Khemjira mở mắt vào sáng sớm và thấy Por Kru không còn ở đó nữa. Tuy nhiên, sự thoả mãn mà cậu cảm thấy tối hôm trước khiến cậu mỉm cười.
Ban đầu, cậu quyết định rằng nếu Por Kru thực sự từ chối giúp đỡ, cậu sẽ sẵn lòng quay lại Bangkok. Nhưng bây giờ, Khemjira đã thay đổi quyết định. Jhettana không cần phải thuyết phục Por Kru hay làm bất cứ điều gì cho cậu nữa vì từ giờ trở đi cậu sẽ tự mình làm việc đó.
“Tôi chắc chắn sẽ thay đổi suy nghĩ của Por Kru bằng mọi giá!”
Bước đầu tiên là tự dọn giường cho mình. Khi đứng dậy, cậu hơi giật mình khi thấy Jhettana và Charnvit đang ngủ ở hai bên giường.
"Họ đến đây khi nào?" Khemjira đỏ mặt khi nghĩ rằng cả hai có thể đã nghe lén cuộc trò chuyện của cậu với Por Kru tối qua, vì cậu đã khóc rất to.
Nhìn họ ngủ say, cậu không muốn đánh thức họ nhưng cậu phải làm vậy vì cậu định dọn dẹp toàn bộ căn nhà. Tuy nhiên, cậu không biết dụng cụ vệ sinh ở đâu.
"Jhet, dậy đi." Khemjira nhẹ nhàng lay vai bạn mình. Chẳng mấy chốc, anh đã đứng dậy, dụi dụi mắt.
"'Sáng rồi à?"
"Ừa, năm giờ rồi."
Nghe vậy, Jhettana gần như muốn cắn đứt đầu Khemjira.
"Chết tiệt, sao mày lại dậy sớm thế?"
"Xin lỗi, tao muốn dọn nhà cho Por Kru, nhưng tao không biết dụng cụ dọn dẹp ở đâu," Khemjira trả lời và tiếp tục, "Có lẽ nếu tao giúp đỡ, Por Kru sẽ thay đổi ý định và để tao ở lại đây."
Jhettana vỗ đầu gối và nhìn Khemjira với vẻ phấn khích.
"TỐT! Chính là tinh thần như này! Chúng ta đi rửa mặt đánh răng đi, tao giúp mày lau chùi!" Jhettana nói trước khi nhảy lên đánh thức người bạn kia của họ.
"Charn, dậy đi anh bạn!"
Khi Charnvit tỉnh lại, Khemjira đã xin lỗi anh ấy trước. Thấy bạn mình không tức giận, cậu giải thích ý định của mình. Charnvit, vẫn còn hơi bối rối vì bị Jhettana kéo đến đây ngày hôm qua, gật đầu đồng ý với kế hoạch của Khemjira (một lần nữa).
Ba người bước ra khỏi phòng, đi xuống lầu rửa mặt đánh răng trong phòng tắm trước. Sau đó họ đi đến phòng để dụng cụ vệ sinh. Bình thường, Por Kru có một người quản gia đáng tin cậy đến dọn dẹp nhà cửa hàng tuần. Tuy nhiên, họ nghe nói rằng người quản gia gần đây đã nghỉ thai sản nên gần đây Por Kru phải tự mình dọn dẹp nhà cửa.
Sau một đêm ngon giấc, ba người thức dậy tràn đầy năng lượng và điên cuồng dọn dẹp, tạo ra một loạt tiếng ồn ào khiến Por Kru Parun đang ngủ trong phòng tỉnh dậy.
Tiếp theo đỏ là tiếng rửa bát liên tục và tiếng xoong chảo kêu leng keng, khiến người đang cố ngủ phải cau mày khó chịu.
"Họ đang lau nhà, Por Kru. Sàn gỗ sáng như gương."
Ake thì thầm, đứng bên trái giường, theo sau là Thong ở phía bên kia.
"Khem cũng đang nấu ăn đấy Por Kru. Nhìn ngon quá. Mẹ cậu ấy nói đúng đấy. Thầy sẽ không..." Nhưng ngay khi nhìn thấy Por Kru chuẩn bị lấy cây roi trên đầu giường, cả hai đều chạy ra ngoài phòng ngay lập tức.
970Please respect copyright.PENANAgpLsjwpnCD
Ai mà biết được rằng Por Kru đã ra khỏi phòng ngủ của họ vào khoảng gần 4 giờ sáng..
970Please respect copyright.PENANA7riGfV9Tva
Parun, trong chiếc áo phông trắng và quần kiểu ngư dân cotton đen, phải đứng dậy khỏi giường và bước ra sảnh nơi hành lễ. Ở đó, anh thấy họ đã đợi sẵn, ướt đẫm mồ hôi. Ngay khi anh vừa ngồi xuống chiếc ghế cao, Jhettana lập tức bò tới.
"Por Kru, hôm nay Khem đánh thức chúng con giúp quét nhà. Chỉ là... ừm.. à." Jhettana, khi nhìn thấy ánh mắt của Por Kru, dường như muốn nói, “Vậy thì sao?”, đã trở nên bối rối cho lời nói của mình. Charnvit đảo mắt.
970Please respect copyright.PENANAWSN3IN94ud
“Chẳng phải cậu ấy đã dũng cảm nói rằng sẽ nói chuyện với Por Kru sao?”
970Please respect copyright.PENANAB5knfxaf5b
Thấy cuộc nói chuyện chẳng đi đến đâu, Khem nhanh chóng bò đến chỗ Por Kru, chắp hai tay truớc ngực rồi ngước nhìn Por Kru bằng đôi mắt cún con.
“Con có thể ở đây cho đến khi học kỳ đại học bắt đầu không, Por Kru? Con hứa sẽ giúp mọi việc nhà và không trở thành gánh nặng cho người." Khemjira sau đó chớp mắt với Por Kru. Parun nhìn và cảm thấy muồn dùng nắm đấm nhẹ nhàng gõ vào trán mình. Xoay cánh tay mình - cậu ấy giống hệt Jhet.
Tuy nhiên, tất cả những gì Parun có thế làm là thở dài mệt mỏi.
Những đứa trẻ này đang làm ầm lên. Anh ta thậm chí còn không nói một lời về việc không để Khemjira ở lại.
"Nếu các ngươi định ở lại, các ngươi sẽ phải trở thành học trò của ta,” cuối cùng Por Kru tuyên bố. Nghe những lời đó, khuôn mặt Khemjira sáng lên niềm vui. Jhettana suýt lao tới ôm Khemjira nhưng kiềm chế vì tôn trọng Por Kru, thay vào đó giữ niềm vui bên trong lòng.
Nhưng đó không phải là tất cả.
"Còn ngươi. Ta thấy ngươi đang đi theo họ đến đây. Ngươi có biết được tình hình của hai người này không?" Por Kru hỏi Charnvit. Anh lắc đầu đáp lại, và Jhettana ngay lập tức trở nên bồn chồn.
Mẹ kiếp, nếu Por Kru nói ra sự thật thì kế hoạch lừa hắn làm vệ sĩ cho Khem của anh sẽ hỏng bét!
Khemjira mím môi, cảm thây tội lỗi khi nhìn thấy ánh mắt trách móc của Por Kru như muốn hỏi tại sao cậu lại không nói với bạn mình. Cậu nhanh chóng bò lại Charnvit, bỏ lại Jhettana, người nhận một cú đập vào đầu bằng vành khay như một hình phạt.
"Charn, tôi xin lỗi vì đã không nói với cậu. Chỉ là tôi..."
Khemjira cuối cùng đã kể câu chuyện của mình cho Charnvit, từ lời nguyền với gia đình mẹ cậu cho đến những sự cố đe dọa tính mạng khác nhau mà cậu đã trải qua. Charnvit lắng nghe trong sự im lặng choáng váng, bị sốc trước những tiết lộ của Khemjira.
Nếu là người khác, có lẽ anh đã không tin vào câu chuyện như vậy. Nhưng khi đã biết cả Khemjira và Jhettana, Charnvit nhận thấy việc chấp nhận câu chuyện dễ dàng đến mức đáng ngạc nhiên.
"Hãy quyết định cẩn thận. Nếu các ngươi nghĩ đến việc gắn bó với nhau dù khó khăn, điều đó có nghĩa là ba ngươi sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình cho nhau khi nguy hiểm ập đến. Nhưng nếu ngươi không chắc mình có thể làm được điều đó thì tốt hơn hết ngươi nên hãy đi theo con đường riêng của ngươi ngay bây giờ,"
Parun nói sự thật. Anh ấy không thể đảm bảo rằng mọi thứ sẽ kết thúc tốt đẹp và nếu ai đó bỏ trách nhiệm của mình trong tương lai, điều đó có nghĩa là mọi lời dạy của anh ấy đều vô nghĩa.
Tốt hơn là họ nên đưa ra quyết định ngay bây giờ để không lãng phí thời gian của ai.
Jhettana và Khemjira liếc nhìn nhau trước khi quay lại nhìn Charnvit. Charnvit đẩy nhẹ kính lên trước khi bò lại gần Por Kru... và quỳ lạy một việc mà anh chưa từng làm trước đây.
Sau khi nghe những gì Por Kru nói, anh ấy cảm thấy sợ chết... Ai lại không sợ chứ?
Nhưng việc quan tâm đến Jhettana và Khemjira đã trở thành thói quen của anh, và anh nghĩ đó không phải là điều mình có thể dễ dàng từ bỏ nên muốn thử.
"Tôi muốn trở thành học trò của thầy," anh nói.
Jhettana ưỡn ngực như muốn nói Charnvit đã quyết định đúng đắn, trong khi Khemjira vui mừng, nhẹ nhõm đến mức bật khóc nhưng cậu nhanh chóng lau nước mắt và mỉm cười biết ơn Charnvit.
Để trở thành một học trò phép thuật, mọi người phải thực hiện nghi lễ Wai Kru*, giống như các học trò khác của Por Kru Parun. Vì vậy, họ phải chuẩn bị một mâm cúng hoa, nhang, để tỏ lòng thành kính với Por Kru vào ngày hôm sau. Hôm nay, sau khi chuẩn bị bữa ăn cho Por Kru, họ phải thông báo với những người bạn ở Câu lạc bộ Phục vụ Cộng đồng , những người sẽ rời đi lúc 10 giờ sáng, rằng họ sẽ ở lại đây lâu hơn nên không phải để ai lo lắng.
*Nghi lễ Wai Kru là một nghi lễ của Thái Lan, trong đó học sinh bày tỏ lòng kính trọng đối với giáo viên và bày tỏ lòng biết ơn và chính thức hoá mối quan hệ thầy trò.
970Please respect copyright.PENANAQzTwh6RoIh
Về phần Kornkant, Phu-dit và Te-cha-thon, hiện tình trạng của họ đã ổn định nhưng họ vẫn phải nằm viện thêm vài ngày dưới sự giám sát chặt chẽ của người giám hộ. Khi đã đủ khỏe để trở về nhà, họ phải thực hiện lời hứa của mình, trở thành tu sĩ trong sáu năm và tuân thủ tám giới cho đến hết đời.
Tất cả họ đều hy vọng rằng những gì ba người họ đã trải qua sẽ đóng vai trò như một câu chuyện cảnh báo, dạy họ tôn trọng những nơi họ đến thăm và không cư xử thô lỗ hoặc nói năng thách thức hoặc xúc phạm bất kỳ ai nữa.
Sau khi những sự việc khó khăn qua đi, dân làng tổ chức nghi lễ Baci Su Khwan hay 'Soot Khwan' theo phương ngữ lsan, một nghi lễ cầu phúc của người Thái, để sinh viên phục hồi tinh thần,và ban phước cho họ với những may mắn cho tương lại trước khi họ bắt đầu cuộc hành trình dài trở về Bangkok.
Khemjira, Jhettana và Charnvit đến nhà bà Si, nơi tiến hành nghi lễ. Ngôi nhà là một kiến trúc nửa bê tông, nửa gỗ với diện tích rộng rãi bên dưới có thể chứa hàng chục người. Từ phía trước ngôi nhà có thể nhìn thấy chiếc baci vàng bảy tầng nổi bật uy nghiêm. Các lão làng ngồi quanh các bức tường vây quanh các sinh viên, mỗi người cầm vài sợi chỉ thánh trên tay.
Ngay khi Khemjira, Jhettana và Charnvit đến, họ đi vòng qua nhiều người để vào trong trước khi bò đến ngồi gần Pearmai, người đã được bạn bè của cô sắp xếp ngồi ở hàng ghế đầu.
"Cậu thế nào, Pear? Bây giờ cậu ổn chứ?"
Pearmai gần như muốn khóc lần nữa khi nhìn thấy khuôn mặt của Khemjira.
"Tôi không sao đâu Khem. Giờ cậu ổn rồi phải không? Tôi nghe nói." Pearmai mím môi, ngập ngừng không nói nên lời 'bị ma ám.' Kaew đã nói với cô rằng Khemjira đã đột ngột biến mất mà không ai để ý, sau đó được tìm thấy trong rừng. Rất may, Por Kru Parun đã tìm thấy và đưa cậu ấy trở về.
"Tôi xin lỗi, Khem. Đó là vì cậu đã chăm sóc tôi. Đó là lý do tại sao chuyện này xảy ra."
Khemjira lắc đầu.
"Không phải do cậu đâu, Pear. Gần đây tôi gặp xui xẻo, nhưng mọi chuyện sẽ sớm thuyên giảm thôi. Đừng lo lắng."
Pearmai thở phào nhẹ nhõm trước khi gật đầu.
"Khi học kỳ bắt đầu, tôi sẽ đãi cậu món shabu-shabu, được chứ? Charn và Jhet nữa." Pearmai không quên kể với hai người bạn còn lại ngồi cạnh Khemjira vì họ cũng đã gặp rắc rối vì cô.
Jhettana và Charnvit mỉm cười gật đâu, cầu nguyện rằng họ sẽ sống sót để chứng kiến học kỳ bắt đầu.
Sau đó, bà Si bắt đầu nghi lễ và yêu cầu mọi người có mặt chắp tay thờ cúng.
"Namo me phutthatechasa ratanattayathammika techapasitthipasithewa narayana paramesawar”*
* Đây là khatha được gọi là "Chullachamongkhol Tụng kinh” (Chul-la-chai- mong-khol Chan-ting) Nó là khatha được dùng để xua đuổi mọi nguy hiểm.
970Please respect copyright.PENANA5GmLQ07Nff
"Sri, sri*, hôm nay là một ngày lành tháng tốt. Đã trang trí lễ vật và kêu gọi khwan đến. Hãy đến, khwan, tất cả ba mươi hai người trong số các ngươi. Hãy đến và tham gia cùng chín mươi hai người khác. Hãy đến với cơ thể ngươi đi..."
*Sri: có nghĩa là điềm lành
970Please respect copyright.PENANATYo5jWslZH
"Pháp sư già này đang gọi bạn quay lại. Hãy đến, khwan, đến. Đầu của khwan đến đầu. Mắt của khwan đi đến với mắt. Miệng của khwan đến miệng. Tóc của khwan, từ chân tóc đến giữa đầu, hãy đến và nhìn thấy cơ thể. Khwan của vai và mắt cùng với khwan của bàn chân, khwan của bàn tay, khwan của rốn và khwan của bụng - không bao giờ tách ra nữa. Khwan của tóc đến với khwan của chân và cánh tay. Cổ của khwan đến cổ, Khwan của eo và lông mày cũng vậy. Mọi khwan thuộc về cơ thể đều đến và tái hợp với xác thịt."*
* Bài hát này có tên là "Sukhwanlum Sukhwanthoeng" (Su-khwan-lum Su-khwan-thoeng) (Su Khwan Sum Su Khwan Theng) nó được thể hiện trong nghi lễ Baci Su Khwan.
970Please respect copyright.PENANAdPrjgR2Ahc
Sau đó, bà Si mang nước thánh mà Por Kru Parun đã pha ra đưa cho bà. Bà nhúng một bó hoa nhài vào đó rồi rưới nước thánh lên tất cả thành viên câu lạc bộ, đặc biệt là Pearmai và Khemjira, những người đang ướt sũng.
Sau khi nhận nước thánh, họ xếp hàng để dân làng buộc những sợi chỉ thánh vào cổ tay. Trong bốn ngày họ ở đó, họ có những trải nghiệm mới, được chăm sóc và bảo vệ từ mọi người dân làng ở đây.
"Mong em hạnh phúc, cô gái. Đừng ốm nữa nhé."
Khi nhận được những lời chúc phúc và khi thời điểm khởi hành đến gần, một số sinh viên thậm chí đã khóc, cảm thấy biết ơn và gắn bó sâu sắc với dân làng, đặc biệt là Pearmai, người đã bật khóc ngay lập tức khi nhìn thấy Kaew và Chaiya, ngay cả trước khi cô có cơ hội được cho sợi chỉ thần thánh của mình. Kaew ôm và an ủi cô trong vài phút cho đến khi Pearmai ngừng khóc.
Jhettana nhìn thấy bà Si ngồi một mình nhai trầu nên bò tới chỗ bà.
"Bà Si, bà có thể buộc một sợi chỉ thánh quanh cổ tay con được không?"
Bà Si vừa mới nghỉ ngơi đã rút một sợi chỉ thánh từ khay vàng cho anh. Bà Si đã biết anh từ khi anh con nhỏ. Hồi đó, anh là một cậu bé mũm mĩm, đáng yêu và thường gọi bà bằng giọng ngọt ngào. Nhưng khi lớn lên, cậu bé trở nên nghịch ngợm giống hệt cha mình.
"Chúc con khỏe mạnh. Không bị bệnh. Chúc con ngủ ngon và thức dậy sảng khoái. Và đừng bao giờ quên mang giày khi đi bộ."
970Please respect copyright.PENANAKa0YjzLe1U
Jhettana bật cười. Anh đoán rằng bà Si sẽ chúc phúc cho anh như vậy. Tất cả những việc anh làm cho bà trước đây đều đáng giá!
Sau khi nghi lễ kết thúc, đã đến lúc phải về nhà. Jhettana , Khemjira, Charnvit và nhiều dân làng tiễn các thành viên câu lạc bộ lên xe buýt, không quên mang theo đồ ăn để chia sẻ trên hành trình. Họ vẫy tay chào tạm biệt khi xe buýt khởi hành.
Chiếc xe buýt rời đi, để lại phía sau chỉ là một đám bụi mù mịt. Đã đến lúc mọi người phải chia tay.
"Ði thôi. Chúng ta vẫn cần chuẩn bị lễ vật cho Por Kru," Jhettana nói. Khemjira gật đầu trong khi Charnvit lặng lẽ đi theo phía sau như thường lệ.
970Please respect copyright.PENANA7mT4bb3MZ6