trước mắt tức giận đến mức sắp nổ tung…
Khi tôi và Phop cùng xuất hiện thì bầu trời như sáng hẳn một góc vì ánh đén không ngừng chớp lóe..
"Mọi người tránh đường một chút!" Vệ sĩ đang cố gắng dẹp đám phóng viên ra thành lối đi.
"Phop tiên sinh, đây là nhà của gia đình Ngài, sao Sira lại xuất hiện ở đây?"
"Phop tiên sinh, đã trễ thế này sao Ngài và Sira lại cùng xuất hiện ở biệt thự?"
"Sira, cậu cùng Mike hủy bỏ hôn ước là có liên quan đến Phop tiên sinh đúng không?"
"Phop tiên sinh… Đối với ảnh hưởng của Sira hiện nay, công ty Ngài không những không hủy hợp đồng với cậu ấy, ngược lại còn tăng thêm tuyên truyền, xin hỏi tại sao lại làm như vậy?"
"Phop tiên sinh…"
Câu hỏi dồn dập của phóng viên như sóng biển vồ vập tới làm tôi hít thở không thông..
Xe đã tới nhưng chúng tôi không có cách nào đi ra được vì phóng viên quá đông, căn bản là không đi qua được, hai người vệ vĩ phải đi dẹp đường, vất vả lắm mới chen ra mở cửa xe .
Phop chủ động ôm tôi, bảo vệ tôi đi ra cửa xe, nhưng sau khi để tôi lên xe thì Phop không lập tức lên, mà lại dừng bước, ánh mắt nhìn lướtqua mỗi phóng viên có mặt tại đây..
"Mọi người yên lặng một chút đi!"
Một người phóng viên trong đó như ngầm hiểu, lớn tiếng quát lên . Sau đó tất cả các phóng viên đều yên lặng trở lại.
Bàn tay của Phop vẫn không chút tránh né mà nắm chặt lấy tay tôi , nắm rất chặt đến độ tôi muốn rút ra cũng không được..
Tôi vô thức liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh một cái, có chút khẩn trương, tôi không biết sau đó anh ta sẽ nói gì với phóng viên, chỉ cảm nhận được là chắc mọi chuyện của tối nay đều sẽ bị mọi người biết hết…
Sau một lúc lâu Phop mới mở miệng, giọng nói trầm thấp :
"Tôi chỉ trả lời hai câu hỏi của mọi người!"
Mọi người đều mở to mắt, nhịp thở cũng không mạnh.
"Chuyện thứ nhất là chuyện về hợp đồng giữa công ty và Sira sẽ không bị huỷ mà sẽ tiếp tục hợp tác !"
Ánh mắt của mọi người đều tràn ngập nghi vấn nhưng đều cố gắng nén lại mà tiếp tục lắng nghe.
"Chuyện thứ hai là…"
Phop kéo dài giọng nói, nhìn lướt qua tôi bên cạnh, lực nắm ở tay càng thêm chặt,
"Về việc tại sao đã tối thế này mà Sira lại xuất hiện ở đây, lý do rất đơn giản, đó là bởi vì chúng tôi muốn bàn với người lớn về việc kết hôn!"
Lời nói của Phop vừa thốt ra, thì tiếng ồ ạt vang lên xôn xao, nhốn nháo ..
Phop không nói gì nữa, vội vàng lên xe rồi bảo tài xế lái đi lập tức...
"Phop tiên sinh, xin Ngài trả lời một chút…"
Chiếc xe nhanh chóng rời đám đông, bỏ lại một mạng đen đầy nghịt người phía sau..
"Tại sao anh lại làm như vậy ?" Tôi trong lòng không yên phải đi tìm Phop hỏi cho ra lẽ..
Khi nãy ở bên kia tôi cố kìm nén tức giận thì cũng được, nhưng không ngờ Phop tự tuyên bố như vậy trước mặt phóng viên, anh ta điên rồi sao?
Phop ngồi trên sôpha ngẩng đầu nhìn tôi, cười cười:
"Tôi đã làm gì?"
Còn giả bộ ? Người đàn ông này!
Tôi chỉ hận không thể cầm được cái gối bên cạnh mà ném vào đầu anh ta cho tỉnh.."
"Chuyện kết hôn!" Tôi tức giận gằn từng chữ
"À, em nói chuyện này sao!" Phop làm bộ như hiểu ra, :
"Đã đến tuổi thì kết hôn rất bình thường mà."
"Phop, anh không ngây thơ nghĩ rằng tôi sẽ đồng ý kết hôn với anh đấy chứ?" Tôi hỏi
"Tại sao lại không?" Phop làm ra vẻ hiếu kì
"Vậy tại sao lại phải cưới?" Tôi nhìn thẳng vào mắt Phop..
Phop nhún vai, "Khi nãy em cũng thấy mà, bà nội rất thích em, la inh ỏi muốn em làm cháu của bà."
"Nhưng người cưới tôi là anh!" Tôi nói một câu nhắc nhở hắn.
"Tất nhiên rồi!" Phop cười nhìn tôi:
"Người mà em phải kết hôn là tôi, lẽ nào em còn muốn kết hôn với người khác sao?"
Tôi giận đến nỗi nghiến răng:
"Phop, anh đừng quá đáng như vậy ! Anh nhìn cho kĩ đi, tôi không phải là Toey, tôi không yêu anh, càng sẽ không kết hôn với anh!"
Phop nghe xong thì đang ngồi trên ghế sôpha chợt chầm chậm đứng dậy… Bóng dáng cao lớn bao trùm lấy tôi…
"Em chỉ có thể yêu tôi! Em cũng chỉ có thể kết hôn với tôi!"
"Anh…"
" Hiện tại em là người thích hợp với tôi nhất...tôi chưa nghĩ ra lý do gì có thể khiến tôi từ chối..." Phop cười xấu xa..
"Với lại tôi nghĩ ba mẹ của em cũng sẽ rất vui mừng vì khi em kết hôn với tôi, không phải sao?"
Tôi trừng mắt nhìn anh ta:
"Anh muốn lấy ba mẹ ra uy hiếp tôi sao?"
"Em đừng có nói vậy chứ, hai người họ là ba mẹ em, tương lai cũng sẽ là ba mẹ của tôi, em nói xem khi nào thì tôi nên đi thăm họ là thích hợp đây? Dù sao thì họ cũng phải biết mặt mũi của con rể mình chứ…" Phop từ sau lưng ôm lấy tôi, cúi đầu vào bên tai tôi thấp giọng nói:
"À, tôi quên nói cho em biết, bác sĩ mà tôi tìm kiếm điều trị cho ba em đã nói là tình trạng sức khỏe của ba em càng ngày càng tốt…"
"Phop…" Trong lòng tôi thật sự rất sợ hãi, giọng nói trở nên vô lực:
"Chúng ta thực sự không thể kết hôn, quyết định sai lầm của anh sẽ hủy hoại hai người chúng ta… Chúng ta sẽ không có được hạnh phúc đâu…"
Phop bỗng nở nụ cười, gõ nhẹ vào chóp mũi của tôi, động tác thân mật như một đôi tình nhân:
"Sẽ ko đâu, bé cưng của tôi, tôi đã nói rồi em chỉ có thể thuộc về tôi, đến trái tim cũng phải như vậy."
Tôi cảm thấy một cơn buồn bực, đầu lại càng choáng váng, tôi nhắm chặt mắt lại...
"Coi em kìa, hôm nay em đóng phim cả ngày chắc cũng đã mệt lắm rồi, hãy nghỉ ngơi đi, chuyện hôn lễ tôi sẽ chuẩn bị!" Phop lờ đi vẻ khó khăn của tôi, giọng điệu nhẹ nhàng quan tâm..
Tôi ra sức lắc đầu, ánh mắt hoảng loạn: "Tôi sẽ không gả cho anh đâu, sẽ không đâu !"
Tôi không muốn cả đời phải sống trong cái lồng này...
"Ngoan, đừng cãi lời nữa...Đi nghỉ thôi !" Khóe môi Phop vẫn mang theo nụ cười - Một nụ cười nuông chiều...
ns 15.158.61.8da2