Ánh bình mình lấp ló, biển trở nên yên bình đến kỳ diệu..Trong không khí vẫn còn đọng lại sự ẩm ướt của sương đêm, khiến những cơn gió thêm se lạnh. Từng tầng mây trên cao lơ lửng lướt qua, như ra khơi đón nắng mới về.
Biển lặng yên, đôi khi chỉ nghe thấy tiếng sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ rồi lại chạy ra xa phía biển.
Đến khi mặt trời lên cao, biển trở nên lấp lánh với gam màu vàng dịu dàng nhất. Nhìn phía xa, bọt biển trắng xoá. Những con ốc biển, sò biển đã bắt đầu bò trên bãi cát..Tôi thấy mình như đang chìm đắm trong một không gian vô tận, an yên...
Dưới sự chỉ dẫn của Phop, dường như tôi được chơi đùa cả ngày. Lên thuyền ra biển, bắt cá, lặn biển, đi thám hiểm những hòn đảo nhỏ hoang vu..Chiều đến ngồi ngắm hoàng hôn trên biển… Phop cho tôi làm những chuyện mà cả đời này tôi chưa từng nghĩ là sẽ làm. Chỉ có một điều là suốt một ngày, Phop cứ như một con gà mẹ đang bảo vệ gà con, cực kỳ lo lắng, sợ tôi lại sẽ xảy ra chuyện gì.
Y như rằng một lần bị rắn cắn thì ngàn năm sợ dây thừng vậy...
Đêm đến, gió mang theo vị mặn của nước biển dịu dàng mơn man..
Phop nhẹ nhàng ôm lấy tôi từ phía sau, giọng nói thì thầm vang lên bên tai tôi…
"Em nghĩ gì vậy?"
Tôi ngửa người nhẹ nhàng mà dựa vào ngực Phop, nhẹ giọng nói:
"Em đang nghĩ nếu có thể sống cả đời với những ngày tháng như thế này thì tốt biết mấy."
"Ngốc ơi, nếu em thích thì chúng ta có thể đến đây bất cứ lúc nào."
Phop cười, hai tay ôm tôi chặt hơn. Lòng tự nhủ còn tưởng rằng chuyện gì khó khăn lắm.
Tôi khẽ lắc đầu:
"Anh bận đến thế, không thể lúc nào cũng dành thời gian cho em như vậy. Hơn nữa em cũng không thể nhàn nhã mãi thế này được."
Tôi liền bị Phop xoay lại, đôi mày Phop chợt nhướng lên..
"Bây giờ em đang ko được khoẻ, đừng mong rằng anh sẽ cho em làm bất cứ việc gì ."
"Em cũng không bị gì nặng lắm ." Tôi thấy dáng vẻ khẩn trương của Phop thì lại tức cười. Anh ấy có thật là Phop mà tôi quen không..Sao lại trông giống như gà mẹ thế nhỉ..
"Em nghe lời nào!" Phop ôm tôi nhẹ nhàng nói, giọng nói đầy vẻ nuông chiều.
Tôi khẽ cười:
"Được rồi, được rồi. Em nghe lời anh là được chứ gì..Nếu không anh chứ nói mãi bên tai em, em nhức đầu lắm.."
Thấy tôi nghe lời như vậy, Phop liền dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn tôi, dường như không dám tin...
Mấy ngày vừa qua, tôi ấy cứ như âm thầm chống đối với Phop, Phop nói một câu thì tôi nói lại mười câu..Phop bảo tôi đi A thì tôi sẽ đi B...Phop bảo tôi ăn cái này thì tôi sẽ lướt đũa qua món khác..Thật sự tôi làm vậy một phần cũng để chứng tỏ rằng sức lực của tôi đang dần hồi phục, tôi đang dùng năng lượng mình đang có để phân bua với anh ấy..Phần nữa tôi cũng âm thầm nói lên rằng tôi rất để ý tới Anh..
Tôi biết đối với Phop mà nói thà rằng mỗi ngày tôi đều ra sức, kiếm chuyện tranh cãi với anh, cũng không muốn nhìn dáng vẻ lạnh lùng đó của tôi. Nói thật, không chỉ riêng Phop mà bản thân tôi cũng rất sợ sự hờ hững cùng im lặng của mình. Nó hay làm tôi tiêu cực..
Nên khi nhìn thấy vẻ nghi ngờ trong mắt Phop, đáy mắt tôi lại thấy buồn cười.
"Yên tâm đi ạ, nếu em đã đáp ứng anh rồi thì trong thời gian này em sẽ không làm bất cứ việc gì để ảnh hưởng sức khoẻ em nữa..Em sẽ nghỉ ngơi thật tốt..."
Lúc này Phop mới hạ cơn lo vào nuốt lại vào trong bụng. Thấy tôi không có vẻ là không vui thì trong lòng cũng cảm thấy yên tâm..
Phop hôn lên trán tôi, ánh mắt đầy yêu thương..
Tôi vô thức nhắm mắt lại, cảm giác dịu dàng trên trán làm cho lòng tôi thấy rung động, hạnh phúc vô bờ như tưng cơn sóng ập đến làm tôi khó mà chống đỡ.
Thật ra, yêu Phop là một chuyện rất hạnh phúc, đồng thời cũng rất nguy hiểm. Nếu có được tình yêu của anh ấy thì bất kì ai cũng sẽ được hạnh phúc như trong truyện, mỗi ngày sẽ được sống như ở thiên đường...Dù cho Phop có sự bá đạo chiếm hữu nhiều hơn người thường nhưng tôi tình nguyện xem anh ấy là hoàng tử của tôi...
"Sisi, nhắm mắt lại…"
Phop say đắm vì nụ cười của tôi, giọng nói như trầm hơn, vẻ say sưa đầy mê hoặc
"Để làm gì?"
Giọng của tôi mềm như nước, đầy sự nũng nịu. Nhưng cũng nghe lời mà nhắm mắt lại.
Một đêm như thế này, trong khoảnh khắc này làm cho người ta dễ dàng mất đi sự cảnh giác, tôi cũng ko thể tránh được…
"Bùm bùm...bùm bùm..."
Khi tôi nhắm mắt lại chưa được bao lâu, thì liền nghe thấy từng đợt âm thanh kỳ lạ, ngàn tia sáng rực rỡ cả bầu trời, cho dù đang nhắm mắt nhưng cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp lóe lên từ không trung.
"Em mở mắt ra nhìn xem có thích không?"
Giọng của Phop khẽ rơi vào bên tai tôi, sau đó xoay người của tôi qua một hướng khác..
Tôi từ từ mở mắt ra…
Đôi mắt đẹp mở to tròn, miệng há hốc vì bị khung cảnh trước mắt làm ngơ ngẩn...
Trên bầu trời đêm, pháo hoa cùng pháo hoa từng tầng đan xen, muôn vạn kiểu dáng làm cho cả bầu trời toát lên một vẻ đẹp đến nao lòng... Màu sắc rực rỡ, gần như làm sáng cả mặt biển như ban ngày.
Ở phía xa, mặt biển cũng bị những tia pháo hoa này thắp sáng. Pháo hoa làm cho trời và biển như hòa làm một, tạo thành một bức tranh nguy nga diễm lệ...
Thiên đường..Nơi này chính là thiên đường...
Người Tôi bị Phop xoay lại. Có thể Phop thấy được sự kích động của tôi, Phop đưa tay nâng cằm tôi lên…
Vẻ đẹp tuyệt mỹ cùng đôi mắt như nước đẹp không sao tả xiết , Phop không kìm lòng được mà cúi đầu, phủ đôi môi thô ráp vì gió biển lên đôi môi đỏ mọng của tôi...
Không biết chúng tôi đứng đó trao nhau những dư vị ngọt ngào ấy trong bao lâu, thì phát hiện ra lưng tôi đã yên vị trên bờ cát mịn từ bao giờ, tiếng trái tim thình thịch đan xen với tiếng sóng vỗ. Lý trí như bị ăn mòn, tôi chỉ thấy được hình ảnh mờ ảo của Phop đang thở dốc trước mặt..
Tôi nhẹ nhàng nhắm mắt lại đón nhận những cú va chạm quen thuộc. Bàn tay to uốn lượn thuần thục như con rắn nhỏ lần vào trong áo ngủ rộng thùng thình của tôi.
"Phop ." - Tôi cất tiếng gọi trước khi 2 khuôn miệng lại quấn chặt lấy nhau...
Đáp lại lại tôi là tiếng gầm nhẹ trong cổ họng...Chiếc hôn đổi vị trí từ miệng trượt xuống cổ...
Hai bàn tay đang đặt bên hông Phop của tôi bị Phop nắm lấy, nhẹ nhàng đem quấn chặt lên cổ Phop..
Nụ hôn dường như mang theo một chút điện khiến tôi dường như tê dại...
Tôi để mặt Phop dẫn dắt mình, vì giờ tôi sớm đã mất đi khả năng tự tư duy rồi...
Đâu đó trong chút lí trí còn sót lại tôi thấy môi Phop khẽ cười nhìn tôi , nụ cười ấy chân thành đẹp đẽ..Tim tôi bất chợt run rẩy không thôi...
Tôi tự nhủ với lòng mình, từ nay về sau dù có bất kì chuyện gì xảy ra, tôi cũng sẽ cố gắng mang lại nụ cười cho Phop, vỗ về trái tim Phop để anh ấy luôn có thể được vui vẻ là chính mình như lúc này..
Nghe thì có vẻ xa xăm nhưng tôi nghĩ chỉ cần chúng tôi được bên nhau mỗi ngày như thế..Thì mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp..Miễn là trái tim của chúng tôi chân thành với nhau..
***
Trong vườn hoa nhỏ ở biệt thự , những đoá hoa cúc trắng nở rộ đung đưa theo làn gió nhẹ, một bữa cơm dưới ánh nến lãng mạn đang được bày sẵn..
Một bữa ăn đầy hương vị hạnh phúc. Tôi cực kỳ kinh ngạc...Đâu đó tiếng nhạc lãng mạn du dương nhẹ nhàng vang lên... Lúc này, ngoại trừ rung động đến kích động làm mắt nhoè đi thì không còn gì cả...
Từng món ăn tôi thích nằm ngay ngắn trên bàn...Mùi vị thơm ngon toả ra cùng ly rượu rất nhẹ cũng có thể làm tôi say.
"Phop , cảm ơn anh…"
Tôi khẽ nâng ly lên. Nhìn xuyên qua chiếc ly có thể nhìn thấy bóng dáng rạng ngời ẩn hiện...Tôi tin rằng những ngày này sẽ là khoảng thời gian đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi.
Anh cho tôi một hôn lễ trong mơ cùng một tuần trăng mặt đầy ngọt ngào..Không cần gì những lời hoa mĩ, không cần những món quá đắt tiền lấy lòng..Chỉ cần lòng anh đặt ở đó thì đối với tôi ly cafe đắng không đường cũng trở nên đầy ngọt ngào..
Hai chiếc ly chạm nhẹ, vang lên một âm thanh dễ nghe như tiếng lòng của chúng tôi..
Giữa tiếng nhạc vây quanh, chợt tôi nhìn thấy Phop đứng dậy, đi đến trước mặt tôi. Một bàn tay đưa về phía tôi , ánh mắt tôi nhìn theo cánh tay rắn chắc ấy , Phop đang mỉm cười...
"Có thể nhảy cùng anh không..?"
Đây là mời hay dụ dỗ tôi...
Phop đưa ra lời mời, bàn tay lẳng lặng chờ đợi câu trả lời từ tôi..Để rồi sau cái gật đầu, nét cười trên gương mặt anh tuấn càng rực rỡ động lòng người hơn...
( Ơn trời ai cứu tôi qua khúc này đi....Luỵ quá đi cơ mà..)
Tôi vô thức đưa tay mình lên đặt vào trong đôi bàn tay ấy. Phop nắm lấy, siết nhẹ, sự ấm áp lẫn an toàn vây lấy tôi, một bàn tay khác của thì đặt lên, ôm lấy eo tôi…
Bản nhạc ballad nhẹ nhàng vang vọng trong đêm, tôi khoác tay lên vai Phop, chầm chậm đi theo bước nhảy của Phop…
"Em say rồi…"
Tôi e ấp dựa cả người vào Phop, đầu gục vào vai Phop, nhẹ giọng nói.
Bên tai vang lên tiếng cười nhẹ của Phop.
"Là em say người hay là say rượu, hử ?"
Hàng mi khẽ run, tôi khẽ cười, nhưng không trả lời Phop..
Thật ra tôi vì người mà say. Một đêm thế này, ở trên hòn đảo này, tại bầu không khí lãng mạng này, bên cạnh lại có một người đàn ông mê người thế này, tôi không say thì mới là lạ...
"Sisi, anh tặng em thêm một món quà nữa!"
Phop nhìn dáng vẻ ngại ngùng của tôi mà tim đập nhanh không ngừng. Phop cúi xuống nói vào tai tôi.
"Hả? Còn quà nữa sao? Em không thể tiếp nhận nổi nữa rồi…"
Hơi thở của Phop phả vào tai tôi khơi gợi lên lên cảm giác nóng bỏng quen thuộc, cơ thể như được thắp lửa, người vô lực mềm nhũn dựa vào Phop, giọng điệu nũng nịu mê đầy quyến rũ..
[Phop Pov]:
Hai má người trong lòng đỏ ửng, da thịt trắng mịn đối lập với màn đêm, như một tia tia sáng khiến người nhìn bất chợt mê đắm..
Sisi chính là báu vật quý giá nhất mà tôi cả đời mới tìm được, em ấy hấp dẫn tôi, mà tôi lại cam tâm tình nguyện đắm chìm trong đó…
[Sisi Pov]:
Trong mắt tôi chợt dâng lên một làn sương mờ, chủ động đưa tay ra, những ngón tay thon thả vẽ theo từng đường nét trên mặt Phop.
Phop cười nhẹ, sự nuông chiều hiện lên đầy mắt mà không hề nhận thấy. Phop cúi người xuống, đôi môi nóng bỏng chạm vào đôi môi mê người, tham lam mút lấy hương thơm của tôi hết lần này đến lần khác…
Mùi hương trong miệng trộn lẫn với hương rượu làm Phop mất kiểm soát. Đáy mắt chợt tối sầm, người trong lòng lại quá đỗi dịu dàng khiến Phop sinh ra khoái cảm quen thuộc.
"Phop…"
Tôi không biết nói gì, chỉ vô thức mà gọi tên anh ấy, tham lam hít lấy hơi thở quen thuộc của anh ấy. Khi cảm nhận được bàn tay mang lửa của Phop đang di chuyển đọc theo người thì cơ thể của tôi run lên…
Sự nồng nhiệt của tôi gợi lên khát vọng chiếm hữu bá đạo của Phop, cơ thể đang lắc lư kia nhất thời làm mắt Phop càng tối sầm lại, kích thích dục vọng mạnh mẽ của Phop.
Phop thăm dò ngày một sâu hơn, chiếc hôn chậm chạp đi xuống, rơi vào chiếc cổ thơm nồng của tôi, bàn tay thô luồn vào trong cởi cởi bỏ chướng ngại vật trên người tôi một cách thành thạo.
Dưới ánh trăng tròn, thân thể trắng mịn hiện lên trước mắt Phop . Tiếng gầm nhẹ bật ra từ cổ họng, ngón tay thon dài mang theo nhiệt làm người ta lưu luyến phủ lên cơ thể tôi, càng làm cho tôi run rẩy nhiều hơn…
"Sisi..Em đẹp quá.. dù đã yêu em rất nhiều lần nhưng mà cơ thể của em luôn làm anh điên cuồng.." - Giọng nói như rượu, khàn khàn rót nhẹ vào tai tôi, lửa tình trong mắt Phop hừng hực, ánh mắt đắm đuối nhìn chằm chằm vào cơ thể của tôi...
Lời nói của Phop làm tôi như tỉnh rượu, bối rối nhìn vào ánh mắt đó, dục vong mạnh mẽ làm hai má tôi đỏ bừng..
Một khắc sau, Phop tiến tới ôm chặt lấy tôi vào lòng..…
Phop hôn tôi, dùng sự dịu dàng để vuốt ve tôi...
"Phop, em sẽ bị anh dạy hư mất…"
Tôi nhìn Phop, giọng nói nhẹ nhàng chảy vào trong tim Phop..
Phop rất nuông chiều tôi, chăm chút tôi từng chút làm tôi cảm động, tôi sợ mình sợ dựa dẫm mà nương theo anh ấy.
"Ngốc, em bây giờ là vợ của anh, anh sẽ yêu thương em, chiều chuộng em cả đời này…"
"Đêm nay chúng ta "yêu" nhau thêm nhé…"
Đến lượt quần áo của Phop cũng từ từ rơi xuống...
"Phop, anh đừng có nhìn em như thế…"
Ánh mắt của Phop quá mức kích động, làm cả người tôi như nóng lên.
Nhưng tôi trời sinh hay ngại ngùng, cho dù có chung đụng bao nhiêu lần đi nữa nhưng đối mặt với tình cảnh này thì tôi vẫn ko quen...
"Sao lại không được nhìn? Anh là chồng của em đó, cơ thể của em là thuộc về anh."
Phop cười nhẹ, vẻ thẹn thùng của tôi làm Phop không kiềm chế được nữa, nhích người lên, vây lấy tôi một cách chặt chẽ.
Phop lại hôn tôi, bàn tay nhanh chóng tìm tòi trên người tôi, từ từ đi xuống…
"Ưm..ưm Phop…"
Âm thanh tình yêu bật ra từ tôi như càng kích thích dục vọng của Phop.
"Em thích không?" Phop dụ dỗ tôi.
"Phop, em…" Tôi cố gắng khống chế những lời đang muốn nói ra.
Nụ hôn nồng cháy của Phop lại tăng thêm sự ham muốn của tôi, phá huỷ sự kiên nhẫn của tôi...Tôi bất lực..
"Aaa..a.." Một tiếng rên bật ra
Phop bắt lấy tay tôi vòng lên vai Phop. Đêm nay, Phop muốn tôi phải thể hiện hết sự nhiệt tình của tôi đối với anh ấy..
"Sí, nói yêu anh!" Môi Phop vừa trêu chọc cơ thể nóng bức vừa thì thầm bên tai tôi..
Tôi bị đốt lên sự ham muốn, tự động dán sát vào cơ thể săn chắc của Phop, nói:
"… Phop… em yêu anh…"
Lời yêu làm tan chảy trái tim Phop . Phop cúi người xuống, dục vọng liền xuyên qua người tôi đến chỗ sâu nhất, không dùng sức, mang theo sự nhẹ nhàng mà tiến vào…
Sự trống rỗng từ cơ thể tôi như được lấp đầy, sự chiếm đoạt dịu dàng của Phop làm tôi mất đi tự chủ, thả lỏng đón chào Phop..
"Chúng ta vào phòng nhé..." - Tôi quắp người lên thân Phop, Phop bế tôi một mạch vào phòng lớn...
Nhiệt độ trong phòng ngày càng cao, mà Phop cũng đòi hỏi ngày càng nhiều…
Hai bàn tay đan chặt vào nhau, tiếng rên cùng tiếng thở dốc đan xen vang vọng, giúp nhau đạt đỉnh thiên đường..
Biển đêm vẫn vậy, lặng yên, chỉ là âm thanh tiếng sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ rồi lại chạy ra xa phía biển vẫn như cũ...
Nhìn xuyên qua cửa sổ , tấm màn bay nhẹ bởi làn gió, hình ảnh hai người chồng lên nhau, thể hiện tình yêu nồng nàn dưới trăng...
Những giọt sương đêm lấp ló trong kẽ lá long lanh như những hạt pha lê thủy tinh chờ đợi một buổi sớm mai đầy nắng vàng...Ánh sáng của hạnh phúc...
( Đợt này bị dí dealine quá nên ra truyện hơi trễ..so ruy mn na 🤗🤗)
ns 18.68.41.175da2