Bầu không khi ngày một nặng nề hơn...
Có lẽ Bella đã đoán được ra được nguồn cơn của sự việc chỉ là không biết tình hình cụ thể là gì thôi... Bella bước đến, vẻ mặt bất ngờ lúc nãy đã biến mất, thay vào đó là vẻ bình tĩnh và uy nghiêm thường ngày…
" Nếu câu nói này của con là lý do tạm thời con tìm được thì thật đáng tiếc, không những Phop sẽ không đồng ý mà ngay cả người lớn chúng tôi cũng sẽ không đồng ý. Con và Phop thế nào, ba mẹ hai bên chúng tôi đều nhìn thấy. Hơn nữa tình hình hiện giờ là thế này, hôn lễ nhất định phải tiến hành, nếu không người ngoài sẽ cho là gia đình tôi là một gia đình không có trách nhiệm, ruồng bỏ con khi con gặp sự cố...."
"Đúng vậy, Sisi à, bất luận là nguyên nhân gì thì ngày mai cũng là hôn lễ của các con rồi, đừng tuỳ hứng như vậy, chúng con đã trưởng thành hết rồi, không thể nói ra những lời trẻ con thế được?"
Mẹ không hiểu cho tâm tình muốn nói lại thôi của tôi, giọng điệu nôn nóng:
"Con mau thu lại những lời con vừa nói!"
"Mẹ…"
Rốt cuộc tôi cũng không nhịn được nữa mà mở miệng.
"Đây là quyết định của con, ít nhất là trước mắt con vẫn chưa muốn kết hôn. Chính vì con đã trưởng thành rồi nên con càng phải suy nghĩ kĩ càng cho quyết định của mình!"
"Bé con à, bà nội thật không hiểu những gì con nói. Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào vậy?." lão phu nhân bị lời của tôi làm cho khúc mắt, đôi mắt hiền hậu cũng tràn ngập vẻ sốt ruột rõ ràng.
"Con…"
"Hay là để con nói đi!"
Phop chủ động mở miệng, ánh mắt thâm trầm mà nhìn gương mặt tái nhợt của tôi, rồi lại đưa mắt nhìn một vòng…
"Ba, mẹ, bà nội, sở dĩ Sisi muốn từ hôn đều là do lỗi của con! Là con đã làm ra những chuyện có lỗi với em ấy!"
Giọng của Phop nghiêm túc, vẻ áy náy khi đối mặt với tôi lúc nãy đã hoàn toàn biến mất.
Giờ đây không khí trong phòng cực kỳ yên tĩnh, ko một tiếng động..Dường như có thể nghe được tiếng tim đập . Sau khi nghe được lời của Phop vừa nói ra thì lập tức nhìn nhau, mọi khúc mắt lại tăng thêm nhiều hơn...
Chỉ có một người cảm xúc không ổn định, đó chính là tôi !
Rõ ràng tôi đang bị hành động bất ngờ của Phop làm cả kinh nên giương mắt nhìn Phop như không dám tin đây là sự thật. Vẻ kinh ngạc đan xen lo lắng sợ Phop nói ra sự tình...
Phop quay đầu nhìn tôi một cái, rồi bỗng giơ tay lên, khẽ dừng lại trên đầu tôi, vuốt ve nhẹ nhàng có chút suy tư, nhưng nhiều nhất vẫn là sự bao dung cùng nuông chiều…
"Ba năm trước, con đã làm tổn thương Sisi nên bây giờ em ấy đang trừng phạt con!"
Cả người tôi run lên, hàng mi dài chớp chớp kìm nén, trạng thái trở nên nặng nề. Lão phu nhân cùng ba mẹ tôi đêu ngẩn cả ra…
Ba năm trước?
Ba năm trước hai đứa nó biết nhau sao?
Mặt Bella trước đó vẫn luôn duy trì vẻ bình tĩnh, nhưng khi nghe đến đây thì ánh mắt lóe lên chút khó hiểu hỏi:
"Phop, con nói câu này là có ý gì? Ba năm trước? Ba năm trước các con đã biết nhau ?"
Phop đã nói những lời như vậy thì chắc hẳn phải có nguyên nhân của nó. Chỉ là những chuyện này dường như có chút gì đó kì lạ..???
Hơi thở của tôi đã trở nên không đều đặn , sắc mặt cũng trắng bệch.
Phop đau lòng vuốt nhẹ hai má tôi, sau khi buông tay xuống, mang theo chút lạc lõng. Phop không trả lời câu hỏi của Bella mà đứng dậy đến trước mặt ba mẹ tôi, lễ phép cúi thấp người..
"Phop, thế này là…"
Ba mẹ tôi cả kinh, Bella cùng lão phu nhân cũng bị hù dọa.
Sau đó Phop đứng thẳng người, sống lưng cứng đờ, đầy vẻ nghiêm túc.
"Ba năm trước, lẽ ra Sisi đã kết hôn cùng Mike, là chính con đã hủy đi hạnh phúc của em ấy ngay trước ngày cưới! Con đã chiếm đoạt em ấy. Con nghĩ chuyện này Sisi sẽ không nói cho bất cứ ai biết, cho nên giờ đây, con bày tỏ sự ăn năn đối với mọi người, nhất là… em ấy !"
Phop nhìn tôi, dường như có một chút ánh sáng phát ra từ ánh mắt ấy. Đôi mắt lóe lên vẻ chân thành khiến người khác không thể không mềm lòng...
Phop đang thật sự đang ăn năn, vì vậy mới can đảm nói ra chuyện năm đó trước mặt nhiều người như vậy.
Nhưng… việc Phop làm chỉ khiến lòng tôi càng đau hơn mà thôi!
Ngoại trừ tôi và Phop thì tất cả mọi người đều bị những lời này làm chấn động, thậm chí cả Bella...Bella vốn là người bình tĩnh mà cũng phải trợn tròn mắt. Đây có lẽ là chuyện khiến bà phản ứng mạnh nhất từ lúc tôi biết bà ấy tới giờ..
"Phop, mẹ không có nghe lầm chứ? Con vừa nói con đã… nó sao...?"
Sao có thể như thế? Con trai của bà là loại người ra sao bà còn không biết sao?
Làm sao lại có thể ép buộc một người được..
Người bên cạnh nhiều đến nổi không đếm xuể, cả những người chủ động nhảy vào lòng Phop, thì sao Phop lại có thể đi ép buột chiếm đoạt một người chứ?
Bên này, ba mẹ tôi cũng kinh hoàng không kém. Ba năm trước con họ đã gặp phải chuyện như vậy đến mức phải bỏ nhà đi , mà tồi tệ hơn là người làm ra chuyện này đó chính là Phop!
"Sisi, ba năm trước con vì chuyện này nên mới bỏ nhà đi mà không nói tiếng nào, đúng không?" Một lúc sau, ba tôi mới mở miệng hỏi.
Tôi không nói gì, chỉ im lặng mà gật đầu, trong mắt lại lộ vẻ phức tạp.
"Rốt cuộc đây là chuyện gì?" Mẹ tôi cũng đau lòng không kém...
Khi đó tôi cứ bỏ đi như thế, nhất định trong lòng rất đau khổ. Mẹ tôi thật sự rất hối hận, khi lúc đó không thể giữ tôi lại …
Rốt cuộc thì lão phu nhân cũng có phản ứng, nghe thấy những lời nói rất nghiêm túc của Phop, thấy gương mặt tái nhợt của tôi thì lửa giận trong lòng bà bốc lên…
"Cái thằng khốn nạn này! Sao lại làm ra mấy chuyện thất đức đó! Mày có phải con người không..?? Có đáng là con cháu nhà ta không..??"
Ngón tay chỉ về phía Phop cũng run lên vì giận, sau đó nhìn tôi nói:
"Bé con à, không sao đâu, con không cần phải sợ, hãy kể đầu đuôi cho bà biết, bà sẽ làm chủ cho con!"
Tôi vô thức mà nhìn Phop một cái, thấy Phop đang dùng ánh mắt nóng rực nhìn tôi thì bỗng nhói đau… Tôi không nói gì cả, chỉ khẽ lắc đầu, dáng vẻ tiều tụy khiến người ta đau lòng.
Phop bước lên, khẽ kéo tôi vào lòng, bàn tay chiếm hữu mà ôm chặt tôi, không cho tôi giãy dụa trốn tránh…
"Bà nội, bà đừng tức giận, con đã kể chuyện này ra thì cũng không tính giấu diếm gì nữa!"
Nói xong câu đó, Phop liền kể đầu đuôi câu chuyện của ba năm trước ra, thật sự không giấu diếm điều nào. Giọng của Phop đều đều, giống như là đang kể chuyện của người khác . Tôi bị Phop ôm lại thì cảm nhận được sự nóng ấm từ lòng bàn tay Phop…
Sức nóng như lửa, hừng hực như muốn phỏng da tôi, vết phỏng như tiến thẳng vào trong lòng. Tôi cũng cảm nhận được sự run rẩy truyền đến từ những ngón tay Phop. Tuy nhẹ, nhưng tôi lại nhạy cảm nắm bắt được nó...
Tôi thật sự không hiểu nổi tại sao Phop phải làm như vậy, tại sao nhất định phải nói hết tất cả chuyện này ra!..Tôi vô thức nhìn gương mặt Phop, vẻ nghiêm túc ko pha trộn thêm một biểu cảm nào. Đúng là sự thật không sai một chữ nhưng chính nó làm tim tôi ngày càng đau...
Tôi năm đó, như một thế thân được trao đổi. Trong mắt Phop tôi là cái gì? Dù chỉ là một phút không kìm lòng được như Phop nói thì cũng là vì biết tôi là người của Mike
Không khí căng thẳng, khiến mọi người sắp thở không nổi…
Sau khi nghe Phop kể mọi chuyện một cách tường tận thì tất cả mọi người đều im lặng, Biểu cảm chỉ có phức tạp cùng rối ren.
Tôi nhắm mắt lại, hàng mi dài khẽ run , hiện rõ sự mệt mỏi cùng bất lực của tôi.
Bella sock đến mức muốn ngã phải dựa vào ghế. lúc này thì Bella đã hiểu hết tất cả! Đứa con mà bà vẫn luôn tự hào lại làm ra một chuyện không thể tha thứ được..
Một người từng có nỗi đau, đương nhiên Bella có thể hiểu được tâm trạng lúc này của tôi! Phop là người mà tôi yêu nhất, nhưng cũng là người làm tổn thương tôi nhất... Bây giờ, ngay khi tôi đang tràn đầy hạnh phúc, chuẩn bị tiếp nhận một cuộc sống mới, quyết định nắm tay cùng đi suốt cuộc đời với người đàn ông mà tôi yêu thì lại đột nhiên phát hiện người đó lại chính là người từng khiến mình đau như chết đi sống lại năm ấy.. Cú sock này là một sự đả kích bất ngờ, là ai thì cũng đều không thể tiếp nhận được!
Tôi phải làm sao để đối mặt với tình huống này đây? Tôi là bất đắc dĩ, mệt mỏi cùng tuyệt vọng! Hơn nữa, tình yêu đối với Phop giờ đây trở thành một cảm xúc phức tạp. Cảm giác này vây lấy tôi rồi siết chặt tôi khiến tôi không thờ nỗi...
Phop đưa mắt nhìn người trong lòng, tay khẽ đưa ra, nhẹ nhàng nắm lấy cằm của tôi, hơi thở ấm nóng phả qua mũi tôi…
Tôi mở mắt, nhìn vào đôi mắt ấy. Ánh mắt rung động, lại nhìn Phop.
"Anh hiểu rõ cảm xúc của em, nhưng…"
Sự nghiêm túc làm gương mặt của Phop như bừng sáng lên, môi của Phop cũng từ từ nở nụ cười …
"...em hãy tha thứ cho sự ích kỷ của anh, nhưng anh chưa từng hối hận về hành động vào năm đó. Thậm chí nếu thời gian có quay trở lại thì anh vẫn lựa chọn làm như vậy."
Mọi người đều nín thở.
Đôi mày xinh đẹp của tôi chau lại..Anh ta hết thuốc chữa rồi...
"Em phải kết hôn cùng anh..Anh đã nói bất luận là xảy ra chuyện gì em cũng phải gả cho anh, bởi vì…"
Giọng nói trông có vẻ cực kỳ dịu dàng của Phop lại chứa đựng đầy sự bá đạo không thể xem nhẹ.
"..Em vốn thuộc về anh! Trước đây là vậy..Bây giờ cũng sẽ là như vậy.."
Người tôi run lên một cách vô thức, mắt cũng mở to mà nhìn Phop.
Phop vuốt tóc tôi như đang nuông chiều thú cưng nhỏ, rồi quay sang nói với ba mẹ tôi:
"Ba, mẹ, hôn lễ này con nhất định phải tổ chức, không biết ý hai người thế nào?"
Phop rất kiên định biểu đạt nguyện ý của mình, bày tỏ quyết tâm không chút che giấu.
Ba mẹ tôi nhìn nhau một cái, rồi nhìn về phía tôi bên cạnh.
Một lúc sau…
"Sisi à, con hãy bỏ ý định ban nãy đi. Lẽ nào con không cho rằng đây là duyên phận sao? Tại sao trước đó xảy ra chuyện như vậy? Có lẽ do trời đã định là con và Phop sẽ là người một nhà rồi!"
Mẹ tôi đột nhiên cao giọng, vẻ mặt từ kinh ngạc, lo lắng ban đầu liền biến đổi trở thành sự vui mừng ..
"Mẹ, mẹ đang nói gì vậy?" Tôi không ngờ rằng mẹ mình lại có kết luận như vậy...
"Mẹ có nói sai sao? Sisi à, con cứ nghĩ mà xem, nếu con và Phop không có duyên thì sao ba năm sau lại gặp nhau, sau đó yêu nhau, còn bàn tính chuyện hôn nhân?"
Mẹ tôi vội vàng nói
" Bây giờ mọi chuyện đã rồi..Quá khứ con không cần để trong lòng nữa.."
"Mẹ…"
Tôi không dám tin mà nhìn mẹ , giọng nói khàn khàn cũng run run.
"Con thất vọng với anh ấy không phải là do anh ấy từng làm như vậy, mà là anh ấy gạt con!"
"Gạt con sao ? Nhưng cái Mẹ nhìn thấy thì nó rất là thành thật, nếu không thì sao lại thừa nhận chuyện này trước mặt mọi người chứ?" Mẹ tôi phản bác.
Tôi chấn kinh…
Mẹ của tôi lại đứng vè phía Phop, là Phop sai cơ mà...
"Ba…" tôi quay đầu, cầu xin.
"Sisi à, thật ra mẹ con nói đúng đó!"
Ba tôi cân nhắc suy nghĩ cả buổi trời mới dùng thái độ nghiêm túc mà nói với tôi: "Mặc dù Phop nó đã làm sau nhưng giờ nó đã nhận lỗi và thật lòng muốn lấy con. Con à, đừng vì một phút suy nghĩ không thông mà để lỡ hạnh phúc cả đời mình."
"Đúng vậy, bé con à, bà nội biết nó rất khốn nạn, nhưng lần này chúng ta hãy đứng ở góc độ của nó mà nhìn." Lão phu nhân nhanh chóng mà nắm lấy tay tôi.
"Bà đã nhìn Phop lớn lên, tính của nó bà là người hiểu nhất. Nếu con không phải là người nó muốn lấy thì hôm nay nó tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện như vậy với mọi người. Trong lòng Phop chỉ có con thôi, trong cuộc sống lứa đôi không phải chỉ cần chuyện này là được rồi phải khôgng ?"
Tôi nhìn mọi người trong phòng cùng đứng về phe Phop, thì chút hy vọng cuối cùng cũng hoàn toàn bị dập tắt…
Phop khẽ cong môi, một tia đắc ý lướt qua l mắt. Phop nhìn dáng vẻ bất lực của tôi, giọng nói ám muội rơi vào tai tôi…
"Sisi, em đã định sẵn là người của anh rồi, không có đường trốn chạy nữa đâu…"
"Anh..."
Một cái lưới bao trùm lấy tôi. Dù nó không hề làm đau tôi nhưng lại kìm cặp khiến tôi không thể chạy thoát được...
Số phận... đã định là như thế sao...??
Không, không đúng , nhất định sẽ có cách..
Cuộc sống của chúng ta, là do bản thân ta quyết định, nếu bản thân ta lựa chọn gắn kết với nỗi buồn mà không can đảm nắm lấy niềm vui thì không phải hạnh phúc hay đau khổ là do chúng ta tự lựa chọn sao..Có thể có quá nhiều khó khăn chi phối, nên việc đưa ra những quyết định mới khó đến như vậy.
Mỗi lần vấp ngã, tâm hồn lại chai sạn đi một ít. Mỗi lần tổn thương, bản thân lại vô thức trở nên cứng rắn hơn.
Mỗi lần đau khổ, thì trái tim lại sợ yêu thương thêm một lần.. Mọi sự lựa chọn cũng vì thế mà bắt đầu trở thành áp lực...
Thật ra, chính cảm xúc đã dẫn dắt ta tạo nên cuộc đời của mình. Số phận cũng vì thế được diễn ra...
Nhưng nếu tôi không thử thì vĩnh viễn tôi sẽ không biết được rằng cuộc đời tôi nó sẽ diễn ra như thế nào....90Please respect copyright.PENANApAkJuOf64g
(Nay ad sập nguồn nên viết được có một chap ngắn thôi na..Định là viết nốt cái đám cưới nhưng nghĩ lại có ráng cũng không xong..Nên hẹn lại mn 1-2 hôm nữa 🫶🫶)
ns 15.158.61.8da2