Trước khi đến nhà Por Kru, Jhettana, Khemjira và Charnvit dừng lại để hái lá chuối trên những lùm chuối, trước khi hái họ bày tỏ lòng thành kính và cầu xin sự tha thứ từ các linh hồn ở đây. Sau khi xong việc, họ tiếp tục lên đường và hái những bông hoa xinh đẹp dọc đường đi. Họ hái nhiều đến mức tay không cầm hết được và Khemjira phải dùng chiếc áo phông của mình để đựng tạm thời.
Parun, người đang dưới bếp để pha cà phê, nhìn thấy Khemjira với cái bụng lộ ra mà không khỏi cau mày. Đột nhiên, anh quay đi và bước lên cầu thang để tiếp tục việc thiền định.
Ba người đặt lá chuối, hoa và những thứ khác mà họ đã mượn từ bà Si lên một chiếc kiệu tre. Ngay cả khi họ chạm vào nguyên liệu, sức mạnh nghệ thuật trong Khemjira và Jhettana bắt đầu thức tỉnh. Họ quyết tâm làm mâm cúng tốt nhất cho Por Kru.
Charnvit mặc dù không có năng khiếu nghệ thuật nào như vậy, chỉ có thể giúp đỡ bằng cách xé lá chuối cho cả hai.
Khi không còn lá để xé, Charnvit chuyển sang giúp họ bằng cách dụng cụ khác như kim, chỉ, hoa, kéo và âm thầm quan sát hai người.
Jhettana và Khemjira làm việc trong im lặng như thể mỗi người đang ở trong thế giới riêng của mình.
Thời gian trôi qua đều đặn cho đến khi đã hơn một giờ sáng.
“Ugh”
”Ughhh”
Jhettana và Khemjira đồng loạt kêu lên sau khi dọn xong khay cúng dường. Khi họ nhìn lên, các khớp xương của họ kêu răng rắc, lưng đau đến mức gần như bật khóc.
”Khem, đồ xấu xa này, lần sau tao sẽ không làm chuyện gì hoành tráng thế này đâu!” Jhettana nói với vẻ mặt nhăn nhó.
Khemjira nhăn mặt, nhìn bàn tay đầy vết kim châm của mình và nói:”Ừ, tao cũng vậy”.
Charnvit nhìn tác phẩm của Jhettana và Khemjira đầy ngạc nhiên và phải lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.
“Làm sao họ có thể làm một khay cúng dường hình con rồng bảy đầu”
Tuyệt tác này là ý tưởng của Khemjira, lấy cảm hứng từ hình xăm trên lưng Por Kru, để lộ ra trong lúc mưa trút xuống và làm ướt lưng anh trong nghi lễ thờ cúng.
Jhettana nói rằng hình xăm của Por Kru là Phaya Ananta Naga Raj Maha Yantra, hình tượng một vị vua bảy đầu của tất cả các loài naga ở Kshira Sagara, hay Đại dương của Sữa trong vũ trụ học của đạo Hindu. Nó được viết bởi một nhà sư ma thuật nổi tiếng, một người bạn thân của ông nội Por Kru.
Sáng hôm sau, Parun nhìn thấy khay baci với vẻ mặt khó hiểu trước khi nhìn vào mắt Khemjira, người đang lo lắng nhìn anh. Sau đó, Por Kru nói những lời mà Khemjira chưa bao giờ mong đợi được nghe.
“Mày có thể ở lại đây, nhưng mày không cần phải trở thành học trò của tao. Tao chỉ chấp nhận mỗi Charnvi.”
Khemjira há hốc mồm vì sốc, cả Jhettana và Charnvit đều như vậy.
“S…sao vậy?” Khemjira hỏi với chất giọng run rẫy, gần như không thể giữ im lặng. Jhettana nhìn bạn mình rồi nhìn Por Kru, biết rằng thầy mình phải có lý do.
Quả thực, sau nhiều lần đắn đo, Parun đã có lý do để không nhận Khemjira làm học trò.
Parun bắt gặp ánh mắt của Khemjira. Đôi mắt đen tuyền vốn bình tĩnh nhưng chứa đầy cảm xúc nhất định của cậu bỗng khẽ rung lên.
“Để trở thành học trò phép thuật của ai đó, người đó phải tuyên thệ tôn vinh người thầy của mình, không được có định làm hại hoặc không trong sạch đối với người thầy của mình. Nếu một ngày ngươi phá bỏ lời thề, thậm chí một trăm Jhets hay Charns cũng không thể cứu được”,Parun nhẹ nhàng nói.
Mọi điều Por Kru nói đều là sự thật và Jhettana có thể xác nhận điều đó vì anh biết về một học trò cũ đã từng có ý nghĩ sẽ phản bội Por Kru để gia nhập một pháp sư ma thuật đen. Học trò đó đã phạm tội nghiêm trọng khi ăn trộm đồ cá nhân của Por Kru để thực hiện một nghi lễ với ý đồ xấu. Thế rồi, chưa đầy ba ngày trôi qua, người học trò đó đã phát điên.
Những người tin vào phép thuật gọi đây là “sức mạnh của người thầy”.
Khemjira từ từ cuối đầu, không thể phản bác lời nói của Por Kru. Cậu thừa nhận rằng, kể từ giấc mơ đêm trước khi cậu nhìn thấy kiếp trước của họ, cậu đã nhận ra họ đã yêu nhau sâu đậm và chia tay trong đau khổ như thế nào.
Mặc dù Khemjira đã cố gắng quên đi những ký ức của kiếp trước nhưng cậu không làm được. Cậu không thể coi Por Kru chỉ là thầy của bạn mình nữa.
“Con hiểu,” Khemjira gật đầu trước khi bò lại ngồi cách xa một khoảng, để Jhettana và Charnvit cùng nhau nâng khay. Jhettana bối rối và ngơ ngác, không hiểu Por Kru và người bạn thân yêu của mình nói về điều gì. Nhưng ngay sau khi bắt gặp ánh mắt của Por Kru, anh đã tập trung trở lại cho nghi lễ. Charnvit cũng làm như vậy.
Jhettana đã từng thực hiện nghi lễ này trước đây. Lần này anh chỉ đơn thuần hướng dẫn Charnvit phải làm những việc gì.
Por Kru thắp nhang và nến để thờ Triratna, sau đó gật đầu cho Jhettana và Charnvit lạy tượng Phật. Por Kru cũng bắt đầu chắp tay cầu nguyện.
Sau khi lạy Phật, họ bắt đầu tụng kinh.
"Namotatsa phakhawato arahato samma samphutthatsa..."*
*Bài tụng kinh có tên là “Sơ bộ lễ lạy Đức Phật” (Tụng kinh lễ Phật). Nó được dùng để tỏ lòng tôn kính Đức Phật.
725Please respect copyright.PENANA1Gj1vBkrxy
Sau đó, Jhettana bảo Charnvit tuyên thệ, rồi anh lùi lại ngồi cạnh Khemjira, để Charnvit tiến hành các bước tiếp theo.
Charnvit tuyên thệ với giọng nói trầm ấm, ánh mắt kiên định:
"Kinh gửi người thầy đáng kính của tôi, tôi, Charnvit Phani-chakorn, xin hiến thân và tâm trí của mình để trở thành một học trò trung thành. Tôi sẽ học tập chăm chỉ, tuân theo lời dạy của thầy, đối xử với thầy một cách tôn trọng và không làm mất mặt thây." ."
Sau đó, anh bắt đầu lạy. Parun gật đầu, cầm chiếc khay đặt sang một bên rồi cúi xuống chạm vào đầu Charnvit, nhắm mắt lại và niệm khatha nhằm gắn kết tâm hồn họ để trong lúc nguy hiểm, trừ khi đến lúc phải chết, Parun mới có thể đến để giải cứu, giống như những gì đã xảy ra với Jhettana trên xe khách.
Sau khi niệm khatha, thầy lấy một sợi dây thánh, buộc vào cổ tay Charnvit và ban phước cho anh nhằm hạnh phúc và sung túc
Khemjira chỉ có thể đứng nhìn với lòng ghen tị và tổn thương...
Sau khi làm xong, Jhettana lấy cái khay và cất vào phòng chứa đồ của Por Kru. Khemjira nhìn vào kiệt tác của chính mình mà cậu đã dày công làm cho đến tận đêm khuya, với sự đau đớn vì Por Kru dường như hoàn toàn thờ ơ với nó. Khemjira mím môi và buồn bã nhìn xuống tay mình.
Sau đó, Por Kru chỉ dẫn mọi người nghỉ ngơi vì biết rằng đêm hôm trước cả ba ngủ rất ít. Đến ba giờ chiều, anh đánh thức họ và bảo họ xuống nhà. Nhiệm vụ tiếp theo là bước cuối cùng của nghi lễ. Jhettana, người đã từng trải qua chuyện đó, nuốt nước bọt khi nghĩ đến điều đó.
"Ngươi sẽ đi vào khu rừng phía sau nhà và tìm tờ giấy đỏ đã được cuộn thành cuộn. Tìm được cái nào trước thì mang về."
"Vâng, Por Kru." Charnvit nhận lệnh.
Parun liếc nhìn cậu học trò tinh quái đang đứng của mình với vẻ mặt nhẹ nhõm trước khi tiếp tục nói:
"Jhet, cậu sẽ đi với anh ấy”.
"Cái gì!?" Jhettana quay phắt sang Por Kru, miệng há hốc vì sốc, nhưng khi Por Kru nhướng mày đáp lại, anh không thể phản bác. Anh chỉ đứng đó và chấp nhận số phận của mình.
"Jhet, Charn, chúc may mắn," Khemjira nói. Dù muốn tham gia cuộc vui cùng bạn bè nhưng cậu không dám vào rừng nữa. Por Kru có lẽ đã biết điều này nên không bảo cậu đi cùng họ.
Thấy bạn mình có vẻ chán nản, Jhettana nhanh chóng tiến tới vỗ đầu Khemjira và nói rằng anh sẽ mang về một số đồ ngon cho cậu.
Charnvit cũng tiến tới giơ tay, vẻ mặt lúng túng không biết nên an ủi thế nào nhưng lại khiến Khemjira mỉm cười vui vẻ. Cậu vẩy tay chào họ rồi ngồi đợi họ quay lại trên chiếc ghế ngắn cạnh chiếc kiệu tre nơi Por Kru đang đọc sách.
Đột nhiên, Por Kru đứng dậy, bước vào nhà rồi quay lại với một chiếc bát bạc chứa đầy một hoặc hai nghìn đồng xu một baht, đặt trước mặt Khemjira. Bên trong chiếc bát có một chiếc kéo nhỏ và vài cuộn ruy băng nhiều màu sắc.
"Mày có biết làm Pory Than* không?" Por Kru hỏi.
*Pory Than là nghệ thuật những đồng tiền được quấn trong dải ruy băng có hình bông hoa hoặc nhiều hình dạng khác. Chúng được dùng để cho đi trong các sự kiện tôn giáo để quyên góp nhằm tạo công đức.
725Please respect copyright.PENANArQ0HywtaHi
Khemjira vẫn không dám ngước lên nhìn Por Kru, gật đầu, kéo chiếc bát bạc về phía mình và bắt đầu nhiệm vụ được giao.
Parun lặng lẽ nhìn Khemjira, hoàn toàn nhận thức được điều gì đang diễn ra trong đầu mình. Tuy nhiên, anh không thể buộc anh ngừng suy nghĩ hoặc đưa ra bất kỳ lời an ủi nào. Thay vào đó, anh tìm việc gì đó để cậu làm cho bớt buồn chán.
May mắn thay, Khemjira đã tiếp xúc và làm nghệ thuật, thủ công từ khi còn nhỏ, bao gồm cả việc gấp đồng xu. Cậu đã có thể kiếm tiền để trang trải học phí nên cậu đã nhận bất kỳ công việc nào có thể tìm được.
Khemjira bắt đầu gấp những dải ruy băng xung quanh đồng xu với nhiều loại hoa khác nhau, ví dụ như hoa hồng, hoa sen và các hình dạng trái cây như cam và táo. Khi làm việc, cậu bắt đầu thích thú với công việc và quên mất Por Kru.
"Thật dễ thương..."
”….”
"Trái thanh long hơi khó làm..."
Thấy tâm trạng của Khemjira đã khá hơn, Parun quay lại với cuốn sách của mình, nhưng tai anh vẫn chú ý đến lời lầm bầm của Khemjira.
Trong rừng, Charnvit và Jhettana đang tìm kiếm những cuộn giấy đỏ trên mặt đất và giữa các bụi cây, càng lúc càng mạo hiểm đi sâu hơn. Jhettana cũng đang tìm kiếm thứ gì đó mà anh hy vọng không gặp phải.
725Please respect copyright.PENANANUg28dEro9
Đó là lý do chính khiến anh sợ đi vào khu rừng phía sau nhà Por Kru.
Đó là thứ thường ngủ vào ban đêm và thức dậy vào ban ngày, không giống như những linh hồn khác.
"Này, Charn, tìm thấy nó chưa?"
Jhettana lo lắng hỏi. Thực ra, nếu không sợ bị Por Kru đánh thì anh đã chạy ra ngoài ngay rồi.
Sau khi nhìn quanh một lúc, Charnvit tìm thấy một cuộn giấy màu đỏ, nhưng khi quay lại nói với Jhettana, mắt anh lại nhìn thấy thứ khác. Anh từ từ giơ ngón tay lên chỉ vào nó và nói:
"Jhet... ở phía sau kìa."
Đôi mắt của Jhettana mở to, tóc anh dựng đứng và anh cầu nguyện rằng đó không phải là điều anh nghĩ. Khi anh từ từ quay lại, anh thấy rằng... nó chính xác như những gì anh nghĩ!
Một con lợn rừng hung dữ, gần ba mươi tuổi - trạc tuổi Por Kru - đang trừng mắt nhìn họ. Nó nhắc nhở Jhettana về cuộc gặp gỡ trước đây khi con thú hung hãn này đuổi theo anh.
Por Kru đã đặt tên cho nó là 'Prai', và nó cai tri lānh thổ này.
"Charn, tao sẽ đếm đến ba, rồi chúng ta chạy, được chứ? Một."
Ôi!
Miệng Jhettana há hốc vì sốc khi anh cảm thấy gió lướt qua mình trước khi hét lên một lời.
"Đồ khốn kiếp! Tao còn chưa đếm đến hai mà, đồ khốn nạn!"
Charnvit phớt lờ những lời nói tục tĩu của người chạy phía sau. Anh không hiểu tại sao mình phải đợi đến số ba. Anh ta không thể chạy sao?
Con lợn rừng khi nhìn thấy những người đang chạy trốn đã đuổi theo với tốc độ cực nhanh.
Charnvit và Jhettana chạy trốn khỏi con quái vật cho đến bìa ngoài của khu rừng. Con lợn rừng khi đã đến ranh giới lãnh thổ của nó thì dừng lại. Khi nó nhìn lại thấy hai người thoát khỏi vòng vây của nó với một chút hối hận trước khi quay lại và bước vào rừng.
Khi hoàng hôn đến gần, Jhettana và Charnvit quay trở lại nhà Por Kru, trông như một mớ hỗn độn. Một người bị mất một chiếc giày và kính của người kia bị rơi ra.
"Đây, Por Kru," Charnvit nói, quỳ xuống và đưa một cuộn giấy màu đỏ cho Por Kru ngay khi Jhettana đánh vào lưng anh một tiếng lớn.
"Đồ khốn, đó là Dhang! Por Kru ở đây!" Charnvit quỳ dưới đất trong khi Por Kru ngồi trên chiếc kiệu tre với Dhang nằm bên cạnh.
Charnvit không chỉ bị cận thị. Anh ta thậm chí có thể bị mù một nửa...
Parun lắc đầu mệt mỏi, lấy tờ giấy đỏ mà Charnvit đưa và đọc. Nó viết, 'Sự nổi tiếng vô cùng. Sự bảo vệ bất khả xâm phạm”. Anh ta gật đầu, sau đó lấy thứ gì đó từ trong túi ra và đưa cho.
Jhettana nắm lấy tay Charnvit để nhận nó từ Por Kru, và khi kiểm tra kỹ hơn, Charnvit nhận ra đó là một đồng xu được làm từ leklai*.
* Leklaia (leklai) là một kim loại ma thuật cục kỳ quý hiểm.
725Please respect copyright.PENANAsZRmQK3ti7
"Ta đưa cái này cho ngươi. Hãy giữ nó để bảo vệ ngươi khi gặp nguy hiểm. Nghi thức thờ cúng không khó, nhưng ngươi phải tuyệt đôi không vi phạm giới thứ ba*” Parun dặn dò Charnvit. Mỗi vật phẩm ma thuật đều có phương pháp thờ cúng và biện pháp phòng ngừa cụ thể.
*Giới thứ ba là tránh tà dâm
725Please respect copyright.PENANAIVyFPnrqk7
Charnvit cảm ơn Por Kru và nhét đồng xu vào túi áo sơ mi của anh. Định biến nó thành một chiếc vòng cổ.
Mặt khác, Jhettana trước đó đã nhận được một bức tượng khỉ bằng gỗ chạm khắc, có khả năng giúp may mắn và thành công.
Nhìn thấy bạn bè nhận quà, Khemjira ngồi im lặng một mình gấp giấy nhiều lần nhắc nhở bản thân đừng ghen tị dù điều đó rất khó để làm được.
Khi đến giờ đi ngủ, Jhettana và Charnvit, kiệt sức sau nhiệm vụ trong ngày, dễ dàng chìm vào giấc ngủ, để lại Khemjira trằn trọc trên giường với đầu óc đầy suy nghĩ cho đến khi cậu ngủ thiếp đi vào lúc gần nửa đêm.
Trong khi đó, Parun sau khi đặt mâm cúng mà ba đứa trẻ đã giúp chuẩn bị vào phòng, ngồi ngắm nghía một lúc rồi thở dài và bước ra phía bên kia của ngôi nhà.
Cánh cửa phòng Khemjira lặng lẽ mở ra trong hai đêm liên tiếp. Thấy mọi người đã ngủ say và cũng không cần khatha để giữ họ lại. Parun đi thẳng đến bên giường Khemjira, lấy trong túi áo ra một hộp thuốc mỡ thảo dược trị vết thương, mở nắp và lấy ra một it thuốc mỡ có chứa trong đó vào đầu ngón tay của mình. Sau đó, anh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay mảnh khảnh của Khemjira và bôi thuốc mỡ lên từng ngón tay, cả tay trái và tay phải của cậu.
Sau khi bôi thuốc xong, Por Kru lập tức đứng dậy và rời khỏi phòng.
Đúng lúc đó, khi nghe thấy tiếng cửa đóng lại, Khemjira từ từ mở mắt. Đôi môi cậu mím chặt, khuôn mặt không tự chủ được đỏ bừng trong bóng tối.
Làm sao cậu có thể quên đi và bước tiếp nếu thầy ấy vẫn tiếp tục làm điều này?
ns 18.68.41.179da2